-Tặng "Mưa và Sài Gòn" của Hoàng Định Nam.
Mỗi người đón mưa với một tâm trạng khác nhau tuỳ theo từng hoàn cảnh.Người nông dân sẽ rất mừng vui khi mưa ban tặng cho mảnh đất khô cằn một sự hồi sinh. Nhưng mưa lại làm tăng thêm sự nhọc nhằn cho người còn tảo tần khuya, sớm đường xa. Ngược với những gian nan của cuộc sống thì mưa đem đến sự ấm cúng vào trong những căn nhà khép cửa cho những người đang quây quần bên lò sưởi. Mưa cũng là niềm cảm hứng vô tận đối với các thi, nhạc sĩ nên từ đó đã có biết bao nhiêu là tuyệt tác về mưa dâng tặng cho đời. Và bây giờ! Mùa mưa đã về trên xứ sở của tôi với những buổi chiều mưa đan kín lối đi về, tôi cũng muốn đặt bút vào trang giấy...
Nhưng tôi không viết về cơn mưa đang xôn xao ngoài kia làm cho những cành Thông Thiên vung vẫy rơi hoa lá đầy sân. Cũng không viết về cơn mưa trong trí nhớ tôi, một thời mộng mơ khi môi cười chưa héo.Mà tôi sẽ viết về cơn mưa trong quá khứ của Hoàng Định Nam! Đó là cơn mưa của hoài niệm mà trong đời ai cũng có:
Những cơn mưa đầu mùa sớm trễ
Cũng ru ta bằng tiết tấu vỗ về
Cũng làm xanh những chồi lộc đam mê
Cũng gội rửa lòng anh trang giấy mới.
Cũng ru ta bằng tiết tấu vỗ về
Cũng làm xanh những chồi lộc đam mê
Cũng gội rửa lòng anh trang giấy mới.
Bao thế hệ đã đi vào lửa đạn
Bọn anh cũng đã đi "vào nơi gió cát"
Một mùa mưa phong kín cổng học đường
Sài Gòn bấy giờ có vạn luyến thương.
Bọn anh cũng đã đi "vào nơi gió cát"
Một mùa mưa phong kín cổng học đường
Sài Gòn bấy giờ có vạn luyến thương.
Những người đi theo tiếng gọi non sông
Những người đi, đi mãi không cùng
Những người đi, đi mãi không cùng
Chiều Trung Tâm 3 chưa là chiều thiên lý
Sao mưa giăng nghiêng hàng bả đậu ưu phiền
Sao mưa giăng nghiêng hàng bả đậu ưu phiền
Những ngả đường đã xếp lại cánh viễn mơ.
Các khoá quân trường ngăn cách nhau riêng
Cũng cố níu về phép chung chiều thứ bảy
Bởi ta phải vui, vì vui ta không còn mãi
Sông chi ly, nghe đâu có đợi chờ
Cũng cố níu về phép chung chiều thứ bảy
Bởi ta phải vui, vì vui ta không còn mãi
Sông chi ly, nghe đâu có đợi chờ
Cơn chinh chiến gọi tên mình đi tiếp nối
Và chiến chinh có mấy ai trở lại
Thì hẹn chi một bưổi tương phùng.
Và chiến chinh có mấy ai trở lại
Thì hẹn chi một bưổi tương phùng.
Lỡ mai một mình bạn về giữa phố xá đông
Xin uống hộ ly cà phê quán cũ.
Xin uống hộ ly cà phê quán cũ.
Nhưng mưa, em ơi không ai chờ vẫn đến
Mưa tháng tư, cơn cuồng lũ qua đời
Anh trở về bóng đổ tàn hơi
Chân lạc lỏng giữa phố phường thay chủ mới.
Mưa tháng tư, cơn cuồng lũ qua đời
Anh trở về bóng đổ tàn hơi
Chân lạc lỏng giữa phố phường thay chủ mới.
Thành phố mà khi đã mất
Anh hiểu ra xương máu của chính mình
Là cổ bàn của bao kẻ cầu vinh
Là nỗi nhục của người dân vong quốc
Anh hiểu ra xương máu của chính mình
Là cổ bàn của bao kẻ cầu vinh
Là nỗi nhục của người dân vong quốc
Mùa mưa tha hương
Chẳng giống như mưa phùn gió bấc
Vẫn đau tê như ngày rét, đói trong tù
Vẫn cào châm như ngàn mũi kim khâu
Trên da thịt hôm nay còn nguyên vết dấu.
Chẳng giống như mưa phùn gió bấc
Vẫn đau tê như ngày rét, đói trong tù
Vẫn cào châm như ngàn mũi kim khâu
Trên da thịt hôm nay còn nguyên vết dấu.
Mưa gợi mãi những niềm đau chưa cũ
Hai mươi mấy năm là một trường đoạn bể dâu
Dù hôm nay có đổi áo, thay màu
Đâu dễ xóa những vết thương trầm tích.
Hai mươi mấy năm là một trường đoạn bể dâu
Dù hôm nay có đổi áo, thay màu
Đâu dễ xóa những vết thương trầm tích.
Mưa âm vang như hành khúc cung đền
Đồ Bàn cũ dậy niềm đau Chiêm quốc
Đồ Bàn cũ dậy niềm đau Chiêm quốc
(6.10.2011)
Hạnh Diễm
Hạnh Diễm