Thông Báo

Collapse
No announcement yet.

Thơ Nguyễn Bính

Collapse
This topic is closed.
X
X
 
  • Chọn Lọc
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts

  • Thơ Nguyễn Bính

    Cô Hàng Xóm
    by Nguyễn Bính


    Nhà nàng ở cạnh nhà tôi
    Cách nhau cái dậu mùng tơi xanh rờn
    Hai người sống giữa cô đơn
    Nàng như cũng có nỗi buồn giống tôi
    Giá đừng có dậu mùng tơi
    Thế nào tôi cũng sang chơi thăm nạng
    Tôi chiêm bao rất nhẹ nhang..
    Có con bướm trắng thường sang bên này

    Bướm ơi! Bướm hãy vào đây!
    Cho tôi hỏi nhỏ câu này chút thôi ...
    Chả bao giờ thấy nàng cười,
    Nàng hong tơ ướt ra ngoài mái hiên

    Mắt nàng đăm đắm trông lên..
    Con bươm bướm trắng về bên ấy rồi!
    Bỗng dưng tôi thấy bồi hồi,
    Tôi buồn tự hỏi : Hay tôi yêu nảng

    - Không, từ ân ái lỡ làng
    Tình tôi than lạnh, tro tàn làm sao ?
    Tơ hong nàng chả cất vào
    Con bươm bướm trắng hôm nào cũng sạng

    Mấy hôm nay chẳng thấy nàng
    Giá tôi cũng có tơ vàng mà hong
    Cái gì như thể nhớ mong
    Nhớ nảng Không! Quyết là không nhớ nàng!

    Vâng, từ ân ái lỡ làng
    Lòng tôi riêng nhớ bạn vàng ngày xưa .
    Tầm tầm trời cứ đổ mưa
    Hết hôm nay nữa là vừa bốn hôm

    Cô đơn buồn lại thêm buồn
    Tạnh mưa bươm bướm biết còn sang chơi ?
    Hôm nay mưa đã tạnh rồi!
    Tơ không hong nữa, bướm lười không sang

    Bên hiên vẫn vắng bóng nàng
    Rưng rưng.. tôi gục xuống bàn rưng rưng..
    Nhớ con bướm trắng lạ lùng!
    Nhớ tơ vàng nữa, nhưng không nhớ nạng

    Hỡi ơi! Bướm trắng, tơ vàng!
    Mau về mà chịu tang nàng đi thôi!
    Đêm qua nàng đã chết rồi
    Nghẹn ngào tôi khoc.. quả tôi yêu nạng

    Hồn trinh còn ở trần giản
    Nhập vào bướm trắng mà sang bên này.
    Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:


  • #2
    Hoa với rượu

    by Nguyễn Bính


    Thấy rét u tôi bọc lại mền
    Cô hàng cất rượu ủ thêm men
    Mẹ cha mất sớm còn em nhỏ
    Say cả tư mùa cho khách quen

    Em nhỏ là Nhi, bạn nhỏ tôi
    Suốt ngày hai đứa nhẩn nha chơi
    Chị Nhi bán rượu đôi chiều chợ
    Vẫn nhớ mua quà cho cả đôi

    Hai đứa thường nhân buổi vắng nhà
    Người ta bắt chước chị người ta!
    Ra vườn nhặt những hoa cam rụng
    Về bỏ đầy nồi cất nước hoa.

    Nước hoa tuy chẳng thơm là mấy
    Hai đứa bôi đầy cả tóc nhau
    Hí hửng bảo nhau: "Thơm đấy chứ
    Nước hoa ngoài tỉnh thấm vào đâu!"

    Một tối nhà Nhi có giỗ thầy
    Chị Nhi cho uống rượu cay cay
    Chừng đâu chén nhỏ làm hai đứa
    Mắt đỏ lên rồi chếnh choáng say

    Hai đứa ôm nhau đánh giấc dài
    Bất đồ ngủ đến sáng ngày mai
    Chị Nhi cứ chế làm sao ấy
    Hai đứa nhìn nhau ngớ ngẩn cười

    Chị Nhi thường nói với u tôi:
    "Hai đứa, thưa bà, đến đẹp đôi"
    U tôi cười đáp ngay như thật:
    "Tôi có nàng dâu giúp đỡ rồi!"

    Thuở ấy làm sao thật thái bình
    Trai hiền bạn với gái đồng trinh
    Đời say men rượu thơm hoa rụng
    Tràn những thơ ngây ngập cảm tình

    ấy thế mà rồi cách biệt nhau
    Nhà Nhi không biết dọn đi đâu
    Mình tôi trời bắt làm thi sĩ
    Mẹ mất khi chưa kịp bạc đầu

    Bỏ lại vườn cam bỏ mái gianh
    Tôi đi dan díu với kinh thành
    Hoa thơm mơ mãi vườn tiên giới
    Chuốc mãi men say rượu ái tình

    Rượu ái tình kia là thuốc độc
    Vườn trần theo bướm phấn hương bay
    Đời tôi sa mạc, ôi sa mạc
    Hoa hết thơm rồi, rượu hết cay

    Trǎm sầu nghìn tủi mình tôi chịu
    Ba bốn nǎm rồi nǎm sáu nǎm
    Khóc vụng mỗi lần tôi nhớ lại
    Men nồng gạo nếp nước hoa cam

    Xa lắm rồi Nhi, Muộn lắm rồi
    Bẽ bàng lắm lắm nữa Nhi ơi!
    Từ ngày Nhi bỏ nơi làng cũ
    Mộng ngát duyên lành cũng bỏ tôi

    Chắc ở nơi nào dưới mái gianh
    Chị em Nhi vẫn sống yên lành
    Chị Nhi cất rượu cho Nhi bán
    Hồn vẫn trong mà mộng vẫn trinh

    Ngày xưa còn bé Nhi còn đẹp
    Huống nữa giờ Nhi đã đến thì
    Tháng tháng mươi mười lǎm buổi chợ
    Cho người thiên hạ phải say Nhi.

    Xóm chị em Nhi ở mấy nhà?
    Bến đò đông vắng? Chợ gần xa?
    Nhà Nhi thuê có vườn không nhỉ
    Vườn có giồng cam có nở hoa?

    Mơ tưởng vu vơ lòng dối lòng
    Thực ra có phải thế này không
    Chị Nhi đã lấy chồng nǎm trước
    Nhi đến nǎm sau lại lấy chồng?

    Ước gì trên bước đường lưu lạc
    Một buổi chiều nào lạnh gió mưa
    Gõ cửa nhà ai xin ngủ trọ
    Giật mình tôi thấy tiếng Nhi thưa

    Ngồi bên lò rượu đêm hôm đó
    Nhi rót đưa tôi nước rượu đầu
    Nhắc lại ngày xưa mà thẹn lại
    Ngậm ngùi hai đứa uống chung nhau

    Tôi kể: "U tôi đã mất rồi
    Cửa nhà còn có một mình tôi..."
    Nhi rằng: "ngày trước u thường nói
    Hai đứa mình trông đến đẹp đôi...".

    Chị em mới lấy chồng nǎm trước
    Chồng chị giồng cam ở mé sông
    Em ở mình đây nhà trống trải
    Trǎng vàng đầy ngõ gió mênh mông..."

    Như truyện Tương Như và Trác Thị
    Đưa nhau về ở đất Lâm Cùng
    Vườn xuân trắng xóa hoa cam rụng
    Tôi với em Nhi kết vợ chồng

    Rượu cất kì ngon men ủ khéo
    Say người thiên hạ lại say nhau
    Chiều chiều hai đứa sang thǎm chị
    Chồng hái hoa cho vợ giắt đầu

    Chao ơi! là mộng hay là thực?
    Là thực hay là mộng bấy lâu?
    Hai đứa sống bằng hoa với rượu
    Sống vào trời đất, sống cho nhau

    Nhưng mộng mà thôi mộng mất thôi
    Hoa thừa rượu ế ấy tình tôi
    Xa rồi vườn cũ hoa cam rụng
    Gặp lại nhau chi, muộn mất rồi
    Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

    Comment


    • #3
      Gửi cô Oanh

      by Nguyễn Bính


      9 Cô em đương độ tuổi xuân tươi
      Mái tóc đen kia buông quá dài
      Mỗi độ cô cười hơi hé miệng
      Mỉm cười vì chửa biết yêu ai.

      Nhưng có hay đâu có một chàng
      Một chàng thi sĩ ưa mơ màng
      Nghèo khổ ở trên gian gác vắng
      Duy giầu được một tấm yêu đương

      Vì miệng cười kia hoá ngẩn ngơ
      Yêu cô đem cả tấm lòng thơ
      Vì cô ca ngợi nhưng mơ mộng
      Chỉ là mơ mộng, chỉ là mơ...

      Rồi như sông Nhuệ lạnh lùng trôi
      Cô lạnh lùng đi chẳng trả lời
      Những tiếng lòng chàng tha thiết gọi
      ở trên gác vắng, lạnh lùng ơi!...
      Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

      Comment


      • #4
        Hết bướm vàng

        by Nguyễn Bính


        Anh trồng cả thảy hai vườn cải
        Tháng chạp hoa non nở cánh vàng
        Lũ bướm láng giềng đang khát nhuỵ
        Mách cùng gió sớm rủ rê sang.

        Qua giậu tầm xuân thấy bướm nhiều
        Bướm vàng vàng quá, bướm yêu yêu
        Em sang bắt bướm vườn anh mãi
        Quên cả làng Ngang động trống chèo.

        Cách có một hôm em chẳng sang
        Hôm nay rã đám ở làng Ngang
        Hôm nay vườn cải hoa tàn hết
        Em hỡi từ nay hết bướm vàng!

        Nǎm nay vườn cải nở hoa vàng
        Bướm lại sang mà em chẳng sang
        Thui thủi một mình em bắt bướm
        Trống chèo thưa thớt đám làng Ngang.

        Em đã sang ngang với một người
        Anh còn trồng cải nữa hay thôi?
        Đêm qua mơ thấy hai con bướm
        Khép cánh tình chung ở giữa trời.
        Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

        Comment


        • #5
          Một con sông lạnh

          by Nguyễn Bính


          Chén sầu nghiêng giữa tràng giang
          Canh gà bên nớ giằng sang bên này
          Khoan đàn, em hãy gắng say
          Một đêm, chỉ một đêm nay thôi mà!
          Chúng tôi người bến sông xa
          Giang hồ một chuyến về qua xứ này.
          Phiền em dǎm bảy đường tay
          Một con sông lạnh, vài dây tơ tằm.
          ... Rung rung ánh nến hoen vàng
          Hơi men lắng xuống, tiếng đàn cao lên
          ồ, nàng chẳng phải là em
          Tôi nghe vó ngựa hoà Phiên rõ ràng.
          Đừng em! -quên đấy -thôi nàng!
          Đất Hồ xa quá, nàng sang sao đành!
          Trời ơi, Hán Đế vô tình
          Tôi xin đốt cả kinh thành ấy đi...
          Chưa say, em, đã say gì!
          Chúng tôi còn uống, còn nghe em đàn.

          ... Rung rung ánh nến hoen vàng
          Rồi đây nức nở muôn ngàn nhớ thương
          Đôi dây như thể đôi đường
          Em ơi, Hà Nội là phương hướng nào?
          Đêm tàn chẳng có chiêm bao
          Đêm tàn có mấy chùm sao cũng tàn
          Chén sầu đổ ướt tràng giang
          Canh gà bên nớ giằng sanh bên này
          Lạy giời đừng sáng đêm nay
          Đò quên cập bến, tôi say suốt đời.
          Chiêu Quân lên ngựa mất rồi...
          Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

          Comment


          • #6
            Đàn tôi

            by Nguyễn Bính


            Đàn tôi đứt hết dây rồi
            Không người nối hộ, không người thay cho
            Rì rào những buổi gieo mưa
            Lòng đơn ngỡ tiếng quay tơ đằm đằm

            Có cô lối xóm hàng nǎm
            Trồng dâu tốt lá, chǎn tằm ươm tơ
            Nǎm nay biết đến bao giờ
            Dâu cô tới lứa, tằm cô chín vàng?
            Tơ cô óng chuốt mịn màng
            Sang xin một ít cho đàn có dây
            Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

            Comment


            • #7
              Đêm cuối cùng

              by Nguyễn Bính


              Hội làng mở giữa mùa thu
              Giời cao gió cả giǎng như ban ngày
              Hội làng còn một đêm nay
              Gặp em còn một lần này nữa thôi
              Phường chèo đóng Nhị Độ Mai
              Sao em lại đứng với người đi xem?
              Mấy lần tôi muốn gọi em
              Lớp Mai Sinh tiễn Hạnh Nguyên sang Hồ.

              Tình tôi mở giữa mùa thu
              Tình em lẳng lặng kín như buồng tặm
              Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

              Comment


              • #8
                Đoá hoa hồng

                by Nguyễn Bính


                Thưa đây, một đoá hoa hồng
                Và đây một án hương lòng hoang vu
                Đầu bù trở lại kinh đô
                Tơ vương chín mối sầu cho một lòng
                Tình tôi như đóa hoa hồng
                ở mương oan trái trong lòng tịch liêu
                Kinh đô cát bụi bay nhiều
                Tìm đâu thấy được người yêu hoa hồng?
                Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                Comment


                • #9
                  Đôi khuyên bạc

                  by Nguyễn Bính


                  Làng bên vào đám tối nay chèo
                  Nàng thấy bà đi, tất tưởi theo.
                  Tằm tơ kéo được đôi khuyên bạc
                  Giấu giếm nay nàng mới dám đeo...

                  Nàng đẹp mà nàng lại có duyên
                  Trai thôn thầm liếc, liếc thầm khen.
                  Thấy họ nhìn mình, nàng quá thẹn
                  Níu bà về để... tháo đôi khuyên.
                  Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                  Comment


                  • #10
                    Ái khanh hành

                    by Nguyễn Bính


                    ... Không phải gặp em từ buổi ấy
                    Hình như gặp em từ ngàn xưa
                    Lòng em thương anh không có bến
                    Tình anh yêu em không có bờ

                    Viết viết có đến nghìn trang giấy
                    Làm ra có đến nghìn bài thơ
                    Tương tư một đêm nǎm canh chẵn
                    Nhớ nhung một ngày mười hai giờ.

                    Chao ơi!
                    Em ngon như rau cải
                    Em ngọt như rau ngót.
                    Em giòn như cùi dừa.
                    Em hiền như nước mưa
                    Em nhổ nước bọt xuống mặt biển
                    Mặt biển thơm lên hai mươi bốn giờ
                    Em là con Tướng trong tam cúc
                    Anh là quân Xe trong bàn cờ
                    Ví chǎng có một nước Tình ái
                    Em là Hoàng Hậu, anh làm Vua
                    Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                    Comment


                    • #11
                      Bến mơ

                      by Nguyễn Bính


                      Bến mơ thuyền đậu, dưới thuyền mơ.
                      Tôi đã mơ màng chuyện tóc tơ.
                      Bỏ dở khǎn thêu, nàng lẳng lặng
                      Đến xem chàng nối mấy vần thơ.

                      Bỗng nàng sung sướng vỗ tay reo,
                      -Thi sĩ, chồng em, anh đáng yêu!
                      Những vận thơ anh huyền ảo quá!
                      Và thiêng liêngquá! Và cao siêu!

                      Chàng ngước nhìn nàng trong luyến ái:
                      -Mình ơi! mình nối hộ thơ, mình!
                      -Em chả nối thơ đâu đấy nhé!
                      Suốt đời em chỉ muốn hôn anh.

                      Một chiếc, một chiếc lại một chiếc,
                      Má chàng in có vạn đôi môi.
                      Chàng cười như nấc đi từng lúc:
                      - Anh lạy cô mình, anh xin thôi!
                      Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                      Comment


                      • #12
                        Bóng bướm

                        by Nguyễn Bính


                        Cành dâu cao, lá dâu cao
                        Lênh đênh bóng bướm trôi vào mắt em
                        Anh đi đèn sách mười niên
                        Biết rằng bóng bướm có lên kinh thành.

                        Cành dâu xanh, lá dâu xanh
                        Một mình em hái, một mình em thương
                        Mới rồi mãn khoá thi hương
                        Ngựa điều võng tía qua đường những ai?
                        Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                        Comment


                        • #13
                          Cầu nguyện

                          by Nguyễn Bính


                          Nàng hãy vui đi, dẫu một ngày
                          Dẫu phần ba phút, góc tư giây
                          Dẫu trong thoáng mắt nhìn như chớp
                          Cũng đủ cho nàng quên đắng cay.

                          Nàng đừng nên tưởng tôi không biết
                          Những nỗi yêu thương những oán sầu.
                          Tràn ngập những đêm đầy nước mắt
                          Những ngày đầy hận của nàng đâu!
                          Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                          Comment


                          • #14
                            Cái quạt

                            by Nguyễn Bính


                            Cái quạt mười tám cái nan
                            Anh phất vào đấy muôn vàn nhớ nhung
                            Gió sông, gió núi, gió rừng
                            Anh niệm thần chú thì ngừng lại đây.

                            Gió Nam Bắc, gió Đông Tây
                            Hãy hầu công chúa thâu ngày, thâu đêm
                            Em ơi công chúa là em
                            Anh là quan trạng đi xem hoa về

                            Trên giời có vẩy tê tê
                            Đôi bên ước thề duyên hãy tròn duyên
                            Quạt này trạng để làm tin
                            Đêm nay khép mở tình duyên với nàng
                            Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                            Comment


                            • #15
                              Cánh buồm nâu

                              by Nguyễn Bính


                              Hôm nay dưới bến xuôi đò
                              Thương nhau qua cửa tò vò nhìn nhau
                              Anh đi đấy, anh về đâu?
                              Cánh buồm nâu, cánh buồm nâu, cánh buồm...
                              Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                              Comment

                              Working...
                              X