Tiếng bà Mai the thé vang trong hành lang phá tan bầu không khí im lặng buồn tẻ nơi căn nhà trọ: "Này các em, 12 giờ trưa nay có người đến xem mắt. Nhớ tắm rửa sạch sẽ trang điểm cho bắt mắt người ta nghe chưa. Các em ra phòng tiếp khách trước nửa giờ vì chị có vài điều muốn căn dặn tụi em".
Cái tin khách tới đã đem lại niềm vui phấn khởi cho những cô vừa mới đến nhập 'cuộc chơi lấy chồng ngoại quốc'. Còn đối với những ma cũ ở lâu căn nhà này mà vẫn chưa được ai rước về làm vợ như Út Lành chả hạn thì tin kia chỉ làm họ lo sợ thêm cho thân phận của họ mà thôi.
Thật vậy làm sao Út Lành không cồn cào ruột cho được khi thấy số tiền cô nợ bà Mai ngày càng chồng chất theo thời gian chờ đợi. Cô chỉ còn hai tuần cuối để thử thời vận mà thôi. Suốt hai tuần qua bà Mai cứ đe răn với Út Lành rằng dẫu 4 tháng đã qua, nhưng vì thương tình Út hiền lành nên bà cho ở lại thêm 2 tuần nữa. Nhưng nếu không ai rước Út Lành về làm vợ thì cô phải hoàn lại chi phí cho bà ngay lập tức. Còn nếu như không có tiền thì cô phải đi khách cho đến khi nào hết nợ. Nghĩ đến động mãi dâm, cô gái quê vừa tròn 18 tuổi đời tên Út Lành bỗng rùng mình lạnh xương sống.
Nếu không may phải bị đẩy vào đó thì cô còn mặt mũi nào để nhìn thấy cha mẹ họ hàng, bà con lối xóm ở dưới quệ Giấc mơ đổi đời tươi sáng lấy được một người chồng ngoại quốc khá giả để gửi tiền về nuôi gia đình như người mối lái tả chưa thấy đâu mà giờ đây Út Lành chỉ thấy một tương lai đen tối sắp chụp lên đầu cộ Út ngậm ngùi soi thân phận mình trong gương, uể oải đánh một lớp phấn hồng lên má và tô đỏ đôi môi. Nhìn hộp phấn thỏi son hoàn toàn xa lạ với mình chỉ mới cách đây 4 tháng, Út Lành nghe đau nhói trong tim. Cô tự hỏi bộ mặt phấn son này rồi sẽ đưa cuộc đời cô đi về đâu.
Tiếng bà Mai the thé gọi mọi người vào gặp bà cắt đứt dòng suy tư của cô gái quệ Khi các cô đã đông đủ, bà Mai dặn dò: ' Khi khách đến các em phải cởi hết quần áo cho họ xem. Cưới vợ cũng tốn kém nên người ta cần xem xét kỹ lưỡng mọi chỗ. Nếu có ai lỡ nặng tay làm các em đau hay khó chịu thì các em không được nhăn mặt than phiền mà phải tươi cười. Các em phải biết chiều khách thì người ta mới cưới các em về làm vợ'.
Nói xong bà nhìn Út Lành rồi lên giọng:
"Các em có nhớ lần trước không ? Con Út Lành vì không nghe lời chị, đẩy tay khách ra chỉ vì ông ta làm đau ngực nó, cho nên họ đâu thèm cưới con Út về làm vợ. Khách chưa được sơ múi gì với con Út mà nó đã cự tuyệt. Như thế thử hỏi xem có thằng đàn ông nào dám bỏ tiền cưới nó về làm vợ."
Bà Mai cười cười nhìn Út Lành rồi miả mai: "Này Út Lành, em chỉ còn 2 tuần để thử thời vận thôi đấy nhé. Nếu hôm nay mà em không biết nhịn, khéo chiều khách thì em phải tính toán nợ nần cho sòng phẳng với chị. Nhà chị không còn chỗ để chứa em mãi đâu".
Nói xong bà Mai ra lệnh cho các cô đứng theo thứ tự. Người nào ở lâu nhất trong nhà này, có nghiã là món hàng ế ẩm thì phải đứng hàng đầu. Còn cô nào trẻ đẹp mới ra lò thì được xếp đứng sau cùng. Món hàng ế ẩm đứng hàng đầu ngày hôm nay không ai khác hơn là Út Lành. Út Lành chạnh lòng chợt nhớ tới ngày hôm nào cô vẫn còn là món hàng tươi được đứng chót. Nào ngờ đâu chỉ 4 tháng sau cô đã trở thành miếng thịt trâu ôi làm gai mắt bà Mai. Cô ngậm ngùi đâu ngờ được rằng trinh tiết của một cô gái hiền lành vẫn chưa đủ sức hấp dẫn lôi cuốn những ông chồng già khó tính.
Có tiếng chuông reo. Bà Mai vội vã ra đón khách. Khi khách bước vào phòng, 12 cô không hẹn cùng tự động cởi hết quần áo ra cho khách ngắm nghiá. Ông khách chạc độ thất tuần, mồm móm, lưng gù tóc bạc, chân đi khập khễnh.
Mấy cô không dấu được nỗi lo âu thất vọng hiện trên ánh mắt. Đoán được điều đó bà Mai lừ mắt đe dọa:
"Tụi em phải cười lên. Đứa nào mặt bí xị chị sẽ đuổi liền ngay tức khắc".
Chỉ nghe đến chữ đuổi mọi người như cái máy nhoẻn nụ cười thật tươi nhưng trong lòng thầm khấn xin ông bà phù hộ cho mình khỏi bị chọn làm vợ.
Có lẽ đây là lần đấu tiên trong đời người khách già được chứng kiến cảnh 12 toà nhà thiên nhiên lồ lộ nên ông ngẩn ngơ một lúc khiến bà Mai phải nhắc khéo với người thông dịch là mời ông ta chọn hàng. Ông già từ từ lấy kính lão ra đeo và tiến về món hàng đầu tiên là Út Lành. Thấy ông ta nhìn chăm chăm vào bộ ngực nở nang như muốn nuốt sống, Út Lành khó chịu lấy đôi bàn tay che ngực khiến người khách cụt hứng. Thấy thế bà Mai vội nhanh nhẩu ra lệnh cho Út tiến lại gần ông khách hơn để ông ta nhìn cho kỹ. Không những thế bà còn nói với thông dịch viên là xin ông khách cứ tự nhiên xem xét kỹ lưỡng các cộ Được chủ nhà bảo thế, ông khách tha hồ đê mê sờ soạng trên cơ thể cô gái quệ
Chưa bao giờ Út Lành cảm thấy tủi hổ bằng lần này. Nhục vì bị một ông già đáng tuổi ông nội mình sờ nắn thân thể, ngay cả chỗ kín nhất của đời người con gái ông cũng muốn xem cho rõ. Cô muốn thét to lên cho vơi nỗi nhục. Nhưng cô không kêu được vì món nợ bà Mai làm cô tắt tiếng. Ông khách già nâng cầm Út Lành bảo cô há to miệng để ông khám răng. Sau đó ông quay sang hỏi giá bao nhiêu. Bà Mai nhanh nhảu ra dấu 3000 đô. Ông khách bĩu môi lắc đầu chê mắc bảo là chỉ có bộ ngực là coi được còn da mặt lại đen đôi bàn chân nứt nẻ, gốc gác con nhà làm ruộng thì làm sao có giá đó.
Sau đó ông ta đi táy máy những cô còn lại. Thái độ của ông đối với những cô kia cũng thô lỗ như trên. Nhưng có lẽ vì giá bán qúa cao so với khả năng mình nên ông đành quay trở lại món hàng rẻ nhất là Út Lành. Ông ta đòi bớt 50% . Nhưng bà Mai lắc đầu lên tiếng giạy đời: "Lấy gái đẹp ông chỉ thêm mệt óc vì phải canh chừng những kẻ theo tán nó. Thà ông lấy con bé quê xấu xí này còn khỏe thân hơn. Không những thế ông khỏi tốn tiền đi bác sĩ vì nó còn trinh tiết nên không thể truyền bệnh sang cho ông.
Như đánh trúng tim đen của ông già dịch gần đất xa trời nên ông ta xuôi lòng.
Tuy nhiên ông ta vẫn kỳ kèo đòi bớt giá trước khi mua.
Bà Mai lại lên tiếng: 'Giá $3000 đô là rẻ lắm rồi còn gì ! Thời nay muốn mua một chiếc xe cũ chạy được thì ông cũng phải chi ít nhất 3000 đô. Nhưng ông cũng chỉ xài được 1 thời gian ngắn rồi vứt đi. Trong khi đó ông bỏ cùng số tiền trên mà lại lấy được một cô gái trẻ về phục vụ sinh lý suốt đời cho ông. Thế thì thứ nào rẻ và bền hơn thứ nào."
Rốt cuộc bà Mai bớt 15% cho ông khách keo kiệt vì bà muốn tống khứ món hàng ế đi cho lẹ để còn thay cô mới vào. Sau đó bà Mai gọi Út Lành ra một chỗ dỗ ngon ngọt ép cô ưng thuận. Bà hứa nếu cô chịu lấy ông ta thì bà sẽ đưa cho ba má cô 5 triệu đồng. Cô gái quê ôm mặt khóc nức nở. Bà Mai lại vỗ về khuyên nhủ: "Út Lành này, chị thấy nếu em lấy ông ta thì cuộc đời em còn sướng hơn là đi khách để trả nợ cho chị. Đàn ông già nó ít sức nên em chỉ phải chiều nó ít hơn là đi khách 10 lần một ngày. Lúc đó em sẽ mệt hơn, chưa kể đến chuyện chúng nó có thể truyền bệnh sida sang em. Lỡ em ngả bệnh chết sớm thì lấy ai lo cho ba má em. Bỗng tiếng người thông dịch nói vọng vào cho biết khách muốn đi về. Bà Mai lo sợ mất mồi liền đổi giọng với Út Lành : ' Giờ cô có chịu lấy nó không ? Hay là cô muốn ngày mai tôi đưa cô đi vào nhà thổ? Tôi cho cô 5 phút để suy nghĩ". Nói xong bà chạy vội ra ngoài tiếp khách.
Út Lành ôm mặt nghẹn ngào trong tiếng nấc: "Ba má ơi ! con đã bị đẩy vào con đường cùng không có lối thoát ! Con đâu ngờ đời con phải lấy 1 ông chồng già tàn tật đáng tuổi ông nội mình!".
Giấc mơ đổi đời của cô gái quê khi mới bước vào căn nhà này giờ đây đã biến thành ác mộng hãi hùng xé nát đời cộ Trong giây phút tuyệt vọng Út Lành mong có một phép lạ kết liễu đời cộ Nhưng thần chết chỉ biết lắc đầu xót thương cho thân phận oan trái của một tuổi xuân sắp bị dập vùi.
Năm phút sau bà Mai chạy vào mặt lạnh lùng hỏi Út Lành muốn lấy sự chọn lưa. nào. Út Lành thẫn thờ gật đầu chấp thuận. Bà Mai thở dài nhẹ nhõm như vừa trút được gánh nặng. Bà bảo Út Lành về phòng nghỉ ngơi cho khoẻ để mai còn đi mướn áo cưới và Út Lành sẽ theo chồng về Đài Loan nội trong tuần tới.
Đêm đã về khuya. Những giọt mưa lạnh buồn rơi trên mái. Buồn như tiếng nấc của đời người con gái bất hạnh khóc tuổi xuân lịm chết. Buồn như màu tang đen đang phủ lên giấc mơ đổi đời của cô thôn nữ hiền lành khờ khạo. Nhưng Út Lành hỡi ! Cuộc phiêu lưu lấy chồng Đài Loan của cô chưa hẳn sẽ chấm dứt ở nơi đây. Cô nào hay còn nhiều chặng đường tủi nhục khác đang rình rập cô và những cô dâu khác khi đặt chân lên xứ người.
Cô nào nghe được tiếng khóc của hàng mấy chục ngàn chị em phụ nữ VN ngày phải làm người ở, tối phục vụ sinh lý cho cả gia đình chồng. Cô nào thấy được cảnh người vợ trẻ bị chồng đánh đập tàn nhẫn, trói tay chân để nhét thuốc phá thai vào miệng? Cô nào thấu được tiếng rên rỉ của người vợ bị chồng bóp cổ vì không chịu đi khách? Những tiếng thét đau thương đó đã làm trấn động dư luận thế giới. Thế nhưng ở xã hội VN lạnh ngắt tình người, những tiếng thét kia đã được nhà nước bưng bít để họ còn tiếp tục làm giầu trên dịch vụ lấy chồng ngoại quốc, dẫu biết rằng những cô dâu VN đó sẽ có nhiều sắc xuất trở thành những con vật tế thần trong cuộc bán buôn nô lệ tình dục mặc cho ngoại bang tha hồ khai thác.
Chỉ còn vài ngày nữa là cô sẽ đi làm dâu Đài Loan. Tôi cầu chúc cô mọi điều may mắn. Cầu mong người chồng già xấu xí kia còn nhân tính để cô vẫn chỉ là người vợ độc quyền trong cuộc đời ông ta. Tôi muốn khóc khi phải viết gửi đến cô lời cầu chúc này, vì tôi biết đó là sự nhục nhã ít nhất mà cô phải gánh chịu nơi xứ người. Nhưng tôi cũng ngậm ngùi chia sẻ nỗi tủi nhục chung với cô - người con gái VN bất hạnh trong cơn lốc đổi đời đầy oan khiên nghiệt ngã.
Cái tin khách tới đã đem lại niềm vui phấn khởi cho những cô vừa mới đến nhập 'cuộc chơi lấy chồng ngoại quốc'. Còn đối với những ma cũ ở lâu căn nhà này mà vẫn chưa được ai rước về làm vợ như Út Lành chả hạn thì tin kia chỉ làm họ lo sợ thêm cho thân phận của họ mà thôi.
Thật vậy làm sao Út Lành không cồn cào ruột cho được khi thấy số tiền cô nợ bà Mai ngày càng chồng chất theo thời gian chờ đợi. Cô chỉ còn hai tuần cuối để thử thời vận mà thôi. Suốt hai tuần qua bà Mai cứ đe răn với Út Lành rằng dẫu 4 tháng đã qua, nhưng vì thương tình Út hiền lành nên bà cho ở lại thêm 2 tuần nữa. Nhưng nếu không ai rước Út Lành về làm vợ thì cô phải hoàn lại chi phí cho bà ngay lập tức. Còn nếu như không có tiền thì cô phải đi khách cho đến khi nào hết nợ. Nghĩ đến động mãi dâm, cô gái quê vừa tròn 18 tuổi đời tên Út Lành bỗng rùng mình lạnh xương sống.
Nếu không may phải bị đẩy vào đó thì cô còn mặt mũi nào để nhìn thấy cha mẹ họ hàng, bà con lối xóm ở dưới quệ Giấc mơ đổi đời tươi sáng lấy được một người chồng ngoại quốc khá giả để gửi tiền về nuôi gia đình như người mối lái tả chưa thấy đâu mà giờ đây Út Lành chỉ thấy một tương lai đen tối sắp chụp lên đầu cộ Út ngậm ngùi soi thân phận mình trong gương, uể oải đánh một lớp phấn hồng lên má và tô đỏ đôi môi. Nhìn hộp phấn thỏi son hoàn toàn xa lạ với mình chỉ mới cách đây 4 tháng, Út Lành nghe đau nhói trong tim. Cô tự hỏi bộ mặt phấn son này rồi sẽ đưa cuộc đời cô đi về đâu.
Tiếng bà Mai the thé gọi mọi người vào gặp bà cắt đứt dòng suy tư của cô gái quệ Khi các cô đã đông đủ, bà Mai dặn dò: ' Khi khách đến các em phải cởi hết quần áo cho họ xem. Cưới vợ cũng tốn kém nên người ta cần xem xét kỹ lưỡng mọi chỗ. Nếu có ai lỡ nặng tay làm các em đau hay khó chịu thì các em không được nhăn mặt than phiền mà phải tươi cười. Các em phải biết chiều khách thì người ta mới cưới các em về làm vợ'.
Nói xong bà nhìn Út Lành rồi lên giọng:
"Các em có nhớ lần trước không ? Con Út Lành vì không nghe lời chị, đẩy tay khách ra chỉ vì ông ta làm đau ngực nó, cho nên họ đâu thèm cưới con Út về làm vợ. Khách chưa được sơ múi gì với con Út mà nó đã cự tuyệt. Như thế thử hỏi xem có thằng đàn ông nào dám bỏ tiền cưới nó về làm vợ."
Bà Mai cười cười nhìn Út Lành rồi miả mai: "Này Út Lành, em chỉ còn 2 tuần để thử thời vận thôi đấy nhé. Nếu hôm nay mà em không biết nhịn, khéo chiều khách thì em phải tính toán nợ nần cho sòng phẳng với chị. Nhà chị không còn chỗ để chứa em mãi đâu".
Nói xong bà Mai ra lệnh cho các cô đứng theo thứ tự. Người nào ở lâu nhất trong nhà này, có nghiã là món hàng ế ẩm thì phải đứng hàng đầu. Còn cô nào trẻ đẹp mới ra lò thì được xếp đứng sau cùng. Món hàng ế ẩm đứng hàng đầu ngày hôm nay không ai khác hơn là Út Lành. Út Lành chạnh lòng chợt nhớ tới ngày hôm nào cô vẫn còn là món hàng tươi được đứng chót. Nào ngờ đâu chỉ 4 tháng sau cô đã trở thành miếng thịt trâu ôi làm gai mắt bà Mai. Cô ngậm ngùi đâu ngờ được rằng trinh tiết của một cô gái hiền lành vẫn chưa đủ sức hấp dẫn lôi cuốn những ông chồng già khó tính.
Có tiếng chuông reo. Bà Mai vội vã ra đón khách. Khi khách bước vào phòng, 12 cô không hẹn cùng tự động cởi hết quần áo ra cho khách ngắm nghiá. Ông khách chạc độ thất tuần, mồm móm, lưng gù tóc bạc, chân đi khập khễnh.
Mấy cô không dấu được nỗi lo âu thất vọng hiện trên ánh mắt. Đoán được điều đó bà Mai lừ mắt đe dọa:
"Tụi em phải cười lên. Đứa nào mặt bí xị chị sẽ đuổi liền ngay tức khắc".
Chỉ nghe đến chữ đuổi mọi người như cái máy nhoẻn nụ cười thật tươi nhưng trong lòng thầm khấn xin ông bà phù hộ cho mình khỏi bị chọn làm vợ.
Có lẽ đây là lần đấu tiên trong đời người khách già được chứng kiến cảnh 12 toà nhà thiên nhiên lồ lộ nên ông ngẩn ngơ một lúc khiến bà Mai phải nhắc khéo với người thông dịch là mời ông ta chọn hàng. Ông già từ từ lấy kính lão ra đeo và tiến về món hàng đầu tiên là Út Lành. Thấy ông ta nhìn chăm chăm vào bộ ngực nở nang như muốn nuốt sống, Út Lành khó chịu lấy đôi bàn tay che ngực khiến người khách cụt hứng. Thấy thế bà Mai vội nhanh nhẩu ra lệnh cho Út tiến lại gần ông khách hơn để ông ta nhìn cho kỹ. Không những thế bà còn nói với thông dịch viên là xin ông khách cứ tự nhiên xem xét kỹ lưỡng các cộ Được chủ nhà bảo thế, ông khách tha hồ đê mê sờ soạng trên cơ thể cô gái quệ
Chưa bao giờ Út Lành cảm thấy tủi hổ bằng lần này. Nhục vì bị một ông già đáng tuổi ông nội mình sờ nắn thân thể, ngay cả chỗ kín nhất của đời người con gái ông cũng muốn xem cho rõ. Cô muốn thét to lên cho vơi nỗi nhục. Nhưng cô không kêu được vì món nợ bà Mai làm cô tắt tiếng. Ông khách già nâng cầm Út Lành bảo cô há to miệng để ông khám răng. Sau đó ông quay sang hỏi giá bao nhiêu. Bà Mai nhanh nhảu ra dấu 3000 đô. Ông khách bĩu môi lắc đầu chê mắc bảo là chỉ có bộ ngực là coi được còn da mặt lại đen đôi bàn chân nứt nẻ, gốc gác con nhà làm ruộng thì làm sao có giá đó.
Sau đó ông ta đi táy máy những cô còn lại. Thái độ của ông đối với những cô kia cũng thô lỗ như trên. Nhưng có lẽ vì giá bán qúa cao so với khả năng mình nên ông đành quay trở lại món hàng rẻ nhất là Út Lành. Ông ta đòi bớt 50% . Nhưng bà Mai lắc đầu lên tiếng giạy đời: "Lấy gái đẹp ông chỉ thêm mệt óc vì phải canh chừng những kẻ theo tán nó. Thà ông lấy con bé quê xấu xí này còn khỏe thân hơn. Không những thế ông khỏi tốn tiền đi bác sĩ vì nó còn trinh tiết nên không thể truyền bệnh sang cho ông.
Như đánh trúng tim đen của ông già dịch gần đất xa trời nên ông ta xuôi lòng.
Tuy nhiên ông ta vẫn kỳ kèo đòi bớt giá trước khi mua.
Bà Mai lại lên tiếng: 'Giá $3000 đô là rẻ lắm rồi còn gì ! Thời nay muốn mua một chiếc xe cũ chạy được thì ông cũng phải chi ít nhất 3000 đô. Nhưng ông cũng chỉ xài được 1 thời gian ngắn rồi vứt đi. Trong khi đó ông bỏ cùng số tiền trên mà lại lấy được một cô gái trẻ về phục vụ sinh lý suốt đời cho ông. Thế thì thứ nào rẻ và bền hơn thứ nào."
Rốt cuộc bà Mai bớt 15% cho ông khách keo kiệt vì bà muốn tống khứ món hàng ế đi cho lẹ để còn thay cô mới vào. Sau đó bà Mai gọi Út Lành ra một chỗ dỗ ngon ngọt ép cô ưng thuận. Bà hứa nếu cô chịu lấy ông ta thì bà sẽ đưa cho ba má cô 5 triệu đồng. Cô gái quê ôm mặt khóc nức nở. Bà Mai lại vỗ về khuyên nhủ: "Út Lành này, chị thấy nếu em lấy ông ta thì cuộc đời em còn sướng hơn là đi khách để trả nợ cho chị. Đàn ông già nó ít sức nên em chỉ phải chiều nó ít hơn là đi khách 10 lần một ngày. Lúc đó em sẽ mệt hơn, chưa kể đến chuyện chúng nó có thể truyền bệnh sida sang em. Lỡ em ngả bệnh chết sớm thì lấy ai lo cho ba má em. Bỗng tiếng người thông dịch nói vọng vào cho biết khách muốn đi về. Bà Mai lo sợ mất mồi liền đổi giọng với Út Lành : ' Giờ cô có chịu lấy nó không ? Hay là cô muốn ngày mai tôi đưa cô đi vào nhà thổ? Tôi cho cô 5 phút để suy nghĩ". Nói xong bà chạy vội ra ngoài tiếp khách.
Út Lành ôm mặt nghẹn ngào trong tiếng nấc: "Ba má ơi ! con đã bị đẩy vào con đường cùng không có lối thoát ! Con đâu ngờ đời con phải lấy 1 ông chồng già tàn tật đáng tuổi ông nội mình!".
Giấc mơ đổi đời của cô gái quê khi mới bước vào căn nhà này giờ đây đã biến thành ác mộng hãi hùng xé nát đời cộ Trong giây phút tuyệt vọng Út Lành mong có một phép lạ kết liễu đời cộ Nhưng thần chết chỉ biết lắc đầu xót thương cho thân phận oan trái của một tuổi xuân sắp bị dập vùi.
Năm phút sau bà Mai chạy vào mặt lạnh lùng hỏi Út Lành muốn lấy sự chọn lưa. nào. Út Lành thẫn thờ gật đầu chấp thuận. Bà Mai thở dài nhẹ nhõm như vừa trút được gánh nặng. Bà bảo Út Lành về phòng nghỉ ngơi cho khoẻ để mai còn đi mướn áo cưới và Út Lành sẽ theo chồng về Đài Loan nội trong tuần tới.
Đêm đã về khuya. Những giọt mưa lạnh buồn rơi trên mái. Buồn như tiếng nấc của đời người con gái bất hạnh khóc tuổi xuân lịm chết. Buồn như màu tang đen đang phủ lên giấc mơ đổi đời của cô thôn nữ hiền lành khờ khạo. Nhưng Út Lành hỡi ! Cuộc phiêu lưu lấy chồng Đài Loan của cô chưa hẳn sẽ chấm dứt ở nơi đây. Cô nào hay còn nhiều chặng đường tủi nhục khác đang rình rập cô và những cô dâu khác khi đặt chân lên xứ người.
Cô nào nghe được tiếng khóc của hàng mấy chục ngàn chị em phụ nữ VN ngày phải làm người ở, tối phục vụ sinh lý cho cả gia đình chồng. Cô nào thấy được cảnh người vợ trẻ bị chồng đánh đập tàn nhẫn, trói tay chân để nhét thuốc phá thai vào miệng? Cô nào thấu được tiếng rên rỉ của người vợ bị chồng bóp cổ vì không chịu đi khách? Những tiếng thét đau thương đó đã làm trấn động dư luận thế giới. Thế nhưng ở xã hội VN lạnh ngắt tình người, những tiếng thét kia đã được nhà nước bưng bít để họ còn tiếp tục làm giầu trên dịch vụ lấy chồng ngoại quốc, dẫu biết rằng những cô dâu VN đó sẽ có nhiều sắc xuất trở thành những con vật tế thần trong cuộc bán buôn nô lệ tình dục mặc cho ngoại bang tha hồ khai thác.
Chỉ còn vài ngày nữa là cô sẽ đi làm dâu Đài Loan. Tôi cầu chúc cô mọi điều may mắn. Cầu mong người chồng già xấu xí kia còn nhân tính để cô vẫn chỉ là người vợ độc quyền trong cuộc đời ông ta. Tôi muốn khóc khi phải viết gửi đến cô lời cầu chúc này, vì tôi biết đó là sự nhục nhã ít nhất mà cô phải gánh chịu nơi xứ người. Nhưng tôi cũng ngậm ngùi chia sẻ nỗi tủi nhục chung với cô - người con gái VN bất hạnh trong cơn lốc đổi đời đầy oan khiên nghiệt ngã.