DỤC VỌNG
Vào buổi sáng, một hoàng đế đang dạo bước ngoài cung thì gặp một người ăn mày. Ngài bèn hỏi người ăn mày, "Ngươi muốn gì?"
Người ăn mày cười: "Tâu Bệ hạ, Người hỏi thần y như là có thể thỏa mãn ước vọng của thần vậy"
Hoàng đế cảm thấy bị xúc phạm. Ngài nói: "Dĩ nhiên là ta có thể làm cho nhà ngươi thỏa nguyện. Hãy nói đi, ngươi mong muốn điều gì?"
Và người ăn mày đáp: "Xin bệ hạ hãy suy nghĩ hai lần trước khi hứa hẹn bất cứ điều gì".
Người ăn mày không phải là một người ăn mày bình thường, kiếp trước ông là thầy của các hoàng đế. Ông đã có một lời nguyền tự khi đó: "Ta sẽ đến và sẽ cố thức tỉnh trong kiếp sau của các ngươi. Kiếp này các ngươi có thể quên, nhưng ta sẽ trở lại". Nhưng hoàng đế đã hoàn toàn quên _ nào ai nhớ được tiền kiếp của mình?. Vì vậy ngài nài nỉ, "Ta sẽ thỏa mãn ước vọng của ngươi. Ta là một hoàng đế đầy quyền năng, vậy ngươi có ước vọng gì mà ta không thỏa mãn được chứ?"
Người ăn mày đáp: "Chỉ là một ước vọng đơn giản. Bệ hạ hãy xem cái bát này, bệ hạ có thể làm đầy nó với một thứ gì đó chứ?
Hoàng đế đáp, "Dĩ nhiên". Ngài gọi viên tể tướng đến và nói, "Hãy trút đầy tiền vào bát của gã ăn mày này". Viên tể tướng đi lấy tiền và trút vào trong bát, tiền mất hút. Ông ta trút và trút, cứ vào lúc ông ta trút, thì tiền cứ mất hút mãi. Và cái bát của người ăn mày vẫn trống rỗng.
Toàn bộ triều thần tụ tập lại. Một lát thôi là tiếng đồn đại vang khắp kinh đô, một đám đông tụ tập. Uy tín của nhà vua cũng đem ra đặt cược. Ngài nói với những cận thần: "Cho dù toàn bộ vương quốc có mất đi, ta cũng sẵn lòng, nhưng ta không thể bại trận bởi người ăn mày này". Kim cương, ngọc ngà, châu báu đều hết sạch. Cái bát xin ăn dường như không có đáy. Mọi thứ được cho vào trong đó_ mọi thứ_ và ngay lập tức biến mất như không hề tồn tại. Cuối cùng thì trời cũng tối, và mọi người đều đứng lặng nơi đó. Đức vua sụp xuống chân người ăn mày thừa nhận sự thất bại. Ngài nói, "Hãy cho ta biết một điều. Ngươi đã chiến thắng_ nhưng trước khi dời bước, hãy thỏa mãn sự tò mò của ta. Cái bát ăn xin của ngươi chế tạo bằng thứ gì?
Người ăn mày cười và nói: "Nó làm bằng tâm thức của con người. Không có gì bí mật cả. Nó đơn giản là được tạo nên từ dục vọng của con người"
Nhận thức này sẽ làm thay đổi cuộc sống. Hãy xem xét dục vọng của con người_ cái gì cấu thành nên nó? Trước tiên là những sự ham muốn, khao khát tột độ, và bạn cảm thấy vô cùng thích thú, khi bạn gần đạt được. Thế nhưng khi bạn có một chiếc xe hơi, bạn có một chiếc du thuyền, bạn có một căn nhà, bạn có một người đàn bà, thì bỗng nhiên tất cả những điều đó bỗng lại trở nên vô nghĩa. Cái gì đã xảy ra? Tâm trí bạn đã không còn bị vật chất chi phối nữa. Chiếc xe vẫn ở trên đường, người phụ nữ vẫn trên giường, tiền của bạn vẫn còn ở trong ngân hàng _ một lần nữa sự phấn khích đã biến mất. Một lần nữa sự trống rỗng hiện ra ở đó, sẵn sàng nuốt chửng lấy bạn. Một lần nữa bạn phải tạo ra một ham muốn khác để trốn khỏi cái vực thẳm đang mở ra chờ bạn.
Đó là lý do tại sao người ta cứ hết đi từ những ham muốn này đến ham muốn khác. Đó là lý do vì sao cứ còn mãi những người ăn mày. Toàn bộ đời sống của bạn minh chứng điều đó không biết bao nhiêu lần_ mọi dục vọng rồi cũng tan biến. Và khi đạt được mục đích, bạn sẽ tìm đến một dục vọng khác.
Cái ngày mà bạn nhận thức được rằng dục vọng rồi cũng tiêu tan sẽ làm chuyển hướng cuộc đời của bạn.
Cuộc hành trình khác là hướng nội, hướng về tâm linh, quay về.