Thông Báo

Collapse
No announcement yet.

Thơ Bùi Giáng

Collapse
This topic is closed.
X
X
 
  • Chọn Lọc
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts

  • #46
    Em Mọi Điên

    by Bùi Giáng


    Một tiếng hát giữa rừng hô hấp
    Chết trăm năm ẩn nấp khung đời
    Trời ma đất quỷ hai nơi
    Em điên từ bữa ra đời em điên
    Beo và cọp trước tiên chạy trốn
    Vượn đìu hiu nhìn lộn cây hoa
    Em về giũ áo mù sa
    Tiền trình vạn lý anh là đười ươi
    Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

    Comment


    • #47
      Em Mọi ơi

      by Bùi Giáng


      Chiều nay anh làm thơ
      Chẳng còn hay như trước
      Suốt một tháng
      Viết không được một câu
      Thì lấy đâu ra thơ
      Mà tặng em cho được
      Tặng một câu cũng chưa đủ
      Thì lấy đâu bốn câu
      Cho đủ một bài.
      Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

      Comment


      • #48
        Em Nằm Ngủ

        by Bùi Giáng


        Em nằm ngủ giữa trời trên, đất dưới
        Anh bước qua rách rưới suốt linh hồn
        Chợt mở mắt em nhìn anh lên tiếng hỏi
        Anh là ai ? bao tử đang bồn chồn ?

        Anh có vẻ như quỷ điên ma đói ?
        Cần cái gì ? cứ nói thật nghe chơi
        Anh chợt hiểu ? một bà trời giả bộ
        Làm giai nhân buồn ngủ giấc liên miên

        Sẵn sàng đón những thằng điên thô lỗ
        Đưa chúng về Bích Lạc hoặc Hoàng Tuyền
        Em tiếp tục : anh là ai như thế
        Đừng nhìn em không nói một lời nào

        Vì ngượng ngập hay ngại ngùng thể lệ
        Không hồn nhiên thổ lộ hết tâm tình
        Hãy cứ nghĩ em chỉ là thiếu nữ
        Rất thuần nhiên không úp mở ỡm ờ

        Trong hiện tại muốn giúp anh tí chút
        Tí chút gì ? chút ít tuổi ngây thơ
        Bỗng bất chợt tưng bừng anh cười rộ
        Quả nhiên là thiên mệnh đó em ôi !

        Chính đêm nay thao thức giấc bồi hồi
        Chợt thiếp ngủ chớm thấy đời lai láng
        Một giấc mộng vô ngần về xán lạn
        Mộng huy hoàng vì một chút em ôi

        Chút tình yêu khép nép phía sau lời
        Lời rộng rãi mang chút tình đồ sộ
        Em thiếu nữ sẵn sàng ban vũ lộ
        Em thuyền quyên ban mưa móc xum xuê

        Em rắc gieo suốt xứ sở bốn bề
        Suốt địa hạt tình quê hương ba ngõ
        Anh quỳ xuống gọi em : Em Mọi Nhỏ
        Từ xưa xa anh linh cảm đã nhiều

        Chuyện mai sau, từ đầu anh đã rõ
        Vì một lần tao ngộ ở đầu non
        Giữa rừng thiêng bát ngát những mây ngàn
        Và lần ấy chỉ âm thầm anh biết

        Anh biết rõ mà cũng như không biết
        Nhưng cái gì đã dẫn dắt bước chân
        Bàn chân đi không phân biệt xa gần
        Bàn chân bước mà cũng như không bước

        Rồi một lúc bất thình lình bắt gặp
        Bất ngờ sao ! hình bóng buổi đầu tiên
        Hiển hiện giờ đây với tất cả uy quyền
        Giờ tái ngộ thần tiên non nước cũ.

        ( trích tập thơ Như Sương )
        Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

        Comment


        • #49
          Gà Gáy Sáng

          by Bùi Giáng


          Gà gáy sáng, năm rưỡi giờ
          Giờ sáu rưỡi, ngồi làm thơ
          Tính tình di dưỡng mộng mơ điều hòa
          Phiền khúc nghiệt, phá nguyệt hoa
          Càng thêm hoa nguyệt thiết tha càng càng
          Não nùng phong vận tân hoan
          Phu mỳ ngậm đắng dịu dàng nuốt cay
          Thiên hương quốc sắc lạ thay
          Một tòa sẵn đúc dày dày thiên nhiên
          Khiến đời tứ đảo tam điên
          Cuồng quay đảo phụng cường kiên điên hoàng
          Ấy phúc lạc, ấy hân hoan
          Ấy ai dặn ngọc thề vàng với ai ...
          Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

          Comment


          • #50
            Giã Từ Đà Lạt

            by Bùi Giáng


            Nói nữa sao em, với lời lỡ dỡ
            Đường lây lất chiều bay sương lổ đổ
            Đứng bên trời em ở lại hôm qua

            Ngàn thông ơi ở đó đón bóng tà
            Và giữ lại chuyện đời ta đi mất
            Bước khúc khuỷu truông ngàn khe khóc lóc
            Dặm mơ màng tăm tắp mấy mù khơi

            Lùi bay đi để ở lại bên người
            Tơ vấn vít gió muà mời mọc én
            Tay lẩy bẩy níu gì xuân bay biến
            Ô thiều quang! làn nước cũ trôi mau

            Em đi lên vói bắt mấy hương màu
            Miền đất Thượng có mấy bờ hoa mọc
            Xa biệt lắm mưa nguồn trên mái tóc
            Đà mấy lần thổi lạc lệ lưa thưa

            Buổi sớm hôm buồn tinh tú ai ngừa
            Bàn chân bước vơi tay buông kể lể

            Trời với đất để lòng em lạnh thế
            Hoa hương ơi còn diễm lệ bao giờ
            Những ân tình đầu liễu rũ lơ thơ
            Còn hay mất trong trăng mờ khuya khoắt

            Người xuống núi mang về đâu có chắc
            Những dịp về còn nữa ở mai sau ?

            Dặm hồng vàng ai đứng lại nhìn nhau
            Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

            Comment


            • #51
              Giòng Sông

              by Bùi Giáng


              Chiều bên lá lung lay vàng cửa khép
              Bóng trời sa trùm phủ tiếng em cười
              Vườn cỏ lạnh hoa buồn không nói xiết
              Bước chân dừng nghe rã lệ hai nơi

              Lời hẹn ước em nghiêng đầu tóc xõa
              Để than van sầu thiên cổ theo nhau
              Hồn tuổi trẻ bay trở về giữa dạ
              Nhờ dung nhan em bất tuyệt xuân đầu

              Trời thuở đó ngần nào em khổ sở
              Khóc khi nhìn gió thổi nước sương buông
              Tìm xa vắng bên kia bờ đổ vỡ
              Giòng sông em đâu có biết ngọn nguồn
              Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

              Comment


              • #52
                Gõ Cửa Tồn Sinh

                by Bùi Giáng


                Suốt đời phải thức suốt đêm
                Suốt ngày ngủ nướng mới nên con người
                Tồn sinh quá khứ chôn vùi
                Cơn say suốt kiếp - trận cười thâu canh
                Bình sinh lao khổ đã đành
                Cũng từ bình sử tựu thành mà ra
                "Thanh minh trong tiết tháng ba
                Lễ là tảo mộ hội là đạp thanh"
                Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                Comment


                • #53
                  Hương Hoa Đầu Tiên

                  by Bùi Giáng


                  Cây mít ra trái bồ đào
                  Dì Trang ra hái hoàng mao khuynh thành
                  Trái cây năm tháng dụm dành
                  Cõi đời chất ngọt ngọn ngành chở che
                  Ra hoa từ đó tròn xoe
                  Môi người chúm chím lúc nhe răng cười
                  Hình dung quốc sắc đất người
                  Quả nhiên tụ kết muôn trời thiên hương
                  Thiên thanh bừng nở hằng thường
                  Xuân xanh đóa đóa mộng trường hoa hoa
                  Thưa em đời rộng chan hòa
                  Niềm đau ngào ngạt vì hoa ban đầu
                  Kể từ cảm ứng tiêu tao
                  Toàn nhiên dự cảm hương màu sơ khai
                  Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                  Comment


                  • #54
                    Hãy Vô Ngôn

                    by Bùi Giáng


                    Giập đầu vái tạ cô nương đẹp
                    Dám hỏi bao giờ có đẹp hơn
                    Miệng ngọc cười xòa lên tiếng đáp
                    Rằng xin các hạ hãy vô ngôn
                    Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                    Comment


                    • #55
                      Kể Chuyện

                      by Bùi Giáng


                      Kể lại chuyện rằng năm đã cũ
                      Đã bao giờ một bận muôn năm
                      Em nhớ chuyện rằng xưa lỡ dở
                      Diều đứt dây trẻ cũng cầm bằng.



                      Kể lại chuyện rằng dù sao nữa
                      Nguồn xưa sóng lạc nước tiêu dao
                      Mắt khép mi sầu không lệ nữa
                      Nhìn nhau bận đó cúi xin chào .



                      Bốn vó lên đèo truông ải vang
                      Trùng quan một bận gió lên ngàn
                      Tiền trình cỏ lạ xông ngây ngất
                      Con mắt khô rồi ngó ngửa ngang.
                      Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                      Comment


                      • #56
                        Không Đề

                        by Bùi Giáng


                        tặng riêng cho Nhạc sĩ Trần Quốc Bảo. Bài thơ phổ biến lần đầu vào tháng 9 năm 2000 với chữ ký và lời đề tặng của tác giả.




                        Những người bạn
                        từ xa xôi về
                        Đem lại cho chúng tôi
                        những niềm vui vô lượng
                        Có người cười rực rỡ như mặt trời
                        Có người ngậm ngùi
                        khóc kể (lể) như mặt trăng
                        Có người hỏi không hiểu Việt Nam
                        là gì như thế
                        (vì người ấy rời Việt Nam lúc ba bốn tuổi)
                        Dù sao tất cả vẫn dường như là
                        tin cậy, tin yêu
                        vào một cái gì đó tương lai sẽ
                        đem lại cho đất đai xứ sở nghèo khó
                        một chút gì bất ngờ sẽ
                        chuyển dịch toàn thể vào một
                        xán lạn bất thình lình
                        và mọi sự sẽ sẽ sẽ vân vân vân....
                        Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                        Comment


                        • #57
                          Kính Thưa

                          by Bùi Giáng


                          Kính thưa công chúa Kim Cương,
                          Trẫm từ vô tận ven đường ngồi đây .
                          Tờ thư rất mực móng dày,
                          Làm sao định nghĩa đêm ngày yêu nhau?



                          Lạc loài đã rớt đi đâu,
                          Chiếc chìa khoá mộng rực màu so le .
                          Ấy lời của tuyết của băng,
                          Ấy lời của mộng hàng hàng vu vơ .
                          Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                          Comment


                          • #58
                            Lời Người Điên

                            by Bùi Giáng


                            Chúng tôi người ngợm vô thường
                            Lúc mê man lúc chán chường thể thân
                            Các em gắng gổ đôi phần
                            Đừng quên uống rượu lần khân sinh bình
                            Dịu dàng sống giữa gia đình
                            Ngày ngày tháng tháng hậu tình năm năm
                            Trái tim nguyệt tỏ đêm rằm
                            Máu me mây gió tơ tằm vấn vương
                            Ở đời kiệt tận xẩu xương
                            Hình hài biến thể thân mường tượng thân
                            Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                            Comment


                            • #59
                              Lời Sơn Nữ

                              by Bùi Giáng


                              Tặng Bùi Vĩnh Phước



                              Gánh than lên bán chợ Trời
                              Thiên Thần xúm hỏi: Em người ở đâu?
                              Thưa rằng: Em ở rất lâu
                              Trần gian dưới đó dãi dầu liên miên
                              Bảo rằng: chưa rõ tuổi tên?
                              Thưa rằng: tên tuổi là Em đây rồi
                              Nghĩa là Sơn Nữ đó thôi
                              Hỏi rằng: sao chẳng thấy môi em cười?
                              Thưa rằng: cười gượng không vui
                              Nên đành mím miệng một đời cho qua
                              Hỏi rằng: dưới đó bông hoa
                              Nở vào mùa Hạ hay là mùa Xuân?
                              Thưa rằng: cái đó em quên
                              Vì chưng lo đốt than nên không nhìn
                              Hỏi rằng: một chút của tin
                              Muốn trao em giữ, em xin thứ gì?
                              Thưa rằng: Em chẳng biết chi
                              Hỏi rằng: Em thích xiêm y không nào?
                              Thưa rằng: Dày mỏng ra sao?
                              Bảo rằng: toàn gấm lụa đào nhung hoa
                              Thưa rằng: chẳng hợp màu da
                              Toàn thân như hột chà là em đen
                              Bảo rằng: hãy tắm suối tiên
                              Một giờ sau Em sẽ đổi đen ra hồng
                              Thưa rằng: Em có tấm chồng
                              Yêu màu da cũ kiếu ông em về
                              Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                              Comment


                              • #60
                                Lời Thôn Nữ

                                by Bùi Giáng



                                Ngần ngừ nàng mới thưa rằng
                                Thói nhà thôn ổ chất hằng nông dân

                                Quẩn quanh ngày tháng gốc phần
                                Người tình xưa cũ Việt Tần cách xa

                                Trông người lại ngắm tới ta
                                Một điên một dại biết là có nên

                                ( trích tập thơ Như Sương )
                                Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                                Comment

                                Working...
                                X