Thông Báo

Collapse
No announcement yet.

Thơ Bùi Giáng

Collapse
This topic is closed.
X
X
 
  • Chọn Lọc
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts

  • Trăm Năm

    by Bùi Giáng


    Trăm năm gian khổ trường kỳ
    Tình yêu gian khổ thuận tùy phút giây

    Trăm năm chỉ một lúc này
    Một giây phút một không ngày không đêm

    Buồn vui chất chứa mỏi mềm
    Chất chồng chất ngất ngày đêm chán chường

    Bài thơ em vất giữa đường
    Chờ ngày trở lại muôn phương một mình

    (trích tập thơ Như Sương )
    Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

    Comment


    • Trước Khi

      by Bùi Giáng


      Trước khi về chín suối
      Em xin gửi ðá vàng
      Của trăm năm buồn tủi
      Về trở lại nhân gian
      Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

      Comment


      • Tý Út Vui

        by Bùi Giáng


        ( Trưa hôm nay )


        Tý Út hôm nay có vẻ vui
        Vì Út chợt thấy ông Bác cười
        Hồn nhiên thoải mái ông cười thật
        Không giống bao lần cười gượng vui

        Út cho ông ăn có hơi nhiều
        Bầu xào thanh đạm cá kho tiêu
        Bình sinh ông ít khi nào được
        Thưởng thức thong dong rất đến điều

        Rất mực thỏa thuê máu giậy trào
        Lên đầu mẫn tiệp sáng như sao
        Nắm cầm cây bút tay huy hoắc
        Tờ giấy tươi vui nắng tưới vào

        Bàn tay có lẽ thuận tùy theo
        Giây phút thần tiên gió thổi vèo
        Những tưởng cuồng điên đau đớn quá
        Ngờ đâu tuyền thủy vẫn trong veo

        ( 1998 )

        ( trích tập thơ Như Sương )
        Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

        Comment


        • Uống Ly Rượu

          by Bùi Giáng


          Uống ly rượu cuối cùng này
          Gẫm bao ngày tháng đã dày công phu

          Công lao dai dẳng trầm phù
          Xiết bao tuế nguyệt đắp bù tháng năm

          Đền bù xiết kể bao lăm
          Đáp đền muôn một trăm năm dại khờ

          Khờ như dại , dại như thơ
          Dại không biết thẹn trơ trơ điên cuồng

          Tuổi giờ đã xế bóng buông
          Xế chiều đủng đỉnh không buồn không vui

          Chỉ nghe tim máu sụt sùi
          Từng từng tưởng niệm nửa vui nửa buồn

          Đi về mộng mỵ một muôn
          Còn nghe rớt hột mưa nguồn đầu hoa


          ( trích tập thơ Như Sương trang 38 )
          Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

          Comment


          • Uống Rượu Yêu Đời

            by Bùi Giáng


            Yêu đời uống rượu sáng nay
            Vừa nâng ly để chớm say ngà ngà

            Chớm chừng đã chợt bỏ ra
            Đừng say mút chỉ rầy rà tít mây

            Chơi mà mút chỉ đứt dây
            Còn chi mà nói thang mây phiêu bồng

            " Tuyệt mù bể nước " vời trông
            " Non mây thăm thẳm bụi hồng chưa xa " ( 1 )

            Ngày nào trùng ngộ bước ra
            Trùng sinh sương sớm đầu hoa cuối cùng

            Chân trời mặt biển thong dong
            Bình minh nắng gió mây hồng vèo bay

            ( trích tập thơ Như Sương trang 39 )

            ( 1 ) Đổi chơi chút ít lời thơ tuyệt diệu Tản Đà :

            " Kiếp sau xin chớ làm người
            Làm đôi chim nhạn tung trời mà bay
            Tuyệt mù bể nước non mây
            Bụi hồng trông thẳm như ngày chưa xa "
            Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

            Comment


            • Vẫn Là Là

              by Bùi Giáng

              Dấu bèo phong vận nín thinh
              Sóng phơi trường mộng bình minh vô thường
              Nắng hồng chiếu bóng đài gương
              Lời nghi hoặc hỏi đoạn trường từ đâu
              Nối đuôi khởi sự từ đầu
              Ví dù kết thúc trước sau vẫn là
              Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

              Comment


              • Vịnh Ngày Tái Hợp

                by Bùi Giáng



                ( Thay lời Kim Trọng viết chơi )



                Uống xong chén cuối cùng này
                Anh ngồi đốt thuốc thở dài thương em

                Tình yêu đã mất êm đềm
                " Ba mươi năm mới " còn thêm bây giờ

                Tất nhiên lặng lẽ như tờ
                Vỡ toang tình mộng còn mơ ước gì

                Cuối cùng uống nữa uống đi
                Chén cay đắng đã cạn ly từ đầu

                Từ đầu tiên đã có câu
                "Bao giờ còn có mai sau ví dù " (1)

                Đầu đuôi tình nghĩa ngục tù
                Tình ta say tít tịt mù từ em


                ( trích tập thơ Như Sương )

                ( 1 ) " Mai sau dù có bao giờ " Nguyễn Du
                Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                Comment


                • Vỗ Về

                  by Bùi Giáng


                  Ta đứng lại bên này chờ đợi
                  Ồ phải không? Em đó phải không
                  Ta đếm lại từng ngón tay lẩy bẩy
                  Đời chúng ta là mấy trăng tròn



                  Ngày vui ngắn? Lòng đã vơi mấy bận
                  Ngày vui đi? Mấy bận giữa lòng ta
                  Để lây lất mưa về xuân lấm tấm
                  Ồ thiều quang tan biến vội sao mà



                  Em có khóc? Ta xin em đừng khóc
                  Em nhìn ta lệ chảy có vui gì
                  Trang phượng mở giữa nguồn em hãy đọc
                  Nước xuôi dòng ngàn thu hận mang đi.
                  Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                  Comment


                  • Vì Bữa Đó

                    by Bùi Giáng


                    - Cảm đề Tess of the D'Urbervilles



                    Vì bữa đó cửa buồng em khép kín
                    Nên bốn bề tiếng động đã xâm lăng
                    Và tràn ngập vào sâu trong cung điện
                    Đáy linh hồn em rạn vỡ bao phen



                    Vì bữa đó nhìn nhau hai con mắt
                    Giữa bốn bề bóng tối lạnh tro phai
                    Nên em muốn bàn tay ta xiết chặt
                    Ngón vô ngần đau khổ ở trong tay



                    Và vuốt ngực nghe chừng như lá phổi
                    Đã điêu tàn trong lệ đẫm liên miên
                    Dòng ngơ ngác tự bao giờ đã lỗi
                    Trong chờ mong tiếng vọng ở xa miền



                    Còn lại đó chút gì em có biết
                    Có hiểu rồi và đã có nghe ta
                    Nói lơ láo một lời khi úp mặt
                    Ngón vô ngần đau khổ lúc buông ra .
                    Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                    Comment


                    • Và Có Lẽ

                      by Bùi Giáng


                      Và có lẽ ngày mai anh sẽ khóc
                      Vì em đi vào lúc gió đang bay
                      Và giông bão đánh chìm bao khổ nhọc
                      Của non sông nghìn thuở đã phơi bày

                      Em đi tới một tương lai xa hút
                      Anh già nua ngồi lặng lẽ chắp tay
                      Từng kỷ niệm mấy chục năm tê buốt
                      Ngồi bên đường chờ đợi bóng mây bay

                      Em đã biết từ lâu em rất rõ
                      Còn lời gì nói được nữa hay không
                      Hãy chậm rãi bên đường em ngồi đó
                      Tự hỏi mình còn có nữa hay không

                      Phút giây cuối bên con đường tiếp nối
                      Anh chào em như vĩnh biệt muôn ngày
                      Một quá khứ nặng nề như một khối
                      Giá băng tràn suốt gian khổ đeo đai

                      Rồi có lúc như lần này có lẽ
                      Quỳng Nga xanh như vang bóng màu Lan
                      Và Vĩnh Thúy Thừa Thiên thu tận mỵ
                      Cùng nắm tay đưa Vĩnh Dạ lên đường

                      Rồi có lúc như lần này lần nữa
                      Một bài ca sẽ chuyển điệu khôn hàn
                      Lời gay cấn đầu thai trong Vó Ngựa
                      Hồn hóa sinh về Núi Đá Mưa Ngàn

                      Rồi có lúc ngẫu nhiên em chợt thấy
                      Rằng anh điên như từng đã điên rồi
                      Vì điên ấy là triều vui tràn giậy
                      Ngập bến bờ của tình mộng chia trôi

                      Em chợt thấy yêu đời vô cùng tận
                      Vì đời là rất mực rất thiêng liêng
                      Em chợt thấy không buồn đau oán giận
                      Vì Thiêng Liêng không chia biệt cõi miền

                      Em chợt khóc như anh từng đã khóc
                      Em chợt vui như anh chẳng được vui
                      Em chào đón những xuân xanh bát ngát
                      Đang đi về từ tuyệt thể xa xôi

                      Anh ngồi lại bên đường chờ đợi lúc
                      Của phút giây lịch sử chuyển thình lình
                      Là giây phút từ sử xanh cổ lục
                      Của cảo thơm từng lần giở trước đèn

                      Còn truyền lại chuyện phong tình cổ lục
                      Của tân kỳ cùng cực cổ ra kim
                      Giờ đốn ngộ nơi thiên nhai hải giác
                      Em nâng ly khánh chúc nước non mình

                      ( trích tập thơ Như Sương )
                      Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                      Comment


                      • Vì Mệt Mỏi Nên Học Bài Không Thuộc

                        by Bùi Giáng


                        Vì buồn rầu nên làm thơ không ra
                        Vì phiền muộn nên trái bom không nổ
                        Vì trắng da nên brigitte không già
                        Vì nàng da trắng nên ta
                        Nhớ nàng như thể phận ta da vàng
                        Đầu đuôi thơ viết lộn hàng
                        Hóa ra nét chữ lên đàng quẩn quanh
                        Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                        Comment


                        • Vì Sao Khùng

                          by Bùi Giáng


                          Vì yêu dấu quá Nàng thơ
                          Với em vô tận nên ngơ ngẩn buồn
                          Thần tiên Thánh Phật bao dung
                          Hiểu lòng tôi lắm - tôi khùng vì thơ
                          Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                          Comment


                          • Vui Và Buồn

                            by Bùi Giáng


                            Các con còn nhỏ phải không
                            Thấy ông cười khóc mà không vui buồn
                            ( Không vui sao cười ? không buồn sao khóc ? )

                            Khóc vì trăng mọc mưa nguồn
                            Cười vì tuyết đổ vui buồn muôn phương

                            Quanh năm lạc nẻo lầm đường
                            Thu về xuân lại mộng trường chia xa

                            Đời bất tuyệt , mộng nguy nga
                            Lẽ nào có thể tiên nga điêu tàn

                            Ngày xuân chín chục thiều quang
                            Cành lê trắng điểm , lá vàng ở đâu ?

                            ( Em đi từ tỉnh mộng đầu
                            Một mình ở lại anh sầu trăm năm

                            Em từ vô tận xa xăm
                            Trùng lai chất vấn : từ trăm năm nào )

                            ( trích tập thơ Như Sương )
                            Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                            Comment


                            • Xuân Trang Thu Phượng

                              by Bùi Giáng


                              Trời cao nguyên lụt tràn đê
                              Nguồn trôi nước lũ xuống đè cát xanh



                              Muà Xuân hẹn Thu về em trở lại
                              Ta nhìn nhau trong bóng nước mơ màng
                              Nước chảy mãi bởi vì xuân trở lại
                              Với giòng trong em hạn ở bên đường.



                              Em sẽ khóc khi nhìn trong khóe mắt
                              Thấy một mình người đi lại lang thang
                              Còn ghi giữ ân tình trong cỏ nhặt
                              Múa vi vu vì hẹn với truông ngàn.



                              Ta sẽ đợi nghe đời em kể lại
                              Thuở xưa kia ... bờ nước ấy xưa kia
                              Ta sẽ đợi nghe đời em nói mãi
                              Bên đời ai vẫn đợi đã chia lià .



                              Mùa xuân hẹn thu về em trở lại
                              Bên đời đi còn giữ mãi hay không
                              Giòng bất tuyệt xanh ngần xuân thơ dại
                              Sầu hoang vu vĩnh hạ vọng non hồng.
                              Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                              Comment


                              • Ðêm Chiêm Bao

                                by Bùi Giáng


                                Màu xanh trút giũ tay vàng
                                Biển đêm náo động nằm ngang nghe trời
                                Mộng cuồng nhớ một người thôi
                                Dọc dừa kiêu hãnh làn môi nhu mỳ
                                Hình dung chớp nhoáng chân đi
                                Cầu rung động nhịp sương thì thầm gieo
                                Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                                Comment

                                Working...