Thông Báo

Collapse
No announcement yet.

Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn toàn tập

Collapse
This topic is closed.
X
X
 
  • Chọn Lọc
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts





  • MỘNG THI SĨ

    Bé hãy dừng chân cô bé ơi!
    Dừng chân cho anh nói đôi lời
    Bé đến rồi đi, sao đi mãi…
    Để chiều thu nhớ, lá thu rơi?

    Anh đợi lâu rồi bé biết không?
    Đợi từ mùa hạ đến mùa đông
    Bài thơ mới viết đây tặng bé
    Năm tuần thao thức viết mới xong.

    Thơ anh dài lắm, thật là hay
    Chuyện tình anh kể ở… cung mây!
    Hằng Nga là bé, anh Chú Cuội
    Gốc đa cùng tựa muốn lung lay!

    Hằng Nga hoa hậu chốn thiên thai
    Chú Cuội là anh cũng… đẹp trai!
    Cây đa hóa một lâu đài lớn
    Trăm năm tơ tóc kết duyên hài…

    Nhưng sao bé đọc chỉ toàn chê:
    - Thơ gì đã dở lại còn ghê!
    Người ta còn bé, còn đi học
    Cứ tán lăng nhăng chuyện ước thề…

    Bé “hứ” rồi đi chẳng nói năng
    Trời đang đổ nắng bỗng giá băng!
    Tôi thề bỏ mộng làm thi sĩ
    Bỏ cả gốc đa lẫn Chị Hằng…

    2004
    (Tuyển tập thơ Phù Sa Của Gió - NXB Văn Nghệ 2007)


    Thanh Trắc Nguyễn Văn






    Ghi chú: Ảnh nữ diễn viên Midu sưu tầm từ internet
    Mời các bạn tham quan nhà riêng:
    Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

    Comment






    • NÚI NGỌC

      (viết tặng một cô gái tên Ngọc Sơn)

      Đi tìm Núi Ngọc trong mơ
      Thấy trăng với gió thẩn thờ chờ nhau
      Hỏi thầm Núi Ngọc ở đâu?
      Nụ tầm xuân bỗng cúi đầu lặng thinh.

      Ta đi tìm nửa tim mình
      Hành trang một mảnh chân tình lênh đênh
      Theo em lên thác xuống ghềnh
      Vượt qua năm tháng vẫn… mênh mông buồn!

      Mịt mờ Núi Ngọc mưa tuôn
      Cũng mong đi hết ngọn nguồn tìm ai
      Nỗi đau lăn xuống đường dài
      Câu thơ khắc khoải gọi hoài nhân duyên.

      Em còn bỏ ngõ trái tim
      Ta còn bỏ ngõ một miền cỏ hoa
      Ngập ngừng ta chợt hỏi ta
      Đi tìm Núi Ngọc hay là tìm em?

      Hà Nam 2001
      (Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002)


      Thanh Trắc Nguyễn Văn






      Ghi chú: Ảnh người đẹp đất Hà thành Nguyễn Khánh Chung và ảnh minh họa sưu tầm từ internet
      Mời các bạn tham quan nhà riêng:
      Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

      Comment






      • BÀI THƠ GỞI MẸ

        “Trời mưa bong bóng phập phồng”
        Mẹ đi lấy chồng, con khóc mình con…

        Lá trầu đã héo lại hon
        Tơ duyên đứt đoạn sao còn nối dây?
        Mẹ đành biền biệt chân mây
        Bỏ con khóc ướt những ngày tuổi thơ.

        Bơ vơ là cái ngóng chờ
        Mồ côi là kiếp bụi bờ lang thang
        Lá xanh rồi lại lá vàng
        Thời gian bầm tím ngút ngàn lệ rơi…

        Con giờ biết khóc mẹ ơi!
        Thương thân cò gánh vạn lời đắng đau
        Chơi vơi bến nước đục ngầu
        Trăm năm gãy vỡ nát nhàu vầng trăng.

        1998
        (Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002)


        Thanh Trắc Nguyễn Văn






        Ghi chú: Ảnh nữ diễn viên Dương Cẩm Lynh (áo dài) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet
        Mời các bạn tham quan nhà riêng:
        Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

        Comment






        • THỊ TRƯỜNG YÊU

          Có người rao bán trái tim
          Có người lắm bạc mua tìm lả lơi
          Có người đội giá lên trời
          Có người mặc cả hét lời đỏ đen
          Có người vàng lượng lấm lem
          Có người gặt bão ướt nhèm đau thương.

          1999
          (Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002)


          Thanh Trắc Nguyễn Văn






          Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
          Mời các bạn tham quan nhà riêng:
          Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

          Comment






          • KHU VƯỜN SAU NHÀ NGOẠI

            Khu vườn sau nhà ngoại
            Con sáo nhỏ lại về
            Tìm mảnh hồn gió biếc
            Bến trăng màu sông quê.

            Đi tìm chỉ thấy bóng
            Trên lối cũ nhạt nhòa
            Ngoại như ngồi đâu đó
            Kể chuyện ngày thu xa.

            Khu vườn sau nhà ngoại
            Dòng sông vẫn lững lờ
            Những mùa xưa trái ngọt
            Vỡ tiếng cười tuổi thơ.

            Trò chơi hoàng tử cóc
            Đám cưới lọng lá sen
            Bầy trẻ đua nhau rước
            Đứa hát, đứa thổi kèn.

            Ngoại cười vui móm mém
            Vun lá đốt mỗi ngày
            Thời gian đầy tro trắng
            Tóc bạc thả mây bay.

            Đàn cháu giờ đã lớn
            Mỗi đứa một phương trời
            Ngoại cũng thành cổ tích
            Bóng trăng gầy chơi vơi.

            Khu vườn sau nhà ngoại
            Trái chín trĩu đầy cành
            Lũ chim về đâu vắng?
            Giọt sương buồn long lanh.

            1999
            (Tuyển tập thơ Sương Bờ Liễu Hạnh - NXB Thanh Niên 2006)


            Thanh Trắc Nguyễn Văn






            Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
            Mời các bạn tham quan nhà riêng:
            Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

            Comment






            • VÁY NGẮN

              Em về ngang váy ngắn
              Nắng rơi loang loáng vàng
              Mê cuồng trong mê lộ
              Bước chân giờ lang thang.

              Đâu áo bà ba trắng
              Nón lá nghiêng thẹn thùng?
              Chỉ còn đây váy ngắn
              Cũn cỡn chiều mông lung.

              Em về son phấn đậm
              Hát vu vơ điệu buồn
              Hành trang đầy mặt nạ
              Những nụ cười lên khuôn.

              Tình quên hay tình nhớ?
              Người xa bỗng ngập ngừng
              Thời trang hay thời thượng?
              Áo lửng hở bụng lưng…

              Em về ngang váy ngắn
              Hoàng hôn đã đổi màu
              Ta nghe mùa dông bão
              Dậy xóm nhỏ xôn xao.

              1999
              (Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002)


              Thanh Trắc Nguyễn Văn






              Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
              Mời các bạn tham quan nhà riêng:
              Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

              Comment






              • KIẾP CHỒNG CHUNG

                Buồn em, em bán tôi mua
                Cân đong đo đếm vẫn chưa hết buồn!
                Đợi gì mấy tiếng yêu suông
                Tiếc chi một cánh chuồn chuồn hả em?

                Người ta ăn chả tìm nem
                Còn em đong rượu hòa thêm bóng sầu
                Uống vào chỉ nghẹn với đau
                Đổ ra lại thấy một màu nhớ nhung...

                Lạnh lùng là kiếp chồng chung
                Vò chăn xé gối bởi chung một chồng!
                Mẫu đơn sao cắm giữa đồng?
                Lệ rơi lăn lóc đầu sông cuối bờ.

                Bướm bay ai khiến mà chờ
                Cuống trầu đã héo còn ngờ nghệch têm...
                Gỡ sầu bán hết đi em
                Kìa trăng thu sáng...
                Bên thềm
                Giếng xưa...

                2007
                (Tập thơ Quà Tặng Mùa Đông - NXB Văn Nghệ 2007)


                Thanh Trắc Nguyễn Văn






                Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
                Mời các bạn tham quan nhà riêng:
                Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

                Comment






                • DIỀU TRĂNG

                  Con đã khóc cuối mùa đông ấy
                  Gặp ánh trăng lên cứ ngỡ thấy cha về
                  Cánh diều trăng cha thả vào năm tháng
                  Nửa lướt ngang trời, nửa lặn bến sông quê.

                  2001
                  (Tuyển tập thơ Thơ Nhà Giáo – NXB Văn Hóa Dân Tộc 2003)


                  Thanh Trắc Nguyễn Văn






                  Ghi chú: Ảnh Miss U league 2012 Nguyễn Thảo Anh và ảnh minh họa sưu tầm từ internet

                  Last edited by thanhtracnguyenvan; 09-12-2017, 05:28 AM.
                  Mời các bạn tham quan nhà riêng:
                  Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

                  Comment






                  • ĐỌC TẬP THƠ "QUÀ TẶNG MÙA ĐÔNG" CỦA THANH TRẮC NGUYỄN VĂN

                    Nhờ một chút duyên rất tình cờ, tôi được nhà thơ nữ Thái Thanh Nguyên trao bản thảo tập thơ “Quà tặng mùa đông” của một tác giả chưa quen, nói chính xác là chỉ gặp vài lần trên báo và một số tuyển tập thơ của nhiều tác giả – đó là Thanh Trắc Nguyễn Văn.

                    Thật ra trong sáng tạo nghệ thuật – những trường hợp “văn kỳ thinh bất kiến kỳ hình” như vậy không phải là hiếm hoi. Bởi vì dù sao, khi ta đọc tác phẩm của một ai đó thì cũng có nghĩa là ta đã được diện kiến với người viết thông qua diện mạo đứa con tinh thần của tác giả. Bây giờ, xin được trở lại với tập thơ “Quà tặng mùa đông” của Thanh Trắc Nguyễn Văn.





                    Với khoảng 60 bài thơ đa phần là ngắn, tác giả đã đề cập đến nhiều cung bậc khác nhau của đời sống tình cảm, đời sống xã hội – vốn dĩ không bao giờ đơn giản. Những “hỷ, nộ, ái, ố…” tưởng đâu đã quá quen thuộc đến độ phải nhàm chán giữa bộn bề lo toan của cuộc sống đời thường, bỗng trở nên mới mẻ trước cái nhìn thấu cảm của đôi mắt thi nhân:

                    Gặp nhau không nói được lời
                    Đành nâng chén rượu giữa trời mưa bay
                    Chén em rót mãi chẳng say
                    Chén ta chưa hứng đã đầy hoàng hôn
                    (Uống rượu với người yêu cũ)

                    Nhớ thương buộc lại thả chờ
                    Mười năm bão táp vẫn dờ dật bay…
                    (Nuối tiếc)

                    Dường như tác giả tỏ ra khá chắc tay ở các thể thơ truyền thống mà lục bát là một ví dụ rõ nét. Ở những bài thơ tự do trong tập, thỉnh thoảng người đọc cũng nhặt ra được nhiều câu thơ đầy cảm xúc và tâm trạng, chẳng hạn như:

                    Đất chưa hoá vàng đã từng giờ rỉ máu
                    Bao nhân nghĩa cuộc đời theo nước lã trôi sông
                    (Cơn sốt đất)

                    Nửa đêm thức giấc đầu vai cụng
                    Mộng mị cạn dần lệ rót vẫn chưa vơi
                    (Rượu tha hương)

                    Ảnh ảo là ta hay ta ảnh ảo
                    Soi nửa đời người sao chỉ thấy nửa đời gương
                    (Soi gương)

                    Một số ít bài còn lại trong tập, nhất là những bài thơ dài thường rơi vào tình trạng chung: dàn trải và lặp lại. “Phóng sự đêm Sài Gòn” là ví dụ điển hình cho nhược điểm này.

                    Dẫu sao, đây cũng chỉ là những cảm nhận ban đầu, mang đậm dấu ấn chủ quan, xin được giãi bày đôi điều cùng tác giả Thanh Trắc Nguyễn Văn – một người làm thơ tôi chưa được quen nhưng cũng không đến nỗi hoàn toàn xa lạ.

                    Phan Thiết, mùa hạ 2007
                    (Tập thơ Quà Tặng Mùa Đông - NXB Văn Nghệ 2007)


                    Đỗ Quang Vinh
                    (Hội viên Hội Nhà Văn Việt Nam)






                    Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
                    Mời các bạn tham quan nhà riêng:
                    Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

                    Comment






                    • THAY LỜI KẾT CHO TẬP THƠ QUÀ TẶNG MÙA ĐÔNG

                      … Em về đeo thánh giá
                      Dắt ta kẻ tội đồ
                      Sáng danh là Thiên Chúa
                      Tội danh là… làm thơ!
                      Bờ vai em tròn nhỏ
                      Đưa ta đến dại khờ!…

                      Vậy đó! Thơ văn bao giờ cũng là cái nghiệp; và đã cái nghiệp thì dẫu làm nghề gì, ở đâu, giàu có hay nghèo khổ cũng không thể bỏ được thơ.

                      “Tội danh là… làm thơ”, xem ra cách tự trào này cũng không phải là không có lý bởi chính nhà thơ không ít đã gây ra hoặc rơi vào khoảnh khắc ngẩn ngơ trước cái đẹp, cái buồn vô cớ, vu vơ… Riêng với Thanh Trắc Nguyễn Văn hẳn còn đi xa hơn những cảm xúc đó vì anh vật vã, vì anh trăn trở nên thơ anh chất chứa nỗi niềm:

                      Người ta xúm xít làm thơ
                      Tôi về gác bút ngồi mơ làm người
                      Làm người biết khóc, biết cười
                      Biết yêu thật khó gấp mười làm thơ.
                      (Làm người)

                      “Quà tặng mùa đông” là tập thơ thứ tư của anh, chưa kể anh đã góp mặt gần hai chục tập thơ có giá trị đã ra mắt bạn đọc.

                      Chỉ qua tập thơ “Quà tặng mùa đông” cũng dễ nhận ra, Thanh Trắc Nguyễn Văn đến với thơ không chỉ vì yêu thơ mà cái “nghiệp thơ” đã buộc chặt vào anh không hề lơi lỏng và có lẽ thế nên đọc thơ anh, ta sẽ gặp ít nhiều đồng cảm.

                      (Tập thơ Quà Tặng Mùa Đông - NXB Văn Nghệ 2007)


                      Trần Duy Lý
                      (Hội viên Hội Nhà Báo Việt Nam)





                      Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
                      Mời các bạn tham quan nhà riêng:
                      Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

                      Comment






                      • TÌNH ĐÁ

                        Đừng khóc cho đá
                        Đá có khóc đâu?
                        Đừng đau với đá
                        Đá chẳng âu sầu.

                        Anh yêu nồng thắm
                        Em lại hững hờ
                        Bỏ anh hóa đá
                        Giữa trời bơ vơ.

                        Hãy nghe lời đá
                        Thầm thì cỏ sương
                        Hãy ngắm vân đá
                        Xanh tình đơn phương.

                        Dẫu tình hóa đá
                        Đá tạc vào đời
                        Dẫu lời hóa đá
                        Đá gào biển khơi.

                        Dẫu hồn hóa đá
                        Đá vọng trong chiều
                        Dẫu tim hóa đá
                        Đá hát lời yêu.

                        Lời yêu của gió
                        Lồng lộng ngất ngây
                        Lời yêu của mây
                        Bình minh rực đỏ.

                        Tình anh là gió
                        Tình anh là mây
                        Gió mây hóa đá
                        Tình còn hương bay.

                        Yêu anh em nhé
                        Sao đành xa xôi
                        Để anh hóa đá
                        Giữa trời đơn côi?

                        1999
                        (Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002)


                        Thanh Trắc Nguyễn Văn






                        Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
                        Mời các bạn tham quan nhà riêng:
                        Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

                        Comment






                        • LỜI VƯỢN MẸ

                          Này gã săn trộm
                          Thôi đừng bắn nữa
                          Vết thương ta máu đã phun trào
                          Ta thảng thốt giữa đất trời chao đảo
                          Ghì chặt con mình
                          Run rẩy, đớn đau…

                          - Con của mẹ
                          Hỡi này con của mẹ!
                          Mẹ con ta mãi mãi sắp xa rồi!
                          Sữa mẹ đây con ráng mà bú lấy
                          Hãy bú cho no
                          Một lần chót trong đời!

                          Thương chiều nay con lạc loài côi cút
                          Ai sẽ chở che khi gió lạnh đêm về?
                          Mẹ muốn sống nhưng máu trào sôi mãi
                          Cánh tay giờ rời rã đến đau tê...

                          Ta gào thét giữa núi đồi hoang dại
                          Nghe rừng xanh vang vọng một oan hồn
                          Con ta khóc miệng phun đầy bọt sữa
                          Máu đen bầm loang đỏ cả hoàng hôn.

                          Ta sắp chết!
                          Hỡi con người ta sắp chết!
                          Sao nỡ giết nhau khi chẳng oán thù?
                          Ta gục xuống úp mặt vào cỏ ướt
                          Mắt lệ đầm đìa
                          Một bóng tối âm u...

                          Rồi ngày mai
                          Giữa đám người gào la ngả ngớn
                          Nhai thịt xương ta trong tiếng nhạc xập xình
                          Có ai thấy một bóng ma mù hủy diệt
                          Trong những lon bia đầy sủi bọt văn minh?

                          2000
                          (Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002)


                          Thanh Trắc Nguyễn Văn




                          Mời các bạn tham quan nhà riêng:
                          Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

                          Comment






                          • HÒ TRÊN SÔNG

                            Câu hò bổng, nỗi đau chìm
                            Trăng sao cũng rụng rủ tìm bến mơ
                            Tìm duyên em chở thuyền thơ
                            Thả chi giọt mắt dật dờ thuyền nghiêng?

                            2001
                            (Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002)


                            Thanh Trắc Nguyễn Văn






                            Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
                            Mời các bạn tham quan nhà riêng:
                            Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

                            Comment






                            • NGỌC TRONG ĐÁ

                              Nào ai thấy được hoa trong đá
                              Sáng lung linh một cõi vô thường
                              Nào ai tìm được ngọc trong đá
                              Ngọc ẩn mình, ngọc vẫn ngát hương.

                              2001
                              (Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002)


                              Thanh Trắc Nguyễn Văn






                              Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
                              Mời các bạn tham quan nhà riêng:
                              Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

                              Comment






                              • Bình thơ: GIAI NHÂN VÀ HOA QUỲNH

                                Hoa quỳnh chỉ nở vào lúc giữa đêm, nhưng đã nửa đêm rồi hoa vẫn không nở. Hoa không dám nở vì thấy hình như vẫn còn thiếu một cái gì đó. Cái thiếu mà hoa quỳnh mơ hồ cảm nhận được chính là một bông hoa xinh đẹp biết nói khác cũng có tên là Quỳnh! Tên của người trùng với tên hoa! Giai nhân Quỳnh chưa về thì hoa quỳnh, tuy có hương sắc nhưng vẫn không sánh bằng, làm sao dám tùy tiện nở một mình! Hoa đành phải chờ, phải đợi thôi!

                                Và đúng như vậy, khi cô gái xinh đẹp tên là Quỳnh về đến nơi thì những ý chính của bài thơ mới bắt đầu hé mở. Nàng Quỳnh xuất hiện lấp lánh hào quang khiến ta cứ ngỡ nàng như một tiên nga:

                                “Em về lấp lánh sương mai"

                                Người ta thường nói người đẹp sẽ đẹp lên rất nhiều mỗi khi nàng cười. Đôi môi của nàng Quỳnh vừa nở một nụ cười (cũng là lúc sắc đẹp của nàng lên đến cực đỉnh) thì cũng là vào thời điểm hoa quỳnh hé nở. Như vậy có đến hai đóa hoa quỳnh! Tựa bài thơ tuy nói hoa quỳnh nở, nhưng thật sự muốn nói đến một nhan sắc khác còn đẹp, còn quí hơn hoa quỳnh đó là một giai nhân tên Quỳnh... Bút lực của tác giả rất tài hoa, khi ẩn khi hiện. Dùng bút vẽ mây, nhưng thật sự là vẽ trăng!

                                Theo tôi nghĩ bài thơ này chắc chắn tác giả đã viết tặng cho một cô gái rất xinh đẹp có tên là Quỳnh mà anh đã từng gặp gỡ ở ngoài đời.

                                (Bài bình đã đăng trên trang web văn học Đất Đứng tháng 8 năm 2010)


                                Trần Thị Hảo




                                -----------------------------------------------------------------





                                HOA QUỲNH NỞ

                                Giữa đêm chỉ thoảng hương thơm
                                Cánh quỳnh vẫn khép như còn đợi ai
                                Em về lấp lánh sương mai
                                Môi cười, hoa nở ngát hai đóa quỳnh!

                                (Tuyển tập thơ Tứ Tuyệt Tình Thi – NXB Đà Nẵng 2005)


                                Thanh Trắc Nguyễn Văn






                                Ghi chú: ảnh nữ diễn viên Trâm Anh, nữ MC Thanh Vân Hugo và ảnh hoa quỳnh sưu tầm từ internet
                                Mời các bạn tham quan nhà riêng:
                                Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

                                Comment

                                Working...