Nhiên luí huí suốt đêm ngồi gói món quà tặng anh . Nhiên là thế , thích cái gì làm cho bằng được , quên ăn quên ngủ . Chẳng phải là 1 dịp gì đặc biệt , chỉ là bạn cuả anh về lại Hà Nội, Nhiên muốn làm anh bất ngờ với món quà bé nhỏ cô tự làm .
Sáng hôm sau thì nó đã hoàn tất , Nhiên mang lên lớp cho tuị bạn coi và thêm ý kiến .
- Tao phải ganh tị với mày đấy Nhiên à ! Nhìn cái này là tao không muốn mở ra, nếu mày tặng tao thì tao sẽ cất nó mãi làm kỉ niệm .
- Mày tặng cái gì cho anh vậy ?
-Không có gì là vật chất trong đó cả, toàn là tâm hồn thôi !
-Con nhỏ này , mày sến vưà vưà thôi .
Rồi cả đám ôm bụng cười hixhix
**
9 giờ 30 phút sáng , chuông reo đổi tiết . Nhiên chạy xuống lầu , cô đã hẹn gặp Quang ở dưới và đưa Quang món quà
-Em không có gì tặng anh à ?
Nhiên sững người, nhưng khuôn mặt không lộ vẻ gì . Nhiên đóng kịch rất giỏi, đã từng đóng vai bà hàng xóm bị mất gà chửi đông đổng làm cả khoá cười ồ vì cái nét đanh đá chanh chua pha chút hài hước cuả cô .
-Aha, món quà sau bao giờ cũng cho người quan trọng nhất, mà bây giờ trước mặt em là anh .
Nhiên vưà cười vưà thò tay trong tuí quần lấy ra 1 khỉ xinh xinh . Nhiên định gưỉ kèm con này trong món quà cuả cô .
-Nó xấu xí thật, nhưng nó thích anh, em đành phải dứt ruột cho nó theo anh .
Nhiên cười cười, ánh mắt trong veo lung linh trong nắng .
-Em yên tâm, anh sẽ đưa tận tay cho Khoa, àh không ,phải bắt nó qua nhà anh lấy !
Quang nhìn Nhiên với ánh mắt tiếc nuối, anh đã từng thích cô ...
-Thôi, anh đi đi, coi chừng trễ tàu, em vô học đây, chúc anh đi đường không bị lọt ổ gà .
-Xe lưả mà cũng bị lọt ổ gà à .
Quang cười cốc vào đầu Nhiên, anh nhấn ga rồi chạy đi . Nhiên đứng đó, vẫn thấy ánh mắt anh nhìn cô qua kính chiếu hậu .
**
Cuối tháng 6, trời lúc mưa lúc nắng . Nhiên đã thi xong hết học kì , nhưng cô và nhỏ bạn vẫn đang học thêm tiếng Nhật . Buổi tối trời mưa tầm tã , Nhiên vưà đi học về , lau người rồi leo lên giường coi phim .
Chuông điện thoại rung lên, cái bản nhạc Romance duị dàng khe khẽ
-Em đang ở đâu đó , anh đang ở rất gần nhà em .
Nhiên giật mình .
-Anh vô Sài Gòn hồi nào vậy ?
-Mới hồi chiều, bây giờ anh đang ở nhà anh anh .
Nhiên cười, cô không dễ hốt hoảng lâu .
-Mà anh đang ở đâu mà nói rất gần nhà em ?
-Anh đang đứng trước sân nhà có giàn bông giấy và cái cổng cao cao , à, và có cả con chó dữ nưã .
Nhiên lại giật mình, cô nhìn qua cưã sổ phòng xuống cái cổng, đâu có ai ...
- Vậy thì anh trèo tường vô luôn đi , em đang đợi nè
Cô cười mỉm chi, Khoa bật rồi cười lớn trong phone
-Anh sợ con chó nhà em lắm, hôm qua anh cố trèo nó cắn mất cái quần cuả anh , bây giờ thành 2 ống rồi ...
-Ngày mai anh gặp em nhé, được không cô bé ?
..
..Nhiên cảm thấy gì đó trong lòng ..se lại , hơi bối rồi và bất ngờ . Quen anh nhưng chưa bao giờ cô thấy mặt anh ...
-Daaaa ... được , khoảng 10 giờ sáng , eeemm học xong rồi em nhắn tin cho anh . Có gì em sẽ nhắn cho anh điạ chỉ trường em ....
-Vậy mai gặp em . Ngủ ngon , mơ càng nhiều ác mộng càng tốt .
-Anh cẩn thận đêm nay nhớ đừng leo cổng mà rách quần nưã hen
..
..Khoa đợi Nhiên tắt máy trước rồi anh tắt máy sau
**
Không biết đêm qua cô có ngủ ngon không , nhưng sáng hôm sau cô dậy sớm .
-Lần đầu tiên tao thấy mày đi học sớm ghê ha !
Nhỏ Liễu nhỉn Nhiên với con mắt tò mò
-Ngủ sớm dạy sớm chứ sao ! À, mà chúc nưã mày đi với tao nha !
-Đi đâu?
-Xiú nưã thì biết !
10 giờ, lớp học tan sớm . Cô cố nhìn qua lớp cưả kính mỏng phòng học .
Lại điệu nhạc Romance mơ mộng cất lên
-Anh đang ở dưới, em xuống liền nhé !
...Emmm xuống liền
Nhiên đứng trên ban công lớp học , nhìn xuống dưới đường ...
Cô lững thững đi xuống cầu thang, bây giờ cô chỉ muốn có cái hố trước mặt để nhảy xuống mà không phải gặp anh . Lồng ngực nhảy tưng tưng ...
Những bông hoa nắng chạy nhảy trên mái tóc dài , phản chiếu ánh sáng lên mặt anh .
Khoa nhìn Nhiên bỡ ngỡ và cô cũng vậy , nhưng nét bỡ ngỡ cuả Nhiên được thay bằng nụ cười cuả cô . Còn anh, hai con mắt sâu như ẩn giấu bao điều ...
-Sao em lại đoán ra anh, hay vậy ?
-Cảm giác thôi anh !
-Đi , anh chở em đi một vòng ...
-Anh không sợ em bắt cóc àh ?
-Thế em không sợ anh bắt cóc à ?
...
... Gió ở đâu chạy lại, thổi tung mái tóc Nhiên
-Anh đợi em 1 lát , em đi lấy áo khoác
Nhiên chạy vô lại trong trường , Liễu vẫn đứng đó
-Đi không mày ?
-Mày nghĩ ảnh chở thêm tao làm gì ?
-haha, tao nói vậy thui, chứ mày đi làm gì !
Liễu nhìn Nhiên với hai con mắt hình viên đạn
-Biết vậy tao ừ ban đầu, thôi đi đi nhóc ... Liễu cười tinh quái
**
Nắng vẫn hắt sau lưng hè , hoa nắng vẫn nhảy trên tóc Nhiên , ánh mắt cô vẫn trong veo như sương sớm ....
Đã từ lâu Nhiên không liên lạc với anh,kể từ cái ngày đó !
Cô giận anh ra đi mà không nói một lời .. Mãi về sau cô mới biết anh qua Đức , ngày anh gặp cô cũng là ngày anh lên máy bay ....
-Hồi đó mày gói cái gì tặng anh đó vậy ? Liễu thắc mắc hỏi Nhiên
-Sỏi, hoa hồng khô và hoa cỏ may khô ....
**
---Đến tận bây giờ cô vẫn không biết rằng anh còn giữ món quà đó không ........
Sáng hôm sau thì nó đã hoàn tất , Nhiên mang lên lớp cho tuị bạn coi và thêm ý kiến .
- Tao phải ganh tị với mày đấy Nhiên à ! Nhìn cái này là tao không muốn mở ra, nếu mày tặng tao thì tao sẽ cất nó mãi làm kỉ niệm .
- Mày tặng cái gì cho anh vậy ?
-Không có gì là vật chất trong đó cả, toàn là tâm hồn thôi !
-Con nhỏ này , mày sến vưà vưà thôi .
Rồi cả đám ôm bụng cười hixhix
**
9 giờ 30 phút sáng , chuông reo đổi tiết . Nhiên chạy xuống lầu , cô đã hẹn gặp Quang ở dưới và đưa Quang món quà
-Em không có gì tặng anh à ?
Nhiên sững người, nhưng khuôn mặt không lộ vẻ gì . Nhiên đóng kịch rất giỏi, đã từng đóng vai bà hàng xóm bị mất gà chửi đông đổng làm cả khoá cười ồ vì cái nét đanh đá chanh chua pha chút hài hước cuả cô .
-Aha, món quà sau bao giờ cũng cho người quan trọng nhất, mà bây giờ trước mặt em là anh .
Nhiên vưà cười vưà thò tay trong tuí quần lấy ra 1 khỉ xinh xinh . Nhiên định gưỉ kèm con này trong món quà cuả cô .
-Nó xấu xí thật, nhưng nó thích anh, em đành phải dứt ruột cho nó theo anh .
Nhiên cười cười, ánh mắt trong veo lung linh trong nắng .
-Em yên tâm, anh sẽ đưa tận tay cho Khoa, àh không ,phải bắt nó qua nhà anh lấy !
Quang nhìn Nhiên với ánh mắt tiếc nuối, anh đã từng thích cô ...
-Thôi, anh đi đi, coi chừng trễ tàu, em vô học đây, chúc anh đi đường không bị lọt ổ gà .
-Xe lưả mà cũng bị lọt ổ gà à .
Quang cười cốc vào đầu Nhiên, anh nhấn ga rồi chạy đi . Nhiên đứng đó, vẫn thấy ánh mắt anh nhìn cô qua kính chiếu hậu .
**
Cuối tháng 6, trời lúc mưa lúc nắng . Nhiên đã thi xong hết học kì , nhưng cô và nhỏ bạn vẫn đang học thêm tiếng Nhật . Buổi tối trời mưa tầm tã , Nhiên vưà đi học về , lau người rồi leo lên giường coi phim .
Chuông điện thoại rung lên, cái bản nhạc Romance duị dàng khe khẽ
-Em đang ở đâu đó , anh đang ở rất gần nhà em .
Nhiên giật mình .
-Anh vô Sài Gòn hồi nào vậy ?
-Mới hồi chiều, bây giờ anh đang ở nhà anh anh .
Nhiên cười, cô không dễ hốt hoảng lâu .
-Mà anh đang ở đâu mà nói rất gần nhà em ?
-Anh đang đứng trước sân nhà có giàn bông giấy và cái cổng cao cao , à, và có cả con chó dữ nưã .
Nhiên lại giật mình, cô nhìn qua cưã sổ phòng xuống cái cổng, đâu có ai ...
- Vậy thì anh trèo tường vô luôn đi , em đang đợi nè
Cô cười mỉm chi, Khoa bật rồi cười lớn trong phone
-Anh sợ con chó nhà em lắm, hôm qua anh cố trèo nó cắn mất cái quần cuả anh , bây giờ thành 2 ống rồi ...
-Ngày mai anh gặp em nhé, được không cô bé ?
..
..Nhiên cảm thấy gì đó trong lòng ..se lại , hơi bối rồi và bất ngờ . Quen anh nhưng chưa bao giờ cô thấy mặt anh ...
-Daaaa ... được , khoảng 10 giờ sáng , eeemm học xong rồi em nhắn tin cho anh . Có gì em sẽ nhắn cho anh điạ chỉ trường em ....
-Vậy mai gặp em . Ngủ ngon , mơ càng nhiều ác mộng càng tốt .
-Anh cẩn thận đêm nay nhớ đừng leo cổng mà rách quần nưã hen
..
..Khoa đợi Nhiên tắt máy trước rồi anh tắt máy sau
**
Không biết đêm qua cô có ngủ ngon không , nhưng sáng hôm sau cô dậy sớm .
-Lần đầu tiên tao thấy mày đi học sớm ghê ha !
Nhỏ Liễu nhỉn Nhiên với con mắt tò mò
-Ngủ sớm dạy sớm chứ sao ! À, mà chúc nưã mày đi với tao nha !
-Đi đâu?
-Xiú nưã thì biết !
10 giờ, lớp học tan sớm . Cô cố nhìn qua lớp cưả kính mỏng phòng học .
Lại điệu nhạc Romance mơ mộng cất lên
-Anh đang ở dưới, em xuống liền nhé !
...Emmm xuống liền
Nhiên đứng trên ban công lớp học , nhìn xuống dưới đường ...
Cô lững thững đi xuống cầu thang, bây giờ cô chỉ muốn có cái hố trước mặt để nhảy xuống mà không phải gặp anh . Lồng ngực nhảy tưng tưng ...
Những bông hoa nắng chạy nhảy trên mái tóc dài , phản chiếu ánh sáng lên mặt anh .
Khoa nhìn Nhiên bỡ ngỡ và cô cũng vậy , nhưng nét bỡ ngỡ cuả Nhiên được thay bằng nụ cười cuả cô . Còn anh, hai con mắt sâu như ẩn giấu bao điều ...
-Sao em lại đoán ra anh, hay vậy ?
-Cảm giác thôi anh !
-Đi , anh chở em đi một vòng ...
-Anh không sợ em bắt cóc àh ?
-Thế em không sợ anh bắt cóc à ?
...
... Gió ở đâu chạy lại, thổi tung mái tóc Nhiên
-Anh đợi em 1 lát , em đi lấy áo khoác
Nhiên chạy vô lại trong trường , Liễu vẫn đứng đó
-Đi không mày ?
-Mày nghĩ ảnh chở thêm tao làm gì ?
-haha, tao nói vậy thui, chứ mày đi làm gì !
Liễu nhìn Nhiên với hai con mắt hình viên đạn
-Biết vậy tao ừ ban đầu, thôi đi đi nhóc ... Liễu cười tinh quái
**
Nắng vẫn hắt sau lưng hè , hoa nắng vẫn nhảy trên tóc Nhiên , ánh mắt cô vẫn trong veo như sương sớm ....
Đã từ lâu Nhiên không liên lạc với anh,kể từ cái ngày đó !
Cô giận anh ra đi mà không nói một lời .. Mãi về sau cô mới biết anh qua Đức , ngày anh gặp cô cũng là ngày anh lên máy bay ....
-Hồi đó mày gói cái gì tặng anh đó vậy ? Liễu thắc mắc hỏi Nhiên
-Sỏi, hoa hồng khô và hoa cỏ may khô ....
**
---Đến tận bây giờ cô vẫn không biết rằng anh còn giữ món quà đó không ........