Rắn trun là loại rắn hiền, chậm chạp, không độc, thường sống dưới những đám cỏ khô, bên dưới ẩm, mà những người làm vườn, làm ruộng sau khi phát cỏ, gom tủ lại trên các bờ giồng ngoài ruộng hay các mương lạn, vũng bùn. Thông thường, nguồn khai thác loại rắn này là do những đứa trẻ ở quê đi giỡ cỏ, lùng sục bắt được, bán lại cho bạn hàng ở chợ để cung cấp cho các quán ăn đặc sản...
Rắn trun có vóc dáng trung bình, con to lắm chỉ bằng ngón chân cái người lớn, con bé thì cỡ ngón tay trỏ. Rắn trun mình có khoan đen, khoan đỏ hồng, cách đều nhau chừng 1 đến 2cm, dài lắm chỉ đến 0,5m là hết hạn; mình tròn trịa, mập mạp. Những người ít tiếp xúc với rắn, nhìn nó rất ngán!
Làm thịt rắn trun, khá đơn giản. Người ta đập đầu cho nó chết, xong dùng nước sôi cạo sạch lớp da ngoài (có nơi người ta thui), móc ruột, cắt bỏ đầu, rồi băm nhuyễn thịt nó ra như băm thịt vịt tiết canh. Kế đến, ướp tiêu, tỏi, bột ngọt, ít muối ăn, tí nước mắm ngon cho thơm. Lá cách tươi xắt nhuyễn để sẵn...
Chảo bắc lên cho nóng, để chừng muỗng canh mỡ heo, khử sả, tỏi cho thơm rồi cho thịt rắn vào xào. Khi nào thấy thịt rắn hơi tái màu, ta cho lá cách vào xào tiếp; khi lá cách đã dốt dốt, nhắc chảo xuống, xúc thịt ra dĩa và rắc đậu phộng rang thơm (đã đâm nhỏ bằng hạt gạo)...
Thế là chúng ta đã có món ăn độc đáo, dân dã nhưng không kém phần hấp dẫn. Thường rắn trun xào lá cách ăn với bánh đa (tráng) hoặc bánh phồng tôm. Đây là món nhậu mà những tay sành điệu rất thích. Thịt rắn trun ăn mát, có tính dược, trị đau lưng, nhức mỏi và bồi bổ rất tốt... Nếu có đi đến Đồng bằng sông Cửu Long, các bạn có thể đến các nhà hàng đặc sản ở Cần Thơ hoặc Vị Thanh, Phụng Hiệp (Hậu Giang) để thưởng thức món ăn mang nét đặc trưng, dân dã, ngon, lạ và giá cả cũng bình dân của vùng đất phương Nam này...
Sưu tầm
Comment