C a D a o T ụ c N g ữ V ề T ì n h C h ị E m
Chồng con nó chẳng ra gì
Tổ tôm sóc đĩa nó thì chơi hoang
Nói ra, xấu thiếp hổ chàng
Nó giận, nó phá tan hoang cửa nhà
Nói đây, có chị em nhà
Còn năm ba thúng thóc với một và cân bông
Em bán đi trả nợ cho chồng
Còn ăn hết nhịn cho hả lòng chồng con
Đắng cay ngậm quả bồ hòn
Cửa nhà gia thế, chồng con kém người
Nói ra, sợ chị em cười
Con nhà nho-giáo lấy phải người đần ngu
Rồng vàng tắm nước ao tù
Người khôn ở với người ngu nặng mình
Chồng em nó chẳng ra gì
Tổ tôm, xóc đĩa, nó thì chơi hoang
Nói ra xấu thiếp hổ chàng
Nó giận nó phá tang hoang cuẳ nhà
Nói đây, có chị em này
Còn năm thúng thóc, một vài cân bông
Em bán đi, trả nợ cho chồng
Còn ăn hết nhịn, hả lòng chồng con
Đắng cay ngậm quả bồ hòn
Cửa nhà gia thế, chồng con kém người
Nói ra sợ chị em cười
Con nhà gia giáo, gặp ngưởi đần ngu!
Rồng vàng tắm nước ao tù
Người khôn ở với người ngu bực mình.
Chồng lớn vợ bé thì xinh
Chồng bé vợ lớn ra tình chị em
Em ơi đừng khóc chị yêu
Nín đi chị kể truyện Kiều em nghe
Gái có chồng như gông đeo cổ
Gái không chồng như phản gỗ long đanh
Phản long đanh anh còn chửa được
Gái không chồng chạy ngược chạy xuôi
Không chồng khốn lắm chị em ơi!
Mọi người có cả, em ngồi em than
Hoa bí đỏ ngầu hoa bầu trắng xóa
Muốn được ăn quả, đừng có ngắt hoa
Ai về nhắn chị em nhà
Muốn cho hoa tốt liệu mà bón phân
Lẳng lơ chẵng một mình tôi
Thanh Lâm, Ðồng Sớm cũng đôi ba người
Nói ra sợ chị em cười
Lấy chồng tháng chín, tháng mười đẻ con
Chồng con nó chẳng ra gì
Tổ tôm sóc đĩa nó thì chơi hoang
Nói ra, xấu thiếp hổ chàng
Nó giận, nó phá tan hoang cửa nhà
Nói đây, có chị em nhà
Còn năm ba thúng thóc với một và cân bông
Em bán đi trả nợ cho chồng
Còn ăn hết nhịn cho hả lòng chồng con
Đắng cay ngậm quả bồ hòn
Cửa nhà gia thế, chồng con kém người
Nói ra, sợ chị em cười
Con nhà nho-giáo lấy phải người đần ngu
Rồng vàng tắm nước ao tù
Người khôn ở với người ngu nặng mình
Chồng em nó chẳng ra gì
Tổ tôm, xóc đĩa, nó thì chơi hoang
Nói ra xấu thiếp hổ chàng
Nó giận nó phá tang hoang cuẳ nhà
Nói đây, có chị em này
Còn năm thúng thóc, một vài cân bông
Em bán đi, trả nợ cho chồng
Còn ăn hết nhịn, hả lòng chồng con
Đắng cay ngậm quả bồ hòn
Cửa nhà gia thế, chồng con kém người
Nói ra sợ chị em cười
Con nhà gia giáo, gặp ngưởi đần ngu!
Rồng vàng tắm nước ao tù
Người khôn ở với người ngu bực mình.
Chồng lớn vợ bé thì xinh
Chồng bé vợ lớn ra tình chị em
Em ơi đừng khóc chị yêu
Nín đi chị kể truyện Kiều em nghe
Gái có chồng như gông đeo cổ
Gái không chồng như phản gỗ long đanh
Phản long đanh anh còn chửa được
Gái không chồng chạy ngược chạy xuôi
Không chồng khốn lắm chị em ơi!
Mọi người có cả, em ngồi em than
Hoa bí đỏ ngầu hoa bầu trắng xóa
Muốn được ăn quả, đừng có ngắt hoa
Ai về nhắn chị em nhà
Muốn cho hoa tốt liệu mà bón phân
Lẳng lơ chẵng một mình tôi
Thanh Lâm, Ðồng Sớm cũng đôi ba người
Nói ra sợ chị em cười
Lấy chồng tháng chín, tháng mười đẻ con
Lúc đêm sương sương lạnh trăng mờ
Canh tàn, rượu tỉnh, lúc bấy giờ em nghĩ thương thân
Em tiếc thay trong giá trắng ngần
Nỡ gieo mình vào đám phong trần mà chơi
Chốn hang sâu lẩn khuất hương trời
Non xanh nước biếc để ai người biết cho
Con chim khôn đã mắc phải dò
Vui gì cái kiếp giang hồ hỡi chị em ơi
Tính đốt tay quá nửa xuân rồi
Đầu xanh mấy nỗi da mồi tóc sương
Kiếp hồng nhan nghĩ đến mà thương
Tài tình chi lắm để mang nợ đời
Trông non sông mà thẹn với Trời
Khi vui vui gượng, khi cười em cười suông
Ruột con tằm trăm mối tơ vương
Bên trời góc bể biết gởi can trường vào đâu
Ai về nhắn ả Mạc Sầu.
Mày đẹp cho mẹ mày lo
Đêm đêm lắm kẻ rình mò ước ao,
Xấu xí như chị em tao,
Đêm nằm ngỏ cửa, gió vào mát thay
Muốn cho anh chị em nhà
Trên dưới thuận hòa, nếp sống an vui
Miệng mời tay lại mở nem
Nem thời có ít, chị em thời nhiều
Một lo đứng cửa trông ra
Hai lo đi lấy chồng xa nước người
Ba lo sợ chị em cười
Bốn lo đi ngược, về xuôi sao đành
Năm lo lúc tử, lúc sinh
Sáu lo phận (con) gái một mình đường xa
Bảy lo nhớ cửa nhớ nhà
Tám lo còn chút mẹ già ai nuôi
Chín lo em thiệt cả mười
Mười lo (Để em) kiếm lối tìm nơi đi về
Một năm là mấy mùa xuân
Gái kia hồ dễ mấy lần đưa dâu
Chị em dâu như bầu nước lã
Chị em gái như cái nhân sâm
Ngày xưa đại tướng cầm quân
Ngày nay đại tướng cầm quần chị em
Nhờ cô nhờ bác giúp lời
Chị em giúp của, ông trời định đôi
Người ta năm bảy chị em
Tôi đây như thể chiếc nem lột trần
Canh tàn, rượu tỉnh, lúc bấy giờ em nghĩ thương thân
Em tiếc thay trong giá trắng ngần
Nỡ gieo mình vào đám phong trần mà chơi
Chốn hang sâu lẩn khuất hương trời
Non xanh nước biếc để ai người biết cho
Con chim khôn đã mắc phải dò
Vui gì cái kiếp giang hồ hỡi chị em ơi
Tính đốt tay quá nửa xuân rồi
Đầu xanh mấy nỗi da mồi tóc sương
Kiếp hồng nhan nghĩ đến mà thương
Tài tình chi lắm để mang nợ đời
Trông non sông mà thẹn với Trời
Khi vui vui gượng, khi cười em cười suông
Ruột con tằm trăm mối tơ vương
Bên trời góc bể biết gởi can trường vào đâu
Ai về nhắn ả Mạc Sầu.
Mày đẹp cho mẹ mày lo
Đêm đêm lắm kẻ rình mò ước ao,
Xấu xí như chị em tao,
Đêm nằm ngỏ cửa, gió vào mát thay
Muốn cho anh chị em nhà
Trên dưới thuận hòa, nếp sống an vui
Miệng mời tay lại mở nem
Nem thời có ít, chị em thời nhiều
Một lo đứng cửa trông ra
Hai lo đi lấy chồng xa nước người
Ba lo sợ chị em cười
Bốn lo đi ngược, về xuôi sao đành
Năm lo lúc tử, lúc sinh
Sáu lo phận (con) gái một mình đường xa
Bảy lo nhớ cửa nhớ nhà
Tám lo còn chút mẹ già ai nuôi
Chín lo em thiệt cả mười
Mười lo (Để em) kiếm lối tìm nơi đi về
Một năm là mấy mùa xuân
Gái kia hồ dễ mấy lần đưa dâu
Chị em dâu như bầu nước lã
Chị em gái như cái nhân sâm
Ngày xưa đại tướng cầm quân
Ngày nay đại tướng cầm quần chị em
Nhờ cô nhờ bác giúp lời
Chị em giúp của, ông trời định đôi
Người ta năm bảy chị em
Tôi đây như thể chiếc nem lột trần
Tham giầu em lấy thằng bé tí tì ti
Làng trên xóm dưới thiếu gì trai tơ,
Em phải đem thân cho nó giày vò,
Đêm đông tháng giá nó nằm co trong lòng,
Cũng mang danh là gái có chồng
Mười đông ấp cạnh giường không cả mười,
Em nói ra đây sợ chúng chị em cười,
Má hồng bỏ quá thiệt đời xuân xanh!
Em cũng liều cho thằng bé trẻ ranh,
Sờ mó qua quýt năm canh cho đỡ buồn,
Em buồn, em lại nhấc thằng bé lên hôn.
Nó còn bé dại, chả nên cơm cháo gì!
Nó ngủ nó ngáy khì khì
Một giấc đến sáng, còn gì là xuân!
Hỡi chị em ơi hoa nở mấy lần.
Thân em mười sáu tuổi đầu
Cha mẹ ép gả làm dâu nhà người
Nói ra sợ chị em cười
Năm ba chuyện thảm, chín mười chuyện cay
Tối về đã mấy năm nay
Buồn riêng thì có, vui rày thì không.
Ngày thời vất vả ngoài đồng
Tối về thời lại nằm không một mình.
Có đêm thức suốt năm canh
Rau heo, cháo chó, loanh quanh đủ trò.
Tháng giêng lúa mới chia vè
Tháng tư lúa đã đỏ hoe đầy đồng.
Chị em đi sắp gánh gồng
Đòn càn tay hái ta cùng ra đị
Khó nghèo cấy mướn gặt thuê
Lấy công đổi của chớ hề luy aị
Tháng hai cho chí tháng mười
Năm mười hai tháng em ngồi em suy
Vụ chiêm em cấy lúa đi
Vụ mùa lúa ré, sớm thì ba giăng.
Thú quê rau cá đã từng
Gạo thơm cơm trắng chi bằng tám xoan.
Việc nhà em liệu lo toan
Khuyên chàng học tập cho ngoan kẻo mà.
Tháng sáu em cấy anh bừa
Tháng mười em gặt anh đưa cơm chiều.
Tròng trành (Chòng chành) như nón không quai
Như thuyền không lái như ai không chồng
Gái có chồng như gông đeo cổ
Gái không chồng như phản gỗ long đanh
Phản long đanh anh còn chữa được
Gái không chồng chạy ngược chạy xuôi
Không chồng khổ lắm chị em ơi
(Sưu Tầm)
Làng trên xóm dưới thiếu gì trai tơ,
Em phải đem thân cho nó giày vò,
Đêm đông tháng giá nó nằm co trong lòng,
Cũng mang danh là gái có chồng
Mười đông ấp cạnh giường không cả mười,
Em nói ra đây sợ chúng chị em cười,
Má hồng bỏ quá thiệt đời xuân xanh!
Em cũng liều cho thằng bé trẻ ranh,
Sờ mó qua quýt năm canh cho đỡ buồn,
Em buồn, em lại nhấc thằng bé lên hôn.
Nó còn bé dại, chả nên cơm cháo gì!
Nó ngủ nó ngáy khì khì
Một giấc đến sáng, còn gì là xuân!
Hỡi chị em ơi hoa nở mấy lần.
Thân em mười sáu tuổi đầu
Cha mẹ ép gả làm dâu nhà người
Nói ra sợ chị em cười
Năm ba chuyện thảm, chín mười chuyện cay
Tối về đã mấy năm nay
Buồn riêng thì có, vui rày thì không.
Ngày thời vất vả ngoài đồng
Tối về thời lại nằm không một mình.
Có đêm thức suốt năm canh
Rau heo, cháo chó, loanh quanh đủ trò.
Tháng giêng lúa mới chia vè
Tháng tư lúa đã đỏ hoe đầy đồng.
Chị em đi sắp gánh gồng
Đòn càn tay hái ta cùng ra đị
Khó nghèo cấy mướn gặt thuê
Lấy công đổi của chớ hề luy aị
Tháng hai cho chí tháng mười
Năm mười hai tháng em ngồi em suy
Vụ chiêm em cấy lúa đi
Vụ mùa lúa ré, sớm thì ba giăng.
Thú quê rau cá đã từng
Gạo thơm cơm trắng chi bằng tám xoan.
Việc nhà em liệu lo toan
Khuyên chàng học tập cho ngoan kẻo mà.
Tháng sáu em cấy anh bừa
Tháng mười em gặt anh đưa cơm chiều.
Tròng trành (Chòng chành) như nón không quai
Như thuyền không lái như ai không chồng
Gái có chồng như gông đeo cổ
Gái không chồng như phản gỗ long đanh
Phản long đanh anh còn chữa được
Gái không chồng chạy ngược chạy xuôi
Không chồng khổ lắm chị em ơi
(Sưu Tầm)