Thông Báo

Collapse
No announcement yet.

Thơ Đỗ Trung Quân

Collapse
This topic is closed.
X
X
 
  • Chọn Lọc
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts

  • Thơ Đỗ Trung Quân



    Bài thơ về đôi lứa


    “Nơi nào có em, nơi ấy là thiên đường”Mark Twain

    Nếu như đêm nay anh ngồi gác một mình
    Chỉ riêng anh và những vì sao còn thức
    Anh sẽ chọn một vì sao đẹp nhất
    Để bảo rằng – đấy chính là em

    Nếu trưa nào anh qua một khoảng đường êm
    Chỉ có nắng và chân mình đạp lá
    Trời thành phố khép hàng mi êm ả
    Anh đi cùng chiếc bóng của mình
    Anh sẽ chọn một bóng râm dịu mát
    Để bảo rằng – đấy chính là em

    Nếu khuya nào anh vào xưởng ca đêm
    Giờ ngon giấc của em trong giấc ngủ
    Anh sẽ gọi hương ngọc lan đầu phố
    Theo dọc đường và bảo – đấy là em

    Ở nơi nào mà anh chẳng có em
    Có cả lúc một mình đi xuống phố
    Đi theo anh chỉ lá me và gió
    Thì lá me và gió chính là em

    Anh nghiêng mình cảm tạ Mark Twain
    Đã phát biểu tuyệt vời về đôi lứa
    Đã cho anh những thiên đường mở cửa
    Khắp mọi nơi trong cuộc sống của mình

    Ở nơi nào mà anh chẳng có em
    Có khi ngủ nữa là khi anh thức
    Anh đưa tay là chạm vào hạnh phúc
    Trái táo hồng treo giữa những cành êm
    Em là ban mai, là chiều vắng, là đêm…

  • #2
    Thơ Đỗ Trung Quân

    [IMG][/IMG]

    Comment


    • #3
      Thơ Đỗ Trung Quân




      Chút tình đầu


      Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng
      Em chở mùa hè của tôi đi đâu?
      Chùm phượng vĩ em cầm là tuổi tôi mười tám
      Thuở chẳng ai hay thầm lặng – mối tình đầu

      Mối tình đầu của tôi có gì?
      Chỉ một cơn mưa bay ngoài cửa lớp
      Là áo người trắng cả giấc ngủ mê
      Là bài thơ cứ còn hoài trong cặp
      Giữa giờ chơi mang đến lại… mang về.

      Mối tình đầu của tôi là anh chàng tội nghiệp
      Mùa hạ leo cổng trường khắc nỗi nhớ vào cây
      Người con gái mùa sau biết có còn gặp lại
      Ngày khai trường áo lụa gió thu bay…

      Mối tình đầu của tôi có gì?
      Chỉ một cây đàn nhỏ
      Rất vu vơ nhờ bài hát nói giùm
      Ai cũng cũng hiểu – chỉ một người không hiểu
      Nên có một gã khờ ngọng nghịu mãi… thành câm.

      Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng
      Em hái mùa hè trên cây
      Chở kỷ niệm về nhà
      Em chở mùa hè đi qua còn tôi đứng lại
      Nhớ ngẩn người tà áo lụa nào xa.






      Comment

      Working...
      X