Nếu đây là lần đầu tiên bạn viếng thăm diễn đàn, bạn có thể xem những câu hỏi thừơng gặp bằng cách bấm vào link này FAQ . Để có thể gởi bài, bạn cần phải ghi danh bằng cách bấm vào link ghi danh ở đây ghi danh
Bạn có thể xem bài viết bằng cách bấm vào diễn đàn mà bạn muốn xem dưới đây.
Bài thơ nầy làm lâu lắm rồi
Hôm nay post lên đây để tặng anh
Anh một người mà mây không bao giờ quên được!
Dù đã lâu lắm rồi
Chuyện đã đi vào dĩ vãng rồi
Nhưng trong mây vẫn nỗi lên nỗi niềm
Khi mây trỡ lại những nơi quen xưa
Anh................
Anh uống cafe đắng
Hay anh uông vị đắng cuộc đời
Viết cho một người ***
Ngày cô gái còn đi học
Weekend nào cô cũng làm thêm!
Để có tiền tiêu "vặt"
Quản cafe nhỏ nằm ở khu phố Latin
Khu phố bốn mùa !
Tấp nấp người qua!
Kẻ lại giắc dìu **
Ghế bàn chiếm hết vĩa hè(trottoire)
Quán lúc nào cũng đông khách
Nhưng trong đám khách,tấp nập vô, ra
Có một người khách lã.
Làm cô để ý!
Khoảng trung niên, tóc đã hoa râm
Vào quản chỉ gọi,ly cafe đen không đường
Và bình trà nhỏ thật đặm!
Khách chỉ uống tên trà "Thái Nguyên", ********
Anh uống cafe đắng
Hay anh uông vị đắng cuộc đời
Viết cho một người ***
Weekend, nỗi tiếp weekend
Cô gái, cũng thấy khách!
Vào thắng bàn,nới góc quán!
Nới đó có chiếc bàn nhỏ!
Bàn lúc nào cũng bỏ trống
Hình như chỉ chờ khách!!
Và ngang tầm cữa số ngó ra vườn
Nới đó iên tỉnh,
Rất hợp với khách!
Khách được biệt danh là:
Nhà thơ "Cafe đen ít lời" ****
*Vì khi người khách vào quán
Chỉ bắt tay chào ông chủ
Còn người làm khách chỉ gật đầu chào
Và khách cười khi cô bưng cafe đến bàn
***
Tỉnh khách lầm li......Hay!!
Lời khách đã chép hết vào thơ
Nên khách không còn lời để nói! .....
Sau nầy cô được biết
Khách và chủ quán cafe!
Hai người bạn học thủa xưa! ***
Vị đắng cafe!
Làm anh viết lên giòng thơ!
Hay là giáng em!!!
Hè!!
Tháng bảy cô đi nghĩ hè xa!
Tháng tám cô trỡ lại quán làm!
Ngày nào cô cũng thấy khách đến!
Cũng góc quán,chiếc bàn nhỏ!và cữa số!
Ly cafe không đường,
Và bình trà tên gọi Thái Nguyên!
Khách ngồi giờ nầy, nỗi tiếp giờ kia!
Cô gái nhiều lần phải chêm thêm trà
Mỗi lần cô đến khách nhìn cô!
Cười cởi mở,đón mời!
Cô muốn đọc,và cô muốn biết khách viết gì
Giòng chữ cái cô biêt
Cô bực mình,và cô đi học
Để biết đọc những giòng!
Của khách viết trên giấy!
Và một ngày cô đã đọc được!
Cô đã hiểu ra nhưng lời khách viết *****
Và cô được biết thêm!
Khách và cô cùng nòi giống!
Khách học văn chương
Ở đại học Sorbonne!
(l’université Paris IV Sorbonne)
Tháng ngày cứ nỗi tiếp
Cafe đắng anh vẫn uống
Vi đắng cafe,làm anh viết
Hay giảng em là thơ"của anh"
*Hết hè cô đi học lại!
Lúc nầy cô đã vào đại học
Vì cô rất ghét văn chương!
Nên cô thi vào trường
Đại học thương mãi
Nên cô phải dọn đi xa! .*....*.
Lúc nầy khu phố Latin
Thiếu vắng cô gái
Có mái tóc đen huyền
Luôn để ngang vai
**
Rồi sau nhiều năm sau nữa!
Cô trỡ lại khu phố xưa
Quán cafe năm xưa
Không gì thay đỏi!
Chiếc bàn,cữa sổ nhỏ!
Vẫn còn đây!
Nhưng người khách lã
Không còn nơi đây ****
Cô vào quán
Ông chủ ra chào cô
Và dẫn cô vào chiếc bàn nhỏ,
ở góc quán
Ông trao cho cô,
Quyển sổ nhỏ màu hồng!
Ông cười và nói!
"-Đây là những giòng thơ!
Ông khách bạn viết gới cho cô!
Cô mỉm cười, và nói
"-Những giòng thơ không lời" ...***....
***....***
*"Em người con gái tôi yêu!
*..
Em là giòng thơ
Em là giòng cảm hứng trong tôi
Cảm ơn em!Đã cho tôi những tháng ngày qua!
Người con gái tôi yêu!.Tôi yêu em mà tôi không dám tỏ cùng em,.Vì tôi sợ, em sẽ tan biển trong tôi,
Em là làn sương mỏng!
Anh là sa mạc khô cằn!
Em!!!!!!!!!!!
Cô gái bật khóc...........
Anh! anh uống cafe đắng, chát trên môi
Hay anh uống vị đắng cay cuộc đời!!!!! ***
Cô muốn viết lên giòng nầy để tặng người mà weekend nào cô cũng bưng lên ly cafe đen!!
Cô muốn làm bài thơ tặng anh!
Nhưng cô hổi tiếc sao ngày xưa cô không học, trường Sorbonne!
*Viết tặng anh nhà thơ cafe đen ít lời ___________________________
Vạn lý tình ca của người con gái nhỏ
YÊU SAO KHÔNG TỎ ANH ƠI?
RỒI KHỔ ĐAU AI HIỂU ĐƯỢC LÒNG!
TRỜI GIÀ KHÔNG QUẢ ÁC TÂM!
BẮT THIÊN LÝ NHẠN!
CHO MÌNH GẶP NHAU:!
Comment