Thông Báo

Collapse
No announcement yet.

Thơ Xuân Diệu

Collapse
This topic is closed.
X
X
 
  • Chọn Lọc
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts

  • #46
    ::Xuân Diệu:::
    Gặp Gỡ


    Buổi chiều hôm ấy đáng muôn hôn,
    Hôn gió hôn mây với cả hồn
    Hôn cái khúc đường, hôn cả bóng
    Hàng cây xanh biếc dưới hoàng hôn.

    Dun dủi làm sao thế, hỡi em
    Chiều nay em khoác áo trăm duyên
    Em đi đôi dép xinh đơn giản
    Em thật hồn nhiên rất tự nhiên...

    Anh còn nghĩ ngợi, bước như mơ
    Mắt thẩn thơ trông cảnh thẫn thờ
    Đàn của hồn ta ai vặn thế
    Gặp nhau khi ấy bỗng hòa tợ

    Anh muốn mang lời đi tạ ơn
    Bầu trời như thể gió căng buồm
    Hoa trong cỏ dại chiều hôm ấy
    Đã đẹp tưng bừng hơn mọi hôm.

    Comment


    • #47
      :::Xuân Diệu:::
      Gió


      Gió về như mưa tới
      Lá dậy như lá đi
      Ào ào tiếng sóng vỗ
      Không gian có việc gì?

      Gió, gió thổi rào rào
      Trăng, trăng lay chấp chới
      Trời tròn như buồm căng
      Tất cả lên đường mới

      Hồn ta cánh rộng mở
      Đôi bên gió thổi vào
      Nghĩ những điều hớn hở
      Như trời cao, cao, cao...


      Xuân Diệu
      Đêm 14/5/1957

      Comment


      • #48
        :::Xuân Diệu:::
        Gió Trên Đồi


        Em dẫn anh lên đồi
        Giới thiệu đất và trời ...
        Sông Kỳ Cùng phía trước
        Quanh xanh nước ánh ngời

        Cây cỏ mát đôi bờ
        Xa xa trường mái ngói
        Thung lũng ruộng xanh lơ
        Bản chiều thong thả khói

        Em vẫn thích lên đây
        Hưởng một mình bốn cõi;
        Lên cao nghĩ tới người
        Mến yêu càng vọi vọi

        Nay anh đến thăm em
        Ta lên cao rộng thấy
        Em nhìn anh êm đềm
        Như tặng anh cả đấy
        Do la đỉnh tình yêu
        Là đỉnh của tâm hồn;
        Gió trên đồi hai ta
        Mát rượi lòng anh luôn.

        11-1965

        Comment


        • #49
          :::Xuân Diệu:::
          Giọng Nói


          Em ngồi ríu rít ở sau xe
          Em nói, lòng anh mãi lắng nghe
          Thỉnh thoảng tiếng cười em lại điểm
          Đời vui khi được có em kề

          Ôi! Giọng sao mà rất mến thương
          Êm như giếng mát đến soi gương
          Dù ai tốt tiếng như ca hát
          Cũng chẳng bằng em giọng nói thường

          Gió thổi nhiều khi giọng nói bay
          Không cần nghĩa chữ, vẫn nghe hay
          Sau xe, những tiếng em phơ phất
          Cởi hết ưu phiền gửi gió mây

          Ước được ngàn năm nghe giọng ấy
          Đèo em đi mãi cuối không gian!
          -Và khi không nói, em im lặng
          Anh vẫn nghe hay tựa tiếng đàn....



          Xuân Diệu
          30/1/1963

          Comment


          • #50
            :::Xuân Diệu:::
            Giục Giã


            Mau với chứ, vội vàng lên với chứ,
            Em, em ơi, tình non đã già rồi;
            Con chim hồng, trái tim nhỏ của tôi,
            Mau với chứ ! Thời gian không đứng đợi.

            Tình thổi gió, màu yêu lên phấp phới
            Nhưng đôi ngày, tình mới đã thành xưa,
            Nắng mọc chưa tin, hoa mọc không ngờ,
            Tình yêu đến, tình yêu đi ai biết !
            Trong gặp gỡ đã có mầm ly biệt:
            Những vườn xưa, nay đoạn tuyệt dấu hài
            Gấp đi em , anh rất sợ ngày mai;
            Đời trôi chảy, lòng ta không vĩnh viễn.

            Vừa xịch gối chăn, mộng vàng tan biến;
            Dung nhan xê động, sắc đẹp tan tành.
            Vàng son đương lộng lẫy buổi chiều xanh,
            Quay mặt lại: cả lầu chiều đã vỡ
            Vì chút mây đi, theo làn vút gió.
            Biết thế nào mà chậm rãi, em ơi ?
            Sớm nay, sương xê xích cả chân trời,
            Giục hồng nhạn thiên di về cõi bắc.
            Ai nói trước lòng anh không phản trắc,
            Mà lòng em, sao lại chắc trơ trơ ?
            -- Hái một mùa hoa lá thuở măng tơ,
            Đốt muôn nến sánh mặt trời chói lọi;

            Thà một phút huy hoàng rồi chợt tối,
            Còn hơn buồn le lói suốt trăm năm.
            Em vui đi, răng nở ánh trăng rằm,
            Anh hút nhụy của mỗi giờ tình tự.
            Mau với chứ ! Vội vàng lên với chứ !
            Em, em ơi ! Tình non sắp già rồi...

            Comment


            • #51
              :::Xuân Diệu:::
              Gởi Hương Cho Gió


              Biết bao hoa đẹp trong rừng thẳm
              Đem gởi hương cho gió phụ phàng !
              Mất một đời thơm trong kẽ núi,
              Không người du tử đến nhằm hang.

              Hoa ngỡ đem hương gởi gió kiều,
              Là truyền tin thắm gọi tình yêụ
              Songle hoa đợi càng thêm tủi,
              Gió mặc hồn hương nhạt với chiềụ

              Tản mác phương ngàn lạc gió câm
              Dưới rừng hương đẹp chẳng tri âm,
              Trên rừng hoa đẹp rơi trên đá,
              Lặng lẽ hoàng hôn phủ bước thầm.

              Tình yêu muôn thuở vẫn là hương;
              Biết mấy lòng thơm mở giữa đường
              Đã mất tình yêu trong gió rủi,
              Không người thấu rõ đến nguồn thương !

              Thiên hạ vô tình nhận ước mơ
              Nhận rồi không hiểu mộng và thợ..
              Người si muôn kiếp là hoa núi
              Uống nhụy lòng tươi tặng khách hờ

              Comment


              • #52
                :::Xuân Diệu:::
                Hẹn Hò


                Anh đã nói, từ khi vừa gặp gỡ:
                "Anh rất ngoan, anh không dám mong nhiềụ
                "Em bằng lòng cho anh được phép yêu;
                "Anh sung sướng với chút tình vụn ấy".

                Em đáp lại : "Nói gì đau đớn vậy!
                "Vừa gặp anh em cũng đã mến rồị
                "Em phải đâu là ngọn nước trôi xui;
                "Chưa hy vọng sao anh liền thất vọng?"

                Lời nói ấy về sau đem gió sóng
                Cho lòng anh đã định chỉ yêu thôi;
                Anh tưởng em là của của anh rồi,
                Em mắc nợ, anh đòi em cho được

                Đấy, ai bảo em làm anh mơ ước!
                Lúc đầu tiên anh có mộng gì đâu!
                Tưởng có nhau ai ngờ vẫn xa nhau,
                Em ác quá! Lòng anh như tự xé...

                Comment


                • #53
                  :::Xuân Diệu:::
                  Hết Ngày Hết Tháng


                  Hết ngày, hết tháng, hết! em ôi!
                  Kinh hãi không gian quặn tiếng còị
                  Anh ngóng tìm em, tuy thấy đó,
                  Sắp xa thôi cũng tựa xa rồi!

                  Đầu nghiêng, môi gượng, mắt mơn da,
                  Chân luyến bên chân, thế nghĩa là...
                  Ôi những bàn chân không dứt được,
                  Ôi lời căng thấp giọng hò ba!
                  Khắc giờ tan lụn, dạ chon von,
                  Không dám nhìn xa sắc núi non.
                  - Hãy nhớ ngoảnh đầu khi khuất hẳn,
                  Cho anh tưởng tượng : vẫn đang còn.

                  II

                  Đêm qua mưa gió lạnh lùng trời,
                  Anh ở, em đi, lạnh lẽo ngườị
                  Còi thét như gươm, tay hoảng đứt,
                  Khói đùn mây bạc, lệ lên ngươi!

                  Em đi : mưa phủ, khuất ân tình.
                  Anh ở : trời tan trên mắt anh.
                  Vừa đó nhìn nhau, nay tưởng ngóng;
                  Không gian ở giữa cách hai mình.

                  Chiều góa không em lạnh lẽo sao!
                  Một mình anh lạc dưới thu caọ
                  Sắc trời : sương đọng; non : mây tỏa,
                  Không biết lòng đi tới chốn nàọ..

                  Comment


                  • #54
                    :::Xuân Diệu:::
                    Hiểu


                    Nét mặt hay là nét cảm thương
                    Nhìn em anh tưởng tự soi gương
                    Tay anh hay cũng tay em nhỉ
                    Hương của tình hay hương của hương

                    Chuyện trước ta chưa kể một lời
                    Mà anh đã hiểu tận sâu khơi
                    Vai anh khi để đầu em tựa
                    Cân cả buồn, vui của một đời

                    Cảm ơn tuổi trẻ bay về lại
                    Hay cảm ơn em đẹp tuyệt trần
                    Tôi cảm ơn đời thương mến lắm
                    Cho tôi lại thấy mặt ngày xuân....

                    Comment


                    • #55
                      :::Xuân Diệu:::
                      Hồ Của Hai Ta


                      Anh thích lên lầu trường Đại học Bách Khoa
                      Để nhìn em hồ hoa Thống Nhất
                      Nước xanh với cây xanh quanh quất
                      Anh nhìn em trong vắt dưới trời cao

                      Anh nhớ em, lại đến ngắm yêu hồ
                      Hồ của đôi ta trước khi xa cách
                      Một chiều anh đem cho em vừa nghỉ học
                      Gói qùa thân em ăn dưới gốc cây dài

                      Ta ngồi trên cỏ cứ tưởng ở Sapa ...
                      Anh thích đón em dưới cây um tùm lá
                      Như ở giữa đất trời đôi ta là tất cả
                      Những người yêu thường thích đến thiên nhiên

                      Bên mép nước đôi ta đã ngồi yên lặng;
                      Giờ đến trông hồ như thấy bóng em in
                      Nhìn trên cao, hồ thu dần lại như một trái tim
                      Không biết tự lúc nào hồ có bóng em đã vào trong lồng ngực .

                      Ôi ! Sóng hồ, cây hồ , mặt hồ là em tất cả
                      Anh thích lên lầu trường Đại học Bách Khoa
                      Để nhìn đẹp hơn hồ của hai ta;
                      Thương nhớ triền miên, anh cứ ngồi yên thương nhớ thế ...

                      9-1-1966

                      Comment


                      • #56
                        :::Xuân Diệu:::
                        Hoa "anh ơi"


                        Hoa này là hoa "anh ơi"
                        Là hoa một buổi đẹp trời, ta đi
                        Nắm tay trò truyện thầm thì,
                        Bỗng nhiên em thốt: "Hoa gì ? anh ơi !"
                        Cây thanh một tán lá cười,
                        Một vừng hoa nở hồng tươi một vùng.
                        Sắc đào như thể rung rung,
                        Toàn cây là một nỗi lòng nở hoa.
                        Anh tìm tên mãi không ra,
                        Phải anh đào ? hoặc như là ô môi ?

                        Biết bao yêu mến trong lời
                        Thốt kêu hai tiếng từ nơi ruột rà.
                        Từ rày xin đặt tên hoa:
                        "Hoa anh ơi"
                        một chiều ta
                        nở đầy.


                        17-6-1962
                        Xuân Diệu
                        tập thơ "Một Khối Hồng" (1961-1964)

                        Comment


                        • #57
                          :::Xuân Diệu:::
                          Hoa Đêm


                          Chen lá lục, những búp lài mở nửa
                          Hớp bóng trăng đầy miệng nhỏ xinh xinh
                          Vì gió im và đêm cứ làm thinh
                          Đoàn giây phút cũng lần khân, nghỉ đã.

                          Trăng ở đó, đất vườn thêu bóng lá
                          Trời trên kia vàng mạ, sáng như băng
                          Lá lim dim trên mấy ngọn bằng bằng
                          Cánh lả lả chờ tay ai đón đẩy

                          Ôi vắng lặng ! - Trong giờ mơ ngủ ấy
                          Bông hoa lài thức dậy sáng từng đôi
                          Hoa lài xanh dưới ánh nguyệt tuôn trời ;
                          Ánh nguyệt trắng trên hoa lài đúc sữạ

                          Sao họ khéo nõn nà mà bợ ngợ
                          Những nàng hoa chờ đợi gió phong lưu !
                          Đáng yêu thay trong vẽ khẽ nghiêng đầu
                          Lá xanh đỡ yêu yêu thân tuyết ba.ch.

                          Nguyệt lác đác tiếng nỡ giòn lách tách
                          Lòng phơi phơi chừng đợi cái ong châm....
                          Miệng thở ra hương, hương tỏa tình ngầm
                          Hoa kỳ nữ đã mở lời trêu ghẹo...

                          Chàng gió lạ đi khuya ngoài khuất nẻo
                          Nghe tiếng thơm liều liệu đến tìm hương
                          Cánh du lang tha thướt phấn qua tường ;
                          Áo công tử dải là vương não nuột.

                          Này hoa ngọc đã giật mình trắng muốt
                          Thoảng tay tình gió vuốt - bỗng lao đao...
                          Hương hiu hiu bên gió cũng ngạt ngào
                          Hôn nho nhỏ mà đầu hoa nặng trĩụ

                          Là màu sắc hay chỉ là âm điệu ?
                          Là hương say hay ấy chính rượu thơm ?
                          Gió canh khuya hay nghìn cánh tay ôm ?
                          Trăng mối lái phủ màng tơ mơ mộng...

                          Gió chắp cánh cho hương càng tỏa rộng
                          Xốc nhau đi vào khắp cõi xa bày...
                          Và hương bay, thì hoa tưởng hoa bay...

                          Comment


                          • #58
                            :::Xuân Diệu:::
                            Hoa Đẹp Là Hoa Nhìn Với Mắt Em


                            Hoa đẹp là hoa nhìn với mắt em
                            Cửa sổ là khung có hình em ở giữa
                            Tách nước - là ngón tay em cầm
                            Quyển sách chao đèn là bóng em đọc mở

                            Đường nhựa là đường in dấu vạn chân
                            Duy có một dấu chân - em yêu dấu
                            Tàu điện là tàu một đêm anh tiễn em đi
                            Em có nhớ một buổi chiều ta dạo trong sân Văn Miếủ

                            Vũ trụ là chốn anh được gặp em
                            Thời gian là nơi anh với em sinh cùng thời đại
                            Em ơi! Em đã mở cho anh
                            Cánh cửa vô cùng, xin chớ bao giờ khép lại....

                            (Đêm 10/1/1962)

                            Comment


                            • #59
                              :::Xuân Diệu:::
                              Hoa Ngọc Trâm


                              Anh tặng cho em hoa ngọc trâm
                              Hoa như ánh sáng, ngọc như mầm
                              Như cài trên tóc hoa trâm ngọc,
                              Anh tặng cho em hoa ngọc trâm.

                              Lá biếc đơn sơ, cánh nuột nà,
                              Rung rinh trên nước một cành hoạ
                              Một cành chụm nở hoa hai đóa,
                              Ôi cái đêm đầu hợp giữa ta .

                              Hoa giúp cho anh tỏ mối tình,
                              Vì ta hoa đã nở năm canh ...
                              Dịu dàng canh một trăng soi bóng,
                              Tha thiết canh năm nguyệt trở mình.

                              Từ ấy anh yêu hoa ngọc trâm .
                              Những khi vắng vẫn mong thầm.
                              Mỗi muà hoa nở trong như tuyết,
                              Anh lại tìm thăm hoa ngọc trâm

                              Comment


                              • #60
                                Hoa Nở Để Mà Tàn


                                Hoa nở để mà tàn;
                                Trăng tròn để mà khuyết;
                                Bèo hợp để chia tan;
                                Người gần để ly biệt
                                Hoa thu không nắng cũng phai màu,
                                Trên mặt người kia in nét đau


                                Ngày xưa cầm kiếm giữa đường
                                Ngày nay thất thế, cúng dường bằng hoa
                                Tương lai nào dám nghĩ xa
                                xem ra cũng chỉ, bóng ma bên đường





                                Comment

                                Working...
                                X