Thông Báo

Collapse
No announcement yet.

Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn

Collapse
This topic is closed.
X
X
 
  • Chọn Lọc
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts

  • #16





    Rạch Miễu

    Anh phải về
    Đành giã biệt quê em
    Giã biệt dòng phù sa đỏ ngầu mùa nước nổi
    Cô gái xứ dừa chợt cúi đầu bối rối
    Nghe gió sông Tiền lồng lộng những hàng cây...

    Rạch Miễu xa rồi bàng bạc bóng mây bay
    Em vẫy nón nhìn theo cánh chim trời rong ruổi
    Ăn miếng bưởi quê em nghe mát lòng vị bưởi
    Uống nước dừa xiêm sao thương da diết hương dừa?

    Thì thôi em về kẻo phương ấy trời mưa
    Cho anh hát bài Lý Qua Cầu qua rạch nhỏ
    Một mai về lại bên sông Hồng nước đỏ
    Con sóng bỗng thì thầm:
    ...........................Rạch Miễu
    ....................................em ơi!

    (Trang web văn học Hội Nhà Văn tpHCM ngày 6.7.2012)


    Thanh Trắc Nguyễn Văn








    Nguồn link: http://nhavantphcm.com.vn/tac-pham-c...o-ben-tre.html
    Mời các bạn tham quan nhà riêng:
    Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

    Comment


    • #17





      Sao không nói?

      Sao một lời không nói?
      Để mùa phượng tàn mau
      Em đi hờn khoé mắt
      Cười bâng quơ qua cầu.

      Người đi xa xa mãi
      Vẫn chưa nói một lời
      Áo trắng em là mộng
      Bỏ buồn ta mồ côi.

      Trương Chi còn giọng hát
      Sao ta đành lặng câm?
      Bài thơ tình lại xé
      Gởi cho gió âm thầm.

      Ta thương mình tay trắng
      Em thương người bơ vơ
      Một lời sao không nói?
      Chiếc lá rơi ơ hờ.

      Ta bên này bờ lở
      Em bên kia bãi bồi
      Lở bồi rồi bồi lở
      Ngàn năm còn xa xôi.

      Sao một lời không nói?
      Để nụ hồng chôn sâu
      Tháng năm buồn rụng vỡ
      Sân trường mờ mưa ngâu.

      (Báo Tài Hoa Trẻ số 781 ngày 15.7.2012)


      Thanh Trắc Nguyễn Văn





      Mời các bạn tham quan nhà riêng:
      Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

      Comment


      • #18





        Nắng lụa

        Nắng lụa là em áo lụa bay
        Áo bay trắng nắng, trắng vai gầy
        Em đi sợi nắng cài trên tóc
        Nửa chìm trong áo, nửa trong mây.

        Ta đã thầm theo để nhớ thương
        Lá rơi gởi nhớ xuống con đường
        Tình ta gởi nhớ theo hương nắng
        Nắng đốt phượng hồng gởi khói sương.

        Ta chép bài thơ lên cánh mây
        Câu thơ ngờ ngệch rớt trên cây
        Em xa sao chẳng ngày quay lại
        Để thấy thơ buồn hóa bướm bay.

        Em có về không, có đợi không?
        Hàng me phấp phỏng đứng như mong
        Con đường xưa ấy mờ hun hút
        Gió bụi thời gian cứ chất chồng.

        Xin hãy dừng chân hỡi tháng năm
        Lá rơi trên lá bước âm thầm
        Nắng xưa vụn vỡ giờ vương vãi
        Mảnh buồn, mảnh nhớ, mảnh xa xăm.

        (Báo Tài Hoa Trẻ số 784 ngày 30 tháng 7 năm 2012)


        Thanh Trắc Nguyễn Văn





        Mời các bạn tham quan nhà riêng:
        Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

        Comment


        • #19





          Ra trường

          Xin gởi lại nỗi buồn của gió
          Ta ra đi nghe lá rơi đầy
          Giảng đường ấy ai ngồi để khóc
          Ngước nhìn trời mây trắng vừa bay.

          Xin gởi lại những chiều quán nhỏ
          Giọt cà phê đắng nghét nụ cười
          Đời sinh viên bao ngày rỗng túi
          Trang báo nhàu nát tiếng mưa rơi.

          Xin gởi lại con đường cơm áo
          Bước gia sư rệu rã chân trần
          Vị nước mắt cay xè miếng bánh
          Nhớ quê nghèo nghèn nghẹn bâng khuâng.

          Xin gởi lại mảnh trăng hiu hắt
          Dãy lầu xa hun hút tối mù
          Đêm ký túc chăn màn chợt thức
          Ngoảnh mặt nhìn chỉ thấy ưu tư.

          Xin gởi lại nụ tình mới chớm
          Hóa hư vô bởi quá dại khờ
          Nửa trái ngọt bỗng thành vị đắng
          Em bây giờ hay ở trong mơ?

          Xin gởi lại tháng ngày đại học
          Ta ra đi xa biệt mái trường
          Hành trang đó trái tim lửa đỏ
          Nẻo đường đời mù mịt khói sương.

          (Báo Làm Bạn Với Máy Vi Tính - Khoa Học Phổ Thông số 466, ngày 31.7.2012)

          Thanh Trắc Nguyễn Văn





          Mời các bạn tham quan nhà riêng:
          Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

          Comment


          • #20





            Tình khờ

            Xin em một nửa đợi chờ
            Để ta còn nửa dại khờ làm tin
            Để ta còn nửa cuộc tình
            Để em còn nửa là mình của ta.

            (Tạp chí ChưYangSin số 239, tháng 7 năm 2012)


            Thanh Trắc Nguyễn Văn




            Mời các bạn tham quan nhà riêng:
            Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

            Comment


            • #21





              Pleiku buồn không em...

              Pleiku ngan ngát hương trà
              Đi trong sương trắng ngỡ là áo em
              Nhà nàng ngõ lạ giờ quen
              Sao qua trăm buổi vẫn quên lối về?

              Pleiku sóng sánh cà phê
              Dốc lên, dốc xuống tóc thề xưa bay
              Hạt mưa ai chuốt nhỏ gầy?
              Tìm em đồi cũ lạnh đầy nhớ nhung.

              Pleiku phố núi chập chùng
              Nửa đêm buồn gảy bập bùng ghi ta
              Biển Hồ chưa đến đã xa
              Cúc quỳ rụng
              Thoảng hương trà tóc em...

              (Báo Làm Bạn Với Máy Vi Tính - Khoa Học Phổ Thông số 469, ngày 21.8.2012)


              Thanh Trắc Nguyễn Văn





              Mời các bạn tham quan nhà riêng:
              Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

              Comment


              • #22


                Je suis comme je suis
                Je suis faite comme ça
                Que voulez-vous de plus?
                Que voulez-vous de moi?

                Comment


                • #23





                  Chuyện tình Ngưu Lang - Chức Nữ

                  Lạ kỳ là cái tơ duyên
                  Chăn trâu lấy được vợ tiên trên trời!
                  Chuyện xưa tích cũ lâu rồi
                  Vẫn nghe trong gió những lời yêu nhau.

                  (Tạp chí ChưYangSin số 239, tháng 7 năm 2012)


                  Thanh Trắc Nguyễn Văn





                  Mời các bạn tham quan nhà riêng:
                  Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

                  Comment


                  • #24





                    Hoa sứ trắng

                    Cô bé cài băng đô
                    Không còn về trường cũ
                    Hoa sứ buồn ủ rũ
                    Lạnh ướt một bàn tay.

                    Hoa vẫn ngát hương bay
                    Như ngày xưa đến lớp
                    Như chiều nào bất chợt
                    Ta tìm em bơ vơ.

                    Đâu rồi màu hoa sứ?
                    Đâu rồi màu băng đô?
                    Đâu rồi mùa thu cũ
                    Gió nối lời vu vơ?

                    Chỉ còn là giọt nắng
                    Rơi trong chiều rưng rưng
                    Băng đô vàng áo trắng
                    Một thời ta bâng khuâng.

                    Chỉ còn là trang vở
                    Những nỗi niềm không đâu
                    Một bài thơ viết dở
                    Một nỗi lòng chôn sâu!

                    Cuối thu chiều gió dậy
                    Mây lặng lờ lang thang
                    Em xa mùa hạ ấy
                    Bông sứ buồn miên man.

                    Cô bé cài băng đô
                    Đã quên rồi trường cũ
                    Hoa sứ giờ ủ rũ
                    Thổn thức lạnh bàn tay!

                    (Báo Làm Bạn Với Máy Vi Tính - Khoa Học Phổ Thông số 471, ngày 4.9.2012)


                    Thanh Trắc Nguyễn Văn





                    Mời các bạn tham quan nhà riêng:
                    Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

                    Comment


                    • #25





                      Đọc Tạm biệt Phong Nha của Thanh Trắc Nguyễn Văn

                      Động Phong Nha là một trong những danh lam thắng cảnh nổi tiếng nhất của Việt Nam. Tôi cũng đã đến Phong Nha được hai lần nhưng đều là ban ngày. Tác giả Thanh Trắc Nguyễn Văn tỏ ra rất sắc sảo khi chọn cảnh đêm có trăng để đặc tả cảnh đẹp của động Phong Nha. Đối với tôi đó là điều khá bất ngờ và khá độc đáo!

                      “Quảng Bình có động Phong Nha
                      Nửa đêm trăng xuống là đà trên sông”

                      Câu thơ rất tự nhiên và cảnh cũng rất đẹp. Trăng xuống ở đây không phải là trăng trên bầu trời rơi xuống mà là chính ánh trăng rọi rơi xuống mặt nước sông và nổi là đà theo sóng. Theo ý bài thơ thì có lẽ tác giả đang ngồi trên thuyền và sắp ra đi “tạm biệt Phong Nha”. Một cảnh chia ly thật nhiều cảm xúc. Cảm xúc như được nhân lên gấp bội theo các câu thơ:

                      “Người đi nổi nhớ chìm mong
                      Câu thơ gởi lại mãi bồng bềnh trôi”

                      Thuyền đưa người đi bập bềnh theo sóng. Khi sóng đưa thuyền “nổi” lên thì “nhớ”, còn khi sóng đưa thuyền “chìm” xuống thì lại “mong”! Câu thơ tác giả gởi lại cũng da diết không kém: “bồng bềnh trôi”, nghĩa là cũng có “mong” có “nhớ” trong đó! Bút pháp thơ tình của Thanh Trắc Nguyễn Văn thật lãng mạng và cũng thật là đa tình!

                      “Động Tiên tiên ở trên trời
                      Tôi theo níu vội rối bời sợi tơ
                      Kìa em Mái Tóc mộng mơ
                      Chàng Khổng Lồ ngó cứ vờ không quen…”

                      Đây có lẽ là đoạn thơ tác giả hồi tưởng khi vào thăm động Phong Nha. Những địa danh trong động Phong Nha như Động Tiên, Mái Tóc, Chàng Khổng Lồ,… đều được tác giả nhân cách hóa rất khéo và cài vào bài thơ một cách thật sinh động. “Em” chính là cảnh, cảnh cũng chính là người thiếu nữ đất Quảng Bình? Thơ tả cảnh nhưng thật ra tả tình, thơ tả tình thật ra để tả cảnh. Ảo và thật cứ hòa quyện vào nhau đúng như một người đi lạc vào “Động Tiên” vậy!

                      “Chén nồng cạn với đêm đen
                      Gió thu rạo rực cũng len lén về
                      Phong Nha sóng vỗ tứ bề
                      Nhanh tay hứng được câu thề tặng em.”

                      Đây là đoạn thơ mà có rất nhiều bạn thích. Theo các bạn ấy thì câu thơ nghe thật sinh động và thật trữ tình, nhất là từ "gió thu rạo rực". Nhưng theo tôi lại nghĩ khác. Đồng ý là đoạn thơ này Thanh Trắc Nguyễn Văn đã viết được những câu thơ lục bát rất điêu luyện, nhuần nhuyễn khiến âm điệu nghe thật nhịp nhàng, ý tứ thật mới lạ, thật bay bổng. Song le “câu thề mà hứng từ sóng nước” lên rồi trao tặng cho “người đẹp” thì tôi e có vẻ ngẫu nhiên và không thật lòng! Nhưng xin cũng đừng trách Thanh Trắc Nguyễn Văn vội. Đó là bản chất của các nhà thơ. Họ luôn thường rất đa tình, đa sầu, đa cảm và cũng rất đa mang!

                      “Sông Son son sắt nào quên
                      Giọng hò xứ Quảng cứ chênh vênh sầu”

                      Đoạn thơ cuối đưa người đọc rời khỏi cảnh hồi tưởng để quay về cảnh đầu lúc chia ly. Sông Son theo tôi biết nước có màu xanh ngọc rất đẹp, nhưng ở đây tác giả muốn nói đến một ý khác: “son sắt”, nhằm để nói lên cái tình của người con gái Quảng Bình thủy chung như nhất. Hình tượng cuối bài thơ được trải dài và thật đẹp:

                      “Nụ cười em rải sông sâu
                      Trăm năm tôi vớt
                      Vẫn màu nhớ nhung…”

                      Tạm biệt Phong Nha là một bài thơ tình hay. Lời thơ thật trong sáng, thật dễ hiểu nhưng cũng rất trữ tình. Tác giả cố ý dùng nhiều từ lấp láy như: là đà, bồng bềnh, chênh vênh,… hoặc sử dụng tu từ điệp từ như: Động Tiên tiên ở trên trời (hai từ “tiên” liền nhau), Sông Son son sắt nào quên (hai từ “son” liền nhau) khiến các câu thơ trở nên giàu âm điệu và giàu hình ảnh một cách rất đặc sắc

                      (Giải nhất Bình thơ trong tháng tại trang web văn học Đất Đứng)


                      Huỳnh Ngọc

                      ------------------------------------------------------------------

                      Tạm biệt Phong Nha

                      Quảng Bình có động Phong Nha
                      Nửa đêm trăng xuống là đà trên sông
                      Người đi nổi nhớ chìm mong
                      Câu thơ gởi lại mãi bồng bềnh trôi.

                      Động Tiên tiên ở trên trời
                      Tôi theo níu vội rối bời sợi tơ
                      Kìa em Mái Tóc mộng mơ
                      Chàng Khổng Lồ ngó cứ vờ không quen…

                      Chén nồng cạn với đêm đen
                      Gió thu rạo rực cũng len lén về
                      Phong Nha sóng vỗ tứ bề
                      Nhanh tay hứng được câu thề tặng em.

                      Sông Son son sắt nào quên
                      Giọng hò xứ Quảng cứ chênh vênh sầu
                      Nụ cười em rải sông sâu
                      Trăm năm tôi vớt
                      Vẫn màu nhớ nhung…

                      (Trang web văn học Quang Binh News tháng 6 năm 2010)


                      Thanh Trắc Nguyễn Văn







                      (Bài thơ và bài bình thơ đã được chọn đăng trên trang web văn học Lục Bát ngày 5.5.2012)
                      Mời các bạn tham quan nhà riêng:
                      Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

                      Comment


                      • #26





                        Con đường xưa đi học

                        Con đường xưa đi học
                        Nắng mượt vàng chân đê
                        Có người em gái nhỏ
                        Từng buổi đợi nhau về.

                        Em một thời leo nhãn
                        Anh một thời lội sông
                        Một thời ôm cặp sách
                        Hát chạy rong trên đồng.

                        Con đường xưa đi học
                        Đôi bướm vàng chợt bay
                        Tóc em ngỡ là gió
                        Áo em ngỡ là mây.

                        Em một thời ép lá
                        Anh một thời làm thơ
                        Một thời nhặt phượng đỏ
                        Tiếng ve sầu lơ ngơ.

                        Con đường xưa đi học
                        Hai đứa giờ hai nơi
                        Em theo người xứ lạ
                        Anh lưu lạc phương trời.

                        Em quên thời áo trắng
                        Rơi nỗi buồn đâu đây
                        Con đường anh trở lại
                        Thăm thẳm một màu mây.

                        (Báo Tài Hoa Trẻ số 794 ngày 15 tháng 9 năm 2012)


                        Thanh Trắc Nguyễn Văn





                        Mời các bạn tham quan nhà riêng:
                        Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

                        Comment


                        • #27





                          Trái khổ qua

                          Cầm lên một trái khổ qua
                          Khổ mà kêu khổ đúng là khổ thôi!
                          Yêu nhau leo núi vượt đồi
                          Chia bùi xẻ đắng khổ rồi cũng qua!

                          (Tạp chí ChưYangSin số 239, tháng 7 năm 2012)


                          Thanh Trắc Nguyễn Văn





                          Mời các bạn tham quan nhà riêng:
                          Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

                          Comment


                          • #28
                            rất hay ,cám ơn

                            Comment


                            • #29





                              Trở về

                              Ta về qua ngõ mưa bay
                              Nhớ chiều thu ấy mưa đầy tóc em
                              Lối xưa đâu vạt cỏ mềm
                              Một thời trăng rụng xuống thềm tương tư.

                              Ta về tìm đọt mù u
                              Nghe vườn trái chín tiếng ru em buồn
                              Tơ lòng ta buộc, em buông
                              Trăm năm thương cánh chuồn chuồn lặng bay.

                              Ta về gió ướt thấm vai
                              Qua cầu thuyền ấy đã thay đổi dòng
                              Ngậm ngùi kẻ đứng bên sông
                              Với tay níu lấy cành hồng bơ vơ.

                              Bao năm sương trắng bụi mờ
                              Bao năm tay trắng để giờ trắng... tay!
                              Ta về qua ngõ chiều nay
                              Nghe mùa trăng lạnh từ ngày xa em.

                              (Báo Làm Bạn Với Máy Vi Tính - Khoa Học Phổ Thông số 435, ngày 13.12.2011)


                              Thanh Trắc Nguyễn Văn
                              Mời các bạn tham quan nhà riêng:
                              Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

                              Comment


                              • #30





                                Không hiểu???

                                Không hiểu vì sao nhỏ bỗng buồn
                                Sân trường u ám bỗng mưa tuôn!
                                Kìa ai ngơ ngác, ai ngồi khóc
                                Lệ ướt hoen mi, ướt ngập trường!

                                Không hiểu vì sao nhỏ chẳng nhìn
                                Ngập ngừng ta hỏi, nhỏ làm thinh!
                                Giờ chơi nhỏ giận "xù" đâu mất
                                Ta đợi người ta, ngóng một mình!

                                Không hiểu vì sao nhỏ thích hờn
                                Để chiều tan học thích cô đơn!
                                Để ta lủi thủi theo người ấy
                                Mưa ướt hai mình, ai ướt hơn?

                                (Báo Làm Bạn Với Máy Vi Tính - Khoa Học Phổ Thông số 476, ngày 9.10.2012)


                                Thanh Trắc Nguyễn Văn
                                Mời các bạn tham quan nhà riêng:
                                Blog Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

                                Comment

                                Working...
                                X