Mối tình lặng lẽ là mối tình thiêng liêng nhất.
Hình như một ngừoi nào đó đã nói thế,ngày xưa thơ dạy nào hiểu gì chứ,để giờ này mới thắm thía nó một cách hoàn toàn.
Anh đến thật nhẹ nhàng nhưng cứ như cơn bão lòng ko thể nào xóa,em ngu ngơ ko hiuể vì sao cứ nghỉ về anh,nghỉ thật nhiều về anh,ko biết tự bao giờ niềm vui nỗi bưồn của anh củng chính là niềm vui nỗi bưồn nơi em,đến khi nhận ra thì mới hay trai tim mình ko còn là của mình nửa,mà nó đã thưộc về anh,đã in sâu bóng hình anh.
Nhưng thật wá mưộn màng fải ko anh,giữa chúng ta có wá nhêều khoảng cách,nhưng wan trọng nhất là trái tim anh đã có rồi một bóng hình ai đó.Biết nói gì đây hay tự trách số fận mình ko may mắn.Đã bao lần em khóc thầm trong đêm lặng mà anh nào hay biết,em khóc vì nhớ anh,khóc cho sự vô tình nơi anh.
Em đã nói mọi cảm xúc của anh cũng như là của em,em trân trọng all những gì thưộc về anh,nhưng anh ơi,ko hiểu vì sao?trái tim em từng cơn wặng thắt khi nghe anh nói về kỷ niệm ngày nào của anh cùng ai kia.Anh vui vẻ với những kỷ niệm xưa còn em thì lệ đổ cho mối tình đầu,nhưng em chấp nhận.
Bởi tình yêu ko hẳng chỉ có một lối,riêng với em đợi chờ là một hạnh fúc dù nó là sự đợi chờ trong vô vọng.Em ko mong mỏi gì hơn là anh được hạnh fúc,wãng đường đời ta có lẽ là hai lối rẽ,nhung em cũng mong sao anh sẽ tìm thấy người yêu anh hơn em đã từng yêu dù em rất mong mình có thể hàng gắn lại trái tim anh.
Thôi thì đành yêu anh trong lặng lẽ,trong âm thầm nhớ anh,em sẽ thật vui khi đơợc đứng bên lề cưộc đời anh để nhìn anh hạnh fúc.
Nguyện lặng lẽ yêu anh mãi thôi.......
Hàng lệ đêm sầu rơi thương nhớ
Trong mơ hồ em khẽ gọi tên anh
Anh nơi đâu chốn rừng xanh xa xăm
Em một bóng một mình trong đơn lạnh
Nên trách anh hay trách em một mảnh
Một nửa hồn chẳng được vẹn nguyên
Một nửa yêu anh_một nửa của đợi chờ
Một nửa xa xôi_một nửa vời vợii nhớ.....
CHOU
Hình như một ngừoi nào đó đã nói thế,ngày xưa thơ dạy nào hiểu gì chứ,để giờ này mới thắm thía nó một cách hoàn toàn.
Anh đến thật nhẹ nhàng nhưng cứ như cơn bão lòng ko thể nào xóa,em ngu ngơ ko hiuể vì sao cứ nghỉ về anh,nghỉ thật nhiều về anh,ko biết tự bao giờ niềm vui nỗi bưồn của anh củng chính là niềm vui nỗi bưồn nơi em,đến khi nhận ra thì mới hay trai tim mình ko còn là của mình nửa,mà nó đã thưộc về anh,đã in sâu bóng hình anh.
Nhưng thật wá mưộn màng fải ko anh,giữa chúng ta có wá nhêều khoảng cách,nhưng wan trọng nhất là trái tim anh đã có rồi một bóng hình ai đó.Biết nói gì đây hay tự trách số fận mình ko may mắn.Đã bao lần em khóc thầm trong đêm lặng mà anh nào hay biết,em khóc vì nhớ anh,khóc cho sự vô tình nơi anh.
Em đã nói mọi cảm xúc của anh cũng như là của em,em trân trọng all những gì thưộc về anh,nhưng anh ơi,ko hiểu vì sao?trái tim em từng cơn wặng thắt khi nghe anh nói về kỷ niệm ngày nào của anh cùng ai kia.Anh vui vẻ với những kỷ niệm xưa còn em thì lệ đổ cho mối tình đầu,nhưng em chấp nhận.
Bởi tình yêu ko hẳng chỉ có một lối,riêng với em đợi chờ là một hạnh fúc dù nó là sự đợi chờ trong vô vọng.Em ko mong mỏi gì hơn là anh được hạnh fúc,wãng đường đời ta có lẽ là hai lối rẽ,nhung em cũng mong sao anh sẽ tìm thấy người yêu anh hơn em đã từng yêu dù em rất mong mình có thể hàng gắn lại trái tim anh.
Thôi thì đành yêu anh trong lặng lẽ,trong âm thầm nhớ anh,em sẽ thật vui khi đơợc đứng bên lề cưộc đời anh để nhìn anh hạnh fúc.
Nguyện lặng lẽ yêu anh mãi thôi.......
Hàng lệ đêm sầu rơi thương nhớ
Trong mơ hồ em khẽ gọi tên anh
Anh nơi đâu chốn rừng xanh xa xăm
Em một bóng một mình trong đơn lạnh
Nên trách anh hay trách em một mảnh
Một nửa hồn chẳng được vẹn nguyên
Một nửa yêu anh_một nửa của đợi chờ
Một nửa xa xôi_một nửa vời vợii nhớ.....
CHOU
Comment