Thông Báo

Collapse
No announcement yet.

Thơ Bùi Giáng

Collapse
This topic is closed.
X
X
 
  • Chọn Lọc
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts

  • Thơ Bùi Giáng

    Ăn Mặc Nâu Sồng.
    by Bùi Giáng


    Thấy nàng ăn mặc nâu sồng
    Bỗng mơ tưởng tới ruộng đồng hoang liêu
    Lầu xanh dứt nhịp phù kiều
    Tà xiêm bạo động tư triều giậy cơn
    Nâu sồng ăn mặc sớm hôm
    Ðêm nằm ngó nguyệt sáng dòm song the.




    Thân,
    Nahoku
    Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:


  • #2
    Đường Xuân

    by Bùi Giáng


    Đường xuân chờ đợi đã lâu
    Bàn chân em bước từ đầu tiên đi
    Em đi lúc gió đang bay
    Gió bay em bước cỏ say sưa mừng
    Bàn chân trần năm ngón chân
    Chân năm ngón như sương đầm lá ướt
    Cỏ chào em như phơi mở linh hồn
    Em giẫm lên nhẹ nhẹ dịu dàng
    Tình yêu xuân thăm nồng nàn xiết bao
    Cõi bờ từ đó về sau
    Em từ bờ cỏ chiêm bao đi về
    Xuân xanh từ đó tê mê
    Nhân gian vô lượng hội hè một hôm (liên miên)





    ST
    Thân,
    Nahoku
    Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

    Comment


    • #3
      Đi Và Về

      by Bùi Giáng


      Em đi từ tỉnh mộng đầu
      Hết vui hết khổ hết sầu trăm năm

      Cõi nào rất mực xa xăm
      Máu tim băng giá bóng tăm mơ màng

      Em từ vô tận đá vàng
      Về chìm đắm giữa lá vàng thiên thu

      Chiều nay có giống chiều nào
      Lá vàng rơi rắc tiêu tao lạ lùng

      Đắm chìm đắm đuối mông lung
      Chiêm bao khắp nẻo tận cùng khắp nơi

      Đêm nay mưa gió đầy trời
      Buồn vui kỷ niệm bồi hồi đêm nao

      Buồn tênh ngôn ngữ thì thào
      Xuân đi động đậy mận đào đào nguyên

      Còn nguyên phố thị diện tiền
      Bình nguyên hậu diện thuyền quyên hội đàm

      Em từ vô tận dư vang
      Kết chùm cỏ mọc đá vàng thiên thâu

      Em đi từ tình mộng đầu
      Trùng lai chất vấn biết đâu điệu chào


      ( trích tập thơ Như Sương )
      Last edited by nahoku; 18-02-2008, 06:58 PM.
      Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

      Comment


      • #4
        Ở Đời Chúc Kỷ Niệm Cỏ Thơm

        by Bùi Giáng


        Ở đời sáng uống cà phê
        Quán trong hẻm nhỏ như quê quán nhà

        Ngoại ô thành phố phồn hoa
        Ấy Sài - Gòn, ấy thiết tha bấy chầy

        Phồn hoa nô nức lắm thay
        Càng hăm hở lắm càng ngây thơ nhiều

        Lạ cho đất nước diễm kiều
        Miền Nam nước Việt sóng triều Cửu Long

        Ngồi đây tưởng nhớ xa xăm
        Nhớ nhung Lục Tỉnh trăng rằm Long Xuyên

        Ba mươi năm trước hiện tiền
        Hình về hiện tại bóng nghiêng nghiêng đầu

        Ở đời có được mấy đâu
        Hoa thơm cỏ lạ thơm màu ngẫu nhiên

        Ôi người thục nữ Long Xuyên
        Tìm đâu thấy lại thuyền quyên một lần

        Tình và nghĩa, nghĩa và ân
        Tình yêu ân nghĩa tình thân hơn tình

        Về sau vạn lý tiền trình
        Ngẫu nhiên ngồi quán một mình ngoại ô

        Nhớ nhung từng đợt xôn xao
        Tuổi già vây chặt chiêm bao lối về

        ( trích tập thơ Như Sương )
        Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

        Comment


        • #5
          Ai đi tu

          by Bùi Giáng

          Trời sầu đất muộn thế ru
          Ban đầu em đã đi tu vội vàng
          Chân trời oán hận tràn lan
          Lỗi từ phương trượng u hàn niềm hoa
          Bây giờ ngó lại người ta
          Gẫm rằng thiên hạ ai là đi tu.
          Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

          Comment


          • #6
            Anh Lùa Bò Vào Đồi Sim Trái Chín

            by Bùi Giáng


            Anh lùa bò vào đồi sim trái chín
            Cho bò ăn cỏ giữa rừng sim
            Anh nhìn lên trời xanh đỏ chín
            Anh ngó bốn bề cây lá gió rung rinh

            Anh nằm xuống để nhìn lên cho thỏa
            Anh thấy lòng mở rộng đón trời xanh
            Chim ngây ngất vào trong đôi mắt lả
            Anh lim dim cho chết lịm hồn mình

            Anh quên mất bò đương gặm cỏ
            Anh chỉ nghe tiếng cọ rì rào
            Có hay không ? bò đương gặm đó ?
            Hay là đây tiếng gió thì thào ?
            Hay là đây tiếng suối lao xao
            Giữa giòng cỏ xuôi ghềnh chảy xuống ?

            Mùi thoang thoảng lách lau sương đượm
            Mùi gây gây gấy gấy của hương rừng
            Mùi lên men phủ ngập mông lung
            Không biết nữa mà cần chi biết nữa

            Cây lá bốn bên song song từng lứa
            Sánh đôi nhau như ứa lệ ngàn ngàn
            Hạnh phúc trời với đất mang mang
            Với bò giữa rừng hoang đương gặm cỏ
            Với người ngó ngất ngây đương nằm đó
            Không biết trời đất có ngó mình không

            Vĩnh Trinh - Thạch Bàn 1950
            Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

            Comment


            • #7
              Anh Sực Nhớ

              by Bùi Giáng


              Anh sực nhớ Sơn Chà Phường Rạnh
              Anh sực nghe mưa tạnh gió chiều
              Hoàng hôn trút mộng hoang liêu
              Sông dài biển rộng ngọn triều đang dâng

              Mà em ở cô đơn khóm trúc
              Một xóm làng hiu hắt xa xôi
              Anh mang nhung nhớ cuối trời
              Ngóng về thôn ổ đầu đời quạnh hiu

              Anh biết rõ từ chiều qua sớm
              Sớm chiều em vui chớm chợt buồn
              Một mình nhìn bóng sương buông
              Vui là vui gượng yêu thương đau ngầm

              Cũng có lúc sương đầm lá cỏ
              Gió vi vu bày tỏ nỗi niềm
              Mỉm cười môi thắm mắt tiên
              Niềm vui rất mực thuyền quyên muôn đời

              Anh ướm hỏi rồi thôi không dám
              Quen thân gì mà gạn gùng gì
              Thõng tay chân bước bước đi
              Buồn tênh niệm tưởng nhu mỳ giai nhân

              Bùi Giáng
              ( trích tập thơ Như Sương )
              Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

              Comment


              • #8
                Anh Và Em Vào Rừng

                by Bùi Giáng


                Vào rừng nhặt củi cùng em
                Đói lòng ăn đỡ trái sim, hột chà là

                Khát lòng uống suối ngọc ngà
                Trưa chói chang nắng suối ngà tắm chơi

                Rồi đến lúc nắng chiều trời xế
                Củi bó rồi, bệ vệ đưa vai

                Nâng lên, lưng thẳng, dặm dài
                Xuống rừng kĩu kịt miệt mài về thôn

                Em bước trước , bồn chồn ngoảnh lại
                Anh đi sau gánh trái vai đau

                Nhìn anh nhăn nhó mệt đừ
                Ghé vai em bảo hãy nhường cho em
                Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                Comment


                • #9
                  Áo Xanh

                  by Bùi Giáng


                  Lên mù sương, xuống mù sương
                  Bước xa bờ cỏ xa đường thương yêu
                  Tuổi thơ em có buồn nhiều
                  Thì xin cứ để bóng chiều đi qua
                  Biển dâu sực tỉnh giang hà
                  Còn sơ nguyên mộng sau tà áo xanh .

                  1926 - 1998
                  Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                  Comment


                  • #10
                    Bờ Lúa

                    by Bùi Giáng


                    Em chết trên bờ lúa
                    Để lại trên đường mòn
                    Một dấu chân bước của
                    Một bàn chân bé con
                    Anh qua miền cao nguyên
                    Nhìn mây trời bữa nọ
                    Đêm cuồng mưa khóc điên
                    Trăng cuồng mưa trốn gió
                    Mười năm sau xuống ruộng
                    Đếm lại lúa bờ liền
                    Máu trong mình mòn ruỗng
                    Xương trong mình rã riêng
                    Anh đi về đô hội
                    Ngó phố thị mơ màng
                    Anh vùi thân trong tội lỗi
                    Chợt đêm nào gió bờ nọ bay sang
                    Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                    Comment


                    • #11
                      Bữa Nay Ruộng Nhớ

                      by Bùi Giáng


                      Ruộng đồng mọc lúa
                      Ruộng đồng mọc lúa quanh năm
                      Em về đại lộc tôi nằm Bình dương
                      K ra hai nẻo lộn đưng
                      Sầu riêng châu chấu một nưng năm xưa




                      Ruộng đồng không mọc
                      Ruộng đồng không mọc lúa mùa
                      Từ hôm cánh tr¡ng cò lưa tiếng buồn
                      đêm nào nhỏ giọt khe mương
                      đêm này rớt hột mù sương bây gi .




                      Bữa nay ruộng nhớ
                      Bữa nay ruộng nhớ lưng tri
                      Thông ngàn lũng tạ núi ngồi chiêm bao
                      Ra đi mang hận hội nào
                      Cổng xô còn vọng điệu chào bay ngang.
                      Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                      Comment


                      • #12
                        Bao giờ

                        by Bùi Giáng


                        Bằng bút chì đen
                        Tôi chép bài thơ
                        Trên tường vôi trắng



                        Bằng bút chì trắng
                        Tôi chép bài thơ
                        Trên lá lục hồng



                        Bằng cục than hồng
                        Tôi đốt bài thơ
                        Từng phút từng giờ



                        Tôi cười tôi khóc bâng quơ
                        Người nghe người khóc có ngờ chi không.
                        Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                        Comment


                        • #13
                          Bé Con Ơi

                          by Bùi Giáng


                          Rong rêu ngày tháng rong chơi
                          Tìm xuân tinh thể chốn nơi nào là
                          Sưu tầm túy vũ cuồng ca
                          Hồn nhiên như thể như là hài nhi?
                          Chiêm bao tóc thuận tơ tùy
                          Tồn sinh nặng nhọc nhu mỳ ở đâu
                          Ngữ ngôn khép kín mặc dầu
                          Hùng tâm tim máu óc đầu mở ra
                          Dịu dàng cuối lá đầu hoa
                          Mười về châu lệ chín sa dòng dòng
                          Miêu Cương mạc ngoại hoài mong
                          Hồng hoang chín bệ tấm lòng đầu thai
                          Mùa xuân hiện giữa ngàn mai
                          Nguyên hình Nữ Chúa trên ngày phù du.



                          thơ Bùi Giáng
                          Thế Kỷ 1994
                          Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                          Comment


                          • #14
                            Buồn Đã Nhiều

                            by Bùi Giáng


                            Buồn đã nhiều giờ xin vui nhiều nữa
                            Nhiều không xong thì ít cũng được rồi
                            Miễn tí chút long lanh là đủ lắm
                            Cạn ly này ? nâng nhẹ nhẹ lên môi

                            Thử gắng gượng làm bài thơ chưa biết
                            Đã biết rồi ? chưa biết , nói cho vui
                            Từ vạn thuở , trăm năm là bất diệt
                            Từ thiên thu , chỉ đón một đời người

                            Em chịu đón hay là không chịu đón'
                            Chịu đón thì đón rước cho tươi vui
                            Đừng mặc cả éo le là lẫn lộn
                            Lẫn lộn là hỗn độn lấp chôn vùi

                            Những từ đó về sau sẽ có lúc
                            Bất thình lình tuế nguệt tới sau lưng
                            Không báo trước là giây hay là phút
                            Là giờ nào tất mệnh đóng kín bưng

                            Hai cánh cửa khóa chặt đời chưng hửng
                            Mặc tồn sinh gắng sức rúc chui ra
                            Và lúc đó còn đâu giờ để tưởng
                            Tới máu tim tiều tụy với ruột rà

                            Nằm im dưới đất thiết tha
                            Thương yêu đứt ruột lá hoa trên đời
                            Còn đâu nữa dịp phanh phơi
                            Tan hoang hào lũy dưới trời dửng dưng

                            Giận hờn đã lắm vô duyên
                            Còn đâu kỳ ngộ ngẫu nhiên ban đầu

                            Bài thơ có nói gì đâu
                            Bài thơ bắt buộc chậm mau hương mùa
                            Lúc khắng khít , lúc lưa thưa
                            Vì không một lúc nào ngừa mai sau

                            Nào ngờ có nghĩa gì đâu
                            Trăng thanh gió mát lần thâu đã nhiều
                            Đăm chiêu rất mực đến điều
                            Tử sinh liều giữa hoang liêu cuối cùng

                            (trích tập thơ Như Sương )
                            Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                            Comment


                            • #15
                              Cũng Là Như Thế

                              by Bùi Giáng


                              Nằm giữa vườn cây nhớ bốn trời
                              Ba bề bảy ngõ nhớ muôn nơi
                              Tưởng chừng thiên hạ mênh mông quá
                              Mà thơ ta chỉ có vài lời
                              Tặng người người có nhận hay không
                              Thong dong lá lục hoa hồng
                              Trái soài vàng ửng nắng lồng sương mai
                              Tôi nằm ở giữa vườn cây
                              Tấm lòng men rượu từ nay chịu chừa
                              Điên cuồng nhảy múa sớm trưa
                              Từ nay chấm dứt - thượng thừa hoàng trang



                              93
                              Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                              Comment

                              Working...
                              X