Thông Báo

Collapse
No announcement yet.

Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn toàn tập

Collapse
This topic is closed.
X
X
 
  • Chọn Lọc
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts





  • CÔ HÀNG HOA (bản tứ tuyệt)

    Nhìn hoa bỗng thấy một người
    Nhìn người lại thấy nụ cười trong hoa
    Câu chào e ấp thiết tha
    Lơ ngơ cánh bướm. Ai hoa? Ai người?

    1996
    (Tuyển tập thơ Xôn Xao Nỗi Nhớ – NXB Văn Hóa Dân Tộc 2002)


    Thanh Trắc Nguyễn Văn






    Ghi chú: Ảnh nữ diễn viên Midu (ảnh trên) và ảnh Cô gái bán hoa của Nhiếp ảnh gia Thanh Phương (ảnh dưới) sưu tầm từ internet
    Mời các bạn tham quan nhà riêng:
    Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

    Comment








    • GIỚI THIỆU TUYỂN TẬP THƠ SƯƠNG BỜ LIỄU HẠNH 2

      Xin giới thiệu Tuyển tập thơ Sương Bờ Liễu Hạnh 2 - NXB Thanh Niên ấn hành năm 2010 do nhà thơ Thái Thanh Nguyên tuyển chọn.Thanh Trắc Nguyễn Văn góp mặt cùng với 147 tác giả thơ khác.

      Nhà thơ Thái Thanh Nguyên tên thật là Thái Kim Thanh Nguyên, các bút danh khác của chị là Bảo Nguyên, Bảo Anh, Đồng Thông...






      Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
      Mời các bạn tham quan nhà riêng:
      Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

      Comment






      • Hồi kí thơ: CÔ GÁI CỬA HÀNG HOA

        Nàng là cô gái Huế cực kỳ xinh đẹp của một cửa hàng bán hoa tươi ở Nha Trang. Khách đến cửa hàng rất đông, nhưng mua hoa thì ít, còn chủ yếu để "ngấp nghé" cô chủ thì nhiều! Tôi cũng vậy. Tôi vô cùng bàng hoàng trước vẻ đẹp duyên dáng và thanh lịch của nàng.

        Tôi đã định ra về mấy lần nhưng không hiểu sao chân tôi vẫn đi loanh quanh để rồi lại bước vào cửa hàng ngắm nhìn lén cô chủ thêm một lần nữa?

        Bên cạnh những lẵng hoa tươi thắm, gương mặt xinh xắn cùng nụ cười rạng rỡ mỗi khi có khách vào cửa hàng khiến nàng càng đẹp lộng lẫy hơn bội phần.

        "Nhìn hoa bỗng thấy một người
        Nhìn người lại thấy nụ cười trong hoa."

        Có điều nàng nói hơi khó nghe - vì tôi là dân Sài Gòn không quen nghe tiếng Huế...

        Câu thơ tiếp theo tôi viết:

        "Câu chào trọ trẹ thiết tha"

        Nhưng suy nghĩ lại viết như thế là bất kính trước người đẹp nên tôi cứ trăn trở mãi...

        Nửa tháng sau tôi mới tìm được từ ngữ thích hợp để thay thế:

        "Câu chào e ấp thiết tha"

        Câu thơ mới theo tôi trở nên hay hơn. "E ấp" là tính cách của một đóa hoa đẹp vừa khoe sắc lại vừa kín đáo. "Thiết tha" là tính cách duyên dáng của một mỹ nhân làm xao xuyến lòng người. Nàng là hoa hay là một giai nhân xứ Huế? Ngay cả chú bướm còn lớ ngớ không phân biệt được, huống chi là những chàng trai phàm trần ngớ ngẩn như tôi...

        Tôi luôn tâm niệm viết thơ về các loài hoa đẹp phải thật gắng sức và vô cùng cẩn trọng. Hoa là quà tặng quý giá của trời đất dành cho con người về cái đẹp. "Hoa biết nói" càng đẹp và càng cao quý hơn gấp bội vì "hoa biết nói" ngoài cái đẹp về màu sắc còn có thêm cái đẹp của tâm hồn. Thơ viết về hoa đẹp đã khó, thơ viết về người đẹp càng khó hơn rất nhiều.


        Thanh Trắc Nguyễn Văn





        -------------------------------------------------





        CÔ HÀNG HOA

        Nhìn hoa bỗng thấy một người
        Nhìn người lại thấy nụ cười trong hoa.

        Câu chào e ấp thiết tha
        Lơ ngơ cánh bướm
        Ai hoa?
        Ai người?

        (Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm – NXB Thanh Niên 2002)


        Thanh Trắc Nguyễn Văn






        ------------------------------------------------------------------
        Ghi chú: Ảnh Hoa hậu Thế giới người Việt 2010 Phan Thị Mơ (2 ảnh ở trên) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet
        Mời các bạn tham quan nhà riêng:
        Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

        Comment






        • NHẠC SUỐI

          Nắng vàng bờ suối chênh vênh
          Gió lơ ngơ đến
          Khói lềnh bềnh đi
          Hàng cây tắm nắng thầm thì
          Nước rí rách gảy
          Đá rì rầm vang...

          Rừng chiều nhạc suối miên man
          Mây tương tư bỗng vỡ ngàn giọt thương...

          Suối Tiên Vũng Tàu 2000
          (Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002)


          Thanh Trắc Nguyễn Văn






          Ghi chú: Ảnh Suối Tiên Vũng Tàu và ảnh của Nhiếp ảnh gia Dương Quốc Định (cô gái áo trắng) sưu tầm từ internet
          Mời các bạn tham quan nhà riêng:
          Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

          Comment






          • BÂY GIỜ

            Bây giờ đốt đuốc tìm nhau
            Tìm câu yêu cũ lạc vào tháng năm
            Đớn đau xưa gối khóc thầm
            Trăng sao rụng vỡ ướt đầm đìa mưa
            Ngậm ngùi muối đã thành dưa
            Sầu riêng riêng hỏi hết mùa còn không?

            Yêu nhau ném dải yếm hồng
            Cầu duyên đã bắc bão dông vẫn chờ
            Trăm năm là cái bây giờ
            Qua sông dìu níu sợi tơ hương tình
            Lá trầu chạm ngõ rung rinh
            Hoàng hôn bỗng thấy nắng bình minh lên.

            1998
            (Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002)


            Thanh Trắc Nguyễn Văn






            Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

            Last edited by thanhtracnguyenvan; 03-09-2018, 07:32 AM.
            Mời các bạn tham quan nhà riêng:
            Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

            Comment






            • NÓI

              Có những lời phải nói
              Như biển khát mặt trời
              Thiêu bóng đêm gian dối
              Mập mờ lửa ma trơi.

              Có những lời chớ nói
              Nói chỉ tổn thương nhiều
              Sự thật là phải biết
              Dung hòa để thương yêu.

              Có những lời không nói
              Có nói cũng xa rồi
              Em một phương trời mộng
              Ta chúc mừng em thôi!

              Có những lời chưa nói
              Sao chẳng nói bây giờ?
              Lời kính yêu dâng mẹ
              Vọng tiếng lòng con thơ.

              Có những lời nước mắt
              Sau dông tố tột cùng
              Ta nhủ mình đi tiếp
              Giương cánh buồm bao dung.

              2001
              (Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm – NXB Thanh Niên 2002)


              Thanh Trắc Nguyễn Văn






              Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
              Mời các bạn tham quan nhà riêng:
              Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

              Comment








              • GIỚI THIỆU TUYỂN TẬP THƠ LỘC PHÁT CANH DẦN

                Xin giới thiệu Tuyển tập thơ Lộc Phát Canh Dần - NXB Công An Nhân Dân ấn hành năm 2010.

                Thanh Trắc Nguyễn Văn góp mặt cùng với 167 tác giả thơ khác. Các bài thơ trong Tuyển tập thơ Lộc Phát Canh Dần đều là thơ lục bát.

                Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn góp mặt trong Tuyển tập thơ Lộc Phát Canh Dần là bài thơ Mẹ.


                Thanh Trắc Nguyễn Văn






                Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

                Last edited by thanhtracnguyenvan; 03-09-2018, 07:42 AM.
                Mời các bạn tham quan nhà riêng:
                Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

                Comment






                • TRUYỆN THƠ: LỜI THỀ MÀU HOA PHƯỢNG

                  Thuở ấy tôi là một học sinh nhà nghèo vừa tròn mười tám tuổi chưa ý thức được tương lai. Tôi học không khá như các bạn cùng lứa. Nhiều người bảo tôi không được thông minh. Chỉ có thầy chủ nhiệm lớp 12 của tôi là có nhận xét khác. Thầy thường nói riêng với tôi:

                  - Mùa thi đến rồi, con hãy chịu khó cố gắng thêm trong học tập một chút nữa. Chỉ cần cố gắng thêm một chút nữa thôi! Con có thể sẽ đậu đại học để sau này giúp gia đình con thoát khỏi cảnh nghèo khó như bây giờ. Con rất giỏi về môn sinh học. Riêng hai môn toán và hóa học con học cũng tạm được. Con nên thi ngành Y.

                  Tôi nghe rồi chỉ để mỉm cười vì tôi tự nghĩ sức học mình chỉ có thế, tôi đậu tốt nghiệp được lớp 12 là mừng lắm rồi. Tôi đăng ký thi đại học chỉ cốt cho vui mà thôi. Còn thi vào ngành Y là điều hoàn toàn tôi không dám nghĩ.

                  Quê tôi ở miền sông nước nên chợ thường họp trên sông, người ta vẫn gọi là chợ nổi. Hè năm ấy khi đi chợ tôi vô tình quen một cô lái đò rất xinh đẹp. Tôi hỏi tên, nàng bảo nàng tên là Hoa Phượng.





                  “Chợ quê trên chợ dưới thuyền
                  Chèo em quẫy sóng chao nghiêng nắng chiều
                  Tôi ngồi nghe gió liêu xiêu
                  Lén nhìn cô lái ước điều bâng quơ.”

                  Cô lái đò Hoa Phượng đẹp lắm. Tôi thường mượn cớ đi chợ, đi mua trái cây cho mẹ để có thể được gặp nàng thường xuyên. Nhưng không hiểu vì lý do gì Hoa Phượng lại tỏ ra rất lạnh nhạt với tôi.

                  “Từ ngày con nhện lửng lơ
                  Tôi đi chợ mãi để bơ vơ hoài!
                  Em cười chẳng biết với ai
                  Bỏ tôi ôm một giỏ xoài buồn hiu…”

                  Cơ hội đến một chiều khi vãn chợ, trên thuyền chỉ có nàng và một mình tôi. Tôi quyết định ngõ lời với nàng. Thật bất ngờ nàng mỉm cười hỏi:

                  - Nghe đồn anh học dốt lắm phải không?

                  Tôi vô cùng ngạc nhiên vội tìm lời chống chế:

                  - Đâu có tôi học cũng tạm được mà!

                  - Nếu anh không học dốt tại sao không dám thi đại học?

                  - Đó là chuyện riêng của tôi. Cô hỏi để làm gì?

                  Nàng cười lớn rồi nói:

                  - Tôi không thích lấy chồng vừa nghèo vừa không có chữ nghĩa đâu nhé. Chồng của tôi tệ lắm cũng phải là bác sĩ. Anh bây giờ còn tay trắng. Lấy vợ rồi làm sao nuôi? Chừng nào anh đã là bác sĩ rồi hãy đến tìm tôi. Mà người như anh chắc không đáp ứng nổi điều kiện của tôi đâu. Ha ha ha…

                  Tiếng Hoa Phượng cười vang lan khắp mặt sông.

                  “Một hôm tôi quyết hỏi liều
                  Muốn sang… phải bắc cầu kiều sao đây?
                  Em đùa nhắn gió thách mây
                  Trạng nguyên đỏ lá là ngày vu quy…”

                  Khoảng đầu thập niên những năm 80, lứa tuổi của tôi, các thí sinh dự thi đại học thường có câu truyền miệng: “Nhất Y, nhì Dược, tạm được Bách Khoa…”. Thi vào trường Y và tốt nghiệp bác sĩ trường Y lúc bấy giờ là “oách” nhất. Nhưng không phải ai muốn cũng được vì để trở thành học sinh học trường Y cần phải có học lực rất giỏi. Tôi không ngờ nàng lại dám đem điều đó ra để “thách thức” tôi.

                  Tôi nóng mặt “nổ” luôn:

                  - Này, cái bằng bác sĩ của cô chắc lớn lắm nhỉ? Cô cứ ráng chờ đi. Khi nào tôi về gặp cô lúc ấy tôi sẽ là chồng của cô đó. Xin có dòng sông này làm chứng cho lời thề của tôi.

                  - Anh đã thề rồi đấy nhé. Tôi sẽ lấy hai cây tăm chống hai con mắt để chờ thấy cái bằng bác sĩ của anh. Nhưng anh cũng nên nhớ một điều nếu anh chưa tốt nghiệp được bác sĩ thì anh cũng đừng có về gặp tôi. Tôi không ưa loại người hứa rồi nuốt lời đâu.

                  Dứt lời Hoa Phượng lại cười vang…

                  Về nhà tôi bàn với cha mẹ xin cho tôi đi thi đại học. Tôi rất ngạc nhiên vì tiền bạc trong nhà không mấy dư dã gì nhưng cha mẹ tôi đồng ý ngay. Cha và mẹ tôi vận động hai họ nội ngoại được một số tiền kha khá để giúp tôi lên thành phố ở trọ nhà một người bà con để ăn học. Tôi bất ngờ thi đậu vào trường Y thật! Không hiểu sao cứ mỗi lần cầm quyển sách lên tôi lại thấy nụ cười giễu cợt của cô lái đò nên quyết tâm học rất dữ! Tuy nhiên dù có rất nhiều cố gắng tôi cũng vẫn phải học dôi thêm một năm vì đuối sức, do phải thi lại trả nợ nhiều môn…

                  “Ai ngờ từ đấy phân ly
                  Bảy năm biền biệt tôi đi không về
                  Giận em ném lại câu thề:
                  "Nếu không đỗ trạng không về chợ xưa…!"
                  Giảng đường sớm nắng chiều mưa
                  Miệt mài đèn sách đợi mùa vinh quy.”

                  Trong suốt bảy năm trời học ở thành phố tôi vẫn nhớ đến Hoa Phượng, nhớ đến cô lái đò xinh đẹp. Nhưng vì lời đã lỡ thề ngày trước nên tôi cứ lần lữa mãi không chịu về thăm lại bến sông xưa…

                  “Thế rồi phượng thắm mùa thi
                  Thế rồi bác sĩ trường Y, như lời…
                  Trạng nguyên lá đỏ ven đồi
                  Tôi về hái vội bồi hồi nhớ mong.”

                  Bảy năm mài đũng quần trên ghế trường đại học thấm thoát rồi cũng qua mau. Cuối cùng tôi cũng tốt nghiệp được với tấm bằng bác sĩ loại khá. Tôi mừng lắm. Ngày trở về, là một ngày cuối hè, tôi hái vội chùm hoa trạng nguyên rồi chạy ra bến sông tìm gặp cô lái đò mong nhắc lại lời hứa năm xưa. Thật không ngờ, khi gặp lại Hoa Phượng thì nàng đã có chồng với bốn đứa con nhỏ lem luốt. Bản thân nàng tôi cũng không nhận ra vì trông nàng đã già trước tuổi rất nhiều có lẽ do cuộc sống quá lam lũ. Nàng mỉm cười chúc mừng tôi và chúc tôi mau tìm được hạnh phúc cho riêng mình.

                  “Trạng nguyên lá đỏ ven đồi
                  Tôi về hái vội bồi hồi nhớ mong
                  Thuyền em vẫn đậu bên sông
                  Gặp em tay níu tay bồng… bốn con! ...”

                  Sau này khi đã là giám đốc của một bệnh viện tỉnh tôi mới biết cô lái đò tên thật không phải là Hoa Phượng. Nàng là cháu xa của thầy chủ nhiệm lớp 12 của tôi. Chuyện nàng thách thức tôi cha mẹ tôi đều biết cả, vì chính thầy chủ nhiệm và cha mẹ tôi đã đến nhờ nàng. Chỉ có một điều là thầy chủ nhiệm và cha mẹ tôi không can thiệp được, đó là phong tục ở quê tôi con gái phải lấy chồng rất sớm…

                  Khi tôi trở lại bến sông cũ tìm thì nghe người ta nói nàng và chồng do làm ăn không khá nên đã cùng bốn đứa con phải phiêu bạt sang xứ khác lâu rồi.

                  “Áo ai giờ nhạt màu son
                  Thuyền xưa tách bến chỉ còn chợ quê…”

                  (Truyện ngắn đã đăng trên Tập san VGĐ Magazine - Canda số 3 năm 2010)


                  Thanh Trắc Nguyễn Văn





                  ----------------------------------------------------------




                  CHỢ QUÊ

                  "Nhất Y nhì Dược tạm được Bách Khoa ..."

                  Chợ quê trên chợ dưới thuyền
                  Chèo em quẫy sóng chao nghiêng nắng chiều
                  Tôi ngồi nghe gió liêu xiêu
                  Lén nhìn cô lái ước điều bâng quơ
                  Từ ngày con nhện lửng lơ
                  Tôi đi chợ mãi để bơ vơ hoài!
                  Em cười chẳng biết với ai
                  Bỏ tôi ôm một giỏ xoài buồn hiu...
                  Một hôm tôi quyết hỏi liều
                  Muốn sang... phải bắc cầu kiều sao đây?
                  Em đùa nhắn gió thách mây
                  Trạng nguyên đỏ lá là ngày vu quy...

                  Ai ngờ từ đấy phân ly
                  Bảy năm biền biệt tôi đi không về
                  Giận em ném lại câu thề :
                  "Nếu không đỗ trạng không về chợ xưa!..."
                  Giảng đường sớm nắng chiều mưa
                  Miệt mài đèn sách đợi mùa vinh quy
                  Thế rồi phượng thắm mùa thi
                  Thế rồi bác sĩ trường Y, như lời...
                  Trạng nguyên lá đỏ ven đồi
                  Tôi về hái vội bồi hồi nhớ mong
                  Thuyền em vẫn đậu bên sông
                  Gặp em tay níu tay bồng... bốn con!...

                  Áo ai giờ nhạt màu son
                  Thuyền xưa tách bến chỉ còn chợ quê...


                  Thanh Trắc Nguyễn Văn





                  ----------------------------------------------------------------------
                  Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
                  Mời các bạn tham quan nhà riêng:
                  Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

                  Comment






                  • LỤC BÁT ĐÊM TRĂNG

                    Dang tay níu cõi vô thường
                    Bỗng dưng nắm phải nỗi buồn nhân gian
                    Gỡ buồn đốt rụi thành than
                    Ánh trăng rải xuống cười loang bậc thềm.

                    Không trăng đêm vẫn là đêm
                    Có trăng hương gió ngủ quên cựa mình
                    Có em trăng đợi đầu đình
                    Không em ta thả thơ tình hẹn trăng.

                    Lung liêng nhớ cái đêm rằm
                    Chẻ đôi nước mắt rưới dăm câu thề
                    Câu thề vướng cỏ lê thê
                    Bước đi đứt nửa, bước về đứt năm.

                    Đôi mình đôi bóng xa xăm
                    Trăng treo phấp phỏng cũng thầm thì đau
                    Nửa em giọt nhớ xanh xao
                    Nửa anh hóa tím vọng vào hoàng hôn.

                    2000
                    (Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm – NXB Thanh Niên 2002)


                    Thanh Trắc Nguyễn Văn






                    Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
                    Mời các bạn tham quan nhà riêng:
                    Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

                    Comment






                    • TẶNG CA SĨ TRANG MỸ DUNG

                      Còn đây tiếng hát thời gian
                      "Hai mùa mưa" vẫn bàng hoàng chơi vơi
                      Giọng ca lặng lẽ bên đời
                      Hoa trang lặng lẽ giữa trời tỏa hương...

                      2011


                      Thanh Trắc Nguyễn Văn


                      ------------------------------------------------------
                      * Hai mùa mưa: nhạc phẩm thành danh của ca sĩ Trang Mỹ Dung

                      Ghi chú: ảnh ca sĩ Trang Mỹ Dung sưu tầm từ internet
                      Mời các bạn tham quan nhà riêng:
                      Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

                      Comment






                      • LỄ HỘI ĐẤT QUÊ

                        Lâu không thấy ta về để thấy
                        Hạt sống em gieo trên đất ruộng cày
                        Cây mạ cắm xuống còn oằn cơ cực
                        Nửa lúc nhúc chuột rầy
                        Nửa dông lũ thiên tai.

                        Lâu không hát ta về để hát
                        Lời khúc dân ca vượt những cánh đồng
                        Câu hò lý ngày xưa cha gặp mẹ
                        Con sáo giữa dòng tìm chọn bến sông.

                        Lâu không nhớ ta về để nhớ
                        Mảnh đất quê hương bao vết chân trần
                        Nén hương thắp giữa đất trời gió lộng
                        Trống sấm vang rền
                        Vọng sáng
                        Bóng tiền nhân...

                        1999
                        (Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002)


                        Thanh Trắc Nguyễn Văn






                        Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
                        Mời các bạn tham quan nhà riêng:
                        Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

                        Comment






                        • THA HƯƠNG

                          Nửa đêm chợt thức giấc
                          Thấy em hát trên đồi
                          Ta ôm đàn bật khóc
                          Những kiếp người nổi trôi.

                          Nửa đêm chợt thức giấc
                          Nghe mưa gõ hiên nhà
                          Tháng năm vừa vỡ xuống
                          Sợi tóc màu sao sa.

                          Nửa đêm chợt thức giấc
                          Nhặt chiếc lá cháy vàng
                          Trốn thiên đường mù ảo
                          Đốt nửa đời đi hoang.

                          Nửa đêm chợt thức giấc
                          Lặng nhớ một ngôi trường
                          Bạn bè ta nơi đó
                          Gió phương nào quê hương?

                          1999
                          (Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002)


                          Thanh Trắc Nguyễn Văn






                          Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
                          Mời các bạn tham quan nhà riêng:
                          Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

                          Comment






                          • LÊN ĐỈNH NON NƯỚC ĐẦU XUÂN

                            Đôi ta lên đỉnh, vươn lên đỉnh
                            Vách núi mờ sương, vách núi sương
                            Bàn chân dẫm vượt trăm bậc đá
                            Bên em vẫn dịu một mùi hương.

                            Đá to đá nhỏ. Hang rồi hốc
                            Bò ngửa. Bò ngang. Bò ngược dốc
                            Em bám vào ta, ta bám lên
                            Cây bám vào đá, đá xanh thêm.

                            Ta kéo nhau lên với gió ngàn
                            Kìa sương lành lạnh khói chưa tan
                            Đôi mình, đôi bóng cao trên đỉnh
                            Ngắm nhìn mây trắng, nắng xuân sang.

                            Đây đỉnh Non Nước với nước non
                            Mặt trời ngày mới đỏ như son
                            Em nâng ống trúc cùng ta nhé
                            Tiếng sáo ngang trời gió véo von.

                            Đà Nẵng 1995
                            (Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002)


                            Thanh Trắc Nguyễn Văn






                            Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
                            Mời các bạn tham quan nhà riêng:
                            Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

                            Comment






                            • TÌM XUÂN

                              Mùa đông chim yến phương nào?
                              Tìm em vượt biển trăng sao anh tìm
                              Sao em không vớt nỡ dìm
                              Để hồn anh mãi nổi chìm lênh đênh?

                              2004
                              (Tuyển tập thơ Phù Sa Của Gió - NXB Văn Nghệ 2007)


                              Thanh Trắc Nguyễn Văn






                              Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

                              Last edited by thanhtracnguyenvan; 08-06-2019, 07:51 AM.
                              Mời các bạn tham quan nhà riêng:
                              Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

                              Comment

                              Working...