Có ai có thơ của Hoàng Cầm không, Xuan Diệu nửa
Thông Báo
Collapse
No announcement yet.
Tim tho XD
Collapse
This topic is closed.
X
X
-
Nguyên Văn Bài Viết Của ChesilCó ai có thơ của Hoàng Cầm không, Xuan Diệu nửa
Anh Là Người Bạc Bẽo
[glint]Tác Giả:Xuân Diệu [/glint]
Ngẫm cho kỹ anh là người bạc bẽo,
Em yêu rồi, anh đã vội quên ngay
Mới hôm kia tình tự đến mê say
Sang bữa nay anh làm như mất hết
Anh đòi mãi như một kẻ keo kiệt,
Trong hồn anh tình ái chẳng lâu sao?
Anh không chắt chiu dành dụm tí nào,
Là đất xấu hạt gieo không nảy nơ?
Nên anh mới luôn luôn nghèo khô?
Giận hờn như anh chẳng được em yêu
Mà thật ra em yêu dấu rất nhiều
Ngẫm cho kỹ anh là người bạc bẽo
Anh Đã Giết Em
[glint]Tác Giả:Xuân Diệu [/glint]
Anh đã giết em, anh chôn em vào trái tim anh
Từ đây anh không được yêu em ở trong sự thật
Một cái gì đã qua, một cái gì đã mất
Ta nhìn nhau, bốn mắt biết làm sao?
ôi ! Em mến yêu ! Em vẫn là người anh yêu mến nhất.
Cho đến bây giờ ruột anh vẫn thắt
Tim anh vẫn đập như vấp thời gian,
Nhớ bao nhiêu yêu mến nồng nàn,
Nhớ đoạn đời hai ta rạng rỡ
Nhớ trời đất em cho anh mơ?
Nhớ
Muôn thưở thần tiên
ôi ! Xa em, anh rơi vào vực không cùng
Đời anh không em, lạnh lùng tê buốt
Nhưng còn anh, còn em, mà đôi ta đã khác
Ta: hai người xa lạ - phải đâu ta !
Anh đã giết em, anh chôn em vào trái tim anh
Anh vẫn ước được em tha thứ
Anh vẫn yêu em như thưở ban đầu
Thê" mà tại sao ta vẫn xa nhau?
Tại em cố chấp
Tại anh đã mất
Con đường đi tới trái tim em
Anh đã giết em rồi, anh vần ngày đêm yêu mến
Em đã giết anh rồi, em vứt xác anh đâu?
Anh Thương Khi Em Ngủ
[glint]Tác Giả:Xuân Diệu [/glint]
Anh thương em khi ngủ.
Phong thái rất hồn nhiên.
Em ngủ như trẻ nhỏ.
Ngon say một giấc liền.
Tay em thả xuôi xuôi
Như bơi vào cõi mộng
Mắt em khép dài dài
Dưới trán em lồng lộng.
Em nằm in trẻ nhỏ.
Trong chiếc võng yêu thương
Anh dệt giăng khắp chỗ
Trong phòng, quanh quất giường.
Anh thức nhìn em ngủ,
Anh canh giấc cho em;
Anh lắng nghe nhịp thở.
Ngực em điều xuống lên.
Trở mình, tay ấp má
Anh thương em dáng người
Tin cậy vào cuộc sống,
Tin ở anh trong đời.
Sau một ngày đầy việc
Chúc em tôi giấc lành!
Anh vô cùng sung sướng
Nếu em mơ thấy anh.
Anh Về Ấm Thượng...
[glint]Tác Giả:Xuân Diệu [/glint]
Anh về Ấm Thượng tìm em,
Nhà gianh một túp, hương đêm một vùng.
Bóng xanh vườn nhãn um tùm,
Khói ngưng mặt nước, sương trùm đầu non
Anh về Ấm Thượng thăm em,
Gọi tên yêu, khẽ gõ rèm cọ khô,
Em đang thức ngủ mơ hồ
Tưởng rằng anh ở trong mơ gọi thầm.
Thấy anh, em xiết nỗi mừng
Nhìn em, gương mặt sáng bừng đêm khuya.
Làng không một tiếng chân đi,
Trái tim ta chuyện thầm thì cùng nhau.
Đêm về Ấm Thượng chưa lâu,
Núi sông, cây cỏ nhuộm màu thần tiên,
Chỉ cần một ánh nhen lên,
Một lời ý hiệp nên thiên sử tình
Cò n đây là thơ của tác giả Hoàng Cầm
Lá Diêu Bông
[glint]Tác Giả: Hoàng Cầm[/glint]
Váy đình bản buông chùn cửa võng
Chị thẫn thơ đi tìm
Đồng chiều
Cuống rạ
Chị bảo
Đứa nào tìm được Lá Diêu Bông
Từ nay ta gọi là chồng
Hai ngày em tìm thấy lá
Chị chau mày
Đâu phải Lá Diêu Bông
Mùa đông sau em tìm thấy Lá
Chị lắc đầu
Trong nắng vẫn bên sông
Ngày cưới chị
Em tìm thấy lá
Chị cười xe chỉ ấm chôn kim
Chị ba con
Em tìm thấy lá
Xoè tay phủ mặt chị không nhìn
Từ thuở ấy
Em cầm chiếc lá
Đi đầu non cuối bể
Gio' quê vi vút gọi
Diêu bông hỡi ...
....ới Diêu Bông...!
-- Re't 1959
Hội Yếm Bay
[glint]Tác Giả: Hoàng Cầm[/glint]
Yếm hãm xuân tình em hé đôi
Ngồi bên Liễu Hạnh nhếch môi cười
Em phải quỳ run xe tóc lạnh
Từ nay giải yếm cấm buông lơi
Buồn pha lê thiên hư đỗ vỡ
Trời phạt may ra hiễu lẽ người
Chi. Liễu liều ném tan chén ngoc
Mù xanh thủng đáy chứa tiên rơi
Còn em đày xuống làm thi nữ
Tay trói chân cùm chợt biết vui
Bỗng có đêm vàng yêu mãi miết
Biết đâu là đất nhớ đâu trời
Tình mơ chợt thấy trần như lá
Ngợp chết toàn thân những mắt người
Vội tìm chiếc yếm vua cha dặn
Định dấu bầu men lánh nẽo xa
Ngất núi ô kìa anh vỗ nhịp
Bay cờ triệu yếm ríu ran ca
Ngũ sắc chen nhau cầu lễ hội
Nuột nà cỡi bỏ áo hoa khôi
Em không buột thắt lưng thon nữa
Thả búp tròn căng nuột ấy... ơi !
Nguồn sống tuôn thơm nhựa úa đầy
Một chiều khổ cực bốn chiều say
Đã phanh yếm mỏng thì quăng hết
Những nếp xiêm hờ giả bộ ngây
Hương ngát em lồng kín cõi anh
Yếm đào trút lại phía vô linh
Đung đưa gát lững nghênh xuân ấy
Đôi núm hồng em nỡ hết mình.
Last edited by ThuyTien; 04-04-2006, 05:46 PM.
Comment