Thông Báo

Collapse
No announcement yet.

Những huyền nhiệm trên hy mã lạp sơn

Collapse
This topic is closed.
X
X
 
  • Chọn Lọc
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts

  • #61
    CHƯƠNG CUỐI
    BÍ PHÁP XUẤT HỒN

    Minh Sư lập lại lời giảng giải của Người về vấn đề đầu tư kiến thức mà tôi muốn được biết rõ ràng hơn:
    - Thưa Minh Sư nếu ta quá sợ hãi về vấn đề bội thực chữ nghĩa trong kinh sách thì các nhà làm văn hóa in sách để làm gì?
    - Ta không khuyên chú là không nên đọc sách quá nhiều mà chỉ nên chọn lọc sách để đọc. Trên thế giới này không nơi nào là không có kinh sách, có điều là làm sao biết chọn lấy những kinh sách nào có thể giúp ta mở mang trí tuệ một cách hữu ích hơn!
    Điều ta khuyến cáo chú là không nên có tham vọng vượt quá nghiệp quả của mình để được đạt đến chánh quả nhanh hơn. Làm như vậy chẳng khác nào ta chuốt lấy hậu quả mang họa vào thân, như nhà sư già Nhật Bản kia chẳng hạn.
    Và đến đây, thầy tôi cũng không quên nhắc lại là tôi có một cuộc đời thật đặc biệt, đòi hỏi tôi phải có một tầm kiến thức thâm sâu cần phải được phát triển trên mọi phương diện, nhất là vấn đề "Thần giao cách cảm":
    - Chú cần phải được huấn luyện thật chu đáo bằng tất cả mọi phương pháp mà tôi đã truyền đạt cho chú! Chỉ trong vòng vài tháng nữa, chú sẽ được luyện "Cảm xạ lực" và "Phối họp thần nhãn" bằng phương pháp viễn thông đúng theo bí pháp của pho kinh vĩ đại nhất thế giới này.
    Chính đó là một văn hóa phẩm do nhiều chân sư ghi chép tất cả các bí kiếp lưu lại cho loài người. Chú sẽ được huấn luyện theo các bí quyết trong pho kinh vĩ đại này một cách thuần thục. Ta biết trước sự quyết định này khiến chú hoang mang không ít, nhất là khi nhìn thấy các bí quyết đi ngoài đường hướng chủ trương của xứ sở chúng ta.
    Nói đến đây thầy tôi hạ thấp giọng trấn an tôi:
    - Chú yên lòng. Tất cả tuy mới mẻ nhưng đều nằm trong một nguyện vọng chung của nhân loại. Tất nhiên là những bí quyết ấy có khi phải dùng đến những ngoại ngữ mà nhiều danh từ của nó không thấy có trong các kinh sách tu hành của người Tây Tạng. Điều này, chú đừng ưu tư ta có bổ phận giảng giải cho chú.
    Quả thật, tôi không khỏi phải hoang mang như Minh Sư đã nói. Làm sao tôi thấu triệt được một cách cặn kẽ một khi ngôn ngữ bất đồng?
    - Lỗ San! Không nên quá ưu tư! Thầy tôi mỉm cười trấn an. Khi mà cảm xạ lực và thần nhãn của mình được phối hợp một cách thật chính xác thì chú có thể lĩnh hội được tư tưởng ở bất cứ sách vở nào chú muốn một cách dễ dàng.
    Đây là một phương pháp ít người biết đến trong môn thần giao cách cảm. Có nhiều quốc gia trên thế giới có những bảo tàng viện hạn chế nghiêm ngặt hay nói cách khác cấm cản bất cứ ai không chứng minh được mình là một sinh viên do chính phủ nước họ gửi đến tham khảo các dữ kiện hay tài liệu lưu trữ tối mật của đất nước họ.
    Tôi buột miệng hỏi :
    - Vậy nếu con muốn đến những nơi ấy cần phải xin giấy giới thiệu của chính phủ ta mỗi khi muốn đến một quốc gia nào đó?!
    - Thì đúng như vậy, song với chú theo ta nghĩ không cần thiết lắm.
    Thấy tôi trố mắt ngạc nhiên, thầy tôi mỉm cười giải thích:
    - Chú có khả năng ngoại lệ là có thể du hành trong "Tinh Thể" để học hỏi những gì chú cần biết. Ta sẽ truyền dạy cho chú sử dụng khoa "Thần Bí Học" này!
    Minh Sư lại nâng chung trà lên nhấm nháp đoạn tiếp tục nói:
    - Lỗ San! Chú nên nhớ rằng sử dụng sai lầm "Thần Lực" hoặc dùng thần lực đàn áp, khống chế bất cứ kẻ nào không cần thiết chú sẽ bị trừng phạt nặng nề. Những giáo pháp bí truyền, siêu hình thượng học, những linh cảm thần thức (ESP) chỉ để giúp đời, nói chung là giúp cho nhân loại và góp phần mở rộng tầm kiến thức cho loài người trên mặt địa cầu này.
    Hành động bất cứ một điều gì cũng phải cần đến cái Tâm, như Lục Cửu Uyên (1139-1192) đã đưa ra cái lý mà ông đã chịu ảnh hưởng thuyết vạn vật duy thức của Phật học. Thuyết này cho rằng vũ trụ tức ngã tâm mà cái tâm của ta đó là vũ trụ. Vậy thì chú hiểu chứ, tâm tức là lý.
    Lục Cửu Uyên cũng đã từng cùng Chu Hy tiến hành cuộc biện luận suốt cả mười ngày, được coi là cuộc biện luận nổi tiếng nhất nơi chùa Nga Hồ tại đất Tín Châu. Sau này Vương Thủ Nhân đời Minh (1472-1528) phát triển thành hệ thống triết học duy tâm chủ quan và được xem là hoàn thiện nhất.
    - Vương Thủ Nhân lại khai triển thêm ra về lý luận chứng minh của mình rằng là tâm ngoại vô vật, tâm ngoại vô sự, tâm ngoại vô học. Ta sẽ truyền đạt cho chú về cái triết thuyết của Vương Thủ Nhân nói về thuyết "Trí lương tri" và "Tri hành hợp nhất" do ông đã đạt được trong hoàn cảnh.
    "Bỗng nhiên nửa đêm giác ngộ ra tôn chỉ cách vật trí tri" vào thời kỳ ông bị đưa đi biếm trích tại vùng Thạch Thừa, Long Tường, tỉnh Quý Châu hoang vu, chung quanh mình chỉ là cây cối, núi non, khỉ ho cò gáy, chẳng có sách vở, ngày ngày chỉ suy tư về những cái đã nghe, những hiện tượng đã thấy.
    Ông ấy có cần đến sách vở trong thời gian bị lưu đày này đâu mà vẫn thông đạt được cái lý thuận của trời đất hiểu được mọi việc trên đời!
    Trở lại vấn đề xuất hồn, tôi hỏi Minh Sư:
    - Thưa Lạt Ma! Con muốn biết rõ thêm vấn đề luyện phép "xuất hồn", Minh sư giảng giải cho con biết về sự lợi hay hại của nó.
    - Có nhiều cách tu luyện phép xuất hồn, có cả bí pháp tự mình theo sách vở luyện tập mà không phải nhờ một chân sư nào hướng dẫn. Trong số này, có người dùng "rượu mạnh" hay "ma túy" hoặc sử dụng chất kích thích tố bằng một liều lượng cao khiến họ có khoái cảm đến tột độ và mê man bất tỉnh ngay khi đó!
    Chính trong thời gian đê mê này, tinh thần họ hoàn toàn bị bại hoại, luôn luôn sống trong cơn hốt hoảng bởi bị ảo giác ám ảnh. Chú nên nhớ rằng "sự sợ hãi" là vấn đề ưu tư hàng đầu trong môn "Thần Bí Học".
    Đó là điều tối kỵ! Người quang minh chính đại tinh thần luôn luôn minh mẫn, chẳng bao giờ ưu tư hay sợ hãi trước bất cứ một hiện tượng nào! Sự sợ hãi làm cho tinh thần ta suy sụp, đầu óc ta rối loạn, đó chính là lúc các "Hồn Ma, Tà Vạy" xâm nhập vào đàn áp phần hồn của ta.
    Chính những người bị say rượu nhiều khi họ nhìn thấy chung quanh mình toàn là những hình ảnh của các giống sinh vật lạ lùng. Có người thuật lại trong cơn say túy lúy ấy, họ đã trông thấy cả voi xanh có sọc đỏ hoặc các giống thú quái đản khác mà họ không thể hình dung được chúng là sinh vật gì muốn xâm phạm đến mạng sống họ?
    Chú còn nhớ hình ảnh trong "Cổ Hiền Thạch Động" ngày nào chúng ta đi vào bên trong ấy không? Nơi ấy chúng ta chính mắt trông thấy một giống vật nửa đá, nửa sinh vật mà hình ảnh của nó hệt như con kỳ nhông có cánh nằm kế cận một một con khủng long hóa thạch.
    (Gần đây các nhà khoa học Trung Quốc phát hiện một khối đá hóa thạch 120 triệu năm tuổi chứa phôi thai của một con thằn lằn bay, thuộc loài bò sát có cánh sống cùng thời với loài khủng long. Hai nhà khoa học này là Wang Xiaolin và Zhou Zhonghe thuộc Viện Hàn Lâm Trung Quốc tại Bắc Kinh cho biết như vậy.
    Phôi thai được tìm thấy trong lớp trầm tích của một cái hồ ở Liêu Ninh, địa danh khảo cổ nổi tiếng có nhiều hóa thạch thuộc vùng Đông Bắc Trung Hoa. Phôi thai được bao bọc trong lớp vỏ trứng gần như hoàn thiện bên ngoài.
    Điều này cho thấy thằn lằn bay, loài động vật có xương sống đầu tiên trên trái đất, cũng thuộc loại động vật đẻ trứng, cánh nó rộng 10,6 inch (khoảng 27 cm). Những con thằn lằn bay đầu tiên xuất hiện trên trái đất cách đây khoảng 230 triệu năm và đã bị tiêu diệt cùng thời với khủng long cách nay khoảng 65 triệu năm.)
    - Bây giờ thì chú hãy theo ta đến một nơi mà ta có thể luyện cho chú về phép "xuất hồn". Chú muốn thực hiện phép này không?
    Tôi vui vẻ chấp nhận ngay:
    - Vâng. Điều này con hằng mong đợi!
    Hai thầy trò tôi cùng đi xuống một dải hành lang bằng đá, được một chốc thì quẹo sang bên phải, dẫn thẳng đến một lối rẽ sang bên trái. Theo lối này chúng tôi đến một căn phòng tối om ngửa lòng bàn tay cũng chẳng nhìn thấy được.
    Thầy tôi tiến vào trước, đánh lửa lên châm vào cái đèn dầu bơ dựng ngay cạnh cửa. Người bảo tôi ngồi xuống dưới nền đá:
    - Ngày nay chú có đủ thông minh để thu nhận kinh nghiệm của các âm hồn nơi âm cảnh. Ta sẽ truyền cho chú bí pháp xuất hồn và ta có bổn phận canh chừng không để lũ ma quái động chạm đến xác thân chú.
    Đến đây người nhìn tôi mỉm cười bảo:
    - Hãy nằm ngửa xuống nhắm mắt lại, không được nghĩ viển vông làm phân trí trong thời gian tập luyện này. Ta sẽ giúp cho "linh thức" chú thoát ra khỏi xác thân mình. Chú nhớ là hãy để mặc nó muốn bồng bềnh trôi đâu thì trôi, đừng cưỡng lại và chớ nên sợ hãi.
    Chú nhớ là đừng để cho tâm trí mình suy tư điều gì. Cứ yên lặng để mặc cho linh thức đi đến bất cứ một nơi nào. Ta luôn luôn ở bên cạnh chú.
    Nói xong, người tắt đèn và đóng kín cánh cửa ra vào đoạn quay vào ngồi xuống bên cạnh tôi! Tôi ngoan ngoãn nhắm nghiền mắt lại theo lời Minh Sư căn dặn. Trong giây lát tôi cảm thấy hơi ấm của người đang ngồi bên cạnh truyền sang và toàn thể châu thân tôi rung lên như người ngồi đồng cốt, đến độ không thể nào cưỡng lại được!
    Một luồng ánh sáng xanh trong thân xác tôi từ ngay đỉnh đầu mình bỗng bay vụt lên. Tôi biết đó là linh thân của mình! Sợi ngân tuyến (Silver Cord) cột giữa thân xác tôi cùng linh thân của chính mình đang lơ lửng bay.
    .......Thiện căn ở tại lòng ta......
    Chữ tâm kia mới băng ba chữ tài

    Comment


    • #62
      Rồi từ từ bay vút cao lên tận khoảng không gian vô tận. Từ trên không gian mờ mịt đó nhìn xuống, trông thấy bên dưới chỉ là một vũng đen mênh mông dày đặc.
      Lúc bấy giờ tôi nghĩ đến ngọn Thiết Lĩnh, và tức khắc tôi đã lơ lửng ngay trên đỉnh cao của ngọn núi này. Rồi từ nơi ngọn Thiết Lĩnh tôi bay trở về lại dinh Phổ Đà La, lượn trên cánh đồng Lạt Sa rộng lớn cùng những nơi mà xưa nay tôi chưa bao giờ biết đến.
      Chẳng bao lâu linh thức tôi bắt đầu mỏi mệt. Sợi ngân tuyến bỗng dưng rung dữ dội, đang từ màu xanh ngả sang màu vàng nhạt rồi biến sang màu váng sữa. Trong khi đó bất giác linh thân tôi từ trên không trung đột nhiên bị kéo tuột xuống không thể nào gượng lại được.
      Rõ ràng là bọn "ác quỷ" kéo lôi linh thân tôi xuống chín từng địa ngục. Thú thật, lúc bấy giờ tôi vô cùng khủng khiếp, quang cảnh rùng rợn dưới cõi âm hiện ra trước mắt từ những hình thù quái đản như hình ảnh của những người say rượu kể lại.
      Trong số các hình ảnh làm tôi khiếp hãi nhất là một con đỉa khổng lồ mang đầu người có một bảng mặt vô cùng kinh tởm. Màu sắc của nó thật lạ lùng. Da mặt đỏ ké. Mặt mày xanh tái. Mắt lồi và luôn luôn đảo lộn.
      Ngoài ra, tôi còn nhìn thấy đủ các loại ma quái khác nữa, trông con nào cũng thật dữ dằn... Tất cả đều cùng nhất loạt phóng đến như muốn cắn đứt sợi "ngân tuyến" đang ràng buộc giữa xác thân cùng linh thân tôi.
      Mấy hôm sau Minh Sư cho biết xuất hồn là một trong các bí pháp tu tiên của các đạo gia Trung Hoa về Lửa Tam Muội mà người Tây Tạng gọi là Toumo, ta gọi tâm nhiệt hay psychicheat.
      Theo sách Chân tiên bí truyền, hỏa hậu pháp có đề cập đến "Lửa Tam Muội" đại ý "Tâm là quân hỏa được gọi là thượng muội; còn thận là thần hỏa gọi đó là trung muội, bàng quang là dân hỏa gọi là hạ muội. Ba khí này tụ lại mà sinh ra lửa, do đó mới gọi là Lửa Tam Muội".
      Các Minh Sư Ấn Độ và Tây Tạng nói lên cách rút Prana và từ cái bình vô tận này của thiên nhiên nạp lại vào cơ thể từ đó biến thành năng lượng tinh tế, sinh ra một thứ tâm nhiệt thần diệu chuyển vận sưởi ấm toàn thân con người.
      Tất cả đều dựa vào cách hô hấp có phương pháp tạo thành Prana, biến nó thành một thứ năng lượng vi diệu sưởi ấm toàn thân khiến từng tế bào trong cơ thể được kích thích. Xuất hồn cũng bằng bí pháp này mà ra.
      - Con người có thể vượt bể cả không bằng thuyền bè, mà chỉ bằng một cành lau. Chú có thể tin không?
      Tôi gật đầu song không đáp để khẳng định. Thầy tôi tiếp tục:
      - Đó là sự thật. Sư Bồ Đề Đạt Ma từ Tây Trúc sang Trung Hoa truyền đạo, trụ trì tại chùa Thiếu Lâm trên ngọn núi "Thiếu Thất Sơn". Chính nơi này người đã dạy cho các Thiền sư Trung Hoa về cung cách luyện khí, phép quán tưởng cùng phép Thiền định.
      Về sau người người chỉ dùng một cành lau mà vượt qua sóng cả trùng dương để trở về quê hương xứ sở. Bí pháp này chú cần phải biết, nó là một vấn đề cần thiết không thể thiếu được trong nhiệm vụ quan trọng sau này chú sẽ phải đảm trách.
      Con người có thể vượt qua các đại dương mà không cần phải sử dụng đến thuyền bè, như Sư Bồ Đề Đạt Ma từ Tây Trúc sang Trung Hoa truyền dạy các phép quán tưởng cùng phép luyện khí, có thể làm cho con người mất hẳn trọng lực!
      Ngày trở về nước, trước đám môn đồ, ngài thực hiện phép khinh thân đứng trên một cành lau nhẹ nhàng lướt đi trên mặt bể.
      - Ta tin rằng phép khinh thân đối với chú chẳng có gì khó khăn cả. Chú chỉ cần thu thập chu đáo về các nguyên tắc căn bản là có thể thực hiện ngay được. Trong tương lai gần, nhiệm vụ mà chú sẽ được giao phó sẽ phải cần dùng đến pháp thuật khinh thân này!
      - Thưa Minh Sư, có thể cho con biết nhiệm vụ của con sắp phải nhận lãnh đó không?
      - Không! Thầy tôi lắc đầu nói. Công việc sắp giao cho chú là một vấn đề tối mật, ta không thể tiết lộ theo lời yêu cầu của chú. Nhưng chú đừng quá ưu tư, chúng ta còn đang trong thời kỳ chuẩn bị .Từ hôm nay đến ngày chú lên đường để hoàn thành sứ mệnh hãy còn lâu. Có gì khiến chú phải sợ hãi đâu?
      Đến đây, Minh Sư Minh Dà Đông Đạt mỉm cười trấn an tôi:
      - Không có điều gì phải lo lắng cả, Lỗ San ạ! Với chú thì mọi việc sẽ an lành. Chỉ có những người gây nên tội ác đem lại sự chết chóc cho mọi người mới cảm thấy run sợ!
      Bên ngoài bóng hoàng hôn buông xuống một màu vàng vọt. Người đảo mắt chung quanh một lượt, đoạn quay lại nhìn tôi tiếp tục:
      - Ma quái dưới Cõi Âm lúc nào cũng đem lại nỗi kinh hoàng cho những kẻ gây nên lắm điều tội ác! Họ hãi hùng run sợ chẳng những trong cơn ác mộng mà ngay cả ban ngày cũng không làm sao yên ổn được!
      Tâm tư họ luôn luôn bị dằn vặt, bởi những hành động tội ác do chính họ đã gây ra. Lỗ San ạ! Tích thiện phùng thiện, tích ác phùng ác, chú thừa rõ điều này. Làm điều thiện luôn luôn cảm thấy lòng mình thanh thản như vào chốn Đại Tự Du Khang tâm hồn lâng lâng thơ thới, Những kẻ làm điều ác đức khác nào lạc vào chốn lao ngục tù hình.
      Nơi từng diễn ra những cảnh cực hình tràn đầy đau khổ, họ sẽ cảm thấy lòng mình quặn thắt lại, tưởng chừng như chính mình là những nạn nhân đang bị hành hạ trong cảnh tận cùng đau khổ đó. Chú hiểu điều này chứ? Với chú đâu có gây nên tội ác gieo rắc bao nỗi tang thương cho thiên hạ thì có gì phải sợ hãi?
      Thầy tôi im lặng trong giây lát đoạn đưa tay chỉ ra bên ngoài phòng nơi Thiền Viện:
      - Lỗ San! Chú hãy nhìn ra bên ngoài rặng núi kia, chú có trông thấy gì không?
      Tôi phóng mắt nhìn theo hướng chỉ của Minh Sư :
      - Đó là các đốm lửa đang bập bùng cháy.
      - Không, chú hãy nhìn kỹ lại xem. Đó là những bóng đen chập chờn đi trong bóng đêm dày đặc. Chúng không phải là những đám lửa mà là những linh ảnh mà chú đã có lần nhìn thấy dạo nào nơi dãy Hy Mã Lạp Sơn huyền nhiệm này.
      - Vâng, con đã có lần trông thấy. Đó là những bóng ma. Thưa Minh sư, chúng cũng chẳng khác linh hồn, tại sao chúng không siêu thoát hoặc trở về Cõi Âm để hoàn thành những điều cần thiết, để được hóa thân hay đầu thai vào kiếp khác.
      - Đó là hiện tượng của những người chưa muốn chết!
      - Các linh hồn này còn lưu luyến với thế gian, có thể vì tình cảm, hoặc vì một sự tiếc nuối nào đó mà họ không thể nào dứt bỏ đi được. Họ đã trở thành những hồn ma vất vưởng như chú đã nhìn thấy đó. Chúng ta muốn giao tiếp với những linh hồn này chẳng có gì khó khăn cả.
      Nhưng với các nhà khoa học thì không tin như vậy. Họ không tin có những sự huyền bí mà cho đó là những hiện tượng thuộc phạm vi khoa học chưa có lời giải thích! Nhưng khi được hỏi đến linh hồn, thì họ đã tự dối mình bằng sự im lặng.
      Im lặng trong giây lâu, thầy tôi gật đầu chậm rãi nói tiếp:
      - Họ giữ im lặng, không đồng nghĩa với sự chối bỏ.
      - Như vậy chẳng hóa ra họ mâu thuẫn chính ngay với mình sao?
      Minh Sư mỉm cười không đáp lại lời này của tôi.
      (Cách đây 3 năm, Richard Wiseman được cấp phép tiến hành các thí nghiệm tại hai trong số các địa điểm bị ma ám nổi tiếng thế giới, đó là cung điện Hampton Court gần London và cây cầu Nam Edinbourg xứ Ecot.
      Địa điểm đầu tiên là nơi ở cũ của Hoàng đế Henri Vlll, theo nhiều lời đồn đãi thường xuất hiện bóng ma của Hoàng hậu thứ V người đã bị kết án tử hình vào thế kỷ thứ 17 về tội ngoại tình. Còn về địa điểm thứ hai, dưới vòm cầu nơi có hàng trăm xác chết nạn nhân của bệnh dịch hạch vào thế kỷ thứ 17.
      .......Thiện căn ở tại lòng ta......
      Chữ tâm kia mới băng ba chữ tài

      Comment


      • #63
        Bị lãng quên một thời gian, nhưng sau đó, những địa điểm ma quái này được mở cửa lại vào năm 1996. Và cũng kể từ đó người ta lại thấy các bóng ma bắt đầu lảng vảng.
        Richar d Wiseman chọn ra 700 người tình nguyện tham gia quá trình nghiên cứu, với một số câu hỏi trong tay, họ được đưa vào những địa điểm Ma có nhiệm vụ ghi lại tất cả những gì khác thường trong mỗi một gian phòng.
        Kết quả là một nửa số người tình nguyện có ít nhất một lần có một cảm xúc "kỳ quặc", thậm chí họ có cả cảm giác nhìn thấy sự hiện hình của những linh hồn mà họ không thể giải thích và họ vẫn quả quyết cho rằng thực sự những gì họ vừa nhìn thấy đó là những bóng ma.
        Để khám phá những bí ẩn này, Richard Wiseman và nhóm của ông đã xem xét tỉ mỉ vài địa điểm được xem là nhiều ma nhất và một khu vực bình thường. Họ đã sử dụng những từ kế siêu chính xác để đo từ trường, thiết bị kiểm tra sự di chuyển của không khí và máy đo lường độ ánh sáng. "Những kẻ săn ma" nghiên cứu cả các lối đi khác nhau ở đường quanh và ở các độ cao khác nhau.
        Kết quả đầu tiên: Trong những gian phòng bình thường ở Hampton Court, từ trường gần như tương đương với từ trường của Trái Đất, 50 microtesla (VT), nhưng trong các gian phòng Có Ma máy đo ghi nhận có những thay đổi đột ngột về từ trường, dao động một vài phần 10 microtesla trong vòng vài phút.
        Những biến đổi này có thể liên quan đến hệ thống điện chiếu sáng trong lâu đài. Giả thiết từ trường của Richard Wiseman dường như không đi đúng hướng, vì lẽ rằng tại địa điểm thứ hai, cây cầu Edinbourg, người ta không đo được bất cứ một thay đổi nào của từ trường cả.
        Thường ở những khúc quanh tối nhất, lớn nhất và có trần cao nhất thì những cảm giác kỳ lạ xuất hiện nhiều nhất.
        Có thể đó là những khu vực mà người ta cảm thấy nhỏ bé và vô nghĩa nơi mà trò chơi của bóng tối phát huy nhiều nhất theo lời của Richard Wiseman bình luận. Và ông kết luận một gian phòng có bầu không khí u ám rất thuận lợi cho việc xuất hiện của các bóng ma).
        Tuy nhiên sau đó, thầy tôi giải thích về "cái nhìn" của con người, không phải duy chỉ đối với các vật hữu hình mà luôn cả những hình ảnh vô hình mà ta thường gọi là bóng ma.
        Đối với các nhà khoa học tự cho là mình hiểu biết tất cả về các hiện tượng, họ không tin tưởng những hình ảnh có tính huyền bí mà chúng ta nhìn thấy là sự thật.
        - Thế, thưa Minh Sư, họ bảo đó là gì?
        - Ảo giác. Họ nghĩ rằng những hình ảnh chúng ta nhìn thấy đó chỉ là ảo tưởng mà thôi.
        Có lắm lúc ta nhắm nghiền mắt lại, vận dụng bằng cảm xúc, cũng có thể biết một cách rõ ràng những hình ảnh nào đang ở cạnh chúng ta! Lỗ San, chú có tin điều ấy hay không? Đó là sự thật. Có lẽ chú cho là tất cả mọi sinh vật trên thế gian này đều nhìn bằng mắt phải không?
        - Thưa thầy, nếu không thì ngoài đôi mắt như loài người chúng ta, chẳng lẽ còn có sinh vật nào không nhìn bằng mắt nữa hay sao?
        - Ta nghĩ chú còn nhớ trong Cổ Hiền Thạch Động mà dạo nào chú cùng ta đứng cạnh một hồ nước, trong đó có đàn cá đủ mọi hình dạng. Có những con như thể một quả bóng không mắt, không mang, không miệng ấy thế mà nó vẫn bơi lội và tránh được những chướng ngại chung quanh mình.
        Nghe Minh Sư nhắc lại tôi sực nhớ ra, đúng là có loài cá này. Chẳng những vậy, mà còn có những loại cá hình thù khác thường, mới nhìn thoáng qua cứ nghĩ rằng nó không phải là một sinh vật.
        - Vâng thưa thầy quả như lời Minh Sư dạy.
        (Các nhà khoa học của thế kỷ 21 này đã khám phá ra là trong quá trình tiến hóa sinh giới, không phải loài động vật nào cũng có mắt.
        Loài cá lưỡng tiêm kích thược bằng con dao nhỏ, thường sống ở ven biển hoặc ở giữa đại dương không hề có mắt riêng biệt mà chỉ có những tế bào cảm quang hiện diện dọc theo đường dây thần kinh.
        Vì chúng có một cơ thể trong suốt như thủy tinh nên ánh sáng dễ dàng lọt vào để tác động trên các tế bào cảm thụ đó và giúp phân biệt được sáng và tối.
        Trong môi trường đất, cơ thể động vật không thể trong suốt và những tế bào cảm quang kiểu cá lưỡng tiêm không phù hợp. Vì vậy động vật này phải nhìn bằng các tế bào cảm quang ở mặt ngoài cơ thể.
        Chẳng hạn, giun đất đâu có mắt nhưng trên da của chúng lại có vô số tế bào cảm quang để tiếp nhận ánh sáng, đó là những con mắt nhỏ và vì loại mắt quá đơn giản nên chúng rất cần số lượng cảm quang rất lớn.
        Tuy nhiên trong quá trình tiến hóa của sinh giới, nếu mắt cứ tồn tại rải rác ở trên da thì thật phiền phức và cũng chẳng thích hợp nữa.Vì vậy đến một mức độ phát triển, phần cao cấp nhất của hệ thần kinh tức là não phát triển mạnh thành hai mẫu nhỏ để tách riêng rồi chuyển đến da và từ đó tiến triển để tạo ra hai con mắt. Như vậy, chúng ta thấy mắt chỉ là một phần của não.
        Đối với con người, mắt hình thành rất sớm vào khoảng tuần lễ thứ ba của thai kỳ. Khi đó phôi chỉ dài 3 m. Mắt bắt nguồn từ não dưới dạng hai túi thịt nguyên thủy, lồi dần ra phía trước để rồi cuối cùng tạo nên võng mạc.
        Đây là phần nhạy cảm nhất của mắt đối với ánh sáng. Về sau, vào khoảng tháng thứ hai của thai kỳ, lớp da của thai mới tạo nên những thành phần khác với mắt như thủy tinh thể.
        Hình ảnh đi vào mắt người trước tiên phải qua giác mạc. Đây là một màn mỏng giống như da nhưng không được trong suốt. Qua giác mạc, hình ảnh lọt vào tiền phòng của mắt, nơi chứa dịch thủy nước này có nhiệm vụ nuôi dưỡng thủy tinh thể đoạn lọt vào buồng tối chứa dịch kính. Qua dịch kính, hình vật hiển hiện trên võng mạc hệt như hình ảnh in trên phim của máy ảnh.
        Đôi mắt chỉ là những bộ phận thu hình, còn não mới phân tích, tổng hợp những thông tin của hàng triệu tế bào cảm quang gửi về để tạo nên cảm nhận hình ảnh. Chính não mới tái hiện rõ rệt các hình thái sắc màu do hai mắt đã ghi nhận được.
        Điều này khiến các nhà nghiên cứu đặt ra câu hỏi, phải chăng vì vậy, nhiều lúc con người chỉ "trông" mà không nhìn thấy. Nói cách khác mắt "trông" và não "nhìn".
        Không hiểu làm sao tôi trở lại vấn đề của sự sợ hãi:
        - Thưa Minh Sư, thật ra cái gì làm cho con người phải sợ hãi?
        - Tâm hồn chú chẳng khác nào như tấm vải trắng không hề bợn lấy vết nhơ, tất nhiên là tâm hồn chú luôn luôn sống trong cảnh an lành. Vậy thì, chú chẳng có gì phải sợ hãi. Những kẻ gây nên điều tội lỗi, họ nhúng tay vào máu, tất nhiên họ phải trả nợ máu, lương tâm họ cắn rứt khi hồi tưởng lại những việc làm vô cùng tai hại của mình.
        Minh Sư đặc biệt nhắc lại câu chuyện xuất hồn của tôi và cuối cùng Người khẳng định: "Linh Hồn chẳng bao giờ bị Tiêu Diệt! Nó là nguyên tắc của đời sống và cũng là nguyên nhân của cảm giác. Vũ trụ là một sức mạnh phi thường. Nó vừa là hiện thực mà cũng vừa vô hình vô ảnh.
        Nó ngự trị ngay cả trong lục phủ ngũ tạng chúng ta và gắn bó mãi cho đến khi cái xác thân bị mục nát! Xác thân có mục nát và cuối cùng trở về với cát bụi, song linh hồn thì vẫn mãi mãi tồn tại! Linh hồn không đứng yên một chỗ, luôn luôn biến hóa một cách phi thường.
        Những ai có trình độ nhiếp hồn đều biết chỉ có một thế giới tâm linh mới là thế giới trường cửu và bất biến. Nó là "một". Không phân biệt. Không phân hóa. Không tất định. Còn thế giới hiện hữu của chúng ta đang sinh sống chỉ là một cõi tạm bợ, nơi mà Đấng Tối Cao dành cho chúng sinh tu tập, ăn năn, sám hối.
        Sau khi Minh Sư Minh Dà Đông Đạt châm lửa vào ngọn đèn dầu bơ, nhìn tôi cười nói:
        - Thật vô cùng tuyệt diệu. Lỗ San ơi, lần đầu tiên chú thực hiện được một bí pháp vô cùng huyền nhiệm một cách trọn vẹn. Phép xuất hồn không phải bất kỳ ai cũng có thể thực hiện được, mà nó đòi hỏi phải có một trình độ tuyệt luân như chú chẳng hạn.
        Nếu tư tưởng chú trong trắng và lòng chú không hề vướng mắc các hành động tội lỗi cùng những dục vọng tầm thường thì chẳng có gì có thể ngăn cản được chú. Sự sợ hãi phát xuất từ những con người phạm điều tội ác.
        Ma quái dưới cõi Âm sống nhờ vào những kẻ sợ hãi mà môi trường sống của chúng được nuôi dưỡng bởi những kẻ bị lương tâm dày vò cắn rứt.
        Thầy tôi nói đến một nhà sư người Miến Điện :
        - Ông ấy có một tư tưởng thật điên rồ đến độ như ngu xuẩn. Ông ta là một tăng sĩ thuộc cấp dưới, chẳng có lấy chút kiến thức nào.
        .......Thiện căn ở tại lòng ta......
        Chữ tâm kia mới băng ba chữ tài

        Comment


        • #64
          - Có phải là nhà sư mà con đã từng biết đó không ?
          - Đúng là nhà sư đó!
          Tôi ngạc nhiên gạn hỏi:
          - Đã biết như vậy, tại sao chẳng những ông ta được núp dưới bóng Thiền Viện mà còn được cấp cho một am nhỏ để thiền định nữa?
          - Vì cùng một dòng tu nên nhà sư này cũng hưởng được đặc quyền như các vị Lạt Ma khác.
          - Vậy khi nhập am ông nhà sư ấy có thực lòng thiền định tu hành hay không?
          - Không! Thay vì tu hành thì ông ta nghĩ đến quyền hành và dựa vào thế lực của một quốc gia hầu có được quyền bính trong tay để tự tung tự tác tại Miến Điện sau khi ông đã thành công.
          - Có chứng minh gì mà chúng ta được biết ông ta có mưu tâm như vậy?
          - Có chứ. Ông ta từng tuyên bố chính là Hoàng Tử xứ Miến. Thật ra, đó chỉ là lời lẽ tự phong mà thôi. Ông ta từng tuyên bố sẽ làm cho đất nước Miến Điện hùng mạnh dưới sự lãnh đạo của chính mình. Sau lời tuyên bố này, ông bắt đầu tập trung một số sư sãi bí mật ở dưới trướng mình với những lời lẽ hứa hẹn sẽ phong cho họ chức quyền để cai trị đất nước.
          - Và những kẻ dưới trướng khứng chịu?
          - Tất nhiên. Ông ta phong cho họ chức quyền, hứa cho họ tài sản ai lại chẳng thích? Và, cũng kể từ đó ông được tôn xưng là một Đại Hoàng đế trong am. Cũng từ đó nhà sư Miến Điện lén lút luyện các pháp thuật của tà giáo, cũng như biến các pháp thuật chính thống, chen lẫn với các phép ma quái biến thành một quyền phép vô cùng nguy hiểm.
          Thời gian thấm thoát trôi qua, lâu ngày nhân thể quang của ông ta đổi ra màu sắc khác thường, không còn giống như những nhà sư của chúng ta. Tính nết và hành động của nhà sư Miến này hoàn toàn biến cải, ảo vọng của ông ta không còn là nhà tu khổ hạnh nữa mà trở thành một vị Hoàng Tử đầy hách dịch, tự tung tự tác, bất chấp cả nội qui của Thiền Viện.
          Một hôm, vị đại Hoàng Tử tự phong nói với một vị trụ trì:
          - Này tên nông nô trong vương quốc ta ơi! Hãy làm những việc gì ta phán bảo, vì ta là một Đại Hoàng Tử trong cõi đời này!
          Tiếc thay cho vị đại Hoàng Tử tự phong là gặp nhằm vị trụ trì không phải là người điềm đạm, nên ra lệnh trừng phạt một cách nặng nề. Vì quá nhục nhã nên ông ta phát điên lên và cũng từ đó vị Đại Hoàng Đế ảo tưởng này biến thành một nhà sư khùng bất trị.
          Đến đây Minh Sư nhìn tôi trong phút giây đoạn lên tiếng tiếp:
          - Giáo lý nhân quả nhằm vào đạo đức. Chẳng những vậy, nó còn bao hàm luôn cả về trật tự luân lý nữa. Nếu không có nhân quả chắc chắn thế giới vật lý này sẽ bị đảo lộn. Luật nhân quả cho thấy những việc làm tốt của một cá nhân sẽ làm tăng thêm phần phước đức cho toàn thể mọi người.
          Còn trái lại việc làm xấu chẳng những làm hỏng cho cá nhân mình như ông sư Miến Điện này, mà còn gây phương hại cho toàn thể nhân loại. Nhưng đó là chuyện ông nhà sư khùng, còn với chú thì không vậy. Điều cần thiết là lúc nào chú cũng phải bình tĩnh, dù gặp nguy hiểm đến đâu cũng vậy.
          Đừng hốt hoảng, bằng không sự sợ hãi đó sẽ làm phương hại chẳng những đến công trình hoạt động trong cuộc sống hiện hữu mà còn ngăn chặn cả sự tiến hóa của linh hồn chú. Đó mới là vấn đề quan trọng. Mơ ước hão huyền, mộng ảo triền miên chỉ đưa con người đi vào con đường tà đạo.
          Nếu cứ để tâm tư mình chìm đắm vào vòng mộng tưởng mông lung không tránh khỏi xa lìa thực tế, bỏ phế chánh đạo để chạy theo tà đạo gây nên bao cảnh đau thương tang tóc. Đừng bao giờ để lòng ham muốn của mình lạc lõng vào những mơ ước tầm thường khiến cho thể quang phải mờ ám.
          Thế giới này đã là ảo ảnh thì mọi điều trên thế gian này đâu phải là thực? Không phải là thực thì mọi cám dỗ của nó không thể nào lôi cuốn ta đi vào con đường lầm lạc được. Có phải thế không Lỗ San?
          Lời của Đức Lạt Ma Minh Dà Đông Đạt đã làm tôi suy nghĩ nhiều. Đối với nhà sư Miến Điện kia, ông ta muốn được cùng tu hành và chung sống dưới mái ấm của Thiền Viện, tại sao các bậc Lạt Ma Tối Cao không giúp đỡ ông ta tỉnh ngộ lại trở về với đạo hạnh?
          Tôi ngẩng mặt lên nhìn Minh Sư lên tiếng:
          - Thưa thầy, tại sao chúng ta lại làm ngơ trước sự lầm đường lạc lối của nhà sư Miến Điện này?
          - Chúng ta chỉ được phép giúp đỡ những người nào đáng được sự giúp đỡ mà thôi.
          - Con muốn được hiểu làm sao phân biệt được người nào cần được giúp đỡ và người nào lại không được hưởng ân huệ đó?
          - Môn "Bí Pháp Thần Lực" đã ghi rõ ràng là đối với những người không muốn hưởng được sự giúp đỡ sẽ không đủ điều kiện để được chúng ta chu toàn. Chúng ta không dùng khả năng sử dụng bí pháp để hưởng nhận sự khen thưởng, mà chỉ áp dụng "Bí Pháp Thần Lực" để làm tăng trưởng trên đường tu hành hầu tiến đến sự "Thăng Hoa Viên Mãn".
          Bí Pháp Thần Lực chẳng những giúp cho loài người thêm phần tăng trưởng mà còn bao gồm cả thế giới sinh vật trong khắp vũ trụ bao la này.
          Đến đây, Minh Sư bỗng im lặng đưa mắt nhìn ra bên ngoài như tuồng để tiếp nhận luồng điện thần giao cách cảm nào đó đưa lại. Giây lâu sau, Minh Sư mới quay lại nhìn tôi tiếp tục giảng giải:
          - Rồi đây, chú sẽ chứng kiến biết bao nhiều chuyện mà chú không ngờ tới. "Con Mắt Thứ Ba" của chú sẽ được mở rộng hơn lên. Chú sẽ được các vị Lạt Ma thuộc hàng siêu việt truyền đạt cho chú các bí pháp nhiệm mầu.
          Chú sẽ nhìn tận mắt lắm cảnh tượng khiến chú chán ngán cho nhân tình thế thái. Chú sẽ thấy cảnh "ném tiền" để được gọi là lòng từ bi bác ái của những kẻ cao sang quyền quý, giàu tiền lắm bạc Và chú cũng sẽ được nhìn thấy những bào thai đang mang tật nguyền ngay trong lòng mẹ chúng, cùng những con người hiền lương đang sống trong cảnh an lành bỗng dưng điên cuồng đau khổ!
          Người nắm lấy tay tôi hạ thấp giọng:
          - Lỗ San à! Đời sống không bằng phẳng như mặt nước hồ thu mà nó đầy cả chông gai, cạm bẫy. Một ngày đẹp trời nào đó chú sẽ gặp được một y sĩ tài ba, nhưng chú sẽ làm cho người y sĩ này sẽ phải kinh hoàng vì chính ngay thần lực của chú.
          Chú sẽ được nhìn tận mắt những bức tranh "kỳ bí". Chú sẽ được đưa đến "Mật Điện" để tham quan và cũng để thảo luận một vài vấn đề "Bí mật hơn những điều bí mật" về một nhà sư nổi tiếng tại nơi này.
          Đó là Đức Marfata sẽ nói những gì về về tỉnh thành Calcutta của xứ Ấn. Cũng tại nơi này chú sẽ nhìn thấy tận mắt cái "Hố Đen" kỳ quái và chính chú trở thành vị tiên tri khiến cho mọi người phải sửng sốt. Chú ngạc nhiên ư ? Chẳng có gì đáng phải ngạc nhiên riêng đối với chú.
          Đến đây, người nắm chặt lấy tay tôi:
          - Ôi! Lỗ San ơi! Chú sẽ còn chứng kiến lắm sự bí ẩn ví như, chú sẽ thấy cái máy nhìn "nhân thể quang" máy này dùng cho những kẻ không có nhãn thông. Chú sẽ chứng kiến và học hỏi được lối áp dụng về nguyên tắc tha phách (Heterodyme) phối hợp.
          Nhờ đó chú sẽ phân biệt được tính tình con người qua màu sắc của thể quang. Chú sẽ đo được sự rung chuyển của tất cả mọi cảnh giới hiện hữu trong vũ trụ kể cả tốc độ chuyển vận của một con người.
          Chú sẽ nhìn thấy được các vị thần hộ mệnh cũng như những linh hồn đã thoát vòng u muội cùng những hình ảnh trong A Lại Da Tàng Thức. Đặc biệt là nơi này chú sẽ được giữ nhiệm vụ lau chùi kinh sách.
          Chú sẽ biết lý luận về đường tình ái và sự cần thiết của đời sống con người. Chú sẽ nhìn được "Đức Ông và Đức Bà" ở trên Địa Cầu này cùng sự khắng khít giữa hai linh hồn luôn quấn quýt bên nhau giữa khoảng không gian vô định.
          Minh Sư Minh Dà Đông Đạt thao thao bất tận. Còn tôi thì hết từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác mở mắt thao láo nhìn không bỏ sót một lời nói nào của người.
          - Lỗ San! Quả thật chú có diễm phúc. Rồi đây, ta sẽ đưa chú đến Ngọc Báu Linh Nga (Norbu Linga) còn được gọi là Kim Ngọc Viên, nơi có muôn hồng nghìn sắc, có dòng sông hạnh phúc trong lành. Chú sẽ được lý luận về người đàn bà và sẽ nhận thấy ý thức của loài vật chẳng khác gì loài người chúng ta, cũng ưu tư, cũng nôn nóng, cũng biết sống bên nhau, cùng chia bùi xẻ ngọt, an ủi nhau khi vui buồn hay tủi hận.
          Đến đây thầy tôi quay lại về vấn đề kinh kệ:
          - Chú sẽ có một lý luận mới về Kinh Hoa Nghiêm và thuộc nó từng dòng, từng chữ. Chú sẽ nhìn thấy sự tàn nhẫn của nhà sư giáo sư dạy về tu luyện và chú sẽ có được một khoa thôi miên toàn hảo. Cuối cùng chú sẽ nhận thấy kỷ luật là con đường tốt nhất đưa ta đến chỗ thành công trọn vẹn.
          Rồi một ngày không xa mấy, chú sẽ được đưa đến Trùng Khánh nơi mà ta có lần tiết lộ với chú trong những năm tháng sắp đến. Chú sẽ học được nhiều điều hay nơi đó.
          Tôi cảm thấy như trước mắt mình là cả một phương trời tràn đầy ánh sáng. Niềm ước mơ càng lúc càng làm cho tôi rạo rực.
          - Người ta tìm đến xứ sở Tây Tạng không phải chỉ để học nặn tượng, học đọc kinh, mà họ cần phải học những thứ gì trong tinh thể cảnh giới sau khi ta rời khỏi trái đất này. Như chú đã biết, thế giới mà chúng ta đang tạm trú này chỉ là ảo ảnh, nhưng chính ở chốn ảo ảnh này lại rất hữu ích cho việc học.
          Càng học càng phải chịu đựng những cảnh khó khăn, và cũng vì vậy chúng ta phải học để thấu triệt những nỗi khó khăn đó.
          Thầy tôi mỉm cười:
          - Chú có ngại khó khăn không, hả Lỗ San?
          - Thưa thầy, con đã chấp nhận ngay từ tấm bé thì mọi sự khó khăn đến mấy cũng chẳng dễ gì lay chuyển được ý chí tu hành của con được.
          - Thầy rất khâm phục ý chí của chú. Chú hãy nhận nơi đây lời khen tặng chân thành của ta.
          .......Thiện căn ở tại lòng ta......
          Chữ tâm kia mới băng ba chữ tài

          Comment


          • #65
            CHƯƠNG CUỐI
            NHỮNG THÂY MA TRONG LỖ ĐEN VŨ TRỤ

            Rồi đây chú sẽ có dịp đến khu La Nhĩ Áp (Ragyab) Khu mà tất cả những xác chết được phân ra từng khúc vứt ra khắp mọi nẻo đường để cho đám kên kên kêu réo nhau đến cùng nhau xâu xé. Có lẽ chú không khỏi ngạc nhiên khi nghe ta nói đến câu chuyện khó tin nhưng có thật này.
            - Đừng ngạc nhiên gì cả. Đây là một nhu cầu cần thiết như trăm nghìn các nhu cầu khác. Vùng Lạt Sa toàn sỏi đá, đất rắn đến độ khó lòng đào huyệt để chôn xác người chết được. Vả lại như chú biết, Tây Tạng là một xứ lạnh, thi thể con người khi được chôn xuống sẽ bị đông cứng lại, không thể nào tiêu đi được. Xác không tiêu hủy được là một điều tối kỵ.
            Như chú biết đó, thi thể của con người là một cái vỏ được đắp lên bằng vật chất biểu hiện cho chiếc áo khoác bên ngoài của linh hồn. Tôi sực nhớ lại lời của người bạn Nhật, anh Ikuta đã nói anh từng nhìn thấy bóng dáng của linh hồn, và tôi kể đầu đuôi câu chuyện lại cho Minh Sư Minh Dà Đông Đạt:
            - Bạn con, Ikuta có lần vui miệng thuật lại cho con nghe, chính mắt anh ấy đã từng nhìn thấy những hình ảnh của linh hồn hiện lên và xuyên qua các tường đá một cách chẳng có một mảy may nào khó khăn cả.
            Anh ấy bảo các bức tường đá chỉ là sự cấu tạo của các tế bào rung chuyển. Một khi các tế bào di chuyển rung động tạo ra các kẽ hở ở giữa hai tế bào tách rời nhau ra. Nhờ vậy mà các linh hồn có thể xuyên qua tường đá một cách dễ dàng như ta ra vào các cửa nẻo của một ngôi nhà ta đang ở vậy.
            - Đúng! Đúng thế Lỗ San ạ! Ikuta bạn của chú có lý. Nó là sự thật. Linh thể đi xuyên qua bức tường đá không có gì trở ngại cả. Rồi một ngày nào đó chú sẽ nhìn thấy hình dạng của tổ tiên ta sống hàng bao nhiêu thế kỷ trong Cổ Hiền Thạch Động, họ là những người sống thật bằng xương, bằng thịt chứ không phải là linh hồn.
            Họ các bậc tổ tiên của chúng ta đó có thể xuyên qua các bức tường đá như các linh ảnh mà chú từng nhìn thấy. Chú sẽ thấy những bậc tổ tiên sống hàng bao nhiêu trăm năm ấy không như những ông cụ của chúng ta còn ở giữa trần gian này có những mái tóc bạc phơ, cùng những chòm râu bạc phếu, lưng còng gối mỏi, da dẻ nhăn nheo.
            Mà các đấng tổ tiên này là những trang anh tuấn da dẻ hồng hào, có thể khiến chú có ý nghĩ họ còn nhỏ hơn cả chính chú nữa Không. Đó là các cụ tổ tiên của chúng ta đã từng sống hàng bao thế kỷ. Họ là những người không chết! Không bao giờ chết. Chú có tin không ?
            Tôi ngắt ngang lời Minh sư hỏi:
            - Các bậc tiền nhân ấy không bị lão hóa sao, thưa thầy?
            - Không. Họ có bí pháp giữ nguyên được lớp vỏ vật chất bên ngoài.
            - Bí pháp? Đó là bí pháp gì, thưa Minh sư?
            - Bí Pháp Thần Lực. Chính bí pháp này đã giúp cho các bậc tiền nhân ấy sống mãi đến ngày nay trong Cổ Hiền Thạch Động và ngay cả trong Động Hoa Vàng có dịp ta sẽ giảng giải cho chú. Chú sẽ nhìn thấy các bậc tiền nhân hiếm hoi này chợt biến, chợt hiện và họ cũng sinh hoạt như những người ở giữa thế gian này.
            Với các bậc tổ tiên đó không như các linh ảnh chập chờn biến hóa mà họ còn mang luôn cái vỏ được tạo dựng nên bằng các tế bào vật chật bên ngoài, nhưng đối với họ thì chẳng có gì có thể ngăn cản họ được trong khi di chuyển.
            - Thưa Minh sư, chẳng lẽ người nào cũng tươi trẻ cùng một mức độ như nhau sao?
            - Không. Mức độ già trẻ tùy theo ngày đắc đạo.
            Đôi mắt thầy tôi đăm chiêu trong giây lâu, đoạn tiếp tục giảng giải :
            - Không phải ở giữa khoảng không gian mênh mông kia chỉ là một khối trống rỗng, mà nó cũng là kết tinh của hằng hà sa số những tế bào khinh khí kếp hợp lại. Chú đừng nghĩ rằng các tế bào này hoàn toàn bí mật từ chiều rộng và luôn cả trọng lượng của nó khó lòng đo lường được
            - Có nghĩa là họ có thể đo lường được cả linh ảnh sao?
            - Đúng vậy. Người ta có thể đo đạt cũng như trắc lượng được về sự hiện hữu của các hồn ma đang lẩn quất ở giữa không gian này. Con người có thể làm được những gì trái với qui luật thiên nhiên mà không phạm điều tội lỗi.
            Như ta đã từng giảng giải về vấn đề làm mất hẳn trọng lực của con người để bay đi đây đó, chẳng khác nào các linh ảnh mà chú đã từng gặp ở tại ngay dãy Hy Mã Lạp Sơn Huyền Nhiệm này.
            Không phải đợi mãi đến cuối thế kỷ XX và những năm đầu của thế kỷ 21, nền văn minh nhân loại mới đạt đến đỉnh cao chói lọi, mà nó đã có từ ngàn xưa, ngay trong thời đại con người còn nằm trong trạng huống gần như u muội.
            Ta nói thế, không phải là quá quắt, mà đó là sự thật. Nền văn minh lúc bấy giờ đã âm thầm trải qua những bước nhảy vọt đột biến trên lĩnh vực khoa học một cách thần kỳ. Câu chuyện Phong Thần của Trung Quốc, không phải là chuyện giả tưởng, giàu sức tưởng tượng, mà ta có thể xác quyết rằng đó là sự thật.
            Sở dĩ, sau một thời kỳ cực thịnh lúc bấy giờ thì tất cả những phát minh mặc dù là phát minh trên phương pháp lý thuyết chứ không bằng vào kỹ thuật. Loài người thời cổ đại đã phát hiện ra không ít các quy luật của tự nhiên tuần tự tiến triển với quy luật của xã hội cùng tư duy của con người.
            Điều chắc chắn rằng không phải đợi đến thời đại tân tiến hiện đại con người mới phát giác ra giới động thực vật như từ loài khủng long khổng lồ có sức nặng đến hàng chục tấn đến những loài vi khuẩn cần phải phóng đại ra hàng vạn lần mới nhận diện được.
            Hoặc giả phải chờ cho đến khi có vết chân của con người in dấu trên mặt nguyệt cầu, hay các phi thuyền không gian vượt thời gian và không gian để chiêm ngưỡng sao Hỏa, sao Thủy, sao Mộc .. mới biết được. Loài người cổ đại đã biết sử dụng bằng trí não và nguồn điện năng của chính bản thân mình để nhìn thấy và thực hiện được từng phần từ bao giờ rồi.
            Hiện con người của thế kỷ 21 này đang còn liên tục khám phá các thiên
            thể trong dải Ngân Hà. Loài người tuy bước tiến chậm chạp song vững chắc, thành công được trên nhiều lĩnh vực. Tuy nhiên, tiếc thay thế giới chung quanh chúng ta hiện hữu, các nhà khoa học vẫn còn ngỡ ngàng nhiều điều bí ẩn, hiện nay vẫn còn chưa lý giải được những khả năng tiềm tàng vĩ đại của con người.
            Nói đến đây thầy tôi thở dài hạ thấp giọng:
            - Thật thế, Lỗ San à! Con người từ ngàn xưa có thể tìm thấy và lần ra những bí ẩn của các phép Xuất Hồn, hoặc phép Khinh Thân qua các pho kinh sách vĩ đại như Kinh dịch,Thái Ất thần kinh của Trung Hoa, hoặc qua các môn phái Thiền học tĩnh tọa, Yoga xuất phát từ hàng ngàn năm trước tại Ấn Độ.
            Các môn phái Thiền học này quả không hổ thẹn đã đưa con người đạt đến trình độ cực kỳ thâm hậu nhất của tư tưởng Samadhi và từ đó vươn đến mức thượng thừa đưa con người đến với các bí mật của vũ trụ.
            - Thưa Minh sư, nói như vậy, hóa ra con người có thể sánh với thần thánh hay sao?
            - Thần hay thánh đều từ con người xuất phát.
            - Do đâu mà con người đạt đến trình độ đến như vậy được?
            - Nếu con người quả có Nhân duyên, Nhân quả có thể đạt đến Bát thức và Vô lượng thức, do đó mà thân xác họ có thể hòa đồng được với Vũ trụ vô hình,vô ảnh.
            Và, như ta đã nói vị Thiền sư đã vượt qua trùng dương, bể cả từ Trung Quốc trở về xứ sở của mình bằng bí pháp Phi Thân thoát khỏi sức hút của trái đất qua sự điều khiển thế giới chung quanh mình bằng linh giác và bằng trí năng thượng thừa của mình.
            - Thưa thầy, nói như vậy thì đó là kho tàng di sản của nền văn hóa vĩ đại của con người thời xa xưa đã tích lũy được qua hàng vạn năm âm thầm vận động, chiêm nghiệm sao?
            - Thì chính là như vậy.
            Nói xong người đưa mắt nhìn ra ngoài trời. Bóng đêm đã hoàn toàn buông xuống. Trời tối đen như mực. Khẽ thở dài, người nói qua hơi thở:
            - Lại một người ra đi. Tội nghiệp.
            - Thưa thầy, ai thế?
            Người không đáp lại chỉ lặng lẽ dắt tay tôi đến sườn đồi nhìn xuống chân núi. Qua thần giao cách cảm, tôi biết người vừa ra đi đó là ai. Hai mắt chan hòa cả lệ, nhưng tôi không dám khóc ra thành tiếng.
            - Lại một người ra đi! Người đó là nhà sư Kenji Tekeuchi!
            - Nói đến đây người lặng lẽ đưa tay chỉ đến nơi đang lố nhố một đám đông mà tôi không thể nhận rõ là họ đang làm gì.
            - Đám đông người lố nhố phía dưới chân núi đó là đám tang của nhà sư Kenji Tekeuchi mà chú từng quen biết.
            - Thầy tôi bỗng quì xuống, ngửa mặt nhìn lên trời. Tôi lập tức quì theo ngay xuống và làm y theo động tác của thầy tôi.
            Bằng giọng trầm trầm thầy tôi thì thầm:
            - Ôi! Hỡi ông Tekeuchi, xác ông đã được mang xuống núi, còn linh hồn ông đang phiêu diêu đây đó ở giữa khoảng không gian mênh mông vô tận. Bắt đầu từ nay hồn thiêng ông đang lặng lẽ bay trên con đường râm mát thơm tho lan tràn cùng khắp. Ông bạn ơi! Hãy quên đi những lỗi lầm đáng tiếc mà ông đã phạm phải
            ! Đấng Huyền Nhiệm sẽ tha thứ cho ông.
            Tôi đăm đăm dõi theo đám tang đang được di chuyển quanh theo sườn núi. Nước mắt tôi vẫn tuôn trào và cuối cùng không còn cầm được nỗi xúc động nữa, tôi bật khóc thành tiếng.
            Tiếng gió từ cánh rừng sâu thổi lại khiến hàng cây phong trước mắt tôi lay động phát ra âm thinh rì rào. Chẳng biết vì xúc động trước cái chết của nhà sư này hay mắt mình bị ảo giác tôi chợt nhìn thấy hình ảnh của người quá cố đang chập chờn hiện ra trước mắt. Chẳng những vậy, tôi còn nghe cả giọng tha thiết của nhà sư Tekeuchi vẳng vọng đến tai tôi:
            - Lỗ San! Ta vâng theo định mệnh ra đi vĩnh viễn khỏi cuộc đời này. Ta cám ơn chú đã khóc thương cho số phận ta. Cảm ơn chú rất nhiều khi ta còn trên dương thế, chú và ta đã truyền cảm cho nhau. Chúng mình sẽ gặp nhau vào một kiếp khác cũng vào một ngày đẹp trời nào đó như hôm nay Thôi đừng khóc nữa Lỗ San.
            Hôm sau, Minh Sư Minh Dà Đông Đạt lại đưa tôi đến ngay ngọn núi mà trước kia chúng tôi từng ngồi đưa mắt vọng nhìn qua bên kia rặng núi có Cổ Hiền Thạch Động:
            - Ta nghĩ rằng nhà sư Nhật Bản kia đang đi vào cái lỗ đen ở tận khoảng không gian mênh mông vô cùng tận đó. Cái lỗ đen rộng lớn vô cùng kia chính là nghĩa địa của những linh hồn lầm lẫn. Linh hồn nhà sư sẽ vĩnh viễn ở nơi đây xoay chuyển liên hồi không bao giờ đứng nguyên một chỗ. Chú còn nhớ cái lỗ đen nơi tấm kiếng trong Cổ Hiền Thạch Động không?
            Tôi ngẫm nghĩ trong giây lâu đoạn gật đầu:
            - Thưa thầy con nhớ. Đó là một lỗ hổng đen như mực mài.
            Thầy tôi gật đầu:
            - Đúng như vậy.
            (Các nhà thiên văn của Viện Thiên Văn Học Cambridge (Anh) đã có dịp quan sát vật chất ở tâm của thiên hà cách chúng ta 100 triệu năm ánh sáng bị hút về một lỗ đen cực kỳ to lớn. Khoảng cách từ các vật chất đến lỗ đen bằng cả khoảng cách từ hành tinh chúng ta đến mặt trời.
            Thông thường phải mất cả một năm các vật chất bị hút mới đến được lỗ đen, nhưng với sức hút của lỗ đen chỉ mất có 6 tiếng đồng hồ vì lực hút cực mạnh của lỗ đen này đã tăng thêm đến ba phần tư tốc độ.
            Các nhà khoa học có thể tính toán được khối lượng của lỗ đen này bằng kết hợp các phép tính năng lượng của ánh sáng, khoảng cách của các vật chất đến lỗ đen và thời gian chúng bị hút về rồi quay quanh lỗ đen, sự kết hợp giữa thuyết tương đối của Einstein và các thuyết vật lý của Keplerian.
            Thiên hà này có tên là NGC 3516, cách chúng ta khoảng 100 triệu năm ánh sáng. Bên sau thiên hà là một lỗ đen cực kỳ rộng lớn. Các luồng khí nóng ở vùng trung tâm bức xạ ra các tia X như thể chúng nóng đến hàng triệu độ dưới tác động của lực hấp dẫn của lỗ đen.
            Tàu vũ trụ XMM-NEWTON đã bắt được các quang phổ từ ánh sáng phát ra quanh lỗ đen và cũng ghi nhận được rằng các luồng khí bị kích thích quay quanh lỗ đen 4 lần. Đây là một thông tin thiết yếu để tính được khối lượng của lỗ đen biểu tượng của cái nghĩa địa ở ngoài không gian.
            Dựa vào các thông tin khác về khoảng cách, thời gian quay chung quanh mà các nhà khoa học đã tính được khối lượng của lỗ đen này nó gấp từ 10 đến 50 triệu lần khối lượng của mặt trời.)
            Quên cả thầy tôi đang ngồi bên cạnh, tôi áp dụng bí pháp Xuất Hồn để cho Linh Thân mình thoát ra phần thể xác. Tôi nhẹ nhàng băng xuống chân núi rồi nối đuôi theo đám người đang lặng lẽ đi theo áo quan của nhà sư Tekeuchi.
            Chẳng có tiếng động nào, duy chỉ tiếng của những bước chân đi. Chẳng một ai biết có tôi đang theo dòng người của họ.
            Tôi lắp bắp trong miệng: Ông Kenji Tekeuchi ơi! Ông có gặp các vị thần có nhiệm vụ trông nom những người đang quằn quại đau thương ở cõi trần này không? Nếu có xin ông nhắn hộ lời tôi đến với các vị thần linh ấy rằng, họ vẫn chưa làm tròn trọng trách của mình, vì chưng thế gian này vẫn còn dẫy đầy nỗi tang thương và còn ngập tràn khổ hạnh.

            Hết
            Thinh Quang
            .......Thiện căn ở tại lòng ta......
            Chữ tâm kia mới băng ba chữ tài

            Comment


            • #66
              Hành trình về phương đông

              Đã chuyển sang trang khác
              Last edited by 470525; 15-10-2011, 03:23 AM.
              .......Thiện căn ở tại lòng ta......
              Chữ tâm kia mới băng ba chữ tài

              Comment

              Working...
              X