Thông Báo

Collapse
No announcement yet.

Thơ Hàn Mặc Tử

Collapse
This topic is closed.
X
X
 
  • Chọn Lọc
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts

  • #16
    Biển Hồn Ta

    Máu tim ta tuôn ra làm bể cả
    Mà sóng lòng rồn rập nhý mây trôi
    Sóng lòng ta tràn lan ngoài xứ lạ
    Dâng cao lên, cao tột tới trên trời.

    Ôi ta ðã mửa ra từng búng huyết
    Khi say sýa với lýợn sóng triền miên
    Khi nhận lấy trong thâm tâm cay nghiệt
    Giọng hờn ðau trãm vạn nỗi niềm riêng.

    Ta muốn níu hồn ai ðýõng hiển hiện
    Trong lòng và ðang tắm máu sông ta
    Ta muốn vớt ai ra ngoài sóng ðiện
    Ðể nhìn xem sắc mặt với làn da.

    Ôi ngông cuồng! Ôi rồ dại, rồ dại!
    Ta ði thuyền trên mặt nýớc lòng ta
    Ôi ngông cuồng, ôi rồ dại, rồ dại
    Ta cắm thuyền chính giữa vũng hồn ta
    Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

    Comment


    • #17
      Buồn ở đây

      Rao rao gió thổi phương xa lại
      Buồn đâu say ngấm áo xuân ai
      Lay bay lời hát, ơ buồn lạ
      E buồn trong mộng có đêm nay .

      Nắng sao như nắng đời xưa ấy
      Nắng vàng con mắt thấy duyên đâu
      Muốn gởi thương về người cổ độ
      Mà sao tình chẳng nói cho đau .

      Chiều xưa khúc nhạc nóng ran lên
      Không có ai đi để lỗi thuyền
      Nguồn thơ ứa mãi hai hàng lệ
      Tờ giấy hoa tiên cũng ướt mèm.
      (Thượng Thanh Khí)
      Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

      Comment


      • #18
        Buồn Thu

        Ấp úng không ra được nửa lời,
        Tình thu bi thiết lắm thu ơi!
        Vội vàng cánh nhạn bay ði trớt.
        Hiu hắt hõi may thoảng lại rồi...

        Nằm gắng ðã không thành mộng được,
        Ngâm tràn cho ðỡ lúc buồn thôi.
        Ngàn trùng bóng liễu trông xanh ngắt,
        Cảnh sắp về ðông mắt ðã vơi
        Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

        Comment


        • #19
          Bút thần khai

          Ngọn bút thần khai phước lộc nhà
          Sáng như gươm báu, lạnh như ma
          Mực lùa khí vị vô hồn chữ,
          Văn bút hào quang ở miệng ta .
          Giấy trắng tinh khôi, tuôn huyết mạch,
          Lời vàng nguyên vẹn trổ tài hoa .
          Ấm hơn tiếng nhạc reo trong ý,
          Thơ đợi xuân về phát tiết ra .

          (Xuân Như Ý)
          Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

          Comment


          • #20
            Cưới Xuân, Cưới Vợ

            Lá nại - đông tơ gió đãi chiều
            Bướm vườn hạnh áo xinh đem trẻ
            Nhà quan nao cốt cách ra vẻ
            Xuân vô ra không biết bao nhiêu
            Pháo nhân duyên nổ đã hơi nhiều
            Trầu lịch sự têm mời hai họ
            Đường trai thẹn nên không dám ngó
            Nói chi Nường là gái đông lân
            Buồng không xa xiêm áo sượng sần
            Ông mai mới cười như ngô nở
            Người ta cưới cả xuân cả vợ
            Nên ân tình nổi máu trên môi
            Còn em sao chưa biết hổ ngươi
            Để mai mốt anh đi lễ hỏi.
            Còn em nữa, lòng chưa biết nói
            Đôi mắt còn nguyên vẹn mùa thơ
            Đứng không xa, sao ngó hững hờ
            Anh sốt ruột muốn kêu: Em, quá.
            Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

            Comment


            • #21
              Cửa sổ đêm khua

              Hoa cười nguyệt rọi cửa lồng gương
              Lạ cảnh buồn thêm nỗi vấn vương
              Tha thướt liễu in hồ gợn bóng
              Hững hờ mai thoảng gió đưa hương
              Xa người nhớ cảnh tình lai láng
              Vắng bạn ngâm thơ rượu bẽ bàng
              Qua lại yến ngàn dâu ủ lá
              Hòa đàn sẵn có dế bên tường.
              Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

              Comment


              • #22
                Cao hứng

                Tôi làm trăng cổ độ,
                Lượng trời rộng bao la.
                Tôi làm Tô Đông Pha
                Đàn tương tư lạc điệu.

                Thơ tôi thương huyền diệu.
                Mọc lên đạo từ bi.
                Tôi bắt chước Hi Di
                Ngủ một trăm ngày dậy.

                Xem mặt trời đang cháy
                Là điềm có tiên tri.
                Tôi thấy nàng Tây Thi
                Giặt sa trên bàn thạch.

                Tôi yêu trời nguyệt bạch,
                Tôi say màu thanh thiên.,
                Tôi ưng ả thuyền quyên
                Ở trong pho tình sử.

                Cho tôi hoa đền ngự,
                Cho tôi lòng ni cô,
                Xuân trên má nường Thơ
                Ngon như tình mới cắn.
                Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                Comment


                • #23
                  Chơi Lên Trăng

                  Tôi đi trong ánh sương mờ
                  Tìm con trăng lạc ngoài bờ bên kia
                  Xứ yêu bát ngát, tôi lìa
                  Dò xem ý tứ ban khuya, tôi liều

                  Tôi gò mây lại
                  Tôi tìm sao bay
                  Gió nào tràn ngập xứ này
                  Và tràn ngập cả những ngày xa xôi
                  Không trào nước mắt không thê thảm
                  Tôi dọa không gian, rủa tới cùng
                  Tôi khát vô cùng
                  Tôi riết thời gian trong nắm tay
                  Tôi vo tiếc mến như vo lụa
                  Cất tiếng cười ròn xao động vùng mây.
                  Tôi nhập hồn tôi trong khúc hát
                  Để nhờ không khí đẩy lên trăng
                  Để nghe tiếng nhạc Nghê Thường trổi
                  Để hớp tinh anh của nguyệt cầu
                  Và để thoát ly ngoài thế giới
                  Để cười, để trững, để yêu nhau.

                  Lên chơi cung Quế lần đầu
                  Ôi phép lạ, ôi nhiệm màu
                  Vườn tiên sáng láng như lòng người thương
                  Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                  Comment


                  • #24
                    Chùa Hoang

                    Mái sụp, tường siêu, khách ngẩn ngơ,
                    Hỏi thaVắng sư, bụt đã toan hồi tục;
                    Lạnh khói hương cây sắp thoát chùa.
                    Hoành cổ nhện giaBình phong rêu bám đứng chơ vợ
                    Tiếng chuông tế độ rầy đâu tá ?
                    Để khách trầm luân luống đợi chờ !
                    Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                    Comment


                    • #25
                      Chuyến Ðò Ngang

                      Chẳng hẹn hò sao gặp gỡ ðây?
                      Ngýời thời nhý tỉnh, kẻ nhý say
                      Trong veo làn nýớc soi ðôi mặt
                      Xa tít quê nhà trỏ một tay.
                      Tâm sự mới trao, bờ ðã ðến
                      Nỗi niềm chýa cạn, khách về ngay.
                      Ba sinh duyên nợ âu là thế
                      Một chuyến ðò ðýa nghĩa một ngày
                      Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                      Comment


                      • #26
                        Cô gái đồng trinh

                        Đêm qua trăng vướng trong cành trúc
                        Cô láng giềng bên chết thiệt rồi
                        Trinh tiết vẫn còn nguyên vẹn mới
                        Chưa hề âu yếm ở đầu môi.

                        Xác cô thơm quá thơm hơn ngọc
                        Cả một mùa xuân đã hiện hình
                        Thinh sắc cơ hồ lưu luyến mãi
                        Chết rồi -- xiêm áo trắng như tinh.

                        Có tôi đây hồn phác tôi đây
                        Tôi nhập vào trong xác thịt này
                        Cốt để dò xem tình ý lạ
                        Trong lòng bí mật ả thơ ngây
                        Biết rồi, biết rồi! Thôi biết cả
                        Té ra Nàng sắp sửa yêu ta
                        Bao nhiêu mơ ước trong tim ấy
                        Như chực xuân về thổ lộ ra.
                        Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                        Comment


                        • #27
                          Cô Liêu

                          Gió lùa ánh sáng vô trong bãi
                          Trăng ngậm đầy sông, chảy láng lai.
                          Buồm trắng phất-phơ như cuống lá
                          Lòng tôi bát-ngát rộng bằng hai.

                          Tôi ngồi dưới bến đợi nường Mơ,
                          Tiếng rú ban đêm rạn bóng mờ,
                          Tiếng rú hồn tôi xô vỡ sóng,
                          Rung tầng không-khí bạt vi-lô.

                          Ai đi lẳng-lặng trên làn nước,
                          Với lại ai ngồi khít cạnh tôi?
                          Mà sao ngậm kín thơ đầy miệng,
                          Không nói không rằng nín cả hơi?

                          Chao ôi! Ghê quá trong tư-tưởng,
                          Một vũng cô liêu cũ vạn đời!
                          Chao ôi ghê quá! Chao ghê quá!
                          Cảm thấy hồn tôi ớn lạnh rồi!
                          Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                          Comment


                          • #28
                            Cuối Thu

                            Lụa trời ai dệt với ai căng,
                            Ai thả chim bay đến Quảng Hàn,
                            Và ai gánh máu đi trên tuyết,
                            Mảnh áo da cừu ngắm nở nang.

                            Mây vẽ hằng hà sa số lệ,
                            Là nguồn ly biệt giữa cô đơn.
                            Sao không tô điểm nên sương khói,
                            Trong cõi lòng tôi buổi chập chờn.

                            Đây bãi cô liêu lạnh hững hờ,
                            Với buồn phơn phớt, vắng trơ vơ.
                            Cây gì mảnh khảnh run cầm cập,
                            Điềm báo thu vàng gầy xác xơ.

                            Thu héo nấc thành những tiếng khô.
                            Một vì sao lạ mọc phương mô?
                            Người thơ chưa thấy ra đời nhỉ?
                            Trinh bạch ai chôn tận đáy mồ ?
                            Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                            Comment


                            • #29
                              Duyên Kỳ Ngộ

                              Tiếng Suối Reo



                              Đâu gió lên tầng mây che mắt lạ
                              Ta muôn năm len lỏi ở Đào Nguyên
                              Nước trong sáng lòng ta thơm vô giá
                              Sao không ai đi lạc tới non tiên?



                              Để ta dâng, ta mời ai giải khát
                              Nếm cho bưa mùi vị nước trường sinh
                              Ồ tiếng tiêu đâu bay ra man mác
                              Khiến nao nao nguồn thanh tịnh quanh mình.




                              Lời Chim Phụ Họa



                              Tiếng tiêu nao từ phương xa bay vẳng
                              Tiếng thanh thanh mà rất mực tương tư
                              Xuân đây rồi lan tràn như bóng nắng
                              Ta nên bay cho khỏi vướng sầu u.




                              Tiếng Tiêu



                              Vàng bay theovàng đuổi theo vàng bay
                              TIếng vàng này vừa mê vừa say
                              Dồn qua phương đông mặt trời chưa nóng
                              Dồn qua phương tây màu sắc hây hây



                              Ta là khúc Phượng Cầu Hoàng năm trước
                              Đem ân tình rải khắp cả trời duyên
                              Cho Quân Thụy lấy nàng Thôi thuyền quyên
                              Xuân vô cùng đến ngàn năm ơn phước.



                              Song le Nàng vẫn luôn luôn cách biệt
                              Bến Ô Giang lành lạnh khúc thầm thương
                              Ta vẫn còn ngân bao lời tha thiết
                              Trong nắng mai dìu dịu mối sầu vương.




                              Chàng



                              Mải vui tìm cành hoa trên cánh bướm
                              Ai đưa ta lạc đến nước non này
                              Mùi cỏ lạ thơm như mùi nhụy chớm
                              Cùng tiếng tiêu đồng hợp chất nồng say



                              Đến đây rồi ta mơ niềm hận cũ
                              Đã bao năm nào thấy bóng giai nhân
                              Hoa lá bỗng xôn xao tìm lấy thú
                              Trong khi này lừng lẫy nhạc tường vân.




                              Lời Suối Reo



                              Ồ sự lạ muôn đời thế kỷ
                              Đất Linh Sơn in dấu vết phàm nhân
                              Ta reo lên với đàn thông thủ thỉ
                              Cho lay bay tình ý ở xa xăm
                              Xin mời chàng tài hoa thi sĩ đó
                              Ngồi xuống đây bên thảm ngọc vườn châu
                              Hai tay chàng thử vốc vào nước nọ
                              Mát tê đi như da thịt nàng dâu.




                              Lời Chim Hót



                              Ôi chàng kia, thực ra chiều phong vận
                              Hãy nghe ta cao hót khúc bình an
                              Này mặt nhựt tròn vo đương sáng láng
                              Gió đương lên vươn quyện tấm lòng ngây
                              Ta đã nghe danh chàng cao vời vợi
                              Như thơ ra đồng vọng cả thinh gian




                              Chàng



                              Nắng càng cao, lòng ta càng hừng hực
                              Thơ lên rồi bay quá dải nhàn vân
                              Mùi hương đâu trong lời ca sực nức
                              E hư vô rung động cả phong trần
                              Ôi chao, mê toàn thân như khoái cảm
                              Như đêm xuân uống phải rượu quỳnh tương
                              Không đâu mà, có điều chi vừa chạm
                              Đến tâm linh - để báo hiệu phi thường.
                              Ta hãy giấu tiếng tiêu trong cụm lá
                              Đừng cho ra nghe lờ lặng trời mây
                              Ta hãy ẩn mình ta trong kẹt lá
                              Để chờ xem sự lạ đến gần đây




                              Nàng (ra)



                              Mây bay theo với mây bay
                              Mình sao ra nước non này mà chơi
                              Sáo ơi, dìu dặt khơi vơi
                              Buông mau âm điệu để mời nhân gian
                              Nắng cao ý muốn lan tràn
                              Ở đây vắng vẻ cây ngàn suối reo
                              Chim ơi hót khúc tương giao
                              Có người thục nữ lần vào Thiên Thai
                              Không gặp ai, chửa gặp ai
                              Duyên còn ngậm kín, tình hoài miên man
                              Tiêu tao đến nỗi bẽ bàng
                              Đi trong hiu quạnh gặp toàn bơ vơ




                              Lời Suối Reo



                              Ở đây có suối đoàn viên
                              Có cây Phối hợp, có duyên Ngọc vàng
                              Nước ta trong trắng ơ Nàng
                              Đọ xem trinh tuyết có phần thanh cao
                              Cởi xiêm cởi áo ra nào
                              Xuống đây nàng tắm cho rạt rào thơ ...




                              Nàng



                              Ôi chao thơ ngầm bay theo dải nắng
                              Lộng vào trong xiêm áo mỏng mành sao!
                              Tiếng ai cười vang trong im lặng
                              Khiến lòng ta hồi hộp biết dường bao!




                              Chàng (ở lùm cây ra)



                              Tiếng tiêu vương vấn vào nhau mãi
                              Ta cho Nàng đây, gẫm lạ kỳ
                              Không duyên hồ dễ mong theo nắng
                              Xin dâng nàng nụ cười với đôi mi.




                              Nàng (kinh ngạc)



                              Ở đâu chàng ở đâu ra
                              Xem trong cốt cách mới ra tính tình
                              E khi mình chửa iết mình
                              Nói câu kỳ ngộ in hình hổ ngươi
                              Chàng ôi, thốt chẳng nên lời
                              Không quen sao lại lả lơi chuyện trò?




                              Chàng



                              Phải quên Nàng ở Đào Nguyên
                              Bởi chưng sắc đẹp lại thêm đa tình
                              Xuống đây tìm nợ ba sinh
                              Không hay trời khiến ta mình gặp nhau.




                              Nàng



                              Em là Trần Thương Thương
                              Ngụ ở bến Tầm Dương
                              Đi tìm chàng thi sĩ
                              Trong pho sách Kim Cương
                              Đi tới Tương tư xứ
                              Tìm không ra người thương




                              Chàng



                              Em là Trần Thương Thương
                              Anh là Hàn Mặc Tử
                              Không phải cách âm dương
                              Còn có khi hội ngộ
                              Em là hoa mười phương
                              Anh là mây tứ xứ
                              Gặp nhau ở cạnh đường
                              Nói sao cho bằng khóc.




                              Lời Chim Hót



                              Hỡi ôi người tục khách tình
                              Đến đây nhìn sững cho mình thêm ghen
                              Má ơi, má núm đồng tiền
                              Môi sao ướt đỏ ta thèm biết bao!
                              Nắng ơi, nắng có lên cao
                              Làm sao da thịt hồng hào thế kia?




                              Nàng



                              Người mộng hỡi từ nay ta mới biết
                              Sao thơ anh nhuộm toàn màu ly biệt?
                              Kêu không thôi, và nức nở cả ban đêm
                              Nhạc thanh bai hòa trong cung cầm nguyệt
                              Với bao màu sang sáng ửng duyên thơm
                              Em mê quá thi nhân Hàn Mặc Tử.
                              Người trai tơ thùy mị như tình duyên.




                              Chàng



                              Thương Thương em, trời cho ta kỳ ngộ
                              Nói cho ta thần điệu của vàng bay
                              Đôi nhụy thắm in trên màu rực rỡ
                              Đây đôi chim gù gật với niềm say
                              Anh van em cho anh quỳ san sát
                              Cho mùa xuân ngầm ngấm tận hồn anh
                              Thơ anh sẽ như trầm hương ngào ngạt
                              Tỏa lên cao lồng lộng giữa trời xanh.




                              Nàng



                              Tất cả em là trân châu vô giá
                              Dành cho anh rîêng hưởng hạnh phúc này
                              Em kết tinh ở bao thanh sắc lạ
                              Tòa thiên nhiên đúc sẵn để mê say
                              Sao trời hỡi không cho em nguyền ước
                              Em theo anh mà hứng lấy sao rơi
                              Vẻ đài các còn nguyên trong khăn, lược
                              Để làm chi, tình hỡi, khi xa xôi.




                              Chàng



                              Chỉ có em làm thơ anh mãnh liệt
                              Tình anh vang như luồng gió van lơn
                              Chỉ có em, lòng anh yêu tha thiết
                              Yêu điên cuồng không một phút nào hơn
                              Bây giờ đây khóc than niềm ly hận
                              Hỡi Thương Thương người ngọc của lòng anh
                              Ta nhìn em với bao lời ta thán
                              Khiến hoa chim nghe được cũng không đành.




                              Nàng



                              Tình quân hỡi, muôn năm em chỉ muốn
                              Sống bên anh cho thắm được tình yêu
                              Mùa xuân em sẽ rất nhiều hoa bướm
                              Bởi thơ anh tô điểm đẹp trăm chiều.




                              Chàng



                              Than ơi đời biệt ly chan chứa
                              Anh sắp đi với hai dòng lệ ứa
                              Cả đau thương dồn dập xót tâm bào
                              Khi xa em đã bao lần vọng tưởng
                              Mơ trong mơ làm hoảng hốt đêm trăng
                              Khi gần em tâm thần anh sửng sốt
                              Mùi yêu đương vương vít cả tâm hồn
                              Em ở đó sao anh không thề thốt
                              Bao dòng châu đem hiến tối tân hôn.




                              Nàng



                              Nói làm chi những câu mê sướng quá
                              Nói những câu khờ dại cả người em
                              Phải chăng anh tài hoa cao trọng lắm
                              Đã bao lần khét tiếng ở đền vua
                              Bao người ngọc đắm say lời ngọc thắm
                              Bao giai nhân hâm mộ tấm tình thơ!




                              Chàng



                              Anh chỉ ngó say em trong chốc lát
                              Để hồn thơ rời rạc với mây bay
                              Gần em luôn để hưởng bao khoái lạc
                              Thưa em không, anh đâu dám mê say!
                              Một mai kia ở bên khe nước ngọc
                              Với sao sương, anh nằm chết như trăng
                              Không tìm thấy Nàng Tiên mô đến khóc
                              Đến hôn anh và rửa vết thương tâm.




                              Nàng



                              Em quyết níu với bao tơ nắng dịu
                              Níu thơ anh và níu cả hồn anh
                              Hoa cỏ sẽ làm ơn theo chứng kiến
                              Biệt ly nào dứt được mối thâm tình?




                              Chàng



                              Thôi chào em giờ không trở lại
                              Anh đi rồi mà hương phấn vẫn theo luôn (chàng biến mất)




                              Tiếng Suối Reo



                              Xin đừng vầy bàn chân trong suối ngọc
                              Hỡi giai nhân người lụa bến Tầm Dương
                              Xin Nàng đợi để đêm khuya sẽ vọc
                              Bao nhiêu trăng sáng dịu giữa hơi sương.
                              Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                              Comment


                              • #30
                                Duyên Muộn

                                Từ khi đôi má đỏ hây hây
                                Em tập thêu thùa, tập vá may
                                Chim sáo trước sân bay tới đậu
                                Em mừng: sắp được lấy chồng đây .

                                Những lượt thu về, em thấy xuân
                                Trên đôi má nõn lại phai dần
                                Và lòng em chẳng còn nao nức
                                Như lúc trăng lên đốt khói trầm.

                                Người nói duyên em đã muộn màng
                                Bởi vì nghèo khó chẳng xênh xang
                                Nhưng xuân em chín từ năm ngoái
                                Há phải vì em áo nối quàng
                                Tài năng là sự luyện tập không ngừng :hk: :hk: :hk:

                                Comment

                                Working...
                                X