ĐỔI LẠI DÒNG "Thơ Những Mối Tình Buồn"
Thông Báo
Collapse
No announcement yet.
Thơ Tình Buồn
Collapse
This topic is closed.
X
X
-
ĐỪNG BUỒN NỮA ANH ƠI
Đừng buồn em nữa hỡi anh ơi
Mộng ước thuyền duyên giờ đã trôi
Vỡ nát cung yêu, tàn kỷ niệm
Từ nay hai đứa rẽ đôi nơi...
Chưa hẳn bên chồng em hạnh phúc
Vì nơi sâu thẳm hãy còn đây
Khắc in đậm nét màu nhung đỏ
Chẳng dễ sớm chiều ảnh nhạt phai
Đêm đêm giấc ngủ cận bên chồng
Lửa rực trong lòng lại ngụội đông
Hình bóng "người xưa" quay lởn vởn
Thẫn thờ thao thức giữa chênh chông
Mật ngọt uống vào chỉ thấy cay
Nhìn chồng bất chợt nghĩ về Ai
Con tim thỉnh thoảng như dằn vặt
Để biến tổ chim chốn đọa đày
Không thể cãi lời của mẹ cha
Đành làm cánh nhạn vụt bay xa
Bỏ khung trời cũ đầy yêu dấu
Suối biếc, đêm trăng trải ánh ngà…
Thôi đừng buồn nữa nhé anh ơi
Dang dở duyên ta, phận số đời
Sóng nước dòng sông còn mãi đó
Thì còn vô số lững lờ bơi
Giã từ dĩ vãng, tạ từ thương
Lịm chết linh hồn, lệ nhỏ sương
Chim quạnh hót lên lời thống thiết
Tiễn tình vạn kỷ bước ngàn phương.
Tháng 8/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
nhatlang.com
-
HÃY QUÊN EM NHÉ
Đêm nay dưới bóng ngọn đèn khuya
Đọc lá thư em mới gửi về
Mật ngọt ngày nào thoa cánh nhạn
Giờ đây thu trải áng sầu tê...
Em ơi! Dòng thắm của năm xưa
Anh uống từng lời giải khát khao
Cảm xúc dâng tràn theo sóng nước
Nhịp nhàng nhấp nhố dưới ngàn sao
Những tiếng yêu thương với nhớ nhung
Hòa thêm lưu luyến, nỗi bâng khuâng
Như lời yêu dấu kề non nỉ
Dào dạt hồn anh giữa điệp đàn
Bây giờ cũng nét chữ ngày qua
Mà ấm nồng nay lại loãng pha
Giọt nhỏ đầy lên trang giấy mỏng
Làm trôi nhòa nhạt, tiễn tình xưa
Anh muốn cầm tay, xé nát thơ
Cho không còn nữa một lần mơ
Bởi kia chỉ có bờ sương lạnh
Và rụng sau đồi mảnh khuyết lơ...
Từ nay thôi nhé, hãy quên đi
Đừng có bay về ánh nhạt chi
Cho nhói đau thêm lòng kẻ nghẹn
Sớm chiều trĩu nặng gót chân đi
Em cứ phôi pha, vui mộng mới
Chớ vì dang dở chuyến đò đưa
Chập chờn dĩ vãng, niềm tư lự
Để bước dặm trường lạnh gió mưa.
Tháng 8/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
nhatlang.com
Comment
-
BÊN ĐỐNG TRO TÀN
Thế là hết!
Thư của em đây, thư thật nhiều
Thuở nào non nỉ khúc tình yêu
Giờ đang quằn quại trong dòng đỏ
Rụm chết đau thương, vĩnh biệt chiều,
Lửa cháy hực hừng đốt rã rơi
Mực màu cũ mới hãy đầy vơi
Điểm tô cảnh sắc, hình loan phượng...
Nay nhúm tro tàn, lam khói trôi
Từng cơn nóng bỏng thiêu hồn giấy
Là muối, là kim buốt thịt da
Đen xám rúm co từng chút một
Là từng vỡ vụn mảnh trăng thoa
Xa xót cõi lòng, dạ tái tê
Bao yêu giờ đã nát câu thề
Trăm năm ước hẹn còn đâu nữa
Chỉ lá thu vàng trải lối đi
Lượn cong nghi ngút bốc dần lên
Đã xóa cuộc tình rũ rụi tên
Mộng ái nồng nàn ôm hận tủi
Này đây gửi gió đẩy bồng bềnh
Kỷ vật trả về theo cát bụi
Xem như cơn lốc cuốn phù vân
Để đường đôi ngả chìm quên lãng
Và vết thương sâu sớm phủ lành...
Nhưng rồi ngày tháng giữa vòng xoay
Khi ở tận cùng quả lắt lay
Hình bóng yêu đương nằm ẩn đó
Làm sao rút được thả cho bay?
Tháng 8/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
nhatlang.com
Comment
Comment