Thông Báo

Collapse
No announcement yet.

MÓN NGON QUÊ HƯƠNG Hương vị theo dòng Cửu Long

Collapse
This topic is closed.
X
X
 
  • Chọn Lọc
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts

  • MÓN NGON QUÊ HƯƠNG Hương vị theo dòng Cửu Long

    Nếu điểm danh các món bún tại các địa phương xuôi theo dòng Cửu Long, đầu tiên phải kể đến bún cá Châu Đốc (An Giang). Bún cá nơi đây là sự kết hợp độc đáo của ngải bún và mắm ruốc.




    Bún cá Châu Đốc

    Cách chế biến món này khá cầu kỳ, món ăn đòi hỏi nước dùng phải trong, có vị ngọt từ xương đầu cá, đậm đà vị ruốc, thoảng mùi hương thanh đạm mà không tanh cá.

    Để có được tô bún đúng hương vị, việc sơ chế cá và nấu nước dùng là công đoạn quan trọng nhất. Cá lóc phải là cá sông, thịt trắng và không tanh rong. Cá làm sạch, cho vào nồi nước lạnh luộc, khi cá chín vớt ra, gỡ bỏ xương, phần thịt ướp bột nghệ và gia vị để riêng. Xương và đầu cá cho vào nồi hầm tiếp, đập giập sả cây và ngải bún, cho vào để làm át mùi tanh của cá.

    Khi nêm nước dùng, gia vị không thể thiếu là mắm ruốc. Mắm ruốc phải dùng lá chuối hoặc lá sen gói lại và nướng lên cho bớt mùi tanh, tăng hương vị, sau đó hòa với nước lạnh, lấy phần nước trong để nêm nước lèo bún. Cá sau khi ướp khoảng 15 phút, cho vào chảo đã phi mỡ - sả, xào nhanh cho tươm màu vàng nghệ rồi cho lại vào nồi nước dùng, nêm nếm lại. Bún cá Châu Đốc dùng kèm rau muống bào, bắp chuối bào, giá sống, rau răm, húng cây và mắm me hoặc muối ớt.




    Bún kèn

    Cũng là bún cá xuất xứ từ Châu Đốc, nhưng bún kèn lại có cách chế biến hoàn toàn khác. Bún kèn có nguồn gốc từ Nam Vang, được những người Việt vùng biên giới mang công thức về chế biến lại cho hợp với khẩu vị người Việt. Món ăn này mới thật sự là đặc sản của
    Châu Đốc, nhưng ít người biết đến do không phổ biến, chỉ có ở vùng thị xã Châu Đốc, tỉnh An Giang.

    Nước lèo bún kèn được chế biến từ nước cốt dừa và nước luộc cá. Hương vị bún kèn có sự hòa quyện của đinh hương, quế hương, ngải bún và sả. Để món ăn thêm đậm đà mà không ngán, người ta dùng tôm khô rang để nấu nước dùng. Bún kèn ăn kèm bắp chuối, giá hoặc dưa leo và húng cây.

    Cũng với nguyên liệu chính là cá lóc và nước dùng từ cá, nhưng bún nước lèo Trà Vinh lại là sự kết hợp nguyên bản, từ ngải bún và mắm bò hóc (pro hoc – một loại mắm làm từ cá nước ngọt để cho ươn, cùng với các gia vị khác như: muối, đường, tiêu, tỏi, ớt, cơm nguội theo một tỷ lệ nhất định. Đây là loại mắm được người Khmer xem như đặc sản dùng để đãi khách quý và là nguyên liệu để làm nước lèo trong món bún nước lèo. Bún nước lèo, ngải bún và mắm bò hóc đều có nguồn gốc từ Campuchia).

    Nước dùng của bún nước lèo Trà Vinh giữ nguyên màu sẫm của mắm, dùng hương ngải bún và sả làm át mùi tanh của cá và mắm. Món ăn lạ miệng do nguyên liệu dùng kèm là thịt heo quay beo béo, kèo nèo có vị ngọt thanh, ăn không ngán nhờ kèm rau muống bào, bắp chuối, rau răm…



    Bún mắm

    Sẽ là thiếu sót nếu không kể đến bún mắm khi nói về các món bún miền Tây. Nguyên liệu chính của món này vẫn là cá, nhưng là cá đã chế biến thành mắm. Nước dùng bún mắm không đòi hỏi phải trong, mà quan trọng là ở vị mắm. Mắm được nấu với nước luộc cá, mắm rã thì lọc bỏ xương. Khử dầu, cho sả băm và sả cây vào xào thơm, cho tiếp nước dùng mắm vào đun trên lửa nhỏ, hớt sạch bọt (để mắm không tanh), thêm một ít củ ngải bún và riềng đập giập vào. Nồi nước lèo bún mắm cũng không thể thiếu vài lát cà tím và nấm rơm, đặc biệt là khóm.

    Tính “phóng khoáng” của món ăn này nằm ở các loại rau dùng kèm. Không chỉ rau muống bào, bắp chuối hay kèo nèo, mà ăn bún mắm phải có thêm rau nhút, bông súng, rau đắng, húng cây, quế, ngò gai, giá, hẹ… tùy khẩu vị của người ăn. Hầu hết các tỉnh miền Tây đều có bún mắm, nhưng bún mắm Sóc Trăng đặc biệt “tiếng tăm” nhờ sự kết hợp của nguyên liệu dùng kèm: ngoài rau và cá lóc còn có thịt quay, tôm và mực. Người miền Tây có câu “Ăn mắm lắm rau”, nên có thể nói bún mắm, với vô số rau ăn kèm, đã gom đủ cả sự trù phú của một vùng miền vào hương vị rất đặc trưng của mình.

    Tại SG nếu muốn tận hưởng hương vị ngọt ngào của bún cá miền Tây và các món ngon miệt vườn với hương vị nguyên thủy của miền Tây, bạn có thể đến Nhà hàng Ẩm Thực Xanh, 46 Trần Huy Liệu, P.12, Phú Nhuận.


    ST

  • #2
    Có người hỏi Ngải bún là gì?




    "Ngải bún " có nguồn gốc từ Campuchia, mọc hoang trong những khu rừng hoang dã ở Seam Reap, Battambang... Người Việt ở các tỉnh miền Tây Nam Bộ sang Campuchia lập nghiệp đã mang củ ngải bún về trồng ở Việt Nam cách đây 45 năm. Ngải bún dùng để nấu bún nước lèo (num-chóc) và món kèn dừa (xăm-lo bờ-hơ), hai món ăn không thể thiếu trong bộ phận gia đình người Việt đã từng cư ngụ tại Campuchia (mà người ta thường gọi là Việt kiều - Campuchia), đang sống rải rác ở các tỉnh Nam Bộ.

    Ngải bún được trồng bằng củ vào đầu mùa mưa ở miền Nam, khoảng đầu tháng 5 dương lịch. Đất trồng phải tơi xốp, không úng nước, thường là đất đen pha sỏi nhỏ. Lá ngải bún là lá đơn dài, hình lưỡi mác, giống lá nghệ nhưng nhỏ hơn. Cây ngải bún không có hoa, phát triển nhiều ở phần củ. Trồng được khoảng 5 - 6 tháng, đến cuối mùa mưa, sau khi phần lá đã lụi tàn, người ta đào củ ngải bún lên, thu hoạch.

    Củ ngải bún kết chùm giống chân gà, mọc từng củ dài. Củ lớn nhất chỉ bằng ngón tay út. Củ màu trắng ngả sang vàng lợt. Khi bẻ đôi củ ngải bún, bên trong có phần lõi màu vàng đậm hơn phần thịt màu trắng đục. Ngải bún có hương thơm dìu dịu, vị ngai ngái, gợi nhớ đến hương vị của đất đai, núi rừng hoang dã.

    Muốn nấu món bún nước lèo, người ta phải dùng củ ngải bún tươi nấu mới ngon. Ngải bún khô, để lâu, đã mất đi nhiều hương vị. Muốn có củ ngải bún tươi, khi nào nấu, người ta mới đào lên lấy củ. Củ được rửa sạch, cạo bỏ vỏ rồi giã nát, đổ ít nước vào nấu cho sôi lên, lọc bỏ bã, lấy nước cốt để riêng.

    Mua các loại cá có nhiều nạc (ngon nhất là cá lăng, sau đó mới tới cá đỏ) đem luộc chín, gỡ lấy nạc, bỏ xương rồi giã nát. Một ký cá có thể nấu cho 4 người ăn. Nghệ, tỏi, đậu phộng rang chín cũng giã nhuyễn rồi trộn chung với cá và nước cốt ngải bún. Bỏ thêm một chút đường, bột ngọt, ớt đã giã và một chút mắm bò hóc rồi trộn đều. Nửa trái dừa già nạo lấy nước cốt để riêng. Nước cá đã luộc vớt sạch bọt, đổ thêm nước dừa dão vào, nấu sôi. Khi nước đã sôi, bỏ cá đã trộn chung với các loại gia vị vào, tiếp tục nấu cho sôi đều. Đập thêm hai tép sả bỏ vào. Khi nào sắp ăn hãy đổ nước cốt dừa vào sau cùng. Như vậy là ta đã nấu xong món nước lèo bay lên phưng phức, có hương vị đặc trưng của củ ngải bún, không lẫn với bất cứ món gia vị nào khác.

    Rau ăn với bún nước lèo cũng là một hợp tuyển đặc biệt: đậu đũa xắt nhuyễn - giá sống - bắp chuối xắt nhỏ - đọt xà-bui (keo dậu) và dưa leo bằm nhuyễn.

    Bún nước lèo phải ăn nóng mới ngon. Nếu lạt, người ta chỉ có thể thêm với món chấm là muối ớt.

    Ai ăn món bún nước lèo một lần sẽ nhớ đời hương vị của ngải bún. Nó gợi cho ta đến cái không khí hoang dã của những cánh rừng chưa khai phá. Nó tạo cho ta nhớ đến cái sức sống hừng hực của các cơ bắp vượt núi băng đèo đi khai khẩn những miền đất hoang...

    Ở TPHCM, muốn ăn món bún nước lèo, người nhớ quê phải tìm tới khu vực Tân Hương - Tân Phú, quận Tân Bình, nơi có nhiều người Việt kiều - Campuchia sinh sống.

    Theo SGGP

    Comment


    • #3
      nói về bún nước lèo

      Bún nước lèo


      Món bún nước lèo như Mai Xuân nói, mỗi nơi có một đặc trưng riêng, không nơi nào giống nơi nào, ở Campuchia, Trà Vinh, đều có vị khác nhau, riêng ở Sóc Trăng tô bún có thêm thịt heo quay, ở tại TP Long Xuyên nước lèo có màu vàng của nghệ, chính củ nghệ làm mất mùi ngải bún, do vậy tôi thích nhất là cách nấu ở quê tôi, vùng Tri Tôn, Bảy Núi, rất hợp với khẩu vị của mình, vật liệu cho nồi nước lèo rất đơn giản, gôm củ ngải, sả, ít tỏi, mắm prahoc, cá lóc đồng, không có cá lóc đồng thay bằng cá điêu hồng, Không có prahoc cũng không sao, nồi nước lèo vẫn thơm phức do vị rất đặc biệt của củ ngải và sả là 2 thứ không thể thiếu được, nếu ăn được mùi nầy có thể ghiền, mỗi ngày ăn hoài không ngán,

      tuy nhiên không phải ai cũng thích, Trong gia đình tôi, có 2 đứa em rễ người Việt, rễ thứ 3 thì rất thích còn rễ thứ tư thì ngược lại. Ghém gồm bắp chuối hột, rau nhúc, tía tô, rau thơm…khi ăn, dùng muối ớt tô bún sẽ mặn mà và ngon hơn, không dùng nước mắm, nước bún sẽ có vị chua, à quên nửa, có lần con dâu nghe mẹ chồng sắp về, nấu sẳn nồi bún nước lèo đãi mẹ, tôi cũng hí hởn chờ bụng để thưởng thức cho đã nhưng khi về đến nhà nhìn nồi nươc lèo thì hởi ôi, thấy mở tỏi nổi lền trên mặt, vậy là tiêu tùng rồi, dù nuốt không trôi, nhưng cũng cố, sau đó tôi mới cho con dâu biết, không được cho mỡ tỏi, thường nấu các món somlo không được cho mở tỏi, sẽ làm mất các gia vị.


      Phi Rom

      Comment


      • #4
        Nhớ hồi nhỏ, về Sóc Trăng ăn bún nuớc lèo, chỉ có cá, không có tép và thịT heo quay như bây giờ

        Nhưung cá để trong tô bún, miếng cá to, chứ không bây giờ miếng nhỏ còn thêm đủ thứ vào, làm mất đi hương vị d9a85c biệT củA món bún nước lèo

        Chỉ có ở nhà nấU là " Nhất mé đìu hiu " luôn

        Comment


        • #5
          Nguyên Văn Bài Viết Của Poupi View Post
          Nhớ hồi nhỏ, về Sóc Trăng ăn bún nuớc lèo, chỉ có cá, không có tép và thịT heo quay như bây giờ

          Nhưung cá để trong tô bún, miếng cá to, chứ không bây giờ miếng nhỏ còn thêm đủ thứ vào, làm mất đi hương vị d9a85c biệT củA món bún nước lèo

          Chỉ có ở nhà nấU là " Nhất mé đìu hiu " luôn
          Sóc Trăng cũng tùy vùng , nếu vùng nằm gần Trà Vinh thì có heo quay, vùng nằm gần Bạc Liêu thì không ... bài viết nói chung chung

          Comment


          • #6
            Uh, chắc là bác HCT nói đúng,

            Tuy trong giấy khai sanh, ghi là Sóc Trăng, nhg Poupi chỉ về quê khi có ngày nghĩ hè, Tết và Thanh Minh, ba má chở về thăm chú, dì ở Sóc Trăng chơi mà thôi

            nên nhờ bác PP biết thêm ST cũng có hai ranh giới há

            nhg nếu ăn bún nước lèo, cho thịt quay khg biết ra sao? Vì PP khg thích, chắc tại tánh thích ăn cá hơn ăn thịt quá hihih

            Cảm ơn bác nhiều nha

            Comment

            Working...
            X