Thông Báo

Collapse
No announcement yet.

Thơ mới in trên báo (từ năm 2015)

Collapse
This topic is closed.
X
X
 
  • Chọn Lọc
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts







  • TÌNH ĐÁ

    Đừng khóc cho đá
    Đá có khóc đâu?
    Đừng đau với đá
    Đá chẳng âu sầu.

    Anh yêu nồng thắm
    Em lại hững hờ
    Bỏ anh hóa đá
    Giữa trời bơ vơ.

    Hãy nghe lời đá
    Thầm thì cỏ sương
    Hãy ngắm vân đá
    Xanh tình đơn phương.

    Dẫu tình hóa đá
    Đá tạc vào đời
    Dẫu lời hóa đá
    Đá gào biển khơi.

    Dẫu hồn hóa đá
    Đá vọng trong chiều
    Dẫu tim hóa đá
    Đá hát lời yêu.

    Lời yêu của gió
    Lồng lộng ngất ngây
    Lời yêu của mây
    Bình minh rực đỏ.

    Tình anh là gió
    Tình anh là mây
    Gió mây hóa đá
    Tình còn hương bay.

    Yêu anh em nhé
    Sao đành xa xôi
    Để anh hóa đá
    Giữa trời đơn côi?


    Thanh Trắc Nguyễn Văn
    Mời các bạn tham quan nhà riêng:
    Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

    Comment







    • DÒNG SÔNG QUÊ HƯƠNG

      Có một dòng sông
      Trái cà na rơi bập bõm
      Ta và em
      Chung chiếc thuyền thơ bé
      Đuổi tìm nhau qua ánh mắt dại khờ.

      Có một dòng sông
      Cha đi từ thời Vệ quốc
      Mẹ ngồi thả chờ mong
      Từng chiếc lá thời gian
      Cháy vàng nổi nhớ
      Ngược sóng bềnh bồng.

      Có một dòng sông
      Ta quay lưng ngỡ không bao giờ trở lại
      Ảo mộng quay cuồng
      Phiêu bồng mê mải
      Ta ở đâu?
      Em ở đâu?
      Đường đời xô đẩy
      Một chiều
      Ta bỗng thấy
      Trái tim mình lặn hụp giữa dòng sông...


      Thanh Trắc Nguyễn Văn
      Mời các bạn tham quan nhà riêng:
      Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

      Comment








      • ƯỚC MƠ XƯA

        Ngày xưa mười tám
        Em, con bé ngơ ngáo có mái tóc dài với chiếc nơ màu tím
        Anh, thằng con trai lặng lẽ cùng những bài thơ ngô nghê cất sâu trong cặp
        Đứa thích thành cô giáo nhạc
        Đứa mơ làm thầy giáo văn.

        Cổng trường khép lại
        Đường đời mở ra...
        Toàn những gương mặt bịt khẩu trang kín mít
        Toàn những bánh xe đầy bụi khói lăn vòng chen chút
        Không còn những bài thơ lấp lánh
        Không còn những nốt nhạc long lanh
        Chỉ còn những đồng tiền nổi trôi, xuôi ngược.

        Em so đo
        Anh tính toán
        Em theo chồng hối hả
        Anh buông thả những giấc mơ
        Mình lạc nhau giữa dòng thời gian mờ hun hút...

        Rồi một ngày gặp lại trên con đường đầy những mảnh đá đau thương vụn vỡ
        Nắng chiều thu bạc phết nửa mái đầu
        Có phải là em
        Con chim vàng anh trong lồng son sặc sỡ?
        Có phải là anh
        Gã đàn ông hãnh tiến
        Mang chiếc mặt nạ có nụ cười rạng rỡ?

        Ta nhớ lắm
        Cùng quay về trường cũ
        Những cành phượng hồng
        Vẫn còn treo trên đó
        Đỏ rực những ước mơ...

        2018
        (Tập thơ Nghêu Ngao Ca - NXB Hội Nhà Văn 2018)


        Thanh Trắc Nguyễn Văn
        Mời các bạn tham quan nhà riêng:
        Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

        Comment








        • NHỚ BẠN CŨ

          Đâu rồi người ấy ngày xưa
          Nụ cười tóc ngắn
          Tuổi vừa tròn trăng?

          Người đi biền biệt tháng năm
          Giọt mưa trường cũ
          Gọi thầm
          Tên ai...


          Thanh Trắc Nguyễn Văn



          Ghi chú: Nguyễn Văn Tạo trong bài báo là bút danh khác và cũng là tên thật của Thanh Trắc Nguyễn Văn
          Mời các bạn tham quan nhà riêng:
          Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

          Comment








          • BẠN CŨ

            Ngày họp mặt bạn bè hội ngộ
            Chung tiếng cười, vai lại kề vai
            Phải em không môi hồng, tóc ngắn?
            Người xưa ơi nhớ lắm áo dài...

            Thương biết mấy sân trường, lớp cũ
            Hoa phượng bay thuở ấy ngậm ngùi
            Trang lưu bút nhạt nhòa mực tím
            Câu thơ nào nối trọn niềm vui?

            Tay nắm chặt, bàn tay cùng nắm
            Tóc như mây bạc nửa cuộc đời
            Lời chưa nói nghẹn ngào muốn khóc
            Đêm Sài Gòn lạnh lắm mưa rơi.

            Ta đi hết thăng trầm dâu bể
            Phút bên nhau chợt nhớ tên mình
            Tình thân ái ngọt ngào kí ức
            Tuổi xế chiều bỗng thấy bình minh.

            Cùng hẹn nhé một ngày thăm lại
            Mộ cô xưa cỏ đã xanh màu
            Đàn chim cũ quay về bến cũ
            Khói hương trầm lễ tạ trăng sao...

            2018


            Thanh Trắc Nguyễn Văn
            Mời các bạn tham quan nhà riêng:
            Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

            Comment







            • Xin mời các bạn yêu thơ xem bài thơ được viết tặng cho một người bạn thơ của Thanh Trắc Nguyễn Văn đã qua đời khi cô ấy tuổi còn rất trẻ.

              -------------------------------

              BIỆT KHÚC

              (Khóc bạn thơ Nguyệt Thảo)

              Tạm biệt nhé
              Vành trăng ngoan của cỏ
              Áo mỏng em bay tha thướt về trời
              Ta ở lại với nỗi buồn của gió
              Mãi lang thang tìm từng mảnh sao rơi.

              Mong manh thế?
              Những vần thơ nạm ngọc
              Bỗng vỡ tan trong bão táp vô thường
              Thiên thần hát
              Hay thiên thần bật khóc?
              Cung đàn trầm lấp lánh những hạt sương.

              Em đi mãi
              Với nụ cười trong mắt
              Dẫu nhánh cỏ thơm sớm gãy vụn xa lìa
              Bóng nguyệt ấy sáng nay vừa lặn tắt
              Sẽ lại sáng bừng
              Nửa quả đất
              Phía bên kia...


              Thanh Trắc Nguyễn Văn
              Mời các bạn tham quan nhà riêng:
              Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

              Comment








              • Xin mời các bạn xem bài thơ đã được đăng trên báo Văn Hóa Phật Giáo

                -----------------------------------------------

                NÁO ĐỘNG

                Ta buồn náo động thời gian
                Phím đàn vọng giữa tay ngoan ngủ vùi
                Tìm em ngày chủ nhật cười
                Lời ca gởi gió
                Gió lười không đưa!

                Ta buồn náo động âm xưa
                Lá trăng rốp rộp vỡ mùa heo may
                Mưa rơi ướt bóng hình hài
                Bước chân hóa thạch một ngày không em!


                Thanh Trắc Nguyễn Văn
                Mời các bạn tham quan nhà riêng:
                Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

                Comment







                • NỤ TẦM XUÂN

                  Trèo lên cây bưởi hái hoa
                  Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân
                  (Ca dao)


                  Người về tìm nụ tầm xuân
                  Thương màu hoa bưởi trắng ngần chợt tan
                  Mây buồn từ dạo lang thang
                  Vườn cà thuở ấy cũng hoang phế sầu.

                  Hỏi gì khi cá cắn câu
                  Khi chim xanh đã nhốt vào lồng son
                  Tiếc câu thề biển hẹn non
                  Nước chưa chảy, đá đã mòn. Ly tan.

                  Người ta cau bạc trầu vàng
                  Nên tơ chỉ thắm để nàng sang sông
                  Trầu tôi một mớ ba đồng
                  Ngẩn ngơ đem thả ngược dòng ca dao.


                  Thanh Trắc Nguyễn Văn
                  Mời các bạn tham quan nhà riêng:
                  Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

                  Comment








                  • QUÊ NGHÈO

                    Một hôm gom nắng ta về
                    Gặp em ngồi xõa tóc thề dưới hiên
                    Tang bồng còn được chút duyên
                    Trao em mừng thấy cười nghiêng má hồng.

                    Một hôm gió lạnh bờ sông
                    Thương cha mòn mỏi gánh gồng hoàng hôn
                    Con tôm cái tép quá khôn
                    Vớt lên chỉ thấy mảnh hồn rong rêu.

                    Một hôm nghe tiếng quạ kêu
                    Nửa đêm thao thức chị khêu ngọn đèn
                    Người đi biền biệt nhớ quên
                    Thủy chung hóa lá rụng thềm cuối thu.

                    Một hôm nhớ giọng mẹ ru
                    Con quỳ khóc dưới dốc mù bụi xa
                    Bỏ quê quên mất mẹ già
                    Con đường gánh cải giờ là khói hương…

                    Thanh Trắc Nguyễn Văn
                    Mời các bạn tham quan nhà riêng:
                    Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

                    Comment








                    • MỘNG THI SĨ

                      Bé hãy dừng chân cô bé ơi!
                      Dừng chân cho anh nói đôi lời
                      Bé đến rồi đi, sao đi mãi…
                      Để chiều thu nhớ, lá thu rơi?

                      Anh đợi lâu rồi bé biết không?
                      Đợi từ mùa hạ đến mùa đông
                      Bài thơ mới viết đây tặng bé
                      Năm tuần thao thức viết mới xong.

                      Thơ anh dài lắm, thật là hay
                      Chuyện tình anh kể ở… cung mây!
                      Hằng Nga là bé, anh Chú Cuội
                      Gốc đa cùng tựa muốn lung lay!

                      Hằng Nga hoa hậu chốn thiên thai
                      Chú Cuội là anh cũng… đẹp trai!
                      Cây đa hóa một lâu đài lớn
                      Trăm năm tơ tóc kết duyên hài…

                      Nhưng sao bé đọc chỉ toàn chê:
                      - Thơ gì đã dở lại còn ghê!
                      Người ta còn bé, còn đi học
                      Cứ tán lăng nhăng chuyện ước thề…

                      Bé “hứ” rồi đi chẳng nói năng
                      Trời đang đổ nắng bỗng giá băng!
                      Tôi thề bỏ mộng làm thi sĩ
                      Bỏ cả gốc đa lẫn Chị Hằng…


                      Thanh Trắc Nguyễn Văn
                      Mời các bạn tham quan nhà riêng:
                      Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

                      Comment









                      • Xin mời các bạn yêu thơ xem bài thơ Thu vừa được đăng trên Tạp chí Văn Hóa Phật Giáo

                        -------------------------------------------------------

                        THU

                        Nắng rơi một nửa con đường
                        Em đi một nửa nhớ thương vọng về
                        Cỏ vàng một nửa bờ đê
                        Tay cầm một nửa câu thề...
                        Nửa buông
                        Gió lay một nửa cánh chuồn
                        Lá thu một nửa nỗi buồn
                        Nửa thôi
                        Hoàng hôn một nửa chân đồi...

                        Trăng lên một nửa
                        Cuối trời
                        Nửa rơi.


                        Thanh Trắc Nguyễn Văn
                        Mời các bạn tham quan nhà riêng:
                        Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

                        Comment








                        • CÔ HÀNG HOA

                          Nhìn hoa bỗng thấy một người
                          Nhìn người lại thấy nụ cười trong hoa.

                          Câu chào e ấp thiết tha
                          Lơ ngơ cánh bướm
                          Ai hoa?
                          Ai người?


                          Thanh Trắc Nguyễn Văn
                          Mời các bạn tham quan nhà riêng:
                          Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

                          Comment








                          • ĐÊM NGỌC LAN

                            Ngỡ ngàng bên gốc ngọc lan
                            Hái màu hoa trắng muộn màng trao nhau
                            Mưa ngâu vỡ lạnh chân cầu
                            Giọt thương còn đọng, giọt sầu chưa vơi.

                            Nẻo xưa thơm trắng mây trời
                            Tuổi thơ thơm trắng chân đồi cỏ may
                            Ngọc lan thơm trắng cánh đầy
                            Áo em thơm trắng gió ngày lung liêng.

                            Người về mảnh nhớ chao nghiêng
                            Mảnh sao rơi xuống, mảnh liềm vắt lên.


                            Thanh Trắc Nguyễn Văn
                            Mời các bạn tham quan nhà riêng:
                            Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

                            Comment






                            • Kính mời các bạn yêu thơ, đọc bài thơ viết về Tuổi học trò đã được đăng trên báo Tài Hoa Trẻ

                              ------------------------------------

                              NGÀY XƯA

                              Ngày xưa có một bến đò
                              Tuổi thơ cùng nhảy lò cò mà chơi
                              Có lần nước mắt em rơi
                              Tim tôi rụng xuống rối bời nỗi đau
                              Em giành một nhánh bông lau
                              Nhường em, nhường hết trăng sao trên trời.

                              Ngày xưa có một khoảng trời
                              Xanh xanh lá nhãn cùng ngồi mộng mơ
                              Chuồn chuồn đậu xuống trang thơ
                              Thả con thuyền giấy lạc bờ bến thương
                              Bến thương cách mấy con mương
                              Em trao quả chín nối hương vào lòng.

                              Ngày xưa bảy sắc cầu vồng
                              Bây giờ mây trắng bềnh bồng trôi qua
                              Em giờ lên tỉnh học xa
                              Quên tôi, quên cả quê nhà nắng mưa
                              Nắng mưa là chuyện nắng mưa
                              Em xưa quên hết ngày xưa. Bao giờ?


                              Thanh Trắc Nguyễn Văn
                              Mời các bạn tham quan nhà riêng:
                              Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

                              Comment








                              • Kính mời các bạn yêu thơ, đọc bài thơ viết về Động Phong Nha thuộc Vườn Quốc Gia Phong Nha - Kẻ Bàng (Quảng Bình), một trong 7 Di sản thế giới tại Việt Nam được UNESCO công nhận

                                -----------------------------

                                TẠM BIỆT PHONG NHA

                                Quảng Bình có động Phong Nha
                                Nửa đêm trăng xuống là đà trên sông
                                Người đi nổi nhớ, chìm mong
                                Câu thơ gởi lại mãi bồng bềnh trôi.

                                Động Tiên tiên ở trên trời
                                Tôi theo níu vội rối bời sợi tơ
                                Kìa em Mái Tóc mộng mơ
                                Chàng Khổng Lồ ngó cứ vờ không quen…

                                Chén nồng cạn với đêm đen
                                Gió thu rạo rực cũng len lén về
                                Phong Nha sóng vỗ tứ bề
                                Nhanh tay hứng được câu thề tặng em.

                                Sông Son son sắt nào quên
                                Giọng hò xứ Quảng cứ chênh vênh sầu
                                Nụ cười em rải sông sâu
                                Trăm năm tôi vớt
                                Vẫn màu nhớ nhung…


                                Thanh Trắc Nguyễn Văn
                                Mời các bạn tham quan nhà riêng:
                                Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

                                Comment

                                Working...