Thông Báo

Collapse
No announcement yet.

Mùa Thu trong Nhạc và Thơ

Collapse
This topic is closed.
X
X
 
  • Chọn Lọc
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts

  • Mùa Thu trong Nhạc và Thơ

    Mùa Thu trong Nhạc và Thơ




    Mỗi chiếc lá như một bông hoa đẹp vô cùng, đến nỗi có một nhà văn đã gọi mùa thu là mùa xuân thứ hai của trời đất.


    Không Còn Mùa Thu - Khánh Hà









    Ngô đồng nhất diệp lạc
    Thiên hạ cộng tri thu


    Thấy chiếc lá ngô đồng rụng, mọi người đều biết là thu đã trở về…




    Nếu ở miền Đông nước Mỹ ta có thể biết rõ thu về khi thấy lá ở các cánh rừng đã vàng ối hay đỏ rực. Mỗi chiếc lá như một bông hoa đẹp vô cùng, đến nỗi có một nhà văn đã gọi mùa thu nơi đây là mùa xuân thứ hai của trời đất.


    Các văn thi sĩ Đông phương đã có một số hình ảnh diễn tả mùa thu. Những chiếc lá vàng đã bắt đầu rơi. Một vài cánh nhạn từ phương xa bay về. Hoa cúc đã nở bên liếp dậu thưa. Sương đã bao phủ cảnh vật và rừng phong đã xơ xác lá. Riêng Lưu Trọng Lư đã vẽ lại một cảnh thu đầy những âm thanh


    Em không nghe mùa thu
    Lá thu kêu xào xạc
    Con nai vàng ngơ ngác
    Đạp trên lá vàng khô



    Hình ảnh con nai vàng thẫn thờ đạp trên thảm lá khô xào xạc tạo nên những âm thanh buồn bã của mùa thu tựa như một nỗi tiếc nhớ xa xôi…


    Mùa thu của Việt Anh không còn nữa nhưng hình ảnh thu xưa cứ làm vương vấn mãi. Vâng, Không Còn Mùa Thu, ca khúc của Việt Anh qv&cb vừa thưởng thức trong giọng hát Khánh Hà…


    Ở Đông phương, sự cảm thông giữa thiên nhiên và con người thật sâu sắc. Mỗi mùa màng như một người bạn cũ cứ đến hẹn lại về. Mỗi lần thu tới, ta vẫn nghĩ rằng mùa thu năm nào của ta lại trở về thăm ta.


    Mùa thu vẫn luôn luôn là một cái gì đó xa xôi, kín đáo, bình dị và mênh mông, cho nên thu bao giờ cũng xưa. Ta thấy như thu ở thời xưa mà về. Và ta cũng thấy lòng lắng dịu, bình yên.


    Thu từ trời mà xuống…
    Bỗng dưng buồn bã không gian
    Mây bay lũng thấp giăng màn âm u
    Nai cao gót lẩn trong mù
    Xuống rừng nẻo thuộc nhìn thu mới về
    (Huy Cận)



    Mùa thu mới về, trời bớt nóng, và thêm hơi mát. Có ai thổi cơm mà khói nhẹ mơ hồ đâu đây. Chưa có sương mù, cũng chưa hẳn là sương mờ, chỉ là đôi thoáng sương mơ mỏng manh như chiêm bao… Không biết có phải sương thu mới nhóm hay đó chỉ là sự huyền ảo của chính hồn ta?


    Trong bài Ký Viễn, Lý Bạch có một câu thơ làm ta say mê xúc động


    Tương tư hoàng lạc diệp
    Vàng rơi từng cánh tương tư



    Vì tương tư mà lá vàng đã rơi từng cánh, hay chính mỗi chiếc lá vàng đã mang mối tương tư của ta trải đầy trong gió…


    Anh yêu dấu, em gửi đến anh một chiếc lá vàng mà em nhặt được bên thềm nhà vắng như gửi về anh nỗi nhớ nhung da diết.


    Ở miền Bắc nước ta, mùa thu là mùa cưới. Không biết do tục lệ nào hay vì đó là mùa của những hạt cốm Vòng màu xanh ngọc và màu đỏ thắm của trái hồng chín mọng mà mọi người coi như biểu hiện của sự kết hợp lứa đôi?


    Chúng ta hãy nghe Xuân Diệu giải thích:


    “Mùa thu là mùa yêu nhau, yêu nhau bằng linh hồn, là mùa của những tâm hồn yêu mến nhau. Người ta ngoan hơn, dịu dàng hơn để mười hay hai mươi ngón tay đan với nhau và lắng nghe trời xanh ôm lấy lứa đôi như một tấm áo che sương. Đó là những giờ thân mật dạo qua hàng cây, bước như ngờ ngợ, hồn như giao hòa”


    Xuân người ta vì ấm mà cần tình
    Thu người ta vì lạnh sắp tới mà cần đôi
    Cho nên không gian đầy những lời nhớ thương.



    Những linh hồn cô đơn thả ra những tiếng thở dài để gọi nhau.
    Và lòng ta nghe thấy tất cả những du dương của những âm thanh diệu kỳ ấy…



    Mùa thu, màu sắc, đường nét của khung cảnh, bóng dáng của con người, cho đến không gian, thời gian… Tất cả đều rất mơ hồ, không rõ nét, không xác định, mà bảng lảng trong màn sương khói của những giấc mộng và những kỷ niệm không phai.


    Và rồi… không hiểu sao buồn chở một hồn đầy?


    Không gian như có giây tơ
    Bước đi sẽ đứt, động hờ sẽ tiêu




    .voanews.com



    Thu hát cho người - Lệ Thu
























    Miền Thu Xưa


    Tạ ơn tình đến với tôi
    Tình nồng tuổi ngọc vạn lời yêu thương
    Chia tay mộng ước vấn vương
    Cũng chia cả những chiều sương đợi chờ

    Giữ riêng cái nỗi hững hờ
    Li bôi cạn chén lời thơ muộn phiền
    Nghìn trang giấy trải nỗi niềm
    Để trong cõi mộng tìm miền thu xưa

    Tạ ơn cánh gió đong đưa
    Ru ta vào mộng lúc chưa tủi hờn.

    QUỲNH ANH




    Hoài Thu Nhớ Người

    Nhớ xưa... qua cổng trường xưa,
    Chân quen phố cũ, đường mưa sụt sùi
    Buồn xanh vèo tuổi xanh trôi
    Tương tư môi chẳng hé môi một lần?
    Thương ơi! Kẻ Sở, người Tần
    Mênh mông biển Thái trắng ngần chân mây
    Sầu Thu hiu hắt non đoài
    Chân lữ thứ bước dặm dài quan san
    Bâng khuâng nghe gió Thu vàng
    Rừng phong đổ lá chưa tàn ước xưa
    Đêm nay xao xuyến chuyển mùa
    Nửa trăng cổ tích hoài Thu, nhớ người.

    HOÀNG SONG LIÊM
    Last edited by phng99; 02-10-2011, 06:41 PM.






Working...
X