CHƯƠNG CUỐI
BÍ PHÁP XUẤT HỒN
BÍ PHÁP XUẤT HỒN
Minh Sư lập lại lời giảng giải của Người về vấn đề đầu tư kiến thức mà tôi muốn được biết rõ ràng hơn:
- Thưa Minh Sư nếu ta quá sợ hãi về vấn đề bội thực chữ nghĩa trong kinh sách thì các nhà làm văn hóa in sách để làm gì?
- Ta không khuyên chú là không nên đọc sách quá nhiều mà chỉ nên chọn lọc sách để đọc. Trên thế giới này không nơi nào là không có kinh sách, có điều là làm sao biết chọn lấy những kinh sách nào có thể giúp ta mở mang trí tuệ một cách hữu ích hơn!
Điều ta khuyến cáo chú là không nên có tham vọng vượt quá nghiệp quả của mình để được đạt đến chánh quả nhanh hơn. Làm như vậy chẳng khác nào ta chuốt lấy hậu quả mang họa vào thân, như nhà sư già Nhật Bản kia chẳng hạn.
Và đến đây, thầy tôi cũng không quên nhắc lại là tôi có một cuộc đời thật đặc biệt, đòi hỏi tôi phải có một tầm kiến thức thâm sâu cần phải được phát triển trên mọi phương diện, nhất là vấn đề "Thần giao cách cảm":
- Chú cần phải được huấn luyện thật chu đáo bằng tất cả mọi phương pháp mà tôi đã truyền đạt cho chú! Chỉ trong vòng vài tháng nữa, chú sẽ được luyện "Cảm xạ lực" và "Phối họp thần nhãn" bằng phương pháp viễn thông đúng theo bí pháp của pho kinh vĩ đại nhất thế giới này.
Chính đó là một văn hóa phẩm do nhiều chân sư ghi chép tất cả các bí kiếp lưu lại cho loài người. Chú sẽ được huấn luyện theo các bí quyết trong pho kinh vĩ đại này một cách thuần thục. Ta biết trước sự quyết định này khiến chú hoang mang không ít, nhất là khi nhìn thấy các bí quyết đi ngoài đường hướng chủ trương của xứ sở chúng ta.
Nói đến đây thầy tôi hạ thấp giọng trấn an tôi:
- Chú yên lòng. Tất cả tuy mới mẻ nhưng đều nằm trong một nguyện vọng chung của nhân loại. Tất nhiên là những bí quyết ấy có khi phải dùng đến những ngoại ngữ mà nhiều danh từ của nó không thấy có trong các kinh sách tu hành của người Tây Tạng. Điều này, chú đừng ưu tư ta có bổ phận giảng giải cho chú.
Quả thật, tôi không khỏi phải hoang mang như Minh Sư đã nói. Làm sao tôi thấu triệt được một cách cặn kẽ một khi ngôn ngữ bất đồng?
- Lỗ San! Không nên quá ưu tư! Thầy tôi mỉm cười trấn an. Khi mà cảm xạ lực và thần nhãn của mình được phối hợp một cách thật chính xác thì chú có thể lĩnh hội được tư tưởng ở bất cứ sách vở nào chú muốn một cách dễ dàng.
Đây là một phương pháp ít người biết đến trong môn thần giao cách cảm. Có nhiều quốc gia trên thế giới có những bảo tàng viện hạn chế nghiêm ngặt hay nói cách khác cấm cản bất cứ ai không chứng minh được mình là một sinh viên do chính phủ nước họ gửi đến tham khảo các dữ kiện hay tài liệu lưu trữ tối mật của đất nước họ.
Tôi buột miệng hỏi :
- Vậy nếu con muốn đến những nơi ấy cần phải xin giấy giới thiệu của chính phủ ta mỗi khi muốn đến một quốc gia nào đó?!
- Thì đúng như vậy, song với chú theo ta nghĩ không cần thiết lắm.
Thấy tôi trố mắt ngạc nhiên, thầy tôi mỉm cười giải thích:
- Chú có khả năng ngoại lệ là có thể du hành trong "Tinh Thể" để học hỏi những gì chú cần biết. Ta sẽ truyền dạy cho chú sử dụng khoa "Thần Bí Học" này!
Minh Sư lại nâng chung trà lên nhấm nháp đoạn tiếp tục nói:
- Lỗ San! Chú nên nhớ rằng sử dụng sai lầm "Thần Lực" hoặc dùng thần lực đàn áp, khống chế bất cứ kẻ nào không cần thiết chú sẽ bị trừng phạt nặng nề. Những giáo pháp bí truyền, siêu hình thượng học, những linh cảm thần thức (ESP) chỉ để giúp đời, nói chung là giúp cho nhân loại và góp phần mở rộng tầm kiến thức cho loài người trên mặt địa cầu này.
Hành động bất cứ một điều gì cũng phải cần đến cái Tâm, như Lục Cửu Uyên (1139-1192) đã đưa ra cái lý mà ông đã chịu ảnh hưởng thuyết vạn vật duy thức của Phật học. Thuyết này cho rằng vũ trụ tức ngã tâm mà cái tâm của ta đó là vũ trụ. Vậy thì chú hiểu chứ, tâm tức là lý.
Lục Cửu Uyên cũng đã từng cùng Chu Hy tiến hành cuộc biện luận suốt cả mười ngày, được coi là cuộc biện luận nổi tiếng nhất nơi chùa Nga Hồ tại đất Tín Châu. Sau này Vương Thủ Nhân đời Minh (1472-1528) phát triển thành hệ thống triết học duy tâm chủ quan và được xem là hoàn thiện nhất.
- Vương Thủ Nhân lại khai triển thêm ra về lý luận chứng minh của mình rằng là tâm ngoại vô vật, tâm ngoại vô sự, tâm ngoại vô học. Ta sẽ truyền đạt cho chú về cái triết thuyết của Vương Thủ Nhân nói về thuyết "Trí lương tri" và "Tri hành hợp nhất" do ông đã đạt được trong hoàn cảnh.
"Bỗng nhiên nửa đêm giác ngộ ra tôn chỉ cách vật trí tri" vào thời kỳ ông bị đưa đi biếm trích tại vùng Thạch Thừa, Long Tường, tỉnh Quý Châu hoang vu, chung quanh mình chỉ là cây cối, núi non, khỉ ho cò gáy, chẳng có sách vở, ngày ngày chỉ suy tư về những cái đã nghe, những hiện tượng đã thấy.
Ông ấy có cần đến sách vở trong thời gian bị lưu đày này đâu mà vẫn thông đạt được cái lý thuận của trời đất hiểu được mọi việc trên đời!
Trở lại vấn đề xuất hồn, tôi hỏi Minh Sư:
- Thưa Lạt Ma! Con muốn biết rõ thêm vấn đề luyện phép "xuất hồn", Minh sư giảng giải cho con biết về sự lợi hay hại của nó.
- Có nhiều cách tu luyện phép xuất hồn, có cả bí pháp tự mình theo sách vở luyện tập mà không phải nhờ một chân sư nào hướng dẫn. Trong số này, có người dùng "rượu mạnh" hay "ma túy" hoặc sử dụng chất kích thích tố bằng một liều lượng cao khiến họ có khoái cảm đến tột độ và mê man bất tỉnh ngay khi đó!
Chính trong thời gian đê mê này, tinh thần họ hoàn toàn bị bại hoại, luôn luôn sống trong cơn hốt hoảng bởi bị ảo giác ám ảnh. Chú nên nhớ rằng "sự sợ hãi" là vấn đề ưu tư hàng đầu trong môn "Thần Bí Học".
Đó là điều tối kỵ! Người quang minh chính đại tinh thần luôn luôn minh mẫn, chẳng bao giờ ưu tư hay sợ hãi trước bất cứ một hiện tượng nào! Sự sợ hãi làm cho tinh thần ta suy sụp, đầu óc ta rối loạn, đó chính là lúc các "Hồn Ma, Tà Vạy" xâm nhập vào đàn áp phần hồn của ta.
Chính những người bị say rượu nhiều khi họ nhìn thấy chung quanh mình toàn là những hình ảnh của các giống sinh vật lạ lùng. Có người thuật lại trong cơn say túy lúy ấy, họ đã trông thấy cả voi xanh có sọc đỏ hoặc các giống thú quái đản khác mà họ không thể hình dung được chúng là sinh vật gì muốn xâm phạm đến mạng sống họ?
Chú còn nhớ hình ảnh trong "Cổ Hiền Thạch Động" ngày nào chúng ta đi vào bên trong ấy không? Nơi ấy chúng ta chính mắt trông thấy một giống vật nửa đá, nửa sinh vật mà hình ảnh của nó hệt như con kỳ nhông có cánh nằm kế cận một một con khủng long hóa thạch.
(Gần đây các nhà khoa học Trung Quốc phát hiện một khối đá hóa thạch 120 triệu năm tuổi chứa phôi thai của một con thằn lằn bay, thuộc loài bò sát có cánh sống cùng thời với loài khủng long. Hai nhà khoa học này là Wang Xiaolin và Zhou Zhonghe thuộc Viện Hàn Lâm Trung Quốc tại Bắc Kinh cho biết như vậy.
Phôi thai được tìm thấy trong lớp trầm tích của một cái hồ ở Liêu Ninh, địa danh khảo cổ nổi tiếng có nhiều hóa thạch thuộc vùng Đông Bắc Trung Hoa. Phôi thai được bao bọc trong lớp vỏ trứng gần như hoàn thiện bên ngoài.
Điều này cho thấy thằn lằn bay, loài động vật có xương sống đầu tiên trên trái đất, cũng thuộc loại động vật đẻ trứng, cánh nó rộng 10,6 inch (khoảng 27 cm). Những con thằn lằn bay đầu tiên xuất hiện trên trái đất cách đây khoảng 230 triệu năm và đã bị tiêu diệt cùng thời với khủng long cách nay khoảng 65 triệu năm.)
- Bây giờ thì chú hãy theo ta đến một nơi mà ta có thể luyện cho chú về phép "xuất hồn". Chú muốn thực hiện phép này không?
Tôi vui vẻ chấp nhận ngay:
- Vâng. Điều này con hằng mong đợi!
Hai thầy trò tôi cùng đi xuống một dải hành lang bằng đá, được một chốc thì quẹo sang bên phải, dẫn thẳng đến một lối rẽ sang bên trái. Theo lối này chúng tôi đến một căn phòng tối om ngửa lòng bàn tay cũng chẳng nhìn thấy được.
Thầy tôi tiến vào trước, đánh lửa lên châm vào cái đèn dầu bơ dựng ngay cạnh cửa. Người bảo tôi ngồi xuống dưới nền đá:
- Ngày nay chú có đủ thông minh để thu nhận kinh nghiệm của các âm hồn nơi âm cảnh. Ta sẽ truyền cho chú bí pháp xuất hồn và ta có bổn phận canh chừng không để lũ ma quái động chạm đến xác thân chú.
Đến đây người nhìn tôi mỉm cười bảo:
- Hãy nằm ngửa xuống nhắm mắt lại, không được nghĩ viển vông làm phân trí trong thời gian tập luyện này. Ta sẽ giúp cho "linh thức" chú thoát ra khỏi xác thân mình. Chú nhớ là hãy để mặc nó muốn bồng bềnh trôi đâu thì trôi, đừng cưỡng lại và chớ nên sợ hãi.
Chú nhớ là đừng để cho tâm trí mình suy tư điều gì. Cứ yên lặng để mặc cho linh thức đi đến bất cứ một nơi nào. Ta luôn luôn ở bên cạnh chú.
Nói xong, người tắt đèn và đóng kín cánh cửa ra vào đoạn quay vào ngồi xuống bên cạnh tôi! Tôi ngoan ngoãn nhắm nghiền mắt lại theo lời Minh Sư căn dặn. Trong giây lát tôi cảm thấy hơi ấm của người đang ngồi bên cạnh truyền sang và toàn thể châu thân tôi rung lên như người ngồi đồng cốt, đến độ không thể nào cưỡng lại được!
Một luồng ánh sáng xanh trong thân xác tôi từ ngay đỉnh đầu mình bỗng bay vụt lên. Tôi biết đó là linh thân của mình! Sợi ngân tuyến (Silver Cord) cột giữa thân xác tôi cùng linh thân của chính mình đang lơ lửng bay.
Comment