C ô "B ắ c k ỳ N h o N h ỏ" Của Nhà Thơ Nguyễn Tất Nhiên Bây Giờ Ra Sao ?
Đất Biên Hòa đã cho ta nhà thơ Nguyễn Tất Nhiên va Trầm Từ Linh ...mỗi người mỗi vẻ
"Thơ Nhiên gợi nhớ một thời mông mơ
Thơ Linh ta chỉ âm thầm ngâm nga"
Ba người đẹp đã đi vào những tác phẫm đễ đời của NTN... Thế mà cuối đời NTN ra đi trong cô đơn & nghèo khó trước cổng Chùa...
Có ba nhân vật nữ được Nguyễn Tất Nhiên đưa vào thơ ca của mình :
Bùi Thị Duyên, người con gái Bắc học cùng lớp với anh.
THÀ NHƯ GỊOT MƯA
“…Thà như giọt mưa vỡ trên mặt Duyên
thà như giọt mưa khô trên mặt Duyên
để ta nghe thoáng tiếng mưa vội đến
những giọt run run ướt ngọn lông măng
….
khiến người trăm năm đau khổ ăn năn
khiến người tên Duyên đau khổ muôn niên.”
***
Hoàng thị Kim Oanh, cô gái sanh ở Nam nhưng bố mẹ gốc Bắc. Oanh học thua anh hai lớp, gia đình có quán cafe nổi tiếng một thời tên là "Ca Dao". Oanh có một thời để tóc demi garcon.
CÔ BẮC KỲ NHO NHỎ
"…Cô Bắc Kỳ nho nhỏ
tóc "demi-garc,on"
chiều đạp xe vô chợ.
mắt như trời bao dung
anh vì mê mải ngó
nên quên thù đám đông!
*
đời chia muôn nhánh khổ
anh tận gốc gian nan
cửa chùa tuy rộng mở
tà đạo khó nương thân
anh đành xưng quỉ sứ
lãnh đủ ngọn dao trần!
*
qua giáo đường kiếm Chúa
xin được làm chiên ngoan
Chúa cười rung thánh giá
bảo: đầu ngươi có sừng !
đời chia muôn nhánh khổ
anh tận gốc gian nan…”
và người con gái thứ ba được đề cập đến là
Nguyễn Thị Minh Thủy, người miền Nam cô gái tóc thường hay thắt bím như đề cập trong bài dưới đây và cũng học thua N.T.N hai lớp. Sau này Thủy trở thành vợ của N.T.N
HAI NĂM TÌNH LẬN ĐẬN
"Hai năm tình lận đận.
Hai đứa cùng hư hao
Hai năm tình lận đận
Hai đứa đành xa nhau
Em xưa còn thắt bím.
Nuôi dưỡng thêm ngây thơ
Anh xưa còn lính quýnh
Giữa sân trường trao thư...
Em thường hay mắt liếc
Anh thường ngóng cổ cao
Ngoài đường em bước chậm
Quán chiều anh nôn nao...
Hai năm tình lận đận
Hai đứa cùng xanh xao
Hai năm trời mùa lạnh
Cùng thở dài như nhau...
Hai năm tình lận đận
Hai đứa cùng hư hao
Hai năm tình lận đận
Hai đứa đành xa nhau...
Em bây giờ có lẽ
Toan tính chuyện lọc lừa
Anh bây giờ có lẽ
Xin làm người tình thua...
Chuông nhà thờ đổ lạnh
Tượng Chúa gầy hơn xưa
Chúa bây giờ có lẽ
Xuống trần gian trong mưa...
Anh bây giờ có lẽ
Thiết tha hơn tín đồ
Xin làm cây Thánh giá
Trên nóc cao nhà thờ
Cô đơn nhìn bụi bặm
Xanh xác rêu phủ mờ
Trước ngày lên ngôi Chúa
Ai chắc không dại khờ
Hai năm tình lận đận
Hai đứa già hơn xưa
Hai năm tình lận đận
Mình đã già hơn xưa...
Mình đã già hơn xưa."
CÔ “BẮC KỲ NHO NHỎ” BÂY GIỜ RA SAO?
Đôi mắt tròn, đen, như búp bế
Cô đã nhìn anh rất... Bắc Kỳ
(1973)
Cô đã nhìn anh rất... Bắc Kỳ
(1973)
Thuyết phục mãi, chị Hoàng Thị Kim Oanh – nguyên mẫu trong bài thơ “ Cô Bắc kỳ nho nhỏ” của nhà thơ quá cố Nguyễn Tất Nhiên – mới đồng ý chia sẻ với tôi những hoài niệm tuổi học trò… Chị kể khi xưa chị hiền lành, nhưng không khờ khạo đến mức, không biết có nhiều cây si trước ngõ nhà mình. Nhưng điều đó, chỉ khiến chị mỗi lúc một ngại ngùng giao tiếp. Dần dà, chị sống khép kín tựa cô chim non trong chiếc lồng son. Ba mẹ của chị đông con, nhưng các con của ông bà rất thuận hòa, hết lòng yêu thương đùm bọc lẫn nhau. Với suy nghĩ non nớt lúc bấy giờ, như vậy đã quá đủ cho cuộc sống riêng của chị.
Thật ra, chị Oanh không thuộc tuýp người lãng mạn. Ngoài tình thương yêu của ba mẹ và anh chị em trong gia đình, chị gần như không có nhu cầu tình cảm nào khác.
Hỏi chị khi xưa, có biết “Oanh là nguyên mẫu trong bài thơ của anh Hải?..”
Chị cười hiền lành: “Chị có biết, nhưng hồi đó chị sợ muốn chết luôn… ”
Biết chị thích đọc sách, anh Hải mang tặng chị nhiều quyển sách bìa cứng bọc gáy vàng rất đẹp. Anh cũng tặng chị nhiều cánh thiệp xinh xinh vào những dịp lễ, và cũng có khi anh tặng thiệp chỉ vì… thích vậy thôi! Và đặc biệt, anh Hải luôn tặng chị Oanh những bài thơ tình còn… nóng hôi hổi của anh, ngay khi thơ xuất hiện trên các trang tạp chí học trò. Tuy nhút nhát và kiệm lời, nhưng cô tiểu chủ cà phê Ca Dao luôn cư xử đúng mực với khách hàng đến quán.
Trước ngày sang Pháp, anh Hải mang đến cho chị Oanh một va-li đầy sách quí “ Em giữ sách cho anh…” Sau khi anh Hải ra đi, một phụ nữ trẻ tìm đến và đưa cho chị Oanh bức thư tay, bảo do anh Hải gửi. Nội dung thư, anh Hải nhắn chị giao va-li sách cho người cầm thư. Chị thoáng băn khoăn, vì nét chữ trong thư không giống nét chữ anh Hải thường xuyên gửi chị. Nhưng vốn cả tin, chị đã giao va-li sách của anh Hải cho người phụ nữ – mà đến tận bây giờ, chị vẫn chưa biết rõ – cô ấy là ai và từ đâu đến? Chị đã để lạc mất những quyển sách quí, như món quà từ biệt của anh Hải trước ngày anh xa xứ. Chỉ vì “cô Bắc kỳ nho nhỏ” ngày xưa ấy, nào biết chi “toan tính chuyện lọc lừa”, như anh Hải từng lên án… một người con gái Bắc khác.
Tôi có cảm giác, thời gian quá thiên vị nguyên mẫu “ Cô Bắc kỳ nho nhỏ” trong thơ của Nguyễn Tất Nhiên. Không còn trẻ nữa – Tất nhiên rồi! – nhưng chị Oanh vẫn giữ nguyên vẻ đẹp thánh thiện thời con gái. Chị hứa một ngày đẹp trời, sẽ cho tôi xem lại những bút tích học trò của nhà thơ tài hoa bạc mệnh Nguyễn Tất Nhiên. Các con của chị, từ lâu cũng tò mò và vòi vĩnh mẹ Oanh cho xem “kho kỷ vật” từ lâu chị trân trọng giữ gìn. Chị Hoàng Thị Kim Oanh bây giờ vẫn nền nã dịu dàng, nhưng không hề “ ngầm ý khoe khoang” hay “ giả bộ ngoan hiền”, như lúc sinh thời nhà thơ Nguyễn Tất Nhiên đã “trách oan”… một cô Bắc kỳ khác…
Tháng 11/2013
Diệp Hoàng Mai
[ZING]ZWZ9FD9I[/ZING]
Cô Bắc Kỳ Nho Nhỏ - Duy Quang
Cô Bắc Kỳ Nho Nhỏ - Duy Quang
Comment