Thông Báo

Collapse
No announcement yet.

Thơ Xuân Diệu

Collapse
This topic is closed.
X
X
 
  • Chọn Lọc
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts

  • #31
    :::Xuân Diệu:::
    Đàn


    Em nâng đàn tới ngang mày
    Và em hạ xuống vừa tay, ôm đàn
    Ngón tay em nhạc chứa chan
    Mến tuôn trên phím, yêu tràn vào dây

    Lâng lâng hồn nhạc hây hây
    Đôi ta chắp cánh bạn bầy cùng mơ
    Chim reo trong khoảng hoa thưa..
    Suối tuôn róc rách, trăng vừa lên cao..

    Tình cảm ấy, ước mơ nào
    Betôven với ngọt ngào Môza
    Tay em thoắt biến thành hoa
    Hồn em lắng lại như là tặng anh

    Những khi xa cách một mình
    Nhớ em đàn; nhớ hồn thanh cây đàn....


    Xuân Diệu
    10/1967

    Comment


    • #32
      :::Xuân Diệu:::
      Dâng


      Đây chùm mong nhớ, khóm yêu đương,
      Đây nụ mơ mòng đợi ánh sương,
      Đây lá bâng khuâng run trước gió;
      Đây em, cành thẹn lẩn cành thương.

      Tất cả vườn anh rất đợi chờ.
      Bởi vì em có ngón tay thơ,
      Đến đây em hái giùm đôi lộc,
      Kẻo tội lòng anh tủi ước mợ

      Bước đẹp em vừa ngự tới đây,
      Chim hòa ríu rít, liễu vui vầỵ
      Hãy làm dáng điệu xuân ôm ấp;
      Ánh sáng ban từ một nét taỵ

      Comment


      • #33
        :::Xuân Diệu:::
        Đánh Em Đau


        Có khi vò một cành hoa
        Bỗng lên hương mới như là đậm sâụ
        Anh không vò nát em đâu
        Nhưng anh có lúc đánh râù lòng e
        Muốn cho em khổ, em phiền,
        Đánh đau em để bắt đền sầu anh.

        Comment


        • #34
          :::Xuân Diệu:::
          Đây Mùa Thu Tới


          Rặng liễu đìu hiu đứng chịu tang,
          Tóc buồn buông xuống lệ ngàn hàng;
          Đây mùa thu tới - mùa thu tới
          Với áo mơ phai dệt lá vàng.

          Hơn một loài hoa đã rụng cành
          Trong vườn sắc đỏ rũa mầu xanh;
          Những luồng run rẩy rung rinh lá...
          Đôi nhánh khô gầy xương mỏng manh.

          Thỉnh thoảng nàng trăng tự ngẩn ngơ...
          Non xa khởi sự nhạt sương mờ...
          Đã nghe rét mướt luồn trong gió...
          Đã vắng người sang những chuyến đò...

          Mây vẩn từng không chim bay đi,
          Khí trời u uất hận chia ly.
          ít nhiều thiếu nữ buồn không nói
          Tựa cửa nhìn ra, nghĩ ngợi gì.

          Comment


          • #35
            :::Xuân Diệu:::
            Đi Núi


            Em! Anh đi núi về
            Đầu còn ngân gió núi
            Da còn vang nắng ngàn
            Giọng còn pha tiếng suối

            Em! Anh từng bước khẽ
            Tay bưng đầy gió hương
            Có cả hoa ngô núi
            Lay cờ trong lũng sương

            Có cả hoa chuối rừng
            Đỏ lóe trên lùm biếc
            Em! Anh đi núi về
            Gặp mây đèo quấn quít

            Trời xanh trên những đỉnh
            Đã bọc cả người anh
            Trên cao nhìn biển núi
            Mắt hãy còn say xanh

            Băng cao lại vượt mau
            Núi non một tháng trường
            Hôm nay từng bước khẽ
            Dìu dặt đến người thương....



            Xuân Diệu
            Hà Giang 10/7/1964

            Comment


            • #36
              :::Xuân Diệu:::
              Đi Thuyền


              Thuyền qua, mà nước cũng trôi
              Lại thêm mây bạc trên trời cũng bay
              Tôi đi trên chiếc thuyền này
              Dòng mơ tơ tưởng cũng thay khác rồi
              Cái bay không đợi cái trôi
              Từ tôi phút trước, sang tôi phút này...


              Xuân Diệu

              Comment


              • #37
                :::Xuân Diệu:::
                Dỗi Hờn


                mặt trăng anh trả cho trời
                vườn hoa anh trả cho người tới thăm
                Hồ Tây chiều ấy mưa dầm
                anh xin trả lại cho năm tháng dài

                nhìn em trong phút giây thôi
                mà anh đã ngỡ đất trời buồn tênh
                cõi đời anh thấy nhạt thênh
                tưởng anh không được cùng em chung nhìn

                29/3/1966

                Comment


                • #38
                  :::Xuân Diệu:::
                  Đôi Mắt Xanh Non


                  Hãy nhìn đời bằng đôi mắt xanh non
                  Hãy để trẻ con nói cái ngon của kẹo
                  Hãy để cho bà nói má thơm của cháu
                  Hãy nghe tuổi trẻ ca ngợi tình yêu

                  Hãy nhìn đời bằng đôi mắt xanh non
                  Mẹ bế đứa con như ôm tròn trái đất
                  Suối chạy tìm sông trăm vòng tươi mát
                  Con chim sổ lồng bát ngát xa bay

                  Hãy nhìn đời bằng đôi mắt xanh non
                  Hãy ăn bát cơm như chính tay mình nấu
                  Nghe tiếng trống trường như em lớp sáu
                  Sớm mai khai giảng sáng những khăn hồng

                  Đôi mắt xanh non
                  Cha xin của con
                  Người đi trước xin của người sắp tới
                  Biết chỗ đứng để nhìn cho thật mới
                  Cuộc sống xanh non
                  Mãi mãi tươi giòn....



                  Xuân Diệu

                  Comment


                  • #39
                    :::Xuân Diệu:::
                    Dối Trá


                    Nói chi nữa tiếng buồn ghê gớm ấy
                    Để lòng tôi sung sướng muốn tiêu tan ?
                    Tất cả tôi rung rẩy tựa dây đàn
                    Nghe thỏ thẻ chính điều tôi giấu kỹ,
                    Sợ đôi mắt điềm nhiên và diễm lệ
                    Vâng, nói chi để khiêu lại nguồn sầu
                    Toi ngỡ đà cạn hẳn trong bấy lâu,
                    Để lại nhóm cho cháy thêm ngọn lửa
                    Tưởng gần tàn.-Yêu ? yêu nhau ? làm chi nữa !
                    Tôi vẫn biết rằng tôi chẳng xứng người;
                    Mùa xuân tôi chưa hề có hoa tươi;
                    Tôi như chiếc thuyềnhư, hư, không bến đỗ;
                    Tôi là một con chim không tổ,
                    Lòng cô đơn hơn một đứa mồ côi,
                    Nhặt nụ cười của thiên hạ, than ôi,
                    Để tự nhủ : "ta được yêu đấy chứ".
                    Tôi chỉ sống để hoài hoài tưởng nhớ
                    Mãi mãi yêu, nhưng giấu giếm luôn luôn;
                    Mà người thì,lơ đãng, dậm trên buồn,
                    Bân đi hái những cành vui xanh thắm.
                    Tôi biếtt lắm, trời ơi, tôi biết lắm !

                    Hỡi lòng dạ xâu xa như vực thẳm !
                    Tôi biết rằng người nói-vậy cười-chơi,
                    Tiếng đã làm tôi tê tái cả người,
                    Tim ngừng đập, để thu hồn nghe lắng,
                    Máu ngừng chạy, để cho lòng bớt nặng.
                    Tôi biết rằng, chỉ cách một ngày sau,
                    Cây bên đường sẽ trông thấy tôi sầu,
                    Đi thất thểu, đi lang thang, đi quạnh quẽ.
                    Vì vội đến kiếm tìm nhau, tôi sẽ
                    Chỉ thấy người thương nhưng chẳng thấy tình thương.
                    Và như màu theo nắng nhạt, như hương
                    Theo gió mất, tình người đành tản mác.
                    Tôi sẽ trốn, thẫn thờ, ngơ ngác,
                    Trái tim buồn như một bãi tha ma,
                    Gượng mỉm cười : "Người quên nghĩ rằng ta
                    Sẽ đau đớn bởi một lời nói vội".

                    Vì khốn nỗi ! tôi vẫn còn tin mãi
                    Sự nhầm kia; tôi không thể không yêụ
                    Dầu không tin, tôi càng cứ yêu nhiều :
                    Khi người nói, tiếng người êm ái quá...
                    Có lúc, tưởng chỉ để rơi tàn lửa,
                    Tay vô tình gây một đám cháy to :
                    Người tưởng buông chỉ một tiếng hẹn hò,
                    Tôi hưởng ứng bằng vạn lời say đắm
                    Đương rạo rực, thì thào, rối rắm
                    Ngập lòng tôị-Mà ai ngó tới đâu :
                    Tôi điên cuồng, tất nhiên phải khổ đau,
                    Tôi biết lắm, trời ơi, tôi biết lắm !
                    Vậy, trót lỡ, tôi sẽ đành lẳng lặng
                    Chịu mối tình gây lại bởi tay ai,
                    Không cần xin, không trách móc, vì-ôi !
                    Tôi chẳng biết làm cho lòng cứng cỏị
                    Cứ như thế cho đến giờ đen tối
                    Hoa ái tình chung phận đoá hồng khô,
                    Mà trái tim đã ghê dáng hững hờ
                    Đã chung phận của tro tàn bếp lạnh
                    Tôi giấu sẵn một linh hồn hiu quạnh,
                    Cho nên, liền chiều đó, tôi hết vuị
                    Không thấy người bằng không thấy mặt trời,

                    Tôi ôm ngực thử tìm xem biên giới
                    Của sầu tủị. Nhưng, hỡi người yêu hỡi !
                    Nó mênh mông, vô ảnh, bủa vây tôi;
                    Yên ổn đi, thắc mắc đến đây rồi,
                    Mơ ước tới, mà chán chường cũng lạị
                    Và mơn trớn cả một kho ân ái,
                    Tôi một mình đối diện với tình không
                    Để lắng nghe tiếng khóc mất trong lòng.

                    Comment


                    • #40
                      :::Xuân Diệu:::
                      Đơn Sơ


                      Em nói trong thư: "Mấy bữa rày,
                      "Sao mà bươm bướm cứ đua bay;
                      "Em buồn em nhớ, chao ! em nhớ !
                      "Em gọi thầm anh suốt cả ngàỵ

                      "Ngoài ấy vui không, anh của em ?
                      "Trong này đã có nắng vàng êm;
                      "Mỗi lần nắng rọi, em ra cửa,
                      "Em nghĩ gì đâu, đứng lặng im.

                      "Mùa xuân khó chịu quá đi thôi !
                      "Cảnh đẹp làm em thấy lẻ loi,
                      "Chim hót xui em nghe quạnh quẽ:
                      "-- Hay là anh đã bỏ em rồi ?

                      "Ồ ! mới nghiêng mình xem nước trong,
                      "Vui mừng em thấy má em hồng ..."
                      Em tôi ăn nói vô duyên quá !
                      Em đốt lòng anh, em biết không ?

                      Comment


                      • #41
                        :::Xuân Diệu:::
                        Đứa Con Của Tình Yêu


                        Anh ước đôi ta có con
                        Con giống em đẹp nhìn không chán
                        Giống đôi mắt, giống hình gương trán
                        Con mang tình xán lạn đôi ta

                        Con giống em, con cũng giống cha
                        Giống cái mũi thật thà thẳng sống
                        Nhìn gần giống, trông xa cũng giống
                        Cũng mái đầu dợn sóng Qui Nhơn

                        Nhưng con ta nó giống em hơn
                        Giống đi đứng, nghĩ suy, ăn nói
                        Duy chẳng giống cái nư khư dỗi
                        Lúc em hờn, trời cũng phải thua

                        Muốn hòa kẽ tóc với chân tơ
                        Muốn thịt xương ta nở vạn mùa
                        Em hỡi! Đứa con tình ái ấy
                        "Tình yêu chưa đã, mến chưa bưa"....



                        Xuân Diệu
                        1966

                        Comment


                        • #42
                          :::Xuân Diệu:::
                          Đứng Chờ Em


                          Trong buổi chiều hôm bóng nhá nhem
                          Anh ra trước cổng đứng chờ em
                          Nhận từng vóc dạng từ xa tới
                          Lọc lấy một hình anh thuộc quen

                          Anh thấy ai ai cũng vội vàng
                          Như chim hôm thoi thót về rừng
                          Người đi xe đạp đăm chiêu lắm
                          Nghĩ bếp nhà đang lửa bập bùng

                          Anh cũng chăm xong cái bếp nhà
                          Tâm thành cơm nước dọn bưng ra
                          Một tuần mong đến hôm nay tiếp
                          Vào bát cho em vị đậm đà

                          Nhưng bóng hoàng hôn đặc lại rồi
                          Hình em anh thuộc thế mà - ôi!
                          Mấy phen suýt nữa reo "Em đến!"
                          Lại ủi an lòng: "Hãy đợi thôi!"

                          Anh đứng như trồng, chẳng chịu đi
                          Nhớ nhung vun được đức kiên trì
                          Anh nhìn nét mặt người qua vội
                          Thông cảm muôn đời những biệt ly

                          Nếu thức ăn kia gắp một mình
                          Tủi lòng, anh vẫn vững lòng tin
                          Thương em vất vả, anh quên hết
                          Nỗi khổ mong chờ cháy dạ anh....



                          Xuân Diệu
                          18/8/1976

                          Comment


                          • #43
                            :::Xuân Diệu:::
                            Em Làm Bếp


                            Anh nhớ lại rất thương
                            Những khi em xuống bếp
                            Nấu cho anh món ăn
                            Đun cho anh miếng nước

                            Trời vào hè đã nực
                            Làng quê dùng rạ rơm
                            Cái bếp chật hùm hụp
                            Em chen vào làm cơm

                            Lửa cháy nhanh phần phật
                            Tàn rạ nhẹ bay đầy
                            Tay em hòa tí muối
                            Em tiếp lửa liền tay

                            Anh đứng ngoài xem xét
                            Rửa rau hoặc thái hành
                            -Anh ơi, hộ ít nước
                            Đặng cho vào nấu canh

                            Trên trán em như gương
                            Giọt mồ hôi lấm tấm
                            Tóc đôi cộng rơm vương:
                            Anh nhìn em, thương lắm

                            Ôi! Bữa cơm ngon tuyệt
                            Mỗi khi về thăm em
                            Em có tài nấu nướng
                            Anh có tài ngợi khen....


                            Xuân Diệu
                            8/6/1967

                            Comment


                            • #44
                              :::Xuân Diệu:::
                              Em Tặng Quạt


                              Lần đầu em tặng quạt anh,
                              Mở ra như thể nửa vành vầng trăng .
                              Tay cầm phơ phất líu lăng
                              Nửa như gió thổi, nửa bằng chim bay .
                              Vật thường sâu sắc ai hay
                              Đeâm đên gìn giữ, ngày ngày nâng niu
                              Gần cùng trộn lẫn hơi yêu;
                              Cách xa, xin gởi hồn theo quạt nồng

                              31-8-1965

                              Comment


                              • #45
                                :::Xuân Diệu:::
                                Gần


                                Anh có nơi thương chốn yêu
                                Không sợ mây chiều gió sớm
                                Vui thấy trời xanh hoa chớm
                                Vì anh biết có em yêu

                                Em ở trong rừng xa xanh
                                Rừng xa cũng chưa xa lắm
                                Cho dẫu rừng xa thăm thẳm
                                Thì anh cũng tới thăm em

                                Theo em hình ảnh trong hồn
                                Tìm em trên cùng trái đất
                                Nhìn em trong giấc mộng Xuân
                                Gặp em mặt mừng tay bắt.

                                5-1955

                                Comment

                                Working...
                                X