Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (226)
Lữ Khách Nghe Đàn
Khúc nhạc du dương tận cõi ngàn
Nhẹ nhàng, dìu dặt đượm hồn trăng
Gợi bao vương vấn tình quê cũ
Xúc động lòng ai cứ mỗi lần!
Nghe đàn từng điệp trổi ngân nga
Viễn xứ ngày thu nhớ thuở ngà
Những buổi cơm chiều ngon tuổi mộng
Bao đêm trăng sáng thắm hồn hoa
Nhớ dòng sông chảy, nhớ con đò
Bến nước êm đềm trải ý thơ
Mái lá rêu phong, niềm vọng tưởng
Hồ ao sóng gợn, tím chơ vơ
Nhớ phố chợ đông, tấp nập người
Lựa mua, gói bán thật là vui
Bức tranh rõ nét hèn sang phận
Mỹ vị cao lương với tạm thời!
Rồi đàn tiếp khảy khúc sầu ai
Nghĩa Mẹ, tình Cha, chuỗi tháng ngày
Một khối thâm tình nuôi ý sống
Giờ đây diệu vợi, gió heo may…
Vì sao em hỡi! Phải xa quê?
Để những chiều thu vọng ánh thề
Suối biếc loang tràn rơi thổn thức
Tơ lòng từng sợi kéo lê thê
Vì sao lại duỗi cánh tha hương?
Để khát tình quê trổi nhịp buồn
Khiến kẻ lữ hành vương nỗi cảm
Nghe từ sâu thẳm tiếng rung chuông!...
11/8/2016
Nguyễn Thành Sáng
Réo Rắt Cung Đàn
(Cảm tác cuộc đời)
Bầu xanh nguyệt tỏ gió heo may
Lữ Khách bồ đào nâng chén cay
Em sẽ giải bày niềm uẩn khúc
Thê lương da diết tiếng đàn đây
Mãi tận phương trời xứ Bạc Liêu
Mái nghèo tranh vách lá liêu xiêu
Quanh năm quần quật cơm không đủ
Vất vả mẹ cha sáng tới chiều
Chị em đùm bọc yêu thương nhau
Chia xớt ngọt bùi san sẻ đau
Chị Cả bôn ba cùng xóm chợ
Mưu sinh tần tảo với mâm rau
Rồi một ngày kia cảnh lá lay
Mưa cuồng bão tố mịt mù mây
Dập vùi mái ấm nơi cư ngụ
Thất lạc thâm tình, thống khổ thay
Bềnh bồng trôi nổi phước ơn trên
Ông cụ thuyền nan cứu vớt lên
Chạy chữa thuốc than và dạy dỗ
Học đàn kiếm sống, kiếp lênh đênh
Ký ức u hoài hằn trí não
Nhặt khoan nốt nhạc trải cung đàn
Lạc cha mất mẹ trần ai khổ
Thất thểu bơ vơ nhuốm bẽ bàng
Tay gẩy cung xề bật tiếng ngân
Não nề réo rắt xót đơn thân
Ngậm ngùi thân thế âu sầu tủi
U uất so dây búng vọng tầng..
Nhấn phím sầu vang thấu đoạn trường
Trải lòng xin gửi khách ngàn phương!
July 8, 2018
Tam Muội
Lữ Khách Nghe Đàn
Khúc nhạc du dương tận cõi ngàn
Nhẹ nhàng, dìu dặt đượm hồn trăng
Gợi bao vương vấn tình quê cũ
Xúc động lòng ai cứ mỗi lần!
Nghe đàn từng điệp trổi ngân nga
Viễn xứ ngày thu nhớ thuở ngà
Những buổi cơm chiều ngon tuổi mộng
Bao đêm trăng sáng thắm hồn hoa
Nhớ dòng sông chảy, nhớ con đò
Bến nước êm đềm trải ý thơ
Mái lá rêu phong, niềm vọng tưởng
Hồ ao sóng gợn, tím chơ vơ
Nhớ phố chợ đông, tấp nập người
Lựa mua, gói bán thật là vui
Bức tranh rõ nét hèn sang phận
Mỹ vị cao lương với tạm thời!
Rồi đàn tiếp khảy khúc sầu ai
Nghĩa Mẹ, tình Cha, chuỗi tháng ngày
Một khối thâm tình nuôi ý sống
Giờ đây diệu vợi, gió heo may…
Vì sao em hỡi! Phải xa quê?
Để những chiều thu vọng ánh thề
Suối biếc loang tràn rơi thổn thức
Tơ lòng từng sợi kéo lê thê
Vì sao lại duỗi cánh tha hương?
Để khát tình quê trổi nhịp buồn
Khiến kẻ lữ hành vương nỗi cảm
Nghe từ sâu thẳm tiếng rung chuông!...
11/8/2016
Nguyễn Thành Sáng
Réo Rắt Cung Đàn
(Cảm tác cuộc đời)
Bầu xanh nguyệt tỏ gió heo may
Lữ Khách bồ đào nâng chén cay
Em sẽ giải bày niềm uẩn khúc
Thê lương da diết tiếng đàn đây
Mãi tận phương trời xứ Bạc Liêu
Mái nghèo tranh vách lá liêu xiêu
Quanh năm quần quật cơm không đủ
Vất vả mẹ cha sáng tới chiều
Chị em đùm bọc yêu thương nhau
Chia xớt ngọt bùi san sẻ đau
Chị Cả bôn ba cùng xóm chợ
Mưu sinh tần tảo với mâm rau
Rồi một ngày kia cảnh lá lay
Mưa cuồng bão tố mịt mù mây
Dập vùi mái ấm nơi cư ngụ
Thất lạc thâm tình, thống khổ thay
Bềnh bồng trôi nổi phước ơn trên
Ông cụ thuyền nan cứu vớt lên
Chạy chữa thuốc than và dạy dỗ
Học đàn kiếm sống, kiếp lênh đênh
Ký ức u hoài hằn trí não
Nhặt khoan nốt nhạc trải cung đàn
Lạc cha mất mẹ trần ai khổ
Thất thểu bơ vơ nhuốm bẽ bàng
Tay gẩy cung xề bật tiếng ngân
Não nề réo rắt xót đơn thân
Ngậm ngùi thân thế âu sầu tủi
U uất so dây búng vọng tầng..
Nhấn phím sầu vang thấu đoạn trường
Trải lòng xin gửi khách ngàn phương!
July 8, 2018
Tam Muội
Comment