Thông Báo

Collapse
No announcement yet.

Thơ mới in trên báo (từ năm 2015)

Collapse
This topic is closed.
X
X
 
  • Chọn Lọc
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts

  • Xin mời các bạn thơ đọc bài thơ đã đăng trên Tạp chí Văn Nghệ Tây Ninh số 58 viết về các nhà giáo.

    ------------------------------------------

    NỬA MƠ ƯỚC XƯA

    Ngày ấy mình chung lớp
    Hai đứa chung lối về
    Em là hoa bưởi trắng
    Thơm ngát giữa đường quê.


    Một chiều thu gió lộng
    Ngồi học cạnh bờ ao
    Em quấn đôi nhẫn cỏ
    Mơ ước chuyện ngày sau.


    Em mơ làm cô giáo
    Anh cũng ước làm thầy
    Tuổi thơ như giọt nắng
    Bước chân đầy cỏ may.


    Ước mơ mình chia nửa
    Hai nửa cùng chung mơ
    Nửa em ép vào lá
    Nửa anh gởi vào thơ.


    Nửa em hóa lá đỏ
    Bồng bềnh ra sông xa
    Nửa anh thành khói trắng
    Long đong nơi quê nhà.


    Trang sách còn một nửa
    Nửa cánh diều lặng bay
    Bài thơ mất một nửa
    Nửa xanh cọng cỏ gầy.


    Nửa anh giờ trường cũ
    Nửa em giờ mù khơi
    Ước mơ đôi nhẫn cỏ
    Đôi nửa còn nửa đôi.


    Từng đêm bên giáo án
    Nghe nửa mùa thu đau
    Nửa anh còn tìm mãi
    Nửa mơ ước xưa đâu?

    Thanh Trắc Nguyễn Văn







    Mời các bạn tham quan nhà riêng:
    Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

    Comment


    • Xin giới thiệu đến các bạn yêu thơ bài thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn viết tặng cho cô Hương Trà, quê ở Pleiku Gia Lai, giáo viên dạy lý xinh đẹp của trường Võ Thị Sáu. Bài thơ được đăng trên báo PC & Mobile năm 2017.

      -----------------------------------------

      PLEIKU BUỒN KHÔNG EM...

      Pleiku ngan ngát hương trà
      Đi trong sương trắng ngỡ là áo em
      Nhà nàng ngõ lạ giờ quen
      Sao qua trăm buổi vẫn quên lối về?

      Pleiku sóng sánh cà phê
      Dốc lên, dốc xuống tóc thề xưa bay
      Hạt mưa ai chuốt nhỏ gầy?
      Tìm em đồi cũ lạnh đầy nhớ nhung.

      Pleiku phố núi chập chùng
      Nửa đêm buồn gảy bập bùng ghi ta
      Biển Hồ chưa đến đã xa
      Cúc quỳ rụng
      Thoảng hương trà tóc em...

      Thanh Trắc Nguyễn Văn





      Mời các bạn tham quan nhà riêng:
      Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

      Comment


      • Chào mừng Ngày Nhà giáo Việt Nam, xin được giới thiệu đến các bạn yêu thơ bài thơ "Bến cũ" đã được đăng trên Tạp chí Văn Nghệ Bình Phước

        -------------------------------------

        BẾN CŨ

        Chào năm tháng ta quay về bến cũ
        Tìm tuổi thơ bàng bạc mảnh trăng chiều
        Dòng sông xưa con đò giờ khuất bóng
        Mây nước vang buồn vọng gió cô liêu.

        Ta ngơ ngác giữa hai bờ thực ảo
        Hỏi hoàng hôn sao chẳng thấy em về
        Mở trang vở ta giở tìm chữ nhớ
        Hoa gạo đốt lòng cháy rực trời quê.

        Đây bến cũ người lái đò đâu mất?
        Khi ta về người đã mãi đi xa
        Trăng không khóc sao chòng chành lệ ứa
        Mưa phương nào hay mưa ở hồn ta?

        Đây con sóng đưa ta thời đi học
        Ta vô tư, đánh mất đến bây giờ
        Đâu áo trắng? Đâu tiếng cười năm ấy?
        Để sân trường gió lạnh bớt bơ vơ...


        Thanh Trắc Nguyễn Văn




        Mời các bạn tham quan nhà riêng:
        Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

        Comment


        • CÔ GIÁO NGỌC GIANG VÀ MÓN XÔI TRẠNG NGUYÊN

          Cứ đến tháng 5, cô Nguyễn Thị Ngọc Giang, giáo viên dạy môn địa lý Trường THPT Võ Thị Sáu (Q.Bình Thạnh, TP.HCM), lại làm vài đĩa xôi đem vào lớp đãi học sinh của mình.

          Là giáo viên dạy môn địa nhưng cô Ngọc Giang rất thích nấu ăn, những món ăn cô làm vừa được trang trí rất khéo vừa rất ngon miệng, không kém gì những đầu bếp thực thụ ở các nhà hàng. Người viết là một trong những người đã may mắn được thưởng thức những “tuyệt phẩm ẩm thực” của cô. Chỉ là những món ăn dân dã, nguyên liệu thực phẩm rất dễ kiếm nhưng nói chung đều rất tuyệt vời!


          “Đậu”, “đỗ” và sự tự tin

          Món ăn cô đãi học trò vừa mang tính chúc phúc cho các em sẽ vượt qua được kỳ thi tốt nghiệp lớp 12 đầy căng thẳng sắp tới, vừa giúp tình cô trò thêm đậm đà, vừa lưu lại một kỷ niệm khó quên cho các học sinh của cô sau ba năm gắn bó học tập đầy thân ái dưới một mái trường chung.

          Món xôi được cô đặt một cái tên khá ấn tượng, đó cũng là kỳ vọng của cô đối với các học trò cô yêu thương: xôi Trạng Nguyên. Nguyên liệu chính của món xôi Trạng Nguyên là đậu xanh được bóc vỏ, cho vào ngâm nước khoảng năm tiếng. Miền Nam gọi là “đậu”, còn miền Bắc gọi là “đỗ”.

          Nhưng dù “đậu” hay “đỗ”, cái tên cũng vẫn hướng đến một ý nghĩa rất dễ thương là khi ăn món xôi này, các em sẽ có thêm tự tin, thêm may mắn để có thể đạt được kết quả tốt nhất trong thi cử. Ngoài đậu xanh, cô Ngọc Giang cho biết cần phải có thêm gạo nếp cái hoa vàng, nước cốt dừa để pha chế cùng với một ít muối và đường để làm xôi.

          Xôi đã nấu xong, bày ra đĩa rồi nhưng vẫn chưa đủ. Theo cô Ngọc Giang, có những món ăn ngon nếu biết khéo léo bày biện và trang trí sẽ tạo cho người ăn có thêm nhiều trải nghiệm thú vị về ẩm thực. Cô rất mong muốn khi thưởng thức món xôi, các học trò của cô sẽ ít nhiều nhớ về cội nguồn của dân tộc.


          Món ăn quý

          Trong xôi có nếp, nếp chính là “hạt ngọc trời” mà trong truyện cổ tích Bánh chưng bánh giầy thời vua Hùng, một vị thần đã mách cho hoàng tử Lang Liêu làm nên món ăn truyền thống nổi tiếng bánh giầy (tròn tượng hình trời), bánh chưng (vuông tượng hình đất) của người Việt cổ.

          Với đôi bàn tay tài hoa của mình, một củ su hào dùng làm đầu rùa, chả lụa và lạp xưởng dùng làm bốn chân và mai rùa, cô Ngọc Giang đã tạo hình đĩa xôi thành một chú rùa rất dễ thương. Tại sao lại là một chú rùa? Cô giải thích rùa là một trong tứ linh “long - lân - quy - phụng” của văn hóa dân gian. Rùa (quy) tượng trưng cho sức khỏe, tuổi thọ. Rùa còn tượng trưng cho sự nhẫn nại, chăm chỉ trong học tập của con người. Rùa cũng là linh vật tôn vinh các bậc tri thức nho học thời phong kiến.

          Ở Văn Miếu Quốc Tử Giám (Hà Nội) có 82 tấm bia đá tiến sĩ, ở Văn Miếu Huế do chiến tranh nhiều năm tàn phá vẫn còn lại 32 tấm bia tiến sĩ làm bằng đá cẩm thạch. Và dưới những tấm bia đá mà người xưa tôn vinh truyền thống coi trọng người tài, coi trọng sự khuyến học của ông cha ta thời phong kiến là những chú rùa đá cần mẫn không quản ngày đêm, dãi dầu mưa nắng “đội” bia đã hàng mấy trăm năm.

          Trong truyền thuyết, thần Kim Quy (thần Rùa Vàng) luôn là một vị thần hộ quốc, luôn gắn bó với dân tộc Việt của chúng ta. Thời vua An Dương Vương, thần Kim Quy đã giúp vua dựng nước và đặc biệt giúp vua xây dựng thành Cổ Loa (thành Ốc) vừa độc đáo vừa kiên cố. Thần cũng giúp vua chế tạo nỏ thần có thể bắn ra một phát với hàng trăm mũi tên đồng khiến quân cướp nước phải run sợ.

          Khi vua An Dương Vương bại trận mất nước, thần Kim Quy lại hiện lên cảnh tỉnh nhà vua cũng như nhắn nhủ người đời sau với câu nói nổi tiếng: “Giặc ở sau lưng nhà vua đó”.

          Và hơn một ngàn năm sau, thần Kim Quy cũng đã vâng lệnh Lạc Long Quân dâng gươm thần Thuận Thiên cho vua Lê Lợi, giúp ông đánh đuổi giặc Minh ngoại xâm ra khỏi bờ cõi, chấm dứt một thời kỳ đen tối của nước Đại Việt...

          Được thưởng thức một đĩa xôi đậm đà hương vị dân tộc, lại được biết thêm những triết lý sâu sắc mà người nấu xôi đã gửi gắm trong món ăn thật là thú vị. Cô Ngọc Giang đã tặng cho học trò một món ăn rất quý, một món ăn đầy đủ cả ý nghĩa vật chất lẫn tinh thần. Nhiều học sinh cũ thành đạt về thăm lại trường, mỗi khi nhắc đến cô Ngọc Giang lại nhắc đến món xôi Trạng Nguyên mà họ đã được ít nhất một lần nếm qua ngày xưa.

          Năm nay khi ngày thi Tốt nghiệp đã gần kề, ngoài việc ôn tập cho học sinh, cô Ngọc Giang có lẽ lại đang chuẩn bị tất bật để nấu lại món xôi mà cô đã tốn rất nhiều tâm huyết: món xôi Trạng Nguyên!


          Thanh Trắc Nguyễn Văn







          Mời các bạn tham quan nhà riêng:
          Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

          Comment


          • Xin giới thiệu đến các bạn yêu thơ bài thơ đã đăng trên Tạp chí Lang Biang năm 2017. Đảo Bình Ba là một đảo ở tỉnh Khánh Hòa, cách cảng Cam Ranh 20 phút đi ca nô trên biển.

            ---------------------------------------------------------------------

            TRĂNG TRÊN ĐẢO BÌNH BA

            Trăng lên trên đảo Bình Ba
            Màn mưa rũ xuống bỗng nhòa nhòa tan
            Áo dài em nắng thu vàng
            Níu dông gió lặng, thả hoàng hôn trôi.

            Thuyền xa khuất cuối chân trời
            Mây hôn sóng biếc vọng lời yêu thương
            Kìa em khuất cuối con đường
            Nhìn trăng…
            Có bóng ai buồn trên trăng?

            Nha Trang 2016
            (Bài thơ đã đăng trên báo Làm Bạn Với Máy Vi Tính số 662, ngày 5.7.2016)


            Thanh Trắc Nguyễn Văn






            Mời các bạn tham quan nhà riêng:
            Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

            Comment


            • Xin được giới thiệu đến các bạn yêu thơ bài thơ Phố Cổ đã được đăng trên báo Văn Nghệ tp.HCM năm 2017

              --------------------------------------

              PHỐ CỔ

              Ta về như chiếc lá
              Rụng rơi xuống cội nguồn
              Lang thang chiều phố cổ
              Gió mỏng mềm như sương.

              Nhà em xưa ngõ vắng
              Một thuở qua ngại ngùng
              Giờ nhặt mùi hoa cũ
              Cầm nắng vàng run run…

              Hỏi hoa hoa đã úa
              Hỏi nắng nắng sang sông
              Hỏi người người chẳng nhớ
              Biết em còn hay không?

              Phố cổ hóa phố chợ
              Đèn nhấp nháy ngược xuôi
              Nhà mái bằng thay ngói
              Tường sơn nước thay vôi.

              Cổng đình giờ quét đỏ
              Phừng phực lửa hoàng hôn
              Ta về nghèn nghẹn nhớ
              Phỏng rát cháy tâm hồn.

              Mảnh sân rêu cổ tích
              Mọc lênh khênh dãy lầu
              Nửa đau đau chìm lắng
              Nửa buồn buồn dâng cao.

              Ta về như mây trắng
              Gục khóc cuối chân trời
              Tìm em chiều phố cổ
              Sương khói mờ chơi vơi.


              Thanh Trắc Nguyễn Văn





              Mời các bạn tham quan nhà riêng:
              Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

              Comment


              • Xin giới thiệu đến các bạn yêu thơ bài thơ Quê nghèo đã đăng trên Tạp chí Giáo Dục Và Thời Đại.

                -------------------------------------------

                QUÊ NGHÈO

                Một hôm gom nắng ta về
                Gặp em ngồi xõa tóc thề dưới hiên
                Tang bồng còn được chút duyên
                Trao em mừng thấy cười nghiêng má hồng.

                Một hôm gió lạnh bờ sông
                Thương cha mòn mỏi gánh gồng hoàng hôn
                Con tôm cái tép quá khôn
                Vớt lên chỉ thấy mảnh hồn rong rêu.

                Một hôm nghe tiếng quạ kêu
                Nửa đêm thao thức chị khêu ngọn đèn
                Người đi biền biệt nhớ quên
                Thủy chung hóa lá rụng thềm cuối thu.

                Một hôm nhớ giọng mẹ ru
                Con quỳ khóc dưới dốc mù bụi xa
                Bỏ quê quên mất mẹ già
                Con đường gánh cải giờ là khói hương…


                Thanh Trắc Nguyễn Văn






                Mời các bạn tham quan nhà riêng:
                Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

                Comment


                • Mời các bạn yêu thơ xem bài thơ Tạm biệt Khôi Nguyên đã đăng trên báo PC & Mobile

                  ------------------------------------------------------------


                  TẠM BIỆT KHÔI NGUYÊN

                  Thôi anh đi nhé bé Khôi Nguyên
                  Nha Trang sóng sánh mắt nhung huyền
                  Mùa xuân đã đến tươi màu nắng
                  Sao biển lại buồn sóng ngả nghiêng?

                  Đời anh như cánh nhạn mùa đông
                  Mây trắng trời xa nhuốm bụi hồng
                  Bé là san hô thềm bể biếc
                  Màu trăng mười bảy trong mắt trong.

                  Anh về phương ấy xa thật xa
                  Giọt nắng nhìn theo bỗng nhạt nhòa
                  Nắng rơi một nửa hồn anh đó
                  Nửa hồn trên cỏ, nửa trong hoa…

                  Biển chiều chiều nắng trắng Nha Trang
                  Lang thang bàng bạc bóng chim ngàn
                  Dù mai năm tháng mình xa cách
                  Anh sẽ nhớ hoài cô bé ngoan.

                  Anh sẽ lặng thầm trong nhớ mong
                  Tiếng đàn buông buông những nụ hồng
                  Bài thơ muốn viết rồi không viết
                  Nhìn đâu cũng thấy biển mênh mông?

                  Biển trắng hay là áo trắng em?
                  Áo em hay sương trắng bên thềm?
                  Bên thềm chỉ thấy màu mây trắng
                  Mây trắng hay là biển mông mênh?

                  Anh sẽ gọi tìm trong bóng mây
                  Thấy bóng bé xinh dáng nhỏ gầy
                  Nha Trang nhớ mãi ngày ly biệt
                  Nửa dường biển động, nửa áo bay…

                  Thôi anh đi nhé bé Khôi Nguyên
                  Bọt sóng nào tan chút nỗi niềm?
                  Biển kia im lìm rồi tắt nắng
                  Buồn anh gởi lại với sao đêm…


                  Thanh Trắc Nguyễn Văn






                  Mời các bạn tham quan nhà riêng:
                  Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

                  Comment


                  • Xin được giới thiệu đến các bạn yêu thơ Chùm thơ viết về Mùa Xuân đăng trên báo PC&Mobile.

                    1. THÁNG GIÊNG VÀ EM

                    Tháng giêng tìm lộc sân chùa
                    Gặp em hái phải lá bùa tương tư
                    Tìm em… Bùa vỡ cuối thu
                    Trách ta vụng một kiếp tu. Lỡ làng…


                    Thanh Trắc Nguyễn Văn



                    2. THỜI GIAN

                    Tìm gì trên cát thế em
                    Phải chăng sợi tóc bạc mềm vừa rơi?
                    Hoàng hôn lặn hụp cuối trời
                    Nắng xuân còn nợ một lời yêu em...


                    Thanh Trắc Nguyễn Văn



                    3. THIẾU NỮ THỔI SÁO

                    Kìa em áo mỏng như mây
                    Phải tiên nữ xuống đợi ngày ta yêu?
                    Vườn đông gió lạnh tiêu điều
                    Sáo em gọi nắng tan chiều cô đơn...


                    Thanh Trắc Nguyễn Văn






                    Mời các bạn tham quan nhà riêng:
                    Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

                    Comment


                    • Mùa hè đã đến, kinh mời các bạn yêu thơ xem bài thơ Ký Ức Tháng Tư, để nhớ về những kỉ niệm thời học sinh

                      ---------------------------------------------


                      KÝ ỨC THÁNG TƯ

                      Tháng tư
                      vòm trời phượng đỏ
                      mặt cỏ hoa vàng
                      nhặt lên từng tiếng ve sầu rỉ rả
                      thả vào trang giáo án
                      tìm lại tuổi thơ xưa...

                      Thiên đường tuổi thơ
                      có nụ cười em thanh khiết nắng ban mai
                      có dòng sông đi học dài hơn nỗi nhớ
                      có lá me rơi
                      ngọt ngào
                      trăn trở
                      nửa trên tóc em
                      nửa khắc khoải cuối sân trường.

                      Thiên đường tuổi thơ
                      có trang vở trắng thơm những ngày học cuối cấp
                      có lời yêu ai cất sâu trong cặp
                      có ánh mắt tìm nhau
                      rủ mơ về một giảng đường xa…
                      thương lắm đôi cánh chim bay
                      thương lắm những dòng thơ xanh lấp lánh.

                      Tháng tư
                      từng em học sinh lại vào bài học mới
                      tiếng cười trong veo
                      trang giấy lao xao
                      thiên đường tuổi thơ vẫn còn đó
                      thiên đường của thầy xưa...


                      Thanh Trắc Nguyễn Văn






                      Mời các bạn tham quan nhà riêng:
                      Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

                      Comment


                      • TƯỢNG ĐÁ VŨ NỮ TRÀ KIỆU

                        Chào em vũ nữ Chăm pa
                        Đôi tay như lụa mượt mà khói sương
                        Thời gian khoác áo trầm hương
                        Đá vô tri hóa vô thường lung linh.

                        Nghiêng nghiêng điệu múa cung đình
                        Ngực trần đón nắng bình minh
                        Xuân trào...
                        Môi cười khát vọng trăng sao
                        Đây hồn Trà Kiệu tạc vào tháng năm...

                        Quảng Nam 2017


                        Thanh Trắc Nguyễn Văn






                        Mời các bạn tham quan nhà riêng:
                        Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

                        Comment


                        • BAN MÊ MÙA BƯỚM BAY

                          Ban Mê mùa bướm bay
                          Lá rơi từng mảnh gầy
                          Cà phê lung linh sánh
                          Ngọt ngào mà sao say?

                          Vẫy chào Sêrêpôk
                          Sông trôi khói phủ mờ
                          Chợt yêu trời Daklak
                          Thành phố chìm sương mơ.

                          Ché rượu cần Y miên
                          Rộn rã điệu cồng chiêng
                          Cạn đi chiều bụi đỏ
                          Bazan đất trời nghiêng.

                          Kìa ai như Đam San
                          Cưỡi voi vượt đại ngàn
                          Ngực trần màu sấm chớp
                          Hồn sử thi âm vang…

                          Phải em hay là hoa
                          Cúc Ban Mê mượt mà
                          Tiếng cười xuân sơn nữ
                          Em gùi về đâu xa?

                          Ban Mê mùa bướm bay
                          Nắng đẹp hơn từng ngày
                          Trang thơ vàng rụng khẽ
                          Thả hồn thu lên mây.


                          Thanh Trắc Nguyễn Văn






                          Mời các bạn tham quan nhà riêng:
                          Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

                          Comment


                          • THÁNG NĂM

                            Tháng năm nhớ mẹ mua trầu
                            Khói hương lệ ứa nhúng màu hương cau.

                            Tháng năm trăng bỗng lên cao
                            Mảnh sương rơi lại làm sao sân vườn.

                            Tháng năm nắng nửa con đường
                            Nửa kia mưa ướt lời thương cuối mùa.

                            Tháng năm quét lá sân chùa
                            Gặp ni cô lá hóa bùa tương tư!

                            Tháng năm bướm đậu mù u
                            Câu kinh mặc kệ đi tu một mình

                            Tháng năm thơ dán cột đình
                            Giọng hò, giọng lý rập rình tìm nhau.

                            Tháng năm em cởi yếm đào
                            Ta men cổ tích lạc vào thiên thai.

                            Tháng năm thả oán hận bay
                            Phóng sinh bóng tối
                            Hứng đầy bình minh!


                            Thanh Trắc Nguyễn Văn






                            Last edited by thanhtracnguyenvan; 19-06-2018, 06:47 AM.
                            Mời các bạn tham quan nhà riêng:
                            Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

                            Comment








                            • QUA TRƯỜNG CŨ

                              Con đường xưa là lá
                              Lá bây giờ thành hoa
                              Hoa phượng hồng lệ đỏ
                              Đỏ mắt nhớ người xa.

                              Tóc em xưa là gió
                              Gió bây giờ thành mây
                              Mây lặng lờ cuối phố
                              Ai buồn mây có hay?

                              Áo em xưa là nắng
                              Nắng bây giờ thành mưa
                              Mưa oà rơi vụn vỡ
                              Trắng lạnh mờ lối xưa.

                              Ngôi trường xưa là nhớ
                              Nhớ bây giờ thành thương
                              Thương một thời thơ dại
                              Mực tím rơi bên đường.


                              Thanh Trắc Nguyễn Văn
                              Mời các bạn tham quan nhà riêng:
                              Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

                              Comment








                              • KHÚC HÁT NGÀY RA TRƯỜNG

                                Thôi, từ giã giảng đường
                                Từ giã tuổi sinh viên
                                Chúng mình ra đi để mang hoài nỗi nhớ
                                Hoa phượng vĩ chiều nay tưng bừng nở
                                Đỏ thắm ven trời. Những cánh chim bay.

                                Ngày mai xa rồi ta biết nói gì đây
                                Ánh mắt ấy nhìn ai chợt có gì khang khác!
                                Tạm biệt nhé con đường về xanh mát
                                Bao dấu chân xưa. Sao xao xuyến bồi hồi?

                                - Em sẽ về miền đất ấy xa xôi...
                                Lời nói khẽ như bao lời muốn nói
                                Mái trường xa sẽ đón chào cô giáo mới
                                Và tình yêu thoảng nhẹ trong chiều.

                                Họ bên nhau chưa nói được nhiều
                                Lòng mải hẹn những phương trời xa lắc!
                                Để những ước mơ thầm thì khẽ hát
                                Khúc - hát - vào - đời những mơ ước lứa đôi...

                                1994
                                (Tập thơ Hoa Sứ Trắng - NXB Đà Nẵng 1997)


                                Thanh Trắc Nguyễn Văn
                                Mời các bạn tham quan nhà riêng:
                                Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

                                Comment

                                Working...