Thông Báo

Collapse
No announcement yet.

DNTS's collections 5

Collapse
This topic is closed.
X
X
 
  • Chọn Lọc
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts

  • Huyền Thoại Về Cây Cầu

    Một buổi sáng chúa nhật, tôi đang cắt mấy nhánh cây chòi ra của
    hòn non bộ. Cu Hải lại gần chăm chú xem:

    - Nhánh cây rớt sập cầu rồi ba ơi!. À, mà cây cầu có từ khi nào vậy

    Ba?

    - Thì cây cầu có từ khi ba làm hòn non bộ.

    - Dạ không! lịch sử của nó kìa.

    - À! Con muốn nói là cây cầu đầu tiên của loài người...?

    - Vâng! Cây cầu đầu tiên ấy- ai tạo ra nó?.

    Câu hỏi của cậu con trai lớp bảy làm tôi hơi lúng túng. Tôi dừng

    tay và thôi không tỉa cành nữa.

    - Cây cầu đầu tiên có từ bao giờ?- Câu hỏi thú vị đấy- Hai cha con ta cùng du lịch một chuyến trở về quá khứ- Con trai nhé!. Cậu con trai ngơ ngác nhìn.

    Cách đây chừng năm mươi ngàn năm đến ba mươi ngàn năm( thời kỳ giữa đồ đá cũ) con người chỉ có những công cụ rất thô sơ để săn bắt, hái lượm. Nơi cư ngụ là những hang động hay dưới một tảng đá nhô ra. Dùng cành cây, da thú dựng, che làm tổ cho mình. Trong cái thế giới nhân tạo nhỏ bé đó không có tuyết, mưa lại kín gió. Được nhen lên ngọn lửa bập bùng suốt ngày đêm. Ở những địa điểm trú chân của người tiền sử đôi khi ta còn nhìn rõ những lổ đào để chôn cột chống đỡ mái, những hòn đá kê làm bếp đốt lửa. Những túp lều cổ xưa ấy từ lâu đã tan thành tro bụi- Ở những góc nhỏ bé của cái thế giới được bàn tay người cải tạo và sắp đặt còn lại đó bao nhiêu vết tích thiêng liêng. Đó là những con dao bằng đá, những miếng đá lửa vỡ vụn, những miếng xương vỡ, tro và than lẫn với cát và đất hợp thành một khối mà không bao giờ thiên nhiên có thể tạo ra một mình được.

    Người tiền sử luôn biết kết hợp chọn nơi trú chân- Dòng suối và mái ấm của mình. Đàn ông săn bắt, phụ nữ lo việc làm nhà, khâu vá, sinh đẽ, nuôi con, hái lượm.Trẻ con chơi đùa trên những tảng đá, ven bờ suối... những khi suối cạn nước trẻ con, người lớn có thể qua bờ bên kia hái nấm, lượm quả. Nhưng suối rất ít khi không có nước. Khi nước nhiều, muốn qua bờ bên phải đi vòng lên núi thật xa có khi mất hơn cả ngày.

    -Ba ơi! vậy lúc đó mới bắt đầu có cầu hở ba?- Mà ai làm được

    -Đúng rồi! không hoặc chưa ai làm được cả. Muốn làm tốt được việc gì cũng phải có tích lũy kiến thức. Ngay con dao bằng đá dẹp và hơi dài kia muốn có được hình thù đó cũng đã mất hàng trăm năm con ạ!. Ông lão đang ngồi bên bờ suối mài dao kia có thể nữa tháng ông sản xuất được một con dao đẹp. Nhưng để có được điều đó ông đã được truyền lại biết bao thế hệ....

    -Vậy cái cầu chưa ai biết thì đâu có truyền lại được.

    -Đúng vậy! Chưa ai truyền lại thì học từ thiên nhiên. Con hãy xem hòn non bộ nhà mình này- Dòng suối sâu và rộng, cư dân tiền sử ở trong hang động bên này- Muốn sang bờ bên rất khó phải không?

    -Người ta đi vòng lên trên xa...

    -Rồi một hôm mưa gió, có một thân cây ngã- Rất vô tình nằm vắt ngang qua suối

    -A! con hiểu rồi- Chiếc cầu của thiên nhiên. Con hiểu học từ thiên nhiên rồi ba ơi!.

    -Con biết vì sao con hiểu nhanh vậy không?. Vì con đã được tích luỹ kiến thức- Như ông lão mài dao vậy. Còn ngày ấy chưa ai hiểu cả. Buổi sáng những cư dân ra bờ suối, họ dững dưng với thân cây ngã. Họ vẫn miệt mài leo núi để qua bờ bên kia hái, lượm. Nhưng lũ trẻ thì không dững dưng- Chúng có một trò chơi mới: Leo lên thân cây to đùng rượt bắt nhau. Và rượt bắt như vậy chúng đã sang bờ suối bên kia khi nào không hay. Chúng cũng chẳng mãy may suy nghĩ. Ông lão ngồi mài dao bên bờ suối dừng tay, nhìn bọn trẻ- Thấy chúng bò qua bò lại trên thân cây- Và bên này suối sang bên kia rất nhanh, dễ dàng. Ông suy nghĩ, ông bỏ miếng đá đang mài xuống chân, đi chậm rãi đến bên gốc cây đổ- Trầm ngâm hồi lâu- Cẩn thận ông khom người xuống...bò y như bọn trẻ!. Ông bò trên thân cây từ gốc đến ngọn. Vâng! Ông bò như vậy để xem có thể qua được bên kia như bọn trẻ không- Nhành cây nhỏ ở ngọn không đỡ nổi. Ông ngã lăn, ông ngã lăn chiên bên kia suối- Ông không hề thấy đau, đám trẻ bao quanh, ông bồng từng đứa tung lên cao và ông đưa tay lên miệng làm loa hú vang rừng núi!

    -Giống như Assimet đã tìm ra sức đẩy khi đang tắm...

    -Đúng! rất đúng!. Ông lão mài dao đã phát minh ra cây cầu đầu tiên của nhân loại đấy con ạ!.

    Cu Hải áp mặt vào lưng ướt đẩm mồ hôi của tôi:

    Ba ơi! Chúa nhật tuần sau con sẽ xây lại cây cầu mới cho hòn non bộ, ba nhé!

    -Con ngoan! Chúa nhật ba với con sẽ cùng làm.

    ST !
    ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

    ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

    ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

    Comment


    • Ham Ăn

      Khu chợ Cầu Bông, có cô gái vào loại khá về vẻ đẹp bên ngoài nhưng có tính ham ăn, khắp vùng ai cũng biết. Ngồi trước cửa nhà, hễ gánh hàng rong nào đi qua cũng đều "khó thoát tay cô"... Ăn vặt quá đỗi, nằm mơ cũng thấy bánh trái, mở miệng ra là nói bánh những bánh đủ loại. Đến khi lấy chồng gặp phải anh chồng "hắc ám" nghe cô nhắc đến hàng quà là nổi giận đùng đùng. Một hôm vợ chồng đang nằm nghỉ bỗng nghe gió kéo đến ào ào rồi mưa như trút nước. Chồng bảo:
      - Em ra xem sao?

      Chị vợ đến bên cửa sổ rồi nói:

      - Anh ơi! Mưa to lắm, cọng nào cọng nấy, có sợi dài như bánh canh, sợi ngắn như bánh lọt.

      Chồng giận đập giường rầm rầm:

      - Bảo xem mưa lớn mưa nhỏ, nước nhiều, nước ít lại nói gì đến bánh canh trong đó, tôi nện cho chết bây giờ.

      Vợ sợ quá đến bên cửa sổ xem lại rồi nói:

      Trời mưa to thiệt, chỗ nước to dày như bánh phồng, chỗ nước mỏng như bánh tráng vậy đó.

      Lần này chịu hết nổi, anh chồng phóng xuống cho vợ cái bạt tai. Chị vợ núp sau cột khóc bù lu:

      - Ai cũng có chồng hiền khô, mình có chồng nóng... như cái bánh cam. May mà tôi né kịp, anh đánh trúng hai cái bánh bao, nếu anh không đập anh đập gãy hai cái bánh chè của tôi rồi...hu...hu...

      ST !
      ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

      ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

      ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

      Comment


      • Phát Minh Mới

        Hai triết gia trưởng phái Lưu Linh gặp nhau.
        - Xin chào! Hiện thời anh thế nào?

        - Cũng tàm tạm.

        - Đã lâu chúng ta chưa gặp nhau đàm đạo.

        - Đúng thế! Mình đi thực tế ở nông thôn.

        - Anh nghiên cứu gì ở đó?

        - Mình quan sát nông thôn. Đi điền dã. Mình phát hiện ra một loại công cụ lao động kỳ lạ.

        - Cái gì thế?

        - Đúng là khoa học kỹ thuật không ngừng tiến bộ. Đúng như quan điểm mà chúng ta đã nhiều lần bàn luận. Mình đã nhìn thấy một loại máy cực kỳ độc đáo. Cho vào khoảng 500 gram cỏ tươi và thu lại được 1 kg len.

        - Chà, người nào phát minh ra loại máy đó chắc phải trở thành tỷ phú.

        - Rõ ràng rồi. Làm giàu bằng chính tri thức của mình là cách làm giàu chính đáng.

        - Thế cái máy có tên là gì?

        - Con cừu...

        ST !
        ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

        ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

        ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

        Comment


        • Tình Cũ Không Rủ Cũng... Ớn

          Một đôi trai gái trẻ cùng công ty yêu nhau tha thiết. Rồi bỗng một hôm họ giận nhau vì một lý do hết sức vớ vẩn. Cô gái đùng đùng nói lời chia tay và ngay lập tức xin chuyển sang một công ty khác.




          Bẵng đi gần một năm sau họ mới tình cờ gặp lại nhau trong một buổi sinh nhật người bạn. Vết thương lòng giờ đã lên da non, họ cũng đã trở nên vô tư hơn, không còn xao xuyến như buổi ban đầu. Vả lại hai người đều đã có những mối quan tâm mới.

          Với vẻ chủ động đắc chí của "kẻ đá người yêu", cô gái tiến lại cất lời thăm hỏi xã giao:

          - Dạo này bên công ty cũ thế nào hả anh?

          - Từ ngày em đi chim chóc không còn bay về nơi ấy nữa - Giọng đượm buồn, chàng trai trả lời trong tiếng thở dài.

          - Sao lại đến mức thế hả anh? – Cô gái cảm thấy khoái trá khi người yêu cũ có vẻ như vẫn còn đau khổ với mối tình xưa.

          Chàng trai vẫn đều đều với giọng "thê lương":

          - Sự thực là vậy đó em ạ, chim cú không còn bay về vì thiếu mái tóc suốt ngày bê bết "rối tổ cú" của em, chích chòe không còn bạn để buôn dưa lê, bán dưa chuột. Các loài vẹt thì mất đi một người bạn ăn mặc lòe loẹt với 4 mầu tương phản trên quần áo, còn chim lợn không còn có dịp xài những mẩu vụn thịt và rau thường xuyên... văng ra khi em cười Ngất... xỉu!

          ST !
          ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

          ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

          ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

          Comment


          • Nhất Trí 100%

            Một hôm, sau ngày làm việc cực nhọc ngoài đồng, Trâu ta vừa nằm nhai cỏ, vừa ngẫm nghĩ sự đời. Trâu thấy mình làm lụng chăm chỉ quanh năm suốt tháng, lại không hề kêu ca, đòi hỏi lấy nửa lời, rất xứng đáng với danh hiệu “Lao động tiên tiến”. Nghe nói Đảng đang cần kết nạp những người “Lao động tiên tiến” để tăng cường đội ngũ công nông, Trâu ta bèn quyết định nộp đơn xin vào Đảng.
            Đơn của Trâu liền được đưa ra Chi bộ xem xét. Chi bộ nhận thấy đồng chí Trâu tuy làm việc rất đáng được trao danh hiệu “Lao động tiên tiến”, nhưng lại kém thông minh, nên đơn bị bác.

            Ngựa thấy Trâu làm đơn xin vào Đảng, liền bắt chước. Trong đơn, Ngựa viết: “So với đồng chí Trâu, tôi chẳng những lao động không thua kém, mà lại thông minh hơn nhiều. Ngoài ra, tôi còn có thể làm vật cưỡi cho các đồng chí lãnh đạo cấp cao dạo chơi...”

            Chi bộ cũng xem xét ngay đơn xin vào Đảng của Ngựa. Mấy ưu điểm mà đồng chí Ngựa nêu trong đơn đều được Chi bộ ghi nhận. Nhưng cuối cùng, đơn của Ngựa cũng bị bác với lý do chắc nịch: đồng chí Ngựa có cú đá hậu rất độc, ảnh hưởng nặng nề đến đoàn kết nội bộ.

            Thấy đơn của Trâu và Ngựa đều bị Chi bộ bác, Rệp và Muỗi liền làm đơn xin vào Đảng. Đơn của hai đồng chí chuyên hút máu này viết hệt như nhau: “Tôi tuy chẳng phải là Lao động tiên tiến như đồng chí Trâu và đồng chí Ngựa, nhưng bù lại, tôi có cái cơ bản mà hai đồng chí đó không thể có: trong huyết quản của tôi từ bao đời nay đều có dòng máu công nông. Tôi cảm thấy mình hoàn toàn xứng đáng được đứng trong hàng ngũ Đảng của giai cấp công nông...”

            Đơn của đồng chí Rệp và đồng chí Muỗi được Chi bộ chấp nhận với sự nhất trí 100%.

            ST !
            ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

            ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

            ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

            Comment


            • Câu Hỏi Định Mệnh

              Một con tàu vũ trụ chở ba nhà du hành Liên Xô, Cộng hoà Dân chủ Đức và Việt Nam đi thám hiểm vùng thái dương hệ. Tàu bỗng gặp “trục trặc kỹ thuật”, bị văng khỏi thái dương hệ, tới một nơi loài người chưa hề biết đến. Ba nhà du hành chưa kịp hoàn hồn, lại thấy hai con tàu vũ trụ kỳ lạ chợt hiện ra, kèm sát hai bên tàu mình và bắt hạ xuống một hành tinh cũng có cỏ cây xanh tốt. Thì ra đây là hành tinh có con người sinh sống. Người ở đây lại hết sức thông minh nên chỉ sau vài giờ, họ đã có thể nghe hiểu và trả lời bằng tiếng nói của người trái đất.

              Các nhà du hành chúng ta được đối xử lịch sự, thân ái. Nhưng đến khi cả ba ngỏ ý xin các vị chủ nhân tạo điều kiện cho họ trở về trái đất thì họ gặp ngay lời đáp lạnh lùng:

              "Suốt bao đời nay, ở hành tinh chúng tôi có cái lệ bắt buộc với các vị khách ‘không mời mà đến’. Mỗi vị được phép đặt cho chúng tôi một câu hỏi. Nếu không trả lời được, chúng tôi sẽ lập ngay bệ phóng để đưa các vị quay lại thái dương hệ và trở về trái đất. Ngược lại, nếu chúng tôi trả lời được, các vị sẽ phải ở lại đây vĩnh viễn."

              Ba nhà du hành chúng ta vô cùng bối rối. Nhưng vì muốn về ngay với vợ con nên cả ba quyết định cứ hỏi đại.

              Thoạt tiên, nhà du hành vũ trụ Liên Xô hỏi:

              "Ở hành tinh các vị, có máy tính điện tử không?"

              Thay cho câu trả lời, mấy vị chủ nhân hành tinh bí ẩn dẫn người chúng ta đến một nhà máy chuyên sản xuất những máy tính điện tử mà vài thế kỷ nữa, trái đất ta may ra mới sản xuất nổi.

              Đến lượt nhà du hành Cộng hoà Dân chủ Đức, tuy sợ lắm rồi, nhưng cũng cố hỏi liều:

              "Thế các vị có sản xuất được máy đo chính xác không?"

              Ba nhà du hành chúng ta lại được dẫn đến nhà máy đang sản xuất loại máy đo chính xác gấp trăm lần các máy đo hiện có trên trái đất.

              Với vẻ mặt đưa đám, nhà du hành Liên Xô nắm chặt tay nhà du hành Việt Nam và nói:

              "Số phận cả đội chúng ta bây giờ phụ thuộc hoàn toàn vào câu hỏi của tavarít [1]. Ráng suy nghĩ đi, anh bạn Việt thân yêu!"

              Tavarít nhà ta tay chân lẩy bẩy, mồ hôi toát ra như tắm. Anh nghĩ bụng: “Hai tavarít đàn anh đã bị đo ván rồi, liệu mình còn làm được trò trống gì nữa!”

              Mấy người hành tinh bí ẩn vẫn kiên nhẫn khoanh tay đứng chờ câu hỏi thứ ba, câu hỏi định mệnh cuối cùng. Nửa tiếng trôi qua, nhưng trong đầu nhà du hành đáng thương của chúng ta vẫn chẳng nảy ra được câu hỏi nào. Giữa lúc hốt hoảng, anh chàng bỗng buột miệng với giọng lắp bắp:

              "Ở đây... các... vị... có... có... Đảng... Đảng... uỷ... không?”

              Các vị chủ nhân hành tinh bí ẩn trố mắt nhìn nhau, rồi hỏi lại:

              “Đảng uỷ?”

              “Vâng, các vị có Đảng uỷ hay không?”

              Những người nhận câu hỏi bối rối ra mặt. Họ yêu cầu ba nhà du hành vũ trụ trái đất cho họ một thời gian để tìm câu trả lời. Ngay sau đó, họ triệu tập những người tài giỏi nhất hành tinh, cố tìm cho ra “Đảng uỷ” là cái giống gì. Mấy bộ bách khoa toàn thư đồ sộ nhất được lôi ra tra cứu, nhưng trong đó không hề có từ “Đảng uỷ” oai oăm nọ. Số người tài giỏi nhất mở hết cuộc họp này đến cuộc họp khác suốt cả tháng trời mà cũng chẳng giải quyết được gì. Cuối cùng, họ đành phải chịu thua câu hỏi của nhà du hành Việt Nam và lập ngay bệ phóng để đưa con tàu chở các vị khách “không mời mà đến” trở về trái đất.

              Lúc tiễn ba nhà du hành chúng ta, người được coi là tài giỏi nhất ở cái hành tinh bí ẩn nọ bước đến bên công dân Việt Nam và gãi tai, hỏi nhỏ:

              “Ngài có thể tiết lộ cho tôi được biết ‘Đảng uỷ’ là gì không, nếu đó không phải là điều tối mật của nước ngài?”

              “Tối mật cái quái gì!” - Nhà du hành người Việt cười ha hả, đáp. “Ở nước chúng tôi, “Đảng uỷ” [2] có vô thiên lủng. Chính các vị cũng vừa có một thứ ‘Đảng uỷ’ mà các vị không biết đó thôi!”

              Những người chủ hành tinh bí ẩn tròn mắt kinh ngạc:

              “Chúng tôi vừa có một ‘Đảng uỷ’? Sao chúng tôi lại không biết kìa?”

              Nhà du hành nước ta cười kẻ cả, đáp:

              “’Đảng uỷ’ là cái tổ chức hội họp triền miên mà chẳng giải quyết được gì, như các vị vừa làm trong suốt tháng qua đó!

              ST !
              ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

              ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

              ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

              Comment


              • Anh Ấn Vô

                Có 2 vợ chồng tiều phu nọ!sống nghèo nàn bên cạnh 1 khu rừng.Người chồng tên Ấn.mụ vợ tên Gái.Ban ngày người chông vẩn vào rừng kiếm củi.Còn mụ vợ thì may vá.Được cái mụ vợ rất xinh nhưng tội là lẳng lơ ,hay đua đòi.
                Trong làng có tên Bá Hộ thấy sắc đẹp của mụ vợ cầm lòng k đặng , nên thường những lúc người chồng đi vắng thường lấy cớ nhờ vả may áo mà thả "Dê".Mụ vợ vì ham tiền nên....lửa gần rơm..lâu ngày cũng bén !

                Như thường lệ !người chồng vào rừng lấy củi.Đợi chồng đi !Mụ vợ nhắn người tình qua để làm "chuyện ấy !"

                Trong lúc cao trào,mây nước ngừng trôi !Bất chợt người chồng về!Mụ vợ hốt hoảng nói:

                _Mụ vợ:"Anh ấn vô"

                _Tên Bá hộ:nghe người tình thỏ thẻ vậy nên ghĩ mình chưa "làm đến nơi ,đến chốn"nên làm "theo yêu cầu "bạn tình

                _Mụ vợ:lại tiếp tục nói khẽ:"Anh ấn vô"

                _Tên Bá hộ:Nghĩ trong đầu:sao hôm nay nó sung thế!

                _Mụ vợ:hốt hoảng khi thấy chồng vô đến sân giọng gấp rút "Anh ấn vô,Anh ấn vô...!!!!!"

                _Tên Bá hộ:hì hục!!! hì hục!!

                _Mụ vợ:hốt hoảng khi thấy chồng vô gần giọng líu lại:Anh ấn

                vô,Anh ấn vô...!!!!!"

                _Tên Bá hộ hù !!ù !!!lúc này lưcbầt tòng tâm !!tức quá khi nãy giờ nó cứ bắt mình Ấn vô liên tục !liền nhảy xuống đất chửi đổng !

                "Tiên sư mày !mày bảo ông ấn thế nào được nữa hả!Sức người cũng có hạn chứ!"Có phải trâu bò đâu

                ST !
                ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

                ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

                ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

                Comment


                • Ủng Hộ

                  Cô giáo: Thứ 2 đầu tuần cả lớp ta sẽ quên góp ủng hộ các anh bộ đội quần áo cũ để lau súng, cô mong rằng các em nghiêm chỉnh thực hiên tốt để lớp chúng ta sẽ được nhà trường khen thưởng
                  Học sinh: Vâng chúng em sẽ thực hiện như lời cô nói ạ !

                  Ngày thứ hai: Cả lớp đều mang quần áo cũ đến, riêng có ban học sinh nam thưa cô " Nhà em không có quần áo cũ dài đâu ạ, Em chỉ thấy có quần tà lỏng và áo kính của mẹ thôi ạ. Thưa cô đây a.

                  Cô giáo tròn mắt nhin

                  ST !
                  ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

                  ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

                  ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

                  Comment


                  • Làm Khoán

                    Ở thôn B có một anh chàng nổi tiếng là lười nhác, chẳng tham gia gì từ việc gia đình đến việc xã hội. Biết chuyện, Ngọc Hoàng tức giận sai Thiên Lôi xuống trần giết chết thằng lười nhác này. Đợi hôm mưa to gió lớn, Thiên Lôi cầm lưỡi tầm sét bay thẳng xuống nhà anh chàng lười thì bắt gặp ngay cảnh anh ta đang hì hụclàm "chuyện ấy" với vợ, mồ hôi nhễ nhại. Thiên Lôi gọi Thổ Địa đến quát nạt:
                    - Sao chúng mày báo cáo láo, chúng mày bảo nó lười, vậy nó đang làm gì mà chịu khó hì hục đến như vậy?

                    - Dạ thưa! Nó đang làm công việc đúc người đấy ạ. Thổ Địa ấp úng trả lời.

                    - Đúc người là một việc làm tốt, đáng khen. À, mà này, cách gì mà làm nó nhiệt tình đến vậy? Thiên Lôi vừa ngắm nhìn vừa hỏi.

                    - Dạ, đó là cách làm khoán, làm theo phương thức khoán sản phẩm ạ

                    ST !
                    ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

                    ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

                    ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

                    Comment


                    • Đặt Vòng

                      Bà vợ thực hiện kế hoạch hoá gia đình, đi đặt vòng tránh thai. Ông chồng hỏi:
                      - Họ đặt vòng to hay nhỏ?

                      - To nhỏ nào ai nhìn thấy, ai đo!

                      Chồng hỏi lại:

                      - Vòng đó làm bằng gì? Nhựa hay sắt mạ nhỉ?

                      - Hình như i-nốc, vì lúc đặt lên đĩa nó kêu leng keng. Chồng giật thót người:

                      - Ấy chết, bà phải bảo họ đổi lại vòng nhựa đi, mình là nông dân hay đi ngoài đồng gặp mưa bão, sét nó bắt i-nốc đánh chết tươi đấy.

                      ST !
                      ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

                      ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

                      ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

                      Comment


                      • Cháu Là Con Ai ???

                        Tôi và vợ tôi vừa sửa soạn đi xem chiếu bóng thì bổng ngoài cổng có tiếng chuông vang lên. Tôi ra mở cửa. Trước mặt tôi là một cậu bé ăn mặc lôi thôi, mặt ngăm ngăm đen vì nắng gió.
                        - Cháu là con nhà ai?-Tôi hỏi.

                        Nhưng chú bé không trả lời, chỉ nhìn tôi trân trân như có vẻ tủi bực.

                        Cuối cùng mãi nó mới lắp bắp được một câu: "Ơ kìa bố..."

                        - Cháu bảo cái gì cơ?- Tôi sửng sốt.

                        -Bố à? - Vợ tôi vội nhảy bổ ra cửa, tưởng chừng như bị bật lò so. Cô ta hằn học nhìn tôi rồi lại nhìn chú bé- Cháu nói đây là bố cháu phải không?

                        - Thằng bé lạ lùng thật!-Tôi lẩm bẩm- ở đâu đến đây tự nhiên lại nhận người ta là bố....

                        - Thôi ông cứ đợi đấy, tôi sẽ tìm hiểu xem có gì lạ không. vợ tôi rít lên giận dữ- Chẳng trách tôi cứ nghi ngờ trước khi quyết định lấyông. Bây giờ cháy nhà mới ra mặt chuột nhé! - Vợ tôi quay lại hỏi vặn chú bé từ nãygiờ vẫn đứng sững:

                        - Thế mẹ cháu là ai?

                        Chú bé sụt sịt chỉ vào vợ tôi nói:" Mẹ là mẹ con đây chứ còn ai nữa". Tôi được thể quay lại đay lại vợ tôi:

                        - Đấy nhé, thế mà bảo bà không muốn lấy tôi. Vì đứa con riêng này đây....

                        - Thằng bé này nói dối!- Vợ tôi hét to lên- Cháu...cháu nói dối thế mà không biết xấu hổ a?

                        Thằng bé lại sụt sịt thò tay vào túi áo móc ra một tấm ảnh, mặt sau có ghi tên và địa chỉ. Sau ảnh là tôi và vợ tôi chụp chung sau ngày cưới.

                        - Thật là quái quỷ!- Tôi lẩm bẩm- Một âm mưu gì đây chắc...

                        - Khoan đã! Không khéo nó là con trai chúng ta thật. Nhưng nó ở tận quê với bà nội cơ mà?

                        Chú bé lúc ấy mới lúng túng vẻ mừng rỡ: " Con đây mà, con đấy!"

                        - Ôi Bai-a-x-la-gan, con đấy ư?- Vợ tôi nói gần như khóc- Con tha lỗi cho mẹ nhưng sao lại thế này, ai mà nhận ra được!

                        -Không con không phải là Bai-a-x-la-gan. Con nó là anh nó cơ.

                        - Thế mà cũng đòi là mẹ!Tôi được thể đế luôn vợ- Đến con mình đứt ruột đẻ ra mà cũng không biết! Doi-đai-an! thôi đi vào trong nhà đi con!

                        Nhưng chú bé lại tiếp tục lắc đầu. Cuối cùng hỏi ra mới biết nó là thằng lớn nhất, tên là Ba-i-a-xa-i-khan.

                        - Ai lại có thể nghĩ biết được rằng con cái mình chóng lớn thế này không!

                        - Vợ tôi ôm đứa bé và sửa lại đầu tóc cho nó.

                        - Tôi có cảm tưởng như là mới vừa hôm qua chúng tôi mới gửi mấy đứa cho bà nội trông nom. Nhưng tại sao con lại mò về thế này?

                        Chú bé nhìn tôi vẻ sợ sệt và ấp úng:

                        - Tại... Tại hôm nay con đi học muộn. Cô giáo không cho vào lớp. Con không dám về nhà sợ bà mắng. Thế là con lên xe buýt và về đây...

                        - Khá thật! Thế là trốn học à?- Vợ tôi nói -Đấy giáo dục ở nông thôn là như vậy đó!

                        ST !
                        ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

                        ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

                        ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

                        Comment


                        • Lẽ Công Bằng

                          Chuyện xảy ra ở một con hẻm cụt, đầy ổ gà, đã lâu không ai thèm sửa chữa. Cũng phải thôi, ai đi để ý đến cái hẻm nhỏ xíu này khi còn biết bao nhiêu việc quan trọng khác trong thành phố, như xây thêm các cầu vượt cho người đi bộ chẳng hạn. “Thôi thì góp tiền nhau mà làm vậy”, các hộ dân trong hẻm quyết định.
                          Thế là cuộc họp toàn hẻm được tổ chức ngay lập tức. Ông hẻm trưởng tuyên bố như đinh đóng cột: cần phải công bằng trong việc đóng tiền. Nhưng thế nào là công bằng? Ý kiến ông hẻm trưởng là cứ chia đều kinh phí cho các hộ dân. Rất cơ bản! Có khi mọi người đã xuôi tai nếu như không có một ý kiến cho rằng như thế là không công bằng bởi mỗi nhà có số nhân khẩu khác nhau, tức mức độ làm… mòn đường hẻm cũng khác nhau, tại sao lại chia đều?

                          Phải chia theo đầu người. Nghe cũng có lý. Nhưng như thế lại sinh ra vấn đề người thì cũng có người lớn kẻ nhỏ, người mập kẻ ốm. Trẻ con tất nhiên không thể làm mòn đường như người lớn được. Vậy sao không chia kinh phí theo tổng trọng lượng các thành viên trong gia đình?

                          Tưởng như thế đã là hay, thế mà lại có ngay một ý kiến còn hay hơn rằng đâu phải chỉ có những người trong gia đình tham gia làm mòn hẻm mà còn có khách khứa của họ nữa chứ. Vậy cần phải xét thêm quan hệ xã hội nữa...

                          Có nguy cơ vấn đề cũng đi vào ngõ cụt như cái ngõ của xóm thật. Nhưng rồi có một ý kiến mang tính đột phá là đề nghị cả hẻm làm đơn nhờ... nhà nước xác nhận rồi qua bên Nhật vay vốn. Làm đường xong ta đặt một trạm thu phí ngay đầu hẻm thu tiền trả nợ. Ý kiến này bị phản bác ngay vì nếu lập trạm thu phí thì có nguy cơ đám con gái trong hẻm sẽ ế chồng mất.

                          “Tại sao lại không dựa vào cái đạo lý “lá lành đùm lá rách”?”. Một ý kiến cảm động đề nghị nộp tiền theo mức độ giàu nghèo. Nhưng cả hẻm chẳng ai cho mình là giàu cả.

                          Tất nhiên cuối cùng cũng tìm ra được phương cách giải quyết hợp tình hợp lý: đóng tiền làm đường theo bình quân thu nhập mỗi gia đình. Một ban kiểm tra được lập ra để thẩm định các bản kê khai thu nhập và đã xác nhận rằng các gia đình đều khai báo trung thực. Ví dụ như chị Sáu bán bánh canh mỗi ngày lời ba chục ngàn vị chi một tháng gần triệu bạc, anh chồng chạy xe ôm cũng kiếm được khoảng chừng đó, hai đứa con đứa bán vé số, đứa đánh giày cộng lại mỗi tháng cũng cả triệu bạc.

                          Gia đình anh Tư thì tệ hơn một tí, cả hai vợ chồng đều là nhân viên ngành bưu điện, lương tháng mỗi người chỉ gần bằng số tiền các cuốc xe ôm của anh Sáu, đã vậy còn phải lo cho hai đứa con học trường điểm. Hoặc như gia đình ông Hai tiếng là làm sếp một cơ quan gì đấy nhưng cũng khổ: lương tháng của ông (có giấy trắng mực đen hẳn hoi) cũng chỉ xấp xỉ tiền lời của nồi bánh canh nhà chị Sáu, bà Hai thì thất nghiệp ở nhà nội trợ vậy mà còn phải nuôi ba con chó “bẹc rê” cùng hai đứa con chưa làm ra tiền, đều đang đi học ở nước Úc xa xôi nào đó...

                          Căn cứ vào đó, người ta liệt kê theo thứ tự thu nhập từ thấp đến cao và rồi cứ theo tỷ lệ ấy mà thu tiền làm đường.

                          Thế là chẳng bao lâu sau con đường hoàn thành. Phải nói là nó đẹp và rộng hẳn ra. Anh tài xế đến đón sếp Hai đi làm cứ khen luôn miệng. Chiếc xe “A còng” của anh chị Tư không còn dính bụi như trước kia. Riêng chị Sáu cứ vừa múc bánh canh cho khách vừa khoe rằng gia đình chị góp tiền nhiều nhất cho con đường mới này. Ai cũng có vẻ hài lòng. Mà cũng đúng thôi, chẳng hài lòng sao được khi lẽ công bằng được thực hiện.

                          ST !
                          ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

                          ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

                          ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

                          Comment


                          • Máy Giặt Tâm Hồn

                            Với ý nghĩ, áo quần là cái che đậy bên ngoài của con người cần phải giặt sạch sau khi sử dụng thì cái bên trong của con người, mà người ta thường gọi là tâm hồn, cũng cần giặt giũ cho mới mẻ và thơm tho, tôi bắt tay vào nghiên cứu chế tạo máy giặt... tâm hồn.
                            Sau một thời gian mày mò lắp ráp và chịu nhiều lời dè bỉu, cuối cùng chiếc máy cũng được ra đời. Gọi là máy giặt thì tất nhiên nó cũng vận hành như một cái máy giặt áo quần hiện có bán trên thị trường, cũng quay thuận chiều, đảo chiều, cũng có nước xả, hệ thống sấy khô và có cả lưới lọc. Chỉ có một điều khác là máy giặt tâm hồn không cần phải sử dụng các loại bột giặt tuyệt hảo chống bám bẩn trở lại như quảng cáo trên ti vi. Thay vì bột giặt, ta hoà vào nước một vài trang sách nói về đạo đức, một vài chương điều của bộ luật... hình sự, một vài quan niệm tốt về tư cách công dân, hoặc vài tờ bướm về phòng chống AIDS.

                            Tất nhiên, muốn đưa vào sản xuất hàng loạt thì máy giặt phải qua giai đoạn thử nghiệm để có bằng chứng về hiệu quả. Người đầu tiên tôi dụ bước vào máy là một nhà báo xấu tính nhất trong một số nhà báo... hại. Máy chạy tốt, không hề gây ảnh hưởng đến sức khoẻ, chỉ cần 10 phút sau, anh ta bước ra khỏi máy với khuôn mặt sáng như thiên thần. Khi kiểm tra lưới lọc thì tâm hồn của anh ta bị máy chà xát làm bật ra một cái ngòi bút cong queo, vài chục cái phong bì nhàu nát, một số chữ nghĩa đao to búa lớn mà anh ta từng dùng để đánh người này hoặc ca tụng người kia.

                            Người thứ hai bước vào máy của tôi là một nhà buôn đủ thứ, mà ngôn ngữ sang trọng gọi là doanh nhân tổng hợp. Cũng như người đầu tiên, ông ta không hề bị xây xát. Ông ta bước ra khỏi máy với một khuôn mặt ít mỡ hơn và cười với nụ cười ít âm sắc loảng xoảng của đồng tiền. Khi kiểm tra lưới lọc, tâm hồn của ông được gột sạch văng ra tùm lum... tổng hợp. Nào là một số chứng từ cạo sửa, nào là những phong bì "kính gửi" các cơ quan quản lý xuất nhập khẩu, nào là "kính biếu" thuế vụ v.v...

                            Người tiếp theo bước vào chiếc máy của tôi là một vị giám đốc quốc doanh, có nguy cơ phạm tội... "thiếu tinh thần trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng". Ông ta hoàn toàn tự nguyện bởi muốn làm một con người sạch sẽ sau khi tự thấy tâm hồn mình đã quá bẩn hoặc vì đã quá... no. Dù với lý do nào đi nữa thì quyết định của ông vẫn là điều đáng trân trọng. Cũng chỉ cần 10 phút, ông ta đã sạch từ trong ra ngoài. Lưới lọc, sau khi tâm hồn của ông ta được giặt, chứa đầy những hợp đồng sai nguyên tắc; chứa đầy những con số phần trăm hoa hồng trên những dịch vụ mua bán, xây dựng cơ quan; chứa những hoá đơn chứng từ chi trả cho các chuyến đi công tác kết hợp... du hí ở nước ngoài.

                            Những gì thấy được trong lưới lọc của ba con người bước vào máy giặt đủ là một minh chứng hùng hồn cho hiệu quả của máy. Tôi muốn dụ thêm một nhà đạo diễn nhưng sợ máy của mình sẽ bị lụt vì... mì ăn liền, muốn dụ thêm một nhà thơ nhưng lại sợ niềm hoang tưởng thiên tài của anh ta làm hỏng máy. Dù sao máy cũng mới ở trong giai đoạn thử nghiệm. Khi hoàn chỉnh thì tha hồ mà giặt. Tất cả sẽ sạch sẽ như ở thiên đường.

                            Tất nhiên, những thứ gom được trong lưới lọc cũng chưa phải là kết luận cuối cùng để lên kế hoạch sản xuất đại trà. Tôi cần có thời gian chờ đợi xem ba con người sẽ sống tốt như thế nào sau khi tâm hồn được giặt sạch.

                            Một tuần sau, anh "nhà báo xấu tính" đến gặp tôi với câu nói đầy bất ngờ:

                            - Có cách nào làm tâm hồn bẩn trở lại không?

                            Tôi ngạc nhiên:

                            - Sao anh lại có ý muốn kỳ cục vậy?

                            Anh ta trả lời:

                            - Chẳng kỳ cục gì cả! Tôi muốn giàu có. Tôi không cần làm người tốt. Tôi đã quen với những gì tôi làm. Từ ngày được giặt đến giờ, tôi cảm thấy khó chịu lắm.

                            - Nhưng nếu vậy, sẽ có ngày anh bị bắt như những nhà báo đã câu kết với Năm Cam...

                            Anh ta chưa kịp trả lời thì cánh cửa phòng tôi bật mở. Nhà doanh nghiệp tổng hợp nhanh như chớp đã đứng trước mặt tôi, giận dữ:

                            - Tưởng giặt tâm hồn cho nó sạch sẽ thì trời đất phù hộ ăn nên làm ra. Nào ngờ, thấy chuyện sai trái trong việc kính mời, kính biếu, kính thưa, tôi không làm thì bị đì ngóc đầu không nổi. Thiên hạ trốn thuế rầm rầm, nếu tôi không cạo sửa chứng từ thì có nước ăn cám. Trả lại cho tôi những gì mà tâm hồn tôi đã bị văng ra. Nào, trả lại đây hoặc tôi sẵn sàng mua lại.

                            Tôi chưa kịp trả lời thì không biết từ đâu trong phòng tôi đã xuất hiện một bà phốp pháp mà tôi chưa bao giờ được nhìn thấy. Bà ta nói với giọng quan quyền:

                            - Chế với tạo, giặt với giũ. Đồ vô tích sự. Cũng chỉ vì cái máy giặt của ông mà tôi mất một căn nhà, hai miếng đất và biết bao nhiêu tiền vàng. Ông là một thằng phá hoại.

                            Tôi từ tốn:

                            - Thưa bà, tôi có liên quan gì đến bà đâu?

                            Bà ta lại càng giận dữ:

                            - Sao lại không liên quan, chồng tôi cũng chỉ vì cái máy giặt của ông nên thành thật khai báo số tiền mà ông ấy đã đổ mồ hôi, sôi nước... bọt mới tham nhũng được. Ông ấy đã trả lại cho nhà nước hết rồi. Ông phá hoại sự nghiệp làm giàu của gia đình tôi. Này giặt mới giũ! Giặt mới giũ. Này! Này!...

                            Khi tôi biết bà là vợ của tay giám đốc thì chiếc máy giặt của tôi đã tan tành. Để chế tạo lại một chiếc máy giặt tâm hồn mới, đối với tôi là điều không khó. Vấn đề ở chỗ là những người cần giặt tâm hồn thì chẳng bao giờ chịu giặt.

                            Có thể một hôm nào đó, bạn gặp một người đàn ông đi trên phố, thỉnh thoảng rao một câu: "Ai giặt tâm hồn khôôôôô...ông?". Nếu bạn là người can đảm, xin hãy gọi một tiếng "giặt". Tôi sẽ phục vụ bạn miễn phí. Có thể tôi và bạn sẽ phải sống rất đạm bạc vì chỉ có nguồn thu nhập duy nhất là đồng lương. Nào! Hãy can đảm gọi "giặt".

                            ST !
                            ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

                            ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

                            ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

                            Comment


                            • Giấy Thông Hành

                              Bên cõi Âm, Ông A tâm tình với ông B:
                              - Anh coi nè ! bà xã tui cứ đưa lên cho tui nào tiền, nào vàng, và một lô quần áo sang trọng, nhưng chỉ có những thứ đó thôi thì tui chẳng làm được trò trống gì cả!

                              - Chị nhà chu toàn như thế là nhất rồi ! Anh có quá nhiều may mắn còn không biết hưởng !

                              - Mỗi lần nhận quà của bà xã, tui lục tung tìm…

                              - Anh tìm cái gì?

                              - Cái tờ giấy thông hành !

                              - Để làm gì anh?

                              - Chẳng dấu gì anh, tui cần giấy thông hành để, để…

                              - Đề làm gì anh?

                              - Tui đi thăm con… bồ cũ !

                              Ông B ! !!

                              ST !
                              ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

                              ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

                              ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

                              Comment


                              • Mùi Karaoke Ôm

                                Hôm sau để đối phó với màn kiểm tra ngửi ngửi hít hít của vợ, sau khi “này nọ” xong, hắn đổ một cốc bia từ trên đầu xuống, chưa yên tâm hắn còn bôi thêm một chút mắm tôm lên tóc rồi hý hửng về nhà…
                                Kết quả hàng xóm của hắn được chứng kiến một trận hành hung dữ tợn nhất trong năm với những tiếng gầm rít:

                                "... Giời đất ơi sao mà chồng ngu thế không biết... mọi khi chỉ ôm ấp, sờ soạng vớ vẩn, hôm nay thế nào lại để chúng nó ngồi cả lên đầu lên cổ thế à... à… à… Bà là bà đánh cho tuốt xác... Ngu này! Ngu này."

                                ST !
                                ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

                                ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

                                ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

                                Comment

                                Working...
                                X