I. Ông kế toán trưởng đến chơi nhà bạn bè và làm quen được với một cô gái trẻ trung xinh đẹp. "Kể ra mình đáng tuổi bố cô ta ấy chứ! - Ông tự tranh cãi với bản thân – Nhưng nhất định cô ta phải là vợ mình ".
Nói thật lòng, có khi ông còn ngang tuổi với ông nội ông ngoại của cô gái là khác. Do vậy ông càng sung sướng, khi trong buổi gặp gỡ riêng đầu tiên - nhân dịp này ông có tặng cô một chiếc nhẫn lớn có gắn kim cương - ông đã nhận thấy cả cô gái cũng không hề lãnh đạm với ông.
Chẳng bao lâu, họ chung sống với nhau. Ông kế toán trưởng làm việc nhiều hơn và hầu như ngày nào đi làm về cũng mang theo một thứ gì đó.
Ông đem về khi thì một chiếc ô tô nhãn hiệu “DKV – Junior”, khi thì một chiếc áo măng tô lông rái cá, khi thì một chuỗi hạt kim cương, khi thì một món đồ trang sức nhỏ.
- Tiền làm ngoài giờ của anh đấy! - Ông tuyên bố – Vì em, em yêu, anh luôn cố gắng.
Cô gái mừng rỡ như một đứa trẻ:
- Nhưng anh phải giữ gìn sức khỏe nhé! - Cô nói và áp chặt chiếc áo lông rái cá vào ngực -Tại vì em rất yêu anh, yêu anh lắm lắm!
Cô sắc cho ông uống các thứ thuốc thảo dược và đôi lúc trìu mến gọi ông là “bố”. Cứ thế, họ sống êm ả và hạnh phúc cho tới khi ông kế toán trưởng dốc các khoản tiền tiết kiệm kếch sù ra xây một tòa biệt thự tuyệt đẹp có vườn cây và bể bơi.
Vào một ngày không vui, gần tối vẫn không thấy ông về mà lại xuất hiện mấy viên cảnh sát. Họ niêm phong cả ô tô, cả áo măng tô lông, cả các thứ khác.
- Ông ta đã tham ô hơn một trăm triệu - Họ thông báo vắn tắt.
- Trời! - Cô gái đang yêu tội nghiệp bật khóc - Thế mà tôi chẳng nhận thấy gì cả!
Chả là tình yêu mù quáng mà lại.
II. Người đàn ông mà tôi sắp kể với các bạn đây có cô vợ rất xinh đẹp. Và rất yêu chồng.
Cô yêu chồng mãnh liệt tới mức dù ở đâu, dù đi đâu, cô cũng chỉ toàn nói về chồng.
Ngay cả khi hoàn toàn tình cờ quen biết với Nikodem (đáng lẽ đi taxi, cô lại lên chiếc xe “Fiat – 1100” của anh chàng này) cô vợ yêu chồng tha thiết ấy cũng luôn luôn nói về chồng.
- Anh chở tôi đi đâu thế này?! – Bỗng cô kêu lên – Tôi ở đầu đằng kia của thành phố cơ mà. Dudus chồng tôi sẽ lo lắng đấy. Anh ấy bao giờ cũng sốt ruột bồn chồn nếu tôi về muộn. Chà, giá mà anh biết tôi yêu Dudus đến mức nào và anh ấy dễ thương đến mức nào!…
Sau đó, khi đến nhà Nikodem để xem qua bộ sưu tập các tẩu thuốc của anh ta, cô nói:
- Không biết Dudus của tôi bây giờ đang làm gì nhỉ? Chắc anh ấy chờ đợi tôi lắm và lo lắng lắm. Chà Nikodem, nếu anh biết em yêu Dudus của em đến mức nào! Anh ấy tuyệt diệu lắm cơ.
Vài tuần sau, cô nói với Nikodem ở trong toa ngủ trên tàu hỏa:
- Chắc hẳn Dudus đã bắt đầu nhớ em rồi đấy. Dudus yêu quý! Này, Nikodem, anh thậm chí không thể hiểu nổi em yêu anh ấy đến mức nào đâu!…
Đoàn tàu chở họ chạy mỗi lúc một nhanh đưa họ vượt biên giới trong chuyến đi ra nước ngoài.
Chả là tình yêu không có giới hạn nào hết, không có biên giới nào hết mà lại.
III. Nữ nhân vật thứ ba của tôi cũng trẻ trung, xinh đẹp và rất yêu chồng. Ngày tháng của cô trôi đi êm ả và hạnh phúc.
Cô ngủ rất ngon (thường là đến tận giữa trưa), sau đó cô đến quán cà phê hoặc hiệu thời trang tóc, rồi cô đi dạo. Khi chồng đi làm về, cô ríu rít trò chuyện và âu yếm vuốt ve chồng mãi.
- Hôm nay anh mua gì cho em đấy? Anh có nhớ tới cô vợ bé bỏng của anh không?
Anh không bao giờ quên cô. Họ yêu nhau thắm thiết.
Một ngày nọ, anh bị đuổi việc. Thoạt tiên, anh buộc phải bán xe ôtô. Nhưng anh bông đùa:
- Bây giờ anh sẽ ghi tên tham gia khóa học để trở thành hành khách xe bus và tàu điện…
Sau đó, anh không đem quà cáp về nữa. Và anh nói đùa:
- Anh yêu em, vợ yêu quý của anh, nhưng tình yêu của anh là tình yêu tinh thần…
Còn cô, cô rất đau khổ về tất cả những chuyện đó. Cô yêu anh mãnh liệt đến mức cô không muốn mình là gánh nặng cho anh.
“Anh yêu - cô nghĩ với một tình cảm dịu dàng – Em sẽ không chịu đựng nổi khi trông thấy anh dằn vặt khổ sở đâu. Anh Leshek có ô tô, có biệt thự, mỗi năm đi nghỉ ở nước ngoài một lần… Hãy để anh ấy phải chịu dằn vặt khổ sở”.
Và cô đến với Leshek.
Chả là tình yêu có thể khiến người ta sẵn sàng hy sinh những thứ cực kỳ lớn lao mà lại.
ST! ( Tác Giả: Marius Kriatkovski)
Nói thật lòng, có khi ông còn ngang tuổi với ông nội ông ngoại của cô gái là khác. Do vậy ông càng sung sướng, khi trong buổi gặp gỡ riêng đầu tiên - nhân dịp này ông có tặng cô một chiếc nhẫn lớn có gắn kim cương - ông đã nhận thấy cả cô gái cũng không hề lãnh đạm với ông.
Chẳng bao lâu, họ chung sống với nhau. Ông kế toán trưởng làm việc nhiều hơn và hầu như ngày nào đi làm về cũng mang theo một thứ gì đó.
Ông đem về khi thì một chiếc ô tô nhãn hiệu “DKV – Junior”, khi thì một chiếc áo măng tô lông rái cá, khi thì một chuỗi hạt kim cương, khi thì một món đồ trang sức nhỏ.
- Tiền làm ngoài giờ của anh đấy! - Ông tuyên bố – Vì em, em yêu, anh luôn cố gắng.
Cô gái mừng rỡ như một đứa trẻ:
- Nhưng anh phải giữ gìn sức khỏe nhé! - Cô nói và áp chặt chiếc áo lông rái cá vào ngực -Tại vì em rất yêu anh, yêu anh lắm lắm!
Cô sắc cho ông uống các thứ thuốc thảo dược và đôi lúc trìu mến gọi ông là “bố”. Cứ thế, họ sống êm ả và hạnh phúc cho tới khi ông kế toán trưởng dốc các khoản tiền tiết kiệm kếch sù ra xây một tòa biệt thự tuyệt đẹp có vườn cây và bể bơi.
Vào một ngày không vui, gần tối vẫn không thấy ông về mà lại xuất hiện mấy viên cảnh sát. Họ niêm phong cả ô tô, cả áo măng tô lông, cả các thứ khác.
- Ông ta đã tham ô hơn một trăm triệu - Họ thông báo vắn tắt.
- Trời! - Cô gái đang yêu tội nghiệp bật khóc - Thế mà tôi chẳng nhận thấy gì cả!
Chả là tình yêu mù quáng mà lại.
II. Người đàn ông mà tôi sắp kể với các bạn đây có cô vợ rất xinh đẹp. Và rất yêu chồng.
Cô yêu chồng mãnh liệt tới mức dù ở đâu, dù đi đâu, cô cũng chỉ toàn nói về chồng.
Ngay cả khi hoàn toàn tình cờ quen biết với Nikodem (đáng lẽ đi taxi, cô lại lên chiếc xe “Fiat – 1100” của anh chàng này) cô vợ yêu chồng tha thiết ấy cũng luôn luôn nói về chồng.
- Anh chở tôi đi đâu thế này?! – Bỗng cô kêu lên – Tôi ở đầu đằng kia của thành phố cơ mà. Dudus chồng tôi sẽ lo lắng đấy. Anh ấy bao giờ cũng sốt ruột bồn chồn nếu tôi về muộn. Chà, giá mà anh biết tôi yêu Dudus đến mức nào và anh ấy dễ thương đến mức nào!…
Sau đó, khi đến nhà Nikodem để xem qua bộ sưu tập các tẩu thuốc của anh ta, cô nói:
- Không biết Dudus của tôi bây giờ đang làm gì nhỉ? Chắc anh ấy chờ đợi tôi lắm và lo lắng lắm. Chà Nikodem, nếu anh biết em yêu Dudus của em đến mức nào! Anh ấy tuyệt diệu lắm cơ.
Vài tuần sau, cô nói với Nikodem ở trong toa ngủ trên tàu hỏa:
- Chắc hẳn Dudus đã bắt đầu nhớ em rồi đấy. Dudus yêu quý! Này, Nikodem, anh thậm chí không thể hiểu nổi em yêu anh ấy đến mức nào đâu!…
Đoàn tàu chở họ chạy mỗi lúc một nhanh đưa họ vượt biên giới trong chuyến đi ra nước ngoài.
Chả là tình yêu không có giới hạn nào hết, không có biên giới nào hết mà lại.
III. Nữ nhân vật thứ ba của tôi cũng trẻ trung, xinh đẹp và rất yêu chồng. Ngày tháng của cô trôi đi êm ả và hạnh phúc.
Cô ngủ rất ngon (thường là đến tận giữa trưa), sau đó cô đến quán cà phê hoặc hiệu thời trang tóc, rồi cô đi dạo. Khi chồng đi làm về, cô ríu rít trò chuyện và âu yếm vuốt ve chồng mãi.
- Hôm nay anh mua gì cho em đấy? Anh có nhớ tới cô vợ bé bỏng của anh không?
Anh không bao giờ quên cô. Họ yêu nhau thắm thiết.
Một ngày nọ, anh bị đuổi việc. Thoạt tiên, anh buộc phải bán xe ôtô. Nhưng anh bông đùa:
- Bây giờ anh sẽ ghi tên tham gia khóa học để trở thành hành khách xe bus và tàu điện…
Sau đó, anh không đem quà cáp về nữa. Và anh nói đùa:
- Anh yêu em, vợ yêu quý của anh, nhưng tình yêu của anh là tình yêu tinh thần…
Còn cô, cô rất đau khổ về tất cả những chuyện đó. Cô yêu anh mãnh liệt đến mức cô không muốn mình là gánh nặng cho anh.
“Anh yêu - cô nghĩ với một tình cảm dịu dàng – Em sẽ không chịu đựng nổi khi trông thấy anh dằn vặt khổ sở đâu. Anh Leshek có ô tô, có biệt thự, mỗi năm đi nghỉ ở nước ngoài một lần… Hãy để anh ấy phải chịu dằn vặt khổ sở”.
Và cô đến với Leshek.
Chả là tình yêu có thể khiến người ta sẵn sàng hy sinh những thứ cực kỳ lớn lao mà lại.
ST! ( Tác Giả: Marius Kriatkovski)