Thông Báo

Collapse
No announcement yet.

Thơ Bùi Giáng

Collapse
This topic is closed.
X
X
 
  • Chọn Lọc
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts

  • #76
    Mùa Phượng Cũ

    by Bùi Giáng


    Thiệt thòi đời mộng phiêu linh
    Cành sương ngọc thụ tồn sinh cát lầm
    Giấc quày quả lạnh anh trâm
    Bóng đu sung rớt bến trầm luân sâu
    Hoài mong hiu hắt nhịp cầu
    Mà hương quan vắng xa màu mây trôi.



    Sim ngàn sổ lá buông rơi
    Cành Nam ước nguyện sai lời tử sinh
    Gió sương từ tạ biên đình
    Bóng sa hồ khép chặt tình mông lung
    Rêu tần ngần tuyết in phong
    Sóng phơi trường mộng từ trong dậy nguồn



    Rập rờn đầu liễu xanh buông
    Mùa trăng nước đẩy xô buồn đi xa
    Trang hồng kim rải ra hoa
    Trổ bông mùa phượng cũ đà hồ phai
    Tơi bời ngọc trắng măng mai
    Khuynh thành sắc nọ đưa vai nghiêng về.
    Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

    Comment


    • #77
      Nỗi Lòng Tô Vũ

      by Bùi Giáng


      (Kỷ niệm một đoạn đời 15 năm chăn dê ở núi đồi
      Trung Việt Nam Ngãi Bình Phú )



      Đồi tăm tắp chạy về ôm chân núi
      San sát đồi phủ phục quấn núi xanh
      Chiều xuống rồi tơ lòng rộn ràng rối
      Trời núi đồi ngây ngất nhảy dê nhanh
      *
      Thôi từ nay tha hồ em mặc sức
      Nhảy múa tung sườn núi vút giòng khe
      Thôi từ nay tha hồ em mặc sức
      Vang vang lên đồi núi giọng be be
      *
      Những bận nào Trà Linh qua Đá Dừng Hòn Dựng
      Dùi Chiêng về Phường Rạnh ngược Khe Rinh
      Bao lần anh cùng chúng em lận đận
      Bôn ba qua rú rậm luống rùng mình
      *
      Những bận nào Quế Sơn Rù Rì con suối ngược
      Nước trôi nguồn nước lũ xuống phăng phăng
      Những bận nào mịt mùng mưa gió ướt
      Đẫm thân mình co rúm lạnh như băng
      *
      Em nhớ hay không? hồn hoa dại cỏ
      Những ngậm ngùi đầu núi canh khuya
      Vàng cao gót nai đầu truông hãi sợ
      Gió cây rung trút lá mộng tan lìa
      *
      Nhưng từ nay Giáp Nam anh đóng trại
      Cố định rồi - em khỏi ngại ngày đêm
      Dưới nắng mưa tha phương du mục mãi
      Cay đắng từng, bùi ngọt mặn mà thêm
      *
      Chiều hôm nay bên chó vàng chễm chện
      Anh lặng nghe em bé hé bên sườn đồi
      Khoanh mấy vòng tay anh thoăn thoắt bện
      Vòng cho em từng chiếc sắp xong rồi
      *
      Chiều đã xuống em đà no nê chắc
      Huýt tù và! em xúm xít lại anh đeo cho
      Mỗi chúng em mỗi vòng mây mỗi sắc
      Lại mau đây! to nhỏ cổ anh so
      *
      Này em Đen chiếc vòng vàng tươi lắm
      Này em Vàng chiếc trắng há mờ đâu
      Này em Trắng chiếc hồng càng lóng lánh
      Này em Hoa Cà (1) hỡi! chiếc nâu
      *
      Ngẩng đầu lên! dê ơi anh thong thả
      Đeo vòng vào em nghển cổ cong xinh
      Ngẩng đầu lên! đây lòng anh vàng đá
      Gửi gắm vào vòng mây nhuộm tơ duyên
      *
      Ngẩng đầu lên nhìn anh mờ mắt lệ
      Từ lần đầu vòng ngọc tuổi hai mươi
      Trao người em trăm năm lời ước thệ
      Đây lần đầu cảm động nhất mà thôi (2)
      *
      Vòng em xong, vòng anh dành riêng chiếc
      Dành riêng mình - Dê hỡi hiểu vì sao ?
      Vì lòng anh luống âm thầm tha thiết
      Gán đời mình trọn kiếp với Dê Sao
      *
      Nhìn anh đây các em Vàng Đen Trắng
      Tía Hoa Cà lổ đổ thấu lòng chưa ?
      Từ từ đưa chiếc vòng lên thủng thẳng
      Anh từ từ đưa xuống cổ đong đưa
      *
      Và giờ đây một lời thề đã thốt
      Nghìn thu sau đồi núi chứng cho ta
      Cao lời ca bê hê em cùng thốt
      Hòa cùng lời anh nghẹn nỗi thiết tha
      *
      Và giờ đây hoàng hôn mờ trĩu nặng
      Bốn bề tràn lan bóng mịt mùng sa
      Xếp hàng ngay nhanh lên hàng ngũ thẳng
      Rập ràng về bế hế rập ràng ca
      ---



      (1) Dê Hoa Cà có lông lổ đổ tía hồng xem như hoa cà vậỵ Đẹp vô cùng. Nhất là những buổi chiều, sắc
      lông óng ả dưới nắng vàng - xa xa hình bóng dê rực rỡ nổi bật trên triền núi xanh lợ Dê Hoa Cà còn gọi là Dê Sao (vì lông lổ đổ sáng như sao).



      (2) Ý nói cái lần đầu, thuở hai mươi tuổi, trao cái
      vòng ngọc cho vị hôn thê mà không cảm động bằng lần đầu đeo vòng cho dê vậỵ
      Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

      Comment


      • #78
        Người Điên Uống Rượu

        by Bùi Giáng


        Uống và sy nói lăng nhăng
        Miệng mồm lý nhý thằn lằn đứt đuôi
        Tâm can chân thể chôn vùi
        Mặt trời không mọc với người lem nhem
        Còn đâu nguyệt tỏ bên thềm
        Ôi người uống rượu còn thêm điên rồ
        Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

        Comment


        • #79
          Người Con Gái Mặc Quần

          by Bùi Giáng


          Người con gái hôm nay mặc quần đỏ
          vì hôm qua đã mặc chiếc quần đen
          đen và đỏ là hai màu rồi đó
          cũng như đời, đường hai nẻo xuống lên



          Người con gái hôm nay mặc quần trắng
          vì hôm qua đã mặc chiếc quần hồng
          hồng và trắng là hai màu bẽn lẽn
          cũng như núi và rừng đều rất mực chênh vênh



          Người con gái hôm nay mặc quần tím
          vì hôm qua đã mặc chiếc quần vàng
          vàng và tím là hai màu mỉm miệng
          mím môi cười và chúm chím nhe răng



          Người con gái hôm nay mặc quần rách
          vì hôm qua đã mặc chiếc quần lành
          lành và rách đều vô cùng trong sạch
          bởi vì là lành rách cũng long lanh
          Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

          Comment


          • #80
            Ngày Nay Ngày Mai

            by Bùi Giáng


            Ngày nay ngày mai hay ngày mốt
            Tôi gặp lại người trong cốt cách phiêu linh
            Ngày xưa tuyết bạch bất bình
            Đã từng vô tận tâm tình đi hoang
            Ngày hôm nay hôm nọ hôm nào
            Người đã kể một lần cho tôi biết
            Niềm đau đớn xót xa như vĩnh quyết
            Niềm điêu linh như vĩnh biệt muôn đời
            Tôi về giữ mộng mù khơi
            Kết thành viễn tượng cho đời chiêm bao
            Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

            Comment


            • #81
              Nguyễn Huệ

              by Bùi Giáng


              Rừng cô tịch ngóng nội đồng trổ hoa ...



              Người đi vòng chuyến đó
              Núi rừng cây lá vang
              Ánh trời trưa rực đỏ
              Ráng chiều thắm pha vàng



              Mười vạn quân theo gót
              Tha thiết một niềm tin
              Mây trời cao chót vót
              Giòng nước suối động mình



              Bàn chân người đặt xuống
              Bàn chân người bước lên
              Miệng cười trong ý chuộng
              Lời sông núi van xin



              Người qua sông Giản Thủy
              Người tới huyện Phú Xuyên
              Hà Hồi chiêng trống giậy
              Ngọc Hồi rợp bóng tinh



              Người trở về từ đó
              Với nàng công chúa kia
              Đầu mùa trăng rạng tỏ
              Hoa bướm vội tan lìa



              Đời sau thương tiếc mãi
              Tự hỏi vì cớ chi ?
              Gian thần nào ám hại
              Hoặc có thể chỉ vì



              Ngày băng rừng heo hút
              Muỗi rừng cắn thịt da
              Sốt rét rừng thiêu đốt
              Nên người vội băng hà ?



              Người không thể nấn ná
              Ở thêm một thời gian ?
              Sáu quân nhìn chưa thỏa dạ
              Sông núi phụ muôn vàn



              Thôi xin người đừng nức nở
              Nếu sau này đường dang dở
              Những ai về
              Ôm mãi mộng người đi
              Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

              Comment


              • #82
                Nhớ Một Mình

                by Bùi Giáng


                Nhớ nhung thể niệm như hầu
                Nhớ màu nước chảy nhớ màu mây bay

                Nhớ năm ngắn nhớ ngày dài
                Nhớ xuân tươi tốt phôi thai thu già

                Hôm qua nhớ mãi hôm qua
                Người yêu bỗng tới thăm ta một mình

                Tạc thù chén rượu chênh vênh
                Ta điên đảo thét người thênh thang cười

                Giở trang giấy cũ ngậm ngùi
                Nhìn trong tấm ảnh nụ cười tiền duyên

                (trích tập thơ Như Sương )
                Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                Comment


                • #83
                  Những Bài Thơ Mất

                  by Bùi Giáng


                  Những bài thơ mất đi đâu
                  Mất đi mất lại mãi màu đầu tiên

                  Ba mươi năm mỏi mệt cuồng điên
                  Giòng thơ đứt quãng liên miên bụi đời

                  Giờ này mất nữa hay thôi
                  Mất thêm cho trọn nghiệp trời ban cho

                  Trời cho bữa đói bữa no
                  Trời cho mê tỉnh tròn vo một mười

                  Trời cho đất một tốt tươi
                  Đười ươi muôn thuở con người đầu tiên

                  Trùng phùng, ấy nghĩa nghiệp duyên
                  Trùng sinh, ấy nghĩa thần tiên sinh tồn

                  Trăm năm dâu biển dập dồn
                  Tòng lai tâm sự bồn chồn tai ương

                  (trích tập thơ Như Sương )
                  Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                  Comment


                  • #84
                    Những Nhánh Mai

                    by Bùi Giáng


                    Những nhành mai sớm sương bên lá
                    Những nhành liễu chiều gió bên cây
                    Cũng lay lắt bởi đời xuân em ạ
                    Thế nên chi anh cũng viết giòng này .



                    Hồng vàng tụ bữa kia em có thấy
                    Nước xuôi giòng là cổ độ nhìn theo
                    Tuổi mười sáu bây giờ lên gấp gảy
                    Mộng miên man là mây phủ lưng đèo



                    Buồn phố thị cũng xa bay như gió
                    Cộ xe nhiều cũng nhảy bổng như hươu
                    Bờ cõi dựng xuân xanh em còn đó
                    Bến đào nguyên anh khoác áo khinh cừu



                    Tìm theo dấu chân người xưa tư lự
                    Ở bên đường ngóng dõi khánh vân bay
                    Mờ con mắt một lần lên tiếng thử
                    Em ồ em, anh nói một lời này .
                    Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                    Comment


                    • #85
                      Nói Ra Nói Vào

                      by Bùi Giáng


                      Vui buồn chẳng lẽ nói ra
                      Buồn vui há dễ lân la tâm tình

                      Buồn vui không nên nói ra
                      Nói ra xúc phạm tới ta tới người

                      Nói ra sợ chúng bạn cười
                      Nói vào sợ gã đười ươi xầm xì

                      Nói ra nên nói cái gì
                      Cái gì có thể tùy nghi nói vào

                      Nói vào nên nói cái chi
                      Vào ra nên nói cái gì bâng quơ

                      Yêu nhau thắm thiết một giờ
                      Rồi sau giờ đó bất ngờ thù nhau

                      Nói ra sợ mích lòng nhau
                      Thì thôi nho nhỏ nói vào đủ nghe

                      ( trích tập thơ Như Sương )
                      Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                      Comment


                      • #86
                        Oà Các Em

                        by Bùi Giáng


                        Nói thật đúng? từ biển dâu khép mở
                        Thật rõ ra, anh đã biết từ đầu
                        Từ xa lắm đầu tiên anh đã rõ
                        Rằng các em là tuyệt thể hương màu



                        Anh đã gặp các em từ vĩnh viễn
                        Của tương lai tận tuyệt tới bây giờ
                        Em đã định từ tâm can tưởng niệm
                        Tìm tới anh chất vấn một vần thơ



                        Anh định nói rằng ấy là vô ích
                        Thơ thiên thần là tâm niệm tóc tơ
                        Em cười rộ : "- Anh ba rơi số dzách
                        Anh tận cùng là ba trợn trơ trơ"



                        Anh xấu hổ hỏi rằng: "em nói thật?
                        Hay giỡn chơi ? Anh hổ thẹn bất ngờ
                        Từ quá vãng xa xưa những chồng chất
                        Tấp nập về trên tại thể bơ vơ



                        Em mở miệng nhe răng cười não nuột
                        Anh nhìn em như nhìn thấy đất trời
                        Em đẹp đẽ như tuyết băng trắng muốt
                        Anh nhìn em như tinh thể tuyệt vời



                        Anh gạ gẫm: "Em cho anh hôn chút
                        Bởi từ xưa anh rất mực bơ vơ"
                        Em đáp lại: "Chỉ cho hôn nửa phút
                        Còn nửa kia còn lại cho ông trời"



                        - Vì khởi thủy tới vô chung vô thủy
                        Người tình em là rất mực ông giời
                        Ông trời ấy bây giờ say lúy túy
                        Mà yêu em vẫn vĩnh viễn ông giời"



                        (Hôn em nửa phút pha phôi
                        Thiên thu ký ức nửa lời của em)
                        Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                        Comment


                        • #87
                          Ông Điên

                          by Bùi Giáng


                          Ông ðiên từ bữa hôm qua
                          Tới hôm nay nữa gọi là ba hôm
                          Thanh thiên về dự hội ðàm
                          Thành thân thiên hạ muôn vàn mai sau



                          * * *



                          Ông ðiên từ một lần ðầu
                          Tới lần ðuôi ðứt ruột rầu rĩ ðau
                          Tuyệt mù biển cạn sông sâu
                          Bụi hồng tản mác trýớc sau bây giờ
                          Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                          Comment


                          • #88
                            Quanh Co

                            by Bùi Giáng


                            Quanh co phường phố gọi mình
                            Sao ngôn ngữ bỗng tự tình qủa nhiên
                            Cô đơn chứa đựng đầy miền
                            Cảo thơm tiền kiếp qủa nhiên bây giờ .
                            Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                            Comment


                            • #89
                              Rằng Bình Minh Đợi

                              by Bùi Giáng



                              Xuân thu trang điểm tình hình
                              Nghe đâu tình trạng nhớ tình huống xưa
                              Ghé thăm Thần Nữ xin thưa
                              Rằng bình minh đợi cơn mưa buổi chiều
                              Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                              Comment


                              • #90
                                Riêng Mình

                                by Bùi Giáng


                                Mặc người
                                mưa Sở mây Tần
                                Riêng mình gìn giữ
                                một lần đầu tiên
                                Thưa em! chín nẻo
                                thuyền quyên
                                Chờ em chín chục
                                thiều nhiên quang nhòa
                                Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                                Comment

                                Working...
                                X