Đêm Thức Trắng ngẫm đời qua khung cửa
Ánh trăng vàng hiu hắt ở đầu non
Trăng lơ đễnh hay tình người lơ đễnh
Mà xuyên về một ánh sáng xa xui
Em thầm hỏi cuộc đời trong nhân thế
Có bao người được nở nụ cười tươi
Còn bao người lâu nước mắt từng đêm
Khi cô độc chỉ riêng mình lầm lũi
Đêm Thức Trắng viết đời qua trang giấy
Viết nổi lòng trăn trở khúc thương đau
Mặn bờ môi cay khoé mắt đêm dài
Cũng bởi đời bạc bẽo lắm chong gai
Từng giọt nhỏ thắm vào trang giấy mõng
Uất ức lòng nghèn nghẹt ở trong tim
Bỡi vì sao ???kẻ khóc người cười
Cho tim nát lòng đau người cô quạnh
Ánh trăng vàng hiu hắt ở đầu non
Trăng lơ đễnh hay tình người lơ đễnh
Mà xuyên về một ánh sáng xa xui
Em thầm hỏi cuộc đời trong nhân thế
Có bao người được nở nụ cười tươi
Còn bao người lâu nước mắt từng đêm
Khi cô độc chỉ riêng mình lầm lũi
Đêm Thức Trắng viết đời qua trang giấy
Viết nổi lòng trăn trở khúc thương đau
Mặn bờ môi cay khoé mắt đêm dài
Cũng bởi đời bạc bẽo lắm chong gai
Từng giọt nhỏ thắm vào trang giấy mõng
Uất ức lòng nghèn nghẹt ở trong tim
Bỡi vì sao ???kẻ khóc người cười
Cho tim nát lòng đau người cô quạnh