Thông Báo

Collapse
No announcement yet.

DNTS's collections 5

Collapse
This topic is closed.
X
X
 
  • Chọn Lọc
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts

  • #31
    Nụ Cười Trẻ Thơ...

    Cậu bé mở cuốn kinh thánh cũ của gia đình. Từng ngón tay cậu thích thú lật giở từng trang sách cũ. Bỗng nhiên, cậu dừng lại, tròn xoe mắt chăm chú nhìn một chiếc lá ép khô giữa 2 trang sách.
    Cậu bé gọi to: "Mẹ ơi, xem con tìm thấy gì này!".

    - Có gì vậy, con yêu?

    Không giấu nổi sự thích thú và tự hào, cậu bé trả lời mẹ:

    - Con đã tìm thấy chiếc quần lót của Adam.


    - o O o -


    Sau tuần học đầu tiên ở trường, cô bé 6 tuổi bày tỏ với mẹ:

    - Con nghĩ mình đang phí hoài thời gian ở cái nơi đó!

    - Sao thế con yêu? - mẹ bé hỏi.

    - Họ biết con không thể đọc, không thể viết, vậy mà họ lại còn không cho con nói chuyện với các bạn trong lớp nữa.


    - o O o -


    Một trận bóng đã quốc tế sắp diễn ra. Một chú bé 10 tuổi vào vào cửa với tấm giấy mời danh dự ngồi ở khán đài A. Người soát vé hỏi:

    - Vé này chắc chắn là mời cha cậu. Tại sao cha cậu không tới xem?

    - Cha cháu bận việc ở nhà.

    - Bận việc gì?

    - Dạ, ổng đang tìm tấm vé mời này ạ!

    ST !
    ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

    ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

    ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

    Comment


    • #32
      Vui Vui Tí...

      Một anh chàng đang "vui vẻ" với cô bồ nhí thì bất ngờ nghe tiếng gọi cửa bên ngoài:
      - Em ơi, mở cửa cho anh.

      Cô nàng hốt hoảng:

      - Thôi chết, thằng chồng em nó về anh ạ !

      Anh chàng cũng hoảng không kém:

      - Làm sao bi giờ? Phen này chắc anh nhập viện quá !

      Cô nàng suy nghĩ 5 giây rồi trấn an:

      - Anh đừng lo, để em tìm cách đánh lạc hướng nó, rồi anh tranh thủ chuồn ra cửa sau.

      Nói xong, cô nàng chạy ra mở cửa, tay mang theo cái giỏ rác. Vừa thấy chồng, cô đã đưa cái giỏ rác ra:

      - Anh đi đổ rác giùm em đi.

      Tranh thủ lúc anh chồng đi khuất, anh chàng kia vội vã lẻn ra cửa sau và chuồn thẳng. Trên đường về nhà, anh ta hí hửng nhủ bụng:

      - Không ngờ con bồ mình cũng thông minh ghớm !

      Về đến nhà vợ, anh ta hớn hở gõ cửa:

      - Em ơi, mở cửa cho anh.

      5 giây sau, vợ anh ta xuất hiện với cái giỏ rác trên tay:

      - Anh đi đổ rác giùm em đi

      ST !
      ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

      ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

      ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

      Comment


      • #33
        Đánh Lạc Hướng

        Hai tên trộm đang hì hục mở một cái két sắt trong nhà băng. Thấy lâu, một thằng hỏi:
        - Tại sao mày lại dùng chân để mở?

        - Làm thế này lâu hơn vài phút nhưng sẽ khiến cho bọn chuyên gia về dấu tay phải phát điên lên đấy!


        - o O o -


        Người lính già đang thuật lại những cuộc phiêu lưu gay cấn trên chiến trường.

        - Thế là sau đó - ông kể - các bác sĩ giải phẫu nhấc tôi lên và đưa vào xe tải đạn, rồi...

        - Này, này - một thính giả ngắt lời - bác định nói là xe tải thương chứ gì! Đâu phải xe tải đạn!

        - Không - ông già khăng khăng - người tôi thủng đầy đạn đến mức họ quyết định tôi phải đi theo xe tải đạn.

        ST !
        ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

        ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

        ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

        Comment


        • #34
          Mách Nước Diêm Vương

          Ba cán bộ Việt Nam cỡ lớn nọ khi chết liền bị Diêm Vương sai quỷ sứ điệu đến hỏi tội. Cả ba đều phạm quá nhiều tội với dân, với nước nên Diêm Chúa quyết định trừng trị bằng hình phạt nặng nhất ở chốn âm ty: ném xuống vạc dầu.
          Hôm thi hành bản án, quỷ sứ ném cán bộ thứ nhất xuống vạc dầu sôi sùng sục. Nhưng lạ thay, kẻ tử tội vẫn sống nhăn. Ông ta được lôi lên và cán bộ thứ hai bị ném xuống. Kết quả vẫn như vậy: vạc dầu của Diêm Vương bất lực. Đến cán bộ thứ ba cũng thế!

          Diêm Vương nổi cơn lôi đình.

          Một cận thần của Diêm Vương, vốn từng sống và làm việc lâu năm ở Việt Nam, bèn ghé tai Diêm Vương, tâu nhỏ: “Xin cứ ném cả ba xuống cùng một lúc”.

          Diêm Vương y lời.

          Kết quả, khi vừa xuống vạc dầu, ba cán bộ Việt Nam nọ đã… cắn nhau chết tươi.

          ST !
          ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

          ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

          ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

          Comment


          • #35
            Nhất Thế Giới

            Để dư luận thế giới chú ý đến nạn đói đang hoành hành ở nhiều nước thuộc thế giới thứ ba [4] , Tổ chức Lương thực và Nông nghiệp (FAO) của Liên Hiệp Quốc quyết định mở cuộc thi vẽ lớn với đề tài: cảnh đói khát khủng khiếp nhất.

            Nhiều hoạ sĩ nổi tiếng thuộc các nước nghèo sôi nổi tham gia cuộc thi. Họ cố mô tả thật sắc nét tình trạng đói khát cùng cực ở đất nước mình, đặng tranh thủ sự trợ giúp của các nước giàu. Tuy nhiên, lọt vào vòng chung kết chỉ có tranh của hoạ sĩ ba nước: Ấn Độ, Campuchia và Việt Nam. Ba bức tranh này được đưa ra xét kỹ tại một hội đồng giám khảo quy tụ nhiều hoạ sĩ bậc thầy.

            Tranh Ấn Độ được xét đầu tiên. Mọi người trầm trồ tán thưởng bức tranh vẽ hai người Ấn gầy giơ xương đang tranh nhau một miếng thịt bò. Chủ tịch Hội đồng Giám khảo nhận xét: “Người Ấn tôn thờ bò. Vậy mà giờ đây, họ chẳng những mổ bò làm thịt, mà còn tranh nhau từng miếng thịt nhỏ. Qua đó đủ biết ở Ấn Độ, tình trạng đói khát ghê gớm đến mực nào!” Bức tranh được toàn thể Hội đồng Giám khảo nhất trí tặng giải ba.

            Đến lượt bức tranh Campuchia đưa ra, mọi người rùng mình khi thấy một người Khmer, nom hệt bộ xương, đang ngồi trên đống xương khô (nạn nhân thời Pol Pot), hai tay cầm đầu ống xương cho vào mồm, má hóp lại để cố mút chút tuỷ may ra còn sót lại. Sau một hồi bàn cãi, các vị giám khảo biểu quyết bức tranh thê thảm ấy được giải hai.

            Còn bức tranh của Việt Nam ta? Cả phòng ồ lên sửng sốt khi người ta giới thiệu bức tranh. Và không hề bàn cãi một lời, toàn thể Hội đồng Giám khảo nhất trí tặng nó giải nhất. Có ý kiến còn cho rằng nó xứng đáng được trao giải đặc biệt...

            Bức tranh Việt Nam ta hết sức giản dị: cái lỗ đít bị mạng nhện chăng đầy.

            ST !
            ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

            ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

            ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

            Comment


            • #36
              Hàng Xuất Khẩu Đặc Biệt

              Ông Chủ tịch Ủy ban Nhân dân xã miền núi nọ nhận được công văn “hoả tốc” từ trên tỉnh gửi xuống. Ác một nỗi là công văn lại đánh bằng máy chữ không dấu nên ông bóp óc mãi, cũng chẳng đoán ra. Công văn có đoạn viết:

              “Thu mua gap 1.000 can long lon rung de xuat khau. Bay ngay nua co xe xuong nhan.”

              Ba chữ “long lon rung” làm Chủ tịch xã nhà ta đau đầu nhất. Những chữ khác thì ông đoán đại khái rằng trên tỉnh cần thu mua gấp 1.000 cân gì gì đó để xuất khẩu và bảy ngày nữa sẽ có xe xuống nhận. Nhưng thứ hàng cần thu mua gấp là cái gì đây?

              Nghĩ cả ngày không ra, đêm ông lại nằm vắt tay lên trán nghĩ tiếp. Ông cứ trằn trọc, khiến cô vợ trẻ nằm bên cũng không ngủ được. Cáu quá, không thèm nghĩ nữa, ông quay ra... nghịch cái thân hình chắc lẳn của cô vợ. Bàn tay ngứa ngáy của ông bắt đầu lục lạo hết bên trên lại bên dưới. Vừa lục lạo tới chỗ đầy “lau lách”, ông Chủ tịch bỗng vỗ đùi vợ đánh “bách”, rồi reo lên như nhà bác học Archimedes thời xưa: “Ồ, có thế mà cũng chẳng nghĩ ra!” Để cô vợ khỏi hỏi han lôi thôi chuyện quốc gia đại sự, ông tiếp tục cùng nàng tận hưởng một trong “tứ khoái” trời cho, rồi sau đó cùng lăn ra... ngáy.

              Mờ sáng hôm sau, chỉ kịp rít vài hơi thuốc cho tỉnh ngủ, Chủ tịch xã đã hớt hải chạy qua nhà Chủ tịch Hội Phụ nữ ở bên kia đồi và chìa cho bà ta xem cái công văn “hoả tốc” oái oăm nọ. Ông vừa cười ha hả, vừa cắt nghĩa từng chữ cho bà nghe. Bà Chủ tịch Hội mới ngoài bốn mươi, mặt đỏ rần, nhìn bức công văn nửa tin nửa ngờ. Đoán được ý bà, Chủ tịch xã nghiêm giọng nói:

              “Chữ ký của đồng chí Chủ tịch tỉnh đây. Con dấu của Ủy ban Nhân dân tỉnh đây. Bà không nhận ra hả? Công tác này đúng là của mấy bà, chẳng chạy vào đâu được!”

              “Nhưng đào đâu ra cả tấn của nợ ấy đây?” - Chủ tịch Hội dấm dẳn hỏi. “Cả xã này chỉ có non ngàn phụ nữ. Mà nhà ông thừa biết cái giống ấy đâu có nhiều nhặn gì...”

              Chủ tịch xã cười ngặt nghẽo:

              “Mặc xác các bà! Tôi chỉ biết cứ chiểu theo công văn mà làm. Bảy ngày nữa mà mấy bà không gom đủ thì cứ liệu thần hồn. Bà không thấy ba chữ để xuất khẩu đó sao? Báo Nhân dân hôm nọ đăng xã luận hô hào toàn dân thi đua sản xuất nhiều mặt hàng xuất khẩu để thu ngoại tệ, đặng làm giàu cho đất nước. Cái thứ mà mấy bà phải gom đích thị là mặt hàng xuất khẩu đặc biệt của nước nhà đấy...”

              “Nhưng mà xuất khẩu cái gì quý giá, chứ ai lại xuất khẩu cái giống khỉ gió ấy?” Mặt bà Chủ tịch Hội lại đỏ như gấc.

              “Này, nhà bà không biết thì đừng có ngứa mồm bàn vào chuyện quốc gia đại sự nhá! Tôi nghe người ta bảo chính cái giống ‘khỉ gió’ ấy của mấy bà lại là thứ thuốc cầm máu hiệu nghiệm như thần đấy! Ông Nhà nước thu mua thứ hàng này là chúa khôn. Chẳng mất công cấy trồng gì cả, cũng chẳng mất vốn liếng gì cả, vậy mà,... ha... ha..., thu được ối ngoại tệ. Thôi, bà liệu mà đi vận động chị em. Công tác đặc biệt chứ chẳng phải bỡn đâu! Bà nào gom được nhiều, xã sẽ tặng giấy khen. Ai chống đối, sẽ bị trừng phạt...”

              Bảy ngày sau. Một chiếc xe tải đỗ xịch trước trụ sở Ủy ban Nhân dân xã. Ông Chủ tịch, mặt tái mét, chạy ra đón anh cán bộ thu mua của tỉnh.

              Thôi chết rồi. Trên tỉnh phái hẳn một xe tải xuống để nhận hàng, vậy mà suốt cả tuần qua, các bà các cô trong Hội Phụ nữ chạy long tóc gáy cũng chỉ mới thu được có... vài lạng. Biết ăn nói làm sao với thượng cấp đây? Chủ tịch xã xun xoe mời cán bộ tỉnh uống trà, hút thuốc, mặt ông ta méo xệch...

              Ngồi chưa nóng đít, anh cán bộ đã giục toáy:

              “Đồng chí cho người chất hàng lên xe để chúng tôi ngược sớm.”

              Chủ tịch xã đờ cả người, gãi đầu gãi tai, miệng lắp bắp:

              “Báo cáo đồng... đồng... chí, thứ hàng trên... tỉnh... ra lệnh... thu... thu... mua... gay cho chúng... chúng... tôi quá! Chúng tôi vận... vận... động toàn thể... chị... chị... em trong toàn xã... mà chỉ thu... được... có... có... ngần... này...”

              Anh cán bộ tỉnh há hốc mồm khi thấy ông Chủ tịch xã rụt rè lôi từ ngăn kéo bàn làm việc một... gói giấy báo. Mở gói giấy ra, cán bộ nọ vội vàng lấy tay bịt mũi.

              Chủ tịch xã cười như mếu và lắp bắp tiếp:

              “Đồng... đồng chí thông... cảm cho chị... chị... em. Thật là... khổ, nhiều... chị... em không chờ được... tới... lúc... rụng..., phải lấy... kéo... kéo... cắt... Vậy mà...”

              Anh cán bộ thu mua vẫn chẳng hiểu ất giáp gì. Sao Chủ tịch xã lại toàn nói đến chị em, đến cái gì đó rụng, đến kéo cắt? Thứ hàng cần thu mua để xuất khẩu đâu có dính dáng nhiều đến chị em như vậy?

              Cảm thấy có chuyện lạ gì đây, anh ta đòi xem lại cái công văn “hoả tốc” mà trên tỉnh vừa gửi xuống tuần trước. Chủ tịch xã vội vàng mở xà cột, lôi ra tờ công văn nhàu nát, nhưng vẫn còn nom rõ ba chữ “long lon rung” được gạch đậm bên dưới bằng bút đỏ.

              Cán bộ tỉnh xem kỹ tờ công văn, rồi hỏi Chủ tịch xã:

              “Vậy đồng chí hiểu ba chữ mà đồng chí gạch dưới này là thứ hàng gì?”

              Giương mục kỉnh, ông Chủ tịch xã bốc một nhúm “hàng xuất khẩu đặc biệt” lên nhòm, rồi hỏi lại:

              “Thế cái hàng ấy chẳng phải là... là... lông... của... chị em... rụng... thì là... cái gì?”

              Anh cán bộ thu mua trợn trừng mắt:

              “Bố giết con rồi, bố ơi là bố! Cái thứ hàng mà con cần thu mua gấp là lông lợn rừng. Lông lợn rừng! 1.000 cân! Để xuất khẩu! Bố hiểu chưa?”

              Chủ tịch xã không kịp nghe hết câu, đã lăn ra... chết giấc.


              ST !
              ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

              ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

              ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

              Comment


              • #37
                Giấy Thông Hành

                Bên cõi Âm, Ông A tâm tình với ông B:
                - Anh coi nè ! bà xã tui cứ đưa lên cho tui nào tiền, nào vàng, và một lô quần áo sang trọng, nhưng chỉ có những thứ đó thôi thì tui chẳng làm được trò trống gì cả!

                - Chị nhà chu toàn như thế là nhất rồi ! Anh có quá nhiều may mắn còn không biết hưởng !

                - Mỗi lần nhận quà của bà xã, tui lục tung tìm…

                - Anh tìm cái gì?

                - Cái tờ giấy thông hành !

                - Để làm gì anh?

                - Chẳng dấu gì anh, tui cần giấy thông hành để, để…

                - Đề làm gì anh?

                - Tui đi thăm con… bồ cũ !

                Ông B ! !!

                ST !
                ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

                ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

                ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

                Comment


                • #38
                  Lấy Gì Đi

                  Tại vườn địa đàng, có một chàng nọ cứ thất tình mãi đến nổi chúng bạn gọi anh là " người thất tình vĩ đại, kẻ thất bại lão thành "! Ngày nọ, người anh ta thầm yêu tha thiết lên xe hoa... một anh bạn biết tâm sự anh thất tình đùa hỏi:
                  - Bây giờ Hằng Nga đã về nhà người! mầy tính sao?

                  - Tao sẽ rời chốn nầy!

                  - Mầy đi đâu?

                  - Tao đi xuống... miệt dưới.

                  - Đi thật sao?

                  - Đi thật... Nhưng trước tiên tao phải tìm cho được... con rắn quấn mình trên... cây táo, nếu không...

                  - Nếu không thì sao?

                  - Mầy ngu quá! nếu không tao lấy gì đi...

                  ST !
                  ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

                  ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

                  ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

                  Comment


                  • #39
                    Nhận Xét

                    Một bà vợ soi mình trước gương trước khi đi ngủ và nói với chồng:
                    - Mình ơi, trông em thật kinh khủng, béo và xấu nữa... Cho em một lời nhận xét tốt hơn đi mình.

                    Anh chồng bỏ quyển vở ra trả lời:

                    - Ừ, thị lực của em thật tuyệt hảo!

                    LƯU HỌC SINH

                    Có 3 chú SV du học ngồi uống bia với nhau, 1 chú SV Mỹ, 1 chú Scotlen và chú Việt nam ngồi uống bia, bỗng dưng có ba con ruồi rơi vào cốc bia của 3 chú. Chú người Mỹ thò tay cầm con ruồi quẳng đi rồi tiếp tục uống một cách bình thường. Chú Scotlen vớt lấy con ruồi đưa lên miệng mút thật kỹ rồi vứt đi. Chú Việt nam vớt lấy con ruồi bán cho chú Scotlen lấy 2 cent.

                    HIỆN THỰC BI AI

                    Vợ: "Con bé người làm mới đến nấu cơm cháy khét hết không nuốt nổi đâu. Xin lỗi anh nhé! Để đền cho anh hai cái hôn vậy..."
                    Chồng: "Hay quá! Em gọi nó ra đây đi".


                    - o O o
                    -


                    Bà khách phàn nàn với người bán hàng: Lần trước anh bán cho tôi thứ thuốc diệt chuột gì chẳng hề hiệu nghiệm? Tôi thấy chuột trong nhà ăn xong không chết lại càng ngày càng béo tốt hơn.

                    - Đúng đấy thưa bà. Bà cứ tiếp tục mua thuốc này về để bầy chuột mập đến không chui vào hang được nữa. Vô gia cư ở ngoài thế nào cũng bị mèo nhai sạch.


                    - o O o -



                    Vợ: "Trước kia anh hết sức tốt, hết sức ân cần với em. Giờ thì anh hay nổi nóng, chắc anh đã có bồ rồi nên cũng chẳng buồn đem tiền về nhà nữa".

                    Chồng: "Lỗi tại anh cả! Bắt đầu từ nay anh xin sửa đổi, có điều em cũng nên xóa phẳng hết những nếp nhăn trên mặt và cho thân hình thon thả lại như xưa nhé!".

                    ST !
                    ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

                    ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

                    ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

                    Comment


                    • #40
                      Đợi Tía Về

                      Thím Tư vắng nhà, đi lo công chuyện tỉnh xa trở về thấy bé Bê gầy guộc xanh xao, lo lắng hỏi:
                      - Con bịnh hả Bê?

                      - Má! con đâu có bịnh.

                      - Ở nhà, tía dẩn con qua nhà Ngoại ăn cơm?

                      - Con với tía ăn ở nhà mình.

                      - Kể má nghe. Ở nhà con ăn gì?

                      - Con với tía ăn y như trong... phim chưỡng!

                      - Má không hiểu! Con ăn món gì?

                      - Mì... đủ thứ...

                      - Mì đủ thứ là mì gì?

                      - Tôm, Cua, Gà, Bò... trong gói đó má!

                      - Trời! Hèn gì con xanh như cọng rau má! Đợi tía về. Má sẽ...

                      ST !
                      ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

                      ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

                      ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

                      Comment


                      • #41
                        Thơ Ngây

                        Trời mưa rỉ rả bên ngoài. Trong phòng khách, chú Mười ngồi uống cà phê trầm ngâm, suy tưởng... Bé Mân bốn tuổi thấy tía mình buồn, chạy tới hỏi:
                        - Tía! tại sao tía buồn?

                        - Tía nhớ ông bà Nội!

                        - Tuần tới, ông bà Nội từ Việt Nam sang thăm tía má. Tía vui lên tía! Nói với con tại sao tía buồn?

                        - Tía nhớ Quê Hương!

                        - Tía! Quê Hương ở đâu?

                        - Ở Việt Nam.

                        - Tía gọi điện thoại nhờ ông bà Nội dẫn Quê Hương cùng sang thăm nhà mình nha tía.

                        Tía!!!

                        ST !
                        ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

                        ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

                        ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

                        Comment


                        • #42
                          Những Ngày Nóng Nực Năm Nay

                          Nằm ngủ nhưng nỗi nhục nhã ngày nào, nay nhức nhối Nhân. Nhân nhã nhặn, nhiều ngân. Nàng nhăm nhe Nhân, nhà ngôn ngữ nhút nhát. Nàng ngắm nhìn Nhân nồng nàn. Nàng như nai ngơ ngác. Nhân ngẩn ngơ.




                          Nàng nói nhiều, Nhân nghe nỗi nhớ Ngân ngào ngạt. Nhân nhớ nàng nôn nao, ngút ngát...

                          Ngày nhận nhẫn Nhân, nàng nhìn Nhân ngơ ngẩn. Nhân ngượng ngùng. Nàng náo nức, nhắm nghiền. Nhân ngấu nghiến... Những ngày Nhân ngoài nước (Nhật), nàng nhởn nhơ. Nàng nẫng nhiều ngân. Nàng ngầm ngầm nhào nặn Nhân nuôi nàng. Nàng nấn ná, nhậu nhẹt no nê.

                          Nàng ngủ, nàng nghỉ, nàng ngại nhọc nhằn. Nàng nhố nhố nhăng nhăng. Nàng như Nannini 'ná ná na na nà ná ná na na'. Ngày ngày, nàng nguôi nỗi nhớ Nhân. Nghe người nhà nói, Nhân ngao ngán, ngổn ngang nhức nhối. Những ngày nghiệt ngã...

                          Ngày Nhân nhập nội, ngót năm năm. Nàng ngỡ ngàng, nghe ngóng. Nhân nhẹ nhàng nói những nghi ngờ nung nấu nhiều năm. Nàng ngoa ngoắt nói ngang. Nàng nguýt. Nhân nói nặng. Nàng nổi nóng, ném Nhân. Nhân như người ngã ngựa, nén nhục, nguyền nàng.

                          Nhiều người nói Nhân ngu ngốc nên nông nỗi này. Nếu như... nếu như...

                          Nhân nào ngờ nàng nhỏ nhen. Ngán ngẩm!

                          ST !
                          ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

                          ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

                          ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

                          Comment


                          • #43
                            Cười Kiểu Thái

                            Anh bạn tôi vừa đi cổ vũ Sea Games 24 về, kể rằng người Thái họ chăm chỉ luyện tập thể dục thể thao lắm. Đến mức đi mua thuốc đau bụng, thày chỉ dẫn 2 lần tập thể dục mỗi ngày. Còn thất tình ư, dễ ợt – có vòng treo đây. Chả trách gì vừa rồi bảng thành tích của họ cứ ngan ngát huy chương.


                            Chàng là vận động viên thể thao mời nàng đi ăn tối nhân dịp mới quen. Được một chốc, chàng xắn tay áo sơ mi lộ bắp thịt cuồn cuộn. Nàng thấy thế tấm tắc:

                            - Ồ, bắp tay to quá.

                            - Chuyện! Anh cái gì chả to - Chàng vênh mặt trả lời.

                            Lại thêm lúc nữa chàng xắn quần lộ bắp đùi rắn chắc. Nàng lại tấm tắc:

                            - Ôi, bắp thế mới là bắp chứ.

                            - Đã bảo anh cái gì chả to - Chàng đắc ý.

                            Ăn xong chàng rủ nàng qua đêm.

                            Sáng hôm sau ngủ dậy nàng rầu rầu:

                            - Thế mà anh bảo: Ở anh cái gì cũng to.

                            Anh chàng ngượng ngùng:

                            - Thì anh cứ nghĩ là của em nó nhỏ.

                            ST !
                            ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

                            ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

                            ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

                            Comment


                            • #44
                              Kiểm Tra Trí Nhớ

                              Có 4 ông bạn già cùng nhau tới phòng khám của bác sĩ nọ để kiểm tra trí nhớ. Bác sĩ hỏi người thứ nhất:

                              - Cụ tính xem, 3 nhân 3 bằng mấy?

                              - bằng 246! - Cụ già tự tin này đáp.

                              Ông bác sĩ lo lắng quay sang hỏi người thứ hai.

                              - Thế còn cụ? Cụ nói xem, 3 lần 3 bằng mấy?

                              - Quá dễ! Bằng... thứ Hai! - Cụ thứ hai nói ngay. Với tâm trạng lo âu hơn nữa, bác sĩ quay qua ông già thứ ba:

                              - Thế nào, cụ bảo sao? Ba với ba là bao nhiêu?

                              - Hỏi câu nào khó hơn đi. Câu này dễ quá!

                              - vâng, cụ cứ nói xem: 3 nhân 3 bằng mấy?

                              - Thì bằng cái xe máy.

                              Suýt nữa thì ngất xỉu, bác sĩ quay sang ông già cuối cùng với hi vọng mới:

                              - Cụ nói xem, 3 lần 3 bằng mấy?

                              - Bằng 9! - Người thứ tư đáp.

                              - Tuyệt vời! - Bác sĩ thở phào thốt lên - cụ rất minh mẫn.

                              - Chuyện! Câu này dễ mà, trước tôi học giỏi nhất lớp đấy. Trí nhớ của tôi cũng không đến nỗi tệ.

                              - À! Làm sao mà cụ biết được?

                              - Đơn giản thôi - Cụ thứ tư giải thích - Anh chỉ cần lấy 246 trừ Thứ Hai rồi nhân với cái xe máy là ra!

                              Bác sĩ: - (Từ từ xỉu)!!!

                              ST !
                              ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

                              ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

                              ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

                              Comment


                              • #45
                                Chết Tại Cái Mồm

                                Nhà nọ có 3 anh em trai, nhưng từ khi sinh ra cho đến nay mỗi người chỉ nói được một câu.
                                Người thứ nhất nói được câu: Cả ba chúng tôi.

                                Người thứ hai nói được câu: Bánh mỳ.

                                Người thứ ba nói được câu: Có nhanh lên không thì bảo.

                                Một hôm ba anh em nhà này vào một nhà hàng để ăn tối. Người phục vụ ra hỏi:

                                - Trong ba ông ai sẽ gọi món ạ?

                                Người thứ nhất trả lời:

                                - Cả 3 chúng tôi!

                                Người phục vụ lại tiếp:

                                - Các ông gọi món gì ạ?

                                - Bánh mỳ- Người thứ hai trả lời

                                Khi người phuc vụ định quay vào gọi món thì người thứ ba quát: - Có nhanh lên không thì bảo?

                                Bỗng nhiên anh phục vụ này lăn đùng ra chết (mọi người không biết rằng anh ta bị bệnh tim). Lập tức ba anh em nhà kia bị giải đến đồn công an. Tại đây họ bị cảnh sát thẩm vấn:

                                - Các anh định ăn gì ở nhà hàng?

                                - Bánh mỳ - Người thứ 2 nhanh nhẩu trả lời.

                                - Ai đã giết anh ta?

                                - Cả 3 chúng tôi - Người thứ nhất thản nhiên đáp.

                                < />

                                Sau khi tra hỏi, đã đủ nhân chứng vật chứng để kết tội, cảnh sát trưởng tuyên:- Tội của 3 tên này đáng xử bắnKhi nghe đến đây người thứ ba rất muốn minh oan, nhưng chỉ nói được mỗi một câu của mình:

                                - có nhanh lên không thì bảo?

                                -?????

                                ST !
                                ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

                                ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

                                ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

                                Comment

                                Working...
                                X