Thông Báo

Collapse
No announcement yet.

Thơ Hàn Mạc Tử

Collapse
This topic is closed.
X
X
 
  • Chọn Lọc
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts

  • Thơ Hàn Mạc Tử

    [glow=66CC33]Anh Điên

    Hàn Mặc Tử [/glow]


    Anh nằm ngoài sự thực
    Em ngồi trong chiêm bao
    Cách nhau xa biết mấy
    Nhớ thương quá thì sao?

    Anh nuốt phứt hàng chữ
    Anh cắn vỡ lời thơ
    Anh cắn cắn cắn cắn
    Hơi thở đứt làm tư!



    [glow=CC9933]Âm Thầm [/glow]


    Từ gió xuân đi, gió hạ về
    Anh thường gửi gắm mối tình quê
    Bên em mỗi lúc trên đường cái
    Hóng mát cho lòng được thỏa thuê!

    Em có ngờ đâu trong những đêm
    Trăng ngà giãi bóng mặt hồ êm
    Anh đi thơ thẩn như ngây dại
    Hứng lấy hương nồng trong áo em

    Bên khóm thùy dương em thướt tha
    Bên này bờ liễu anh trông qua
    Say mơ vướng phải mùa hương ướp
    Yêu cái môi hường chẳng nói ra

    Độ ấy xuân về em lớn lên
    Thấy anh em đã biết làm duyên
    Yêu dấu lòng anh ôm hận riêng




    [glow=990099]Bẽn Lẽn [/glow]


    Trăng nằm sóng soải trên cành liễu
    Đợi gió đông về để lả lơi
    Hoa lá ngây tình không muốn động
    Lòng em hồi hộp, chị Hằng ơi.

    Trong khóm vi vu rào rạt mãi
    Tiếng lòng ai nói? Sao im đi?
    Ô kìa, bóng nguyệt trần truồng tắm
    Lộ cái khuôn vàng dưới đáy khe.

    Vô tình để gió hôn lên má
    Bẽn lẻn làm sao lúc nửa đêm
    Em sợ lang quân em biết được
    Nghi ngờ tới cái tiết trinh em



    [glow=FF6699]Em Lấy Chồng [/glow]


    Ngày mai tôi bỏ làm thi sĩ
    Em lấy chồng rồi hết ước mơ
    Tôi sẽ đi tìm mỏm đá trắng
    Ngồi lên để thả cái hồn thơ.



    [glow=FF9900]Ghen [/glow]

    Ta ném mình đi theo gió trăng
    Lòng ta tản khắp bốn phương trời
    Cửu trùng là chốn xa xôi lạ
    Chim én làm sao bay đến nơi ?

    Chiếc tàu chở cả một đêm trăng
    Muôn ánh sao ngời chói thẳng băng
    Muôn sợi hương trầm bay bối rối
    Muôn vàn thần thánh sống cao sang.

    Giây phút ôi chao! nguồn cực lạc
    Tình tôi ghen hết thú vô biên
    Ai cho châu báu cho thinh sắc
    Miệng lưỡi khô khan, hết cả thèm



    [glow=66CCFF]Đò Ngang [/glow]

    Chẳng hẹn hò sao gặp gỡ đây?
    Người thời như tỉnh, kẻ như say
    Trong veo làn nước soi đôi mặt
    Xa tít quê nhà trỏ một tay.
    Tâm sự mới trao, bờ đã đến
    Nỗi niềm chưa cạn, khách về ngay.
    Ba sinh duyên nợ âu là thế
    Một chuyến đò đưa nghĩa một ngày


    [glow=FF9900]Lưu Luyến [/glow]


    Chửa gặp nhau mà đã biệt ly
    Hồn anh theo dõi bóng em đi
    Hồn anh sẽ nhập trong luồng gió
    Lưu luyến bên em chẳng nói gì.

    Thơ em cũng giống lòng em vậy
    Là nghĩa thơm tho như ánh trăng
    Mềm mại như lời tơ liễu rủ
    Âm thầm trong áng gió băn khoăn.

    Anh đã ngâm và đã thuộc làu
    Cả ngàn rung động bởi thương đau
    Bởi vì mê mẩn, vì khoan khoái
    Anh cắn lời thơ để máu trào.

    Lời thơ ngậm cứng không rền rĩ
    Mà máu tim anh vọt láng lai
    Thơ ở trong lòng reo chẳng ngớt
    Tiếng vang tha thiết dội khắp nơi.

    Em đã nghe qua em đã hay
    Tình anh sao phải chứng mê say
    Anh điên anh nói như người dại
    Van lạy không gian xóa những ngày.

    Những ngày đau khổ nhuộm buồn thiu
    Những ngày mây lam cuốn dập dìu
    Những mảnh nhạc vàng rơi lả tả
    Những niềm run rẩy của đêm yêu.

    Anh đứng cách xa hàng thế giới
    Lặng nhìn trong mộng miệng em cười
    Em cười anh cũng cười theo dọi
    Để nhắn hồn em đã tới nơi

    [glint]PhieuLang[/glint]
Working...
X