làm bé thảo ngồi đọc cho đã xong ruì chị nện 1 câu nghe sóc hông
Thông Báo
Collapse
No announcement yet.
Cuộc Sống Tươi Đẹp
Collapse
This topic is closed.
X
X
-
Nguyên Văn Bài Viết Của thuytinh View Post[Thế rồi một buổi sáng đẹp trời kia, bỗng nhiên người chủ đem nó ra khỏi chiếc tủ kính. Anh mân mê chiếc tách mong manh trên tay rồi đặt nó xuống bàn. Anh thong thả đổ đầy trên người nó bằng cafe... Cappucino thật thơm ngát. Ôi mùi cafe nồng nàn, ngây ngất làm hồn nó bay bổng lên cao. Người chủ cúi xuống ngửi những làn khói trắng đang bay tỏa lên trên không. Anh mỉm cười có vẻ bằng lòng và đưa môi ngậm nhẹ vào vành chiếc tách... thủy tinh.
Nó nhắm mắt lại... tận hưởng một nụ hôn đầu đời."Life is like a river, let it flow.
Cuộc đời giống như một dòng sông. Cứ để nó trôi."
Comment
-
Nguyên Văn Bài Viết Của sadness View Postngậm cái vành thì sao mừ ún????? phải há họng ga mới ún được chứ!!!????
.-..-. / .-.-.- .-.-.- .-.-.- / .-..-.
Comment
-
Nguyên Văn Bài Viết Của Hiệp Khách View Post=> Đúng đó, cà phê ngon, ly đẹp thì mới là tận hưởng hương vị của cuộc sống chứ.
Nguyên Văn Bài Viết Của Hiệp Khách View Post=> Cà phê ngon mà để trong cái ly củ thì..... tội cho cà phê lắm.
Nguyên Văn Bài Viết Của Hiệp Khách View Post=>Không biết tê tê (TT) có hiểu không??
.-..-. / .-.-.- .-.-.- .-.-.- / .-..-.
Comment
-
Nguyên Văn Bài Viết Của thuytinh View PostNhưng muh trên thực tế, nếu cái ly... thủy tinh bị... nứt rồi, chẳng lẽ lại làm giảm đi hương vị ngon ngọt của cafe hay sao ?? Thôi để ông thầy đổi cho HK một cái ly khác bằng sứ đẹp hơn nha
=> Ông thầy của Tê Tê chỉ quan trọng chất lượng cà phê , đó mới chỉ là diều kiện cần mà thôi , phải thêm cái ly pha lê nửa mới là điều kiện đủ. Như 1 con chim quí, đâu ai bỏ nó vào 1 cái lồng củ, phải bỏ vào 1 cái lồng son thì mới là ngươĩ biết thưởng thức vẻ đẹp của nó
=> Trường hợp Tê tê muốn nói cái ly pha lê bị nứt, thì chỉ là vết nứt, nghe nói bên Mỹ thì có super glue mà sẽ ok, ngoại trừ nó bị.... bể thì bó tay
=> Tới đây thì Tê tê phải hiểu rồi. Tóm lại, ông thẩy của Tê Tê học sách khổng tử , chỉ áp dụng thời xưa, thời nay thì.... chưa đủ
=> Tê tê hiểu hết chưa vậy??"Life is like a river, let it flow.
Cuộc đời giống như một dòng sông. Cứ để nó trôi."
Comment
-
Nguyên Văn Bài Viết Của thuytinh View PostTâm sự chiếc tách... thủy tinh
Chiếc tách... thủy tinh rất là hớn hở và vui mừng. Nó đã được người chủ đem về chưng trong chiếc tủ kính lộng lẫy đặt giữa nhà. Mỗi sáng anh đứng... nhìn nó một cách âu yếm. Trưa cũng... nhìn và tối lại tiếp tục... nhìn. Đôi khi nó còn được anh đem ra... lau cẩn thận nữa.
Mỗi ngày anh chủ thường hay ngồi uống cafe... Starbucks và làm việc trong trang... RFViet trên bàn. Nó nhìn anh uống ly cafe nóng bốc khói mà chợt thấy lòng thật buồn bã. Nó ước ao được làm chiếc ly... giấy trong tay người chủ. Nó muốn được trở thành hữu dụng trong cuộc đời của anh - được gần gũi, thân thuộc hơn chỉ là một món đồ đẹp chưng bày thật hào nhoáng...
Thế rồi một buổi sáng đẹp trời kia, bỗng nhiên người chủ đem nó ra khỏi chiếc tủ kính. Anh mân mê chiếc tách mong manh trên tay rồi đặt nó xuống bàn. Anh thong thả đổ đầy trên người nó bằng cafe... Cappucino thật thơm ngát. Ôi mùi cafe nồng nàn, ngây ngất làm hồn nó bay bổng lên cao. Người chủ cúi xuống ngửi những làn khói trắng đang bay tỏa lên trên không. Anh mỉm cười có vẻ bằng lòng và đưa môi ngậm nhẹ vào vành chiếc tách... thủy tinh.
Nó nhắm mắt lại... tận hưởng một nụ hôn đầu đời.
* Đây là một câu chuyện khoa học giả tưởng... ai tin thì bị gạt ráng chịu !!Don't make friends who are comfortable to be with. Make friends who will force you to lever yourself up
Comment
-
Nguyên Văn Bài Viết Của gigisister View PostThủy tinh kể chuyện hay quá. Nhưng hình như câu chuyện vẫn đang dang dở. Sis có thể phụ thủy tinh một tay không?
.-..-. / .-.-.- .-.-.- .-.-.- / .-..-.
Comment
-
Nguyên Văn Bài Viết Của Hiệp Khách View Post=> Tê Tê không hiểu người thưởng thức , có người khi uống cà phê thì nhất định phải là loại ly gì mới được, không phải thay cái tách mới là ok đâu . Uống rươụ cũng vậy , phải là cái ly loại nào mới được , vì 1 người biết thưởng thức cà phê hoặc rượu thì người ta thưởng thức 2 thứ cà phê và cái ly
=> Ông thầy của Tê Tê chỉ quan trọng chất lượng cà phê , đó mới chỉ là diều kiện cần mà thôi , phải thêm cái ly pha lê nửa mới là điều kiện đủ. Như 1 con chim quí, đâu ai bỏ nó vào 1 cái lồng củ, phải bỏ vào 1 cái lồng son thì mới là ngươĩ biết thưởng thức vẻ đẹp của nó
=> Trường hợp Tê tê muốn nói cái ly pha lê bị nứt, thì chỉ là vết nứt, nghe nói bên Mỹ thì có super glue mà sẽ ok, ngoại trừ nó bị.... bể thì bó tay
=> Tới đây thì Tê tê phải hiểu rồi. Tóm lại, ông thẩy của Tê Tê học sách khổng tử , chỉ áp dụng thời xưa, thời nay thì.... chưa đủ
=> Tê tê hiểu hết chưa vậy??Don't make friends who are comfortable to be with. Make friends who will force you to lever yourself up
Comment
-
Nguyên Văn Bài Viết Của thuytinh View Postchòy, sao gigisister khách sáo giống thuytinh quá zậy ? Sis viết văn hay lắm đó, cứ tự nhiên... rút vũ khí ra để vờn mọi người đi nha
Những ngày sau đó thật sự là những ngày hạnh phúc đối với tách thủy tinh. Nó được anh chủ nâng niu trong tay anh mỗi ngày và được anh trao cho những nụ hôn ngọt ngào và ấm áp. Nhưng sao hạnh phúc ấy quá ngắn ngủi..........Một ngày kia, anh chủ đem về một chiếc tách bằng pha lê trong suốt. Anh đặt cả hai chiếc tách gần nhau rồi ngắm nghía thật lâu.....Len lén, tách thủy tinh nhìn về phía chiếc tách pha lê. Ôi! sao tách pha lê sang trọng và đẹp đẽ thế? Những ánh sáng được tạo ra từ những đường vân, những đường khía châu chuốt càng làm người bạn mới tăng thêm phần nổi bật so với nó. Buồn bã, nó đưa ánh mắt nhìn anh chủ. Trong mắt anh chủ bậy giờ chỉ có tách pha lê mà thôi, nó đau đớn nhận ra điều đó. Nó cũng nhận ra rằng những ngày tiếp theo sẽ là những ngày đau khổ đối với nó. Nó lẳng lặng chịu đựng, miễn là nó vẫn luôn ở bên anh để được nhìn thấy gương mặt anh hạnh phúc bên chiếc tách pha lê. Nó luôn dõi mắt theo anh mỗi ngày....
.......Không giống như nó, tách pha lê rất kiêu kỳ và hợm hĩnh, tách pha lê rất khó chịu khi phải phục vụ anh. Mỗi khi anh chủ định rót đầy cà phê vào người nó, nó như muốn vùng tuột ra khỏi tay anh. Lần nào anh cũng phải dỗ dành nó, đặt nó ở một nơi đẹp đẽ, to rộng và giữ chặt nó trong tay. Vậy mà......anh chủ luôn trầm trồ khen ngợi nó, anh xem nó như một vật quý nên không ai được phép đụng vào. Và mỗi lần.......anh đưa môi kề nó, ánh mắt anh đầy đam mê, như anh đang hưởng thụ từng phút giây tươi đẹp của cuộc sống. Nhưng tách pha lê vẫn không hài lòng, nó cứ đỏng đảnh bắt anh phải luôn ngắm nghía nó, lau chùi nó thật sạch và để cho nó khô ráo ở một chỗ ít nắng nhưng thật thoáng mát. Nếu là tách thủy tinh, nó sẽ không để anh phải nhọc lòng như thế.
.......nép mình ở một góc, tách thủy tinh tiếc nuối nhìn những giây phút anh chủ thật sự được thưởng thức hương vị cà phê bị mất dần, mất dần. Nó thương anh quá nhưng làm sao có thể làm gì được lúc này, lúc anh đang có vẻ hạnh phúc thế kia chứ. Đó là sự chọn lựa của anh, có thể anh thích thứ hạnh phúc như thế.
..........một người bạn mời anh đến chơi nhà và họ đãi anh chủ một tách cà phê đựng trong một cái ly sứ. Anh cầm ly sứ lên tay định nói mỉa gì đó với bạn thì mùi thơm của cà phê đã ngăn anh lại. Anh hít một hơi thật sâu và chậm rãi uống thử một ngụm cà phê.
-Tuyệt, loại gì vậy? (anh chợt thốt lên.)
Anh nhớ hình như đã lậu rồi anh chưa được thưởng thức một loại cà phê ngon đến thế.........Đợi anh uống thêm vài ngụm nữa, người bạn cười bảo:
- Loại cà phê cậu thích, loại cậu cho tớ hôm trước. Bộ dạo này cậu không uống cà phê à?
Ngẩn người trong vài phút, anh chủ nâng tách uống thêm vài ngụm nữa........Đúng rồi, hương vị cà phê quen thuộc. Nhưng sao hôm nay nó lại ngon đến thế. Cái ly sứ bình thường tưởng chừng như sẽ làm mất đi một phần hương vị của cà phê, vậy mà...........Cũng giống như chiếc tách thủy tinh của anh...........Phải rồi, đã có một thời gian anh cũng được thưởng thức hương vị cà phê cũng ngon như thế bằng chiếc tách thủy tinh bình thường. Bỗng ........ anh chợt nhận ra rằng chính sự giản dị, sự mộc mạc của chiếc tách đã làm toát lên được hương vị cà phê. Việc chăm chút vào một cái tách đã làm hương vị cà phê ngày càng bị mất đi. Thật ra, hương vị cà phê không bao giờ mất đi mà vì do cảm giác của anh thôi. Lúc đó anh chỉ uống để uống chứ không có thời gian để thưởng thức........Anh xin phép bạn ra về. Trên đường về, anh dự định khi về đến nhà sẽ đem ngay tách thủy tinh ra lau chùi và lại sẽ thưởng thức cà phê trong cái tách ấy. Còn chiếc tách pha lê, nó chỉ là vật trang trí, anh sẽ trưng nó vào tủ kính mãi mãi.
...Về đến nhà, anh đi nhanh đến cái kệ để tìm chiếc tách thủy tinh nhưng.........nó đã bị rơi vỡ làm nhiều mảnh khắp nền nhà. Thì ra một cơn gió mạnh vô tình đã luồng qua cửa sổ, nó hất chiếc tách yếu ớt đang tuyệt vọng rơi xuống đất........Anh chủ hốt hoảng ngồi ngay xuống nhặt những mảnh vỡ và cố gắng tìm cách dán chúng lại với nhau. Nhưng không thể nào đâu, nó đã bị vỡ làm nhiều mảnh vụn rồi mà. Tuyệt vọng, anh buông thỏng người xuống, anh đã thật sự mất nó rồi......Giờ đây, anh chỉ còn có thể mân mê những mảnh vỡ............tiếc nuối.
Câu chuyện đến đây đã hết rồi? Vậy bé nào có thể cho cô biết kết thúc câu chuyện như vậy, tác giả muốn nói lên điều gì nào?Last edited by gigisister; 22-03-2007, 07:20 AM.Don't make friends who are comfortable to be with. Make friends who will force you to lever yourself up
Comment
Comment