Thông Báo

Collapse
No announcement yet.

DNTS's collections 5

Collapse
This topic is closed.
X
X
 
  • Chọn Lọc
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts

  • Hàng Xuất Khẩu Đặc Biệt

    Ông Chủ tịch Ủy ban Nhân dân xã miền núi nọ nhận được công văn “hoả tốc” từ trên tỉnh gửi xuống. Ác một nỗi là công văn lại đánh bằng máy chữ không dấu nên ông bóp óc mãi, cũng chẳng đoán ra. Công văn có đoạn viết:

    “Thu mua gap 1.000 can long lon rung de xuat khau. Bay ngay nua co xe xuong nhan.”

    Ba chữ “long lon rung” làm Chủ tịch xã nhà ta đau đầu nhất. Những chữ khác thì ông đoán đại khái rằng trên tỉnh cần thu mua gấp 1.000 cân gì gì đó để xuất khẩu và bảy ngày nữa sẽ có xe xuống nhận. Nhưng thứ hàng cần thu mua gấp là cái gì đây?

    Nghĩ cả ngày không ra, đêm ông lại nằm vắt tay lên trán nghĩ tiếp. Ông cứ trằn trọc, khiến cô vợ trẻ nằm bên cũng không ngủ được. Cáu quá, không thèm nghĩ nữa, ông quay ra... nghịch cái thân hình chắc lẳn của cô vợ. Bàn tay ngứa ngáy của ông bắt đầu lục lạo hết bên trên lại bên dưới. Vừa lục lạo tới chỗ đầy “lau lách”, ông Chủ tịch bỗng vỗ đùi vợ đánh “bách”, rồi reo lên như nhà bác học Archimedes thời xưa: “Ồ, có thế mà cũng chẳng nghĩ ra!” Để cô vợ khỏi hỏi han lôi thôi chuyện quốc gia đại sự, ông tiếp tục cùng nàng tận hưởng một trong “tứ khoái” trời cho, rồi sau đó cùng lăn ra... ngáy.

    Mờ sáng hôm sau, chỉ kịp rít vài hơi thuốc cho tỉnh ngủ, Chủ tịch xã đã hớt hải chạy qua nhà Chủ tịch Hội Phụ nữ ở bên kia đồi và chìa cho bà ta xem cái công văn “hoả tốc” oái oăm nọ. Ông vừa cười ha hả, vừa cắt nghĩa từng chữ cho bà nghe. Bà Chủ tịch Hội mới ngoài bốn mươi, mặt đỏ rần, nhìn bức công văn nửa tin nửa ngờ. Đoán được ý bà, Chủ tịch xã nghiêm giọng nói:

    “Chữ ký của đồng chí Chủ tịch tỉnh đây. Con dấu của Ủy ban Nhân dân tỉnh đây. Bà không nhận ra hả? Công tác này đúng là của mấy bà, chẳng chạy vào đâu được!”

    “Nhưng đào đâu ra cả tấn của nợ ấy đây?” - Chủ tịch Hội dấm dẳn hỏi. “Cả xã này chỉ có non ngàn phụ nữ. Mà nhà ông thừa biết cái giống ấy đâu có nhiều nhặn gì...”

    Chủ tịch xã cười ngặt nghẽo:

    “Mặc xác các bà! Tôi chỉ biết cứ chiểu theo công văn mà làm. Bảy ngày nữa mà mấy bà không gom đủ thì cứ liệu thần hồn. Bà không thấy ba chữ để xuất khẩu đó sao? Báo Nhân dân hôm nọ đăng xã luận hô hào toàn dân thi đua sản xuất nhiều mặt hàng xuất khẩu để thu ngoại tệ, đặng làm giàu cho đất nước. Cái thứ mà mấy bà phải gom đích thị là mặt hàng xuất khẩu đặc biệt của nước nhà đấy...”

    “Nhưng mà xuất khẩu cái gì quý giá, chứ ai lại xuất khẩu cái giống khỉ gió ấy?” Mặt bà Chủ tịch Hội lại đỏ như gấc.

    “Này, nhà bà không biết thì đừng có ngứa mồm bàn vào chuyện quốc gia đại sự nhá! Tôi nghe người ta bảo chính cái giống ‘khỉ gió’ ấy của mấy bà lại là thứ thuốc cầm máu hiệu nghiệm như thần đấy! Ông Nhà nước thu mua thứ hàng này là chúa khôn. Chẳng mất công cấy trồng gì cả, cũng chẳng mất vốn liếng gì cả, vậy mà,... ha... ha..., thu được ối ngoại tệ. Thôi, bà liệu mà đi vận động chị em. Công tác đặc biệt chứ chẳng phải bỡn đâu! Bà nào gom được nhiều, xã sẽ tặng giấy khen. Ai chống đối, sẽ bị trừng phạt...”

    Bảy ngày sau. Một chiếc xe tải đỗ xịch trước trụ sở Ủy ban Nhân dân xã. Ông Chủ tịch, mặt tái mét, chạy ra đón anh cán bộ thu mua của tỉnh.

    Thôi chết rồi. Trên tỉnh phái hẳn một xe tải xuống để nhận hàng, vậy mà suốt cả tuần qua, các bà các cô trong Hội Phụ nữ chạy long tóc gáy cũng chỉ mới thu được có... vài lạng. Biết ăn nói làm sao với thượng cấp đây? Chủ tịch xã xun xoe mời cán bộ tỉnh uống trà, hút thuốc, mặt ông ta méo xệch...

    Ngồi chưa nóng đít, anh cán bộ đã giục toáy:

    “Đồng chí cho người chất hàng lên xe để chúng tôi ngược sớm.”

    Chủ tịch xã đờ cả người, gãi đầu gãi tai, miệng lắp bắp:

    “Báo cáo đồng... đồng... chí, thứ hàng trên... tỉnh... ra lệnh... thu... thu... mua... gay cho chúng... chúng... tôi quá! Chúng tôi vận... vận... động toàn thể... chị... chị... em trong toàn xã... mà chỉ thu... được... có... có... ngần... này...”

    Anh cán bộ tỉnh há hốc mồm khi thấy ông Chủ tịch xã rụt rè lôi từ ngăn kéo bàn làm việc một... gói giấy báo. Mở gói giấy ra, cán bộ nọ vội vàng lấy tay bịt mũi.

    Chủ tịch xã cười như mếu và lắp bắp tiếp:

    “Đồng... đồng chí thông... cảm cho chị... chị... em. Thật là... khổ, nhiều... chị... em không chờ được... tới... lúc... rụng..., phải lấy... kéo... kéo... cắt... Vậy mà...”

    Anh cán bộ thu mua vẫn chẳng hiểu ất giáp gì. Sao Chủ tịch xã lại toàn nói đến chị em, đến cái gì đó rụng, đến kéo cắt? Thứ hàng cần thu mua để xuất khẩu đâu có dính dáng nhiều đến chị em như vậy?

    Cảm thấy có chuyện lạ gì đây, anh ta đòi xem lại cái công văn “hoả tốc” mà trên tỉnh vừa gửi xuống tuần trước. Chủ tịch xã vội vàng mở xà cột, lôi ra tờ công văn nhàu nát, nhưng vẫn còn nom rõ ba chữ “long lon rung” được gạch đậm bên dưới bằng bút đỏ.

    Cán bộ tỉnh xem kỹ tờ công văn, rồi hỏi Chủ tịch xã:

    “Vậy đồng chí hiểu ba chữ mà đồng chí gạch dưới này là thứ hàng gì?”

    Giương mục kỉnh, ông Chủ tịch xã bốc một nhúm “hàng xuất khẩu đặc biệt” lên nhòm, rồi hỏi lại:

    “Thế cái hàng ấy chẳng phải là... là... lông... của... chị em... rụng... thì là... cái gì?”

    Anh cán bộ thu mua trợn trừng mắt:

    “Bố giết con rồi, bố ơi là bố! Cái thứ hàng mà con cần thu mua gấp là lông lợn rừng. Lông lợn rừng! 1.000 cân! Để xuất khẩu! Bố hiểu chưa?”

    Chủ tịch xã không kịp nghe hết câu, đã lăn ra... chết giấc.

    ST !
    ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

    ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

    ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

    Comment


    • Vương Quốc Không Mặc Quần Áo

      Một trọng tài bóng đá đi du lịch lạc vào vương quốc toàn nữ giới. Ở đây, chẳng có ai mặc quần áo và ông cũng không được ngoại lệ.
      Khi người ta đưa ông đến gặp nữ tộc trưởng, bà ta nói:

      - Ông làm nghề trọng tài bóng đá đúng không?

      - Sao bà đoán giỏi vậy?

      - Có gì đâu, lúc nào ông cũng kè kè cái còi thế kia thì ai chẳng đoán ra.

      - o O o -

      Thủ môn đoạt huy chương vàng tại World Cup nhận được tin vợ ngoại tình. Anh ta thở dài nói:

      - Than ôi, đó chính là mặt trái của tấm huân chương.

      - o O o -

      Hai cầu thủ nọ nhâm nhi trong quán ở Berlin. Người nọ nói với người kia:

      - Tớ không hiểu tại sao cậu lại đoạt được huy chương vàng trong khi rõ ràng là cậu thi đấu trong tình trạng say khướt.

      - Thế đấy. Đơn giản là tớ phải uống nhiều như vậy mới được. Nếu tớ uống chỉ đủ để chuếnh choáng, tớ sẽ nhìn quả bóng thành hai và tớ sẽ sút trượt chủ yếu sang bên cạnh. Còn nếu tớ uống thật sự đủ đô, tớ sẽ nhìn một quả bóng thành ba và như vậy, tớ chỉ việc sút vào chính quả ở giữa.


      ST !
      Last edited by DNTS; 02-03-2011, 07:48 AM.
      ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

      ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

      ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

      Comment


      • Dự Án Nghĩa Địa

        Nhà hắn ngay đầu làng, trên nền một ngọn núi nhỏ đã bị gọt trụi lấy đá nung vôi. Đất không trồng trọt được gì nên chẳng ai tranh giành nhưng cũng không thuộc quyền sở hữu riêng của hắn. Hắn mặc cho vợ cai quản vài sào ruộng để lên tỉnh làm nghề xe ôm.
        Ở trên tỉnh có lắm sự lạ. Hắn biết mấy người mới vài tháng trước còn đạp xích lô, bán rau muống vặt vãnh ở chợ, thế mà bây giờ đã thành tỷ phú cả. Có nhà, ông suốt ngày đánh phỏm, bà đi nhảy đầm ở tuổi đang... lại gạo. Lại có nhà con cái nghiện cả lũ mà vẫn sống dư dả. Do đất đai cả đấy. Chả là mấy nhà nọ đang sống trong khu ổ chuột nay bỗng được chọn là dự án khu công nghiệp. Thế là mảnh đất mỗi vụ chỉ cho vài chục gánh rau nay bỗng thành hòn vàng to bằng quả bí ngô. Thế là đổi đời. Hắn thèm lắm.

        Một hôm, có mấy người tay ôm giá ba càng, vai đeo máy, vai đeo thước thuê xe hắn về đúng ngay làng hắn mà đo, mà ngắm ngay cửa nhà hắn. Hắn biết đây là mấy anh trắc địa. Nghe nói bây giờ người ta chuyển hết các nhà máy trên tỉnh về quê. Thế thì dự án sắp về làng hắn thật. Phải nghĩ ngay đến các phương án đi trước đón đầu để gặt hái tiền đền bù.

        Đầu tiên, hắn sai vợ hắn vào trong làng xin từng nhà những cây vải điếc, cây nhãn còi... tóm lại là những cây lâu niên người ta thải ra, đem về trồng. Kệ cho vợ thắc mắc, hắn không hé răng. Rồi hắn xây bếp, xây bể nước, bình quân mỗi người trong nhà một cái. Tất cả đều không dùng xi măng, sắt thép gì nên cũng chẳng tốn lắm. Cuối cùng, hắn quyết định chuyển mồ mả của công bà, cụ kỵ về xung quanh nhà. Có cụ được xây hai nấm mồ. Lúc này thì vợ hắn hoảng thực sự. Chị lo hắn điên, định mời thầy cúng. Bấy giờ hắn đánh phải nói thật với vợ và dặn:

        - Kín mồm kín miệng nhá. Làng xóm biết, làm theo mình rồi họ cũng giàu có như mình thì còn hơn được ai mà nở mày nở mặt...!

        Vợ hắn cũng muốn giữ kín lắm, nhưng đàn bà giữ bí mật thì khổ tâm khác gì cho quả trứng vừa luộc vào trong áo. Lại nghĩ thương cậu em ruột. Nhà chỉ có hai chị em. Thôi, cứ cho cậu ấy cùng đổi đời với mình một tí.

        Thế là mô hình "đón lõng dự án để đổi đời" của hắn chẳng mấy chốc được nhân rộng ra khắp làng do ai cũng có em vợ và vợ ai cũng thương em.

        Dân làng cứ theo hắn mà làm cho chắc ăn. Phần đất quanh nhà hắn vốn coi như vô chủ mà mấy anh đo đạc dạo nào cũng chỉ ngắm kỹ mỗi quãng ấy nên cả làng ai có mồ mả ở đâu cứ chuyển về đấy cho các cụ nhà mình nằm theo các cụ nhà hắn mà chờ nhận tiền đền bù.

        Vài tháng sau, nhà hắn lọt thỏm trong một khu nghĩa địa rộng mênh mông, toàn mộ xây tạm. Bây giờ hắn, người làng hắn và cả người cõi âm đều vươn cổ chờ dự án về làng.

        ST !
        ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

        ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

        ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

        Comment


        • Đội Quân Vô Địch

          Giờ phút chờ đợi 18 năm đã đến! Đội Giám Đốc chỉ còn 5 phút nữa là đoạt chức vô địch. Đối thủ của họ, đội Thanh Tra đã tỏ ra xuống sức do mệt mỏi, mất tinh thần do sức ép của các CĐV trên sân, và quan trọng nhất là do... không còn mục tiêu nào để phấn đấu: họ đã đủ điểm để trụ hạng nhưng không thể với tới những vị trí cao.
          Trước khi trận đấu diễn ra, đội trưởng Thanh Tra hứa hẹn sẽ đá hết mình vì tinh thần thể thao và vì một số đội liên quan nhưng thực tế diễn ra trên sân không như vậy. Cầu thủ Thanh Tra hoặc chạy co ro như gà mắc mưa, hoặc ngã lịch bịch như mít rụng. Họ rất hay chuyền bóng vào chân đối phương và hơi một chút lại hỏi ý kiến trọng tài.

          Khán giả trên sân phản ứng vang trời. Kẻ đánh trống, người thổi kèn, kẻ thì khóc to như tiếng pháo. Khói bốc mù mịt, khẩu hiệu tung bay như bươm bướm. Bên này kêu: "Thanh tra cố lên!", bên kia thét: "Giám Đốc vô địch!" khiến cả sân như một chảo nước sôi. Không khí khẩn trương đến nỗi khi có một cầu thủ Giám Đốc bị chấn thương, bác sĩ bèn cưa phắt chân đi, lắp chân giả vào trong ba mươi giây và cầu thủ này lại chạy ra sân tiếp tục phục vụ nền thể thao chân chính.

          Phút quyết định đã tới. Đội trưởng đội Giám Đốc, danh thủ Ký Đi (vốn là em của danh thủ Totti bên Ý) cướp được bóng ở khu vực giữa sân. Anh đảo người, làm một loạt các động tác giả đẹp mắt mà ai cũng biết, trừ đối phương. Dẫn bóng sang cánh trái, Ký Đi chuyền thật căng vào trung lộ. Cầu thủ đội bom của đội Giám Đốc, trung phong Ba Mươi (tức 30%, em họ của tiền đạo Batistuta ở tận Achentina) bay người đánh đầu thật căng... V...à...o... o! Cả sân bóng như nổ tung. Hàng ngàn khán giả áo xuống mặt cỏ, đè bẹp dí nhân viên bảo vệ và khiến cho hàng rào sắt nhão ra như bùn. Họ lao xuống như dòng thác lũ, vớ lấy áo may ô, quần đùi của đội Giám Đốc và cố gắng giằng lấy để làm kỷ niệm.

          Trung phong Ba Mươi bị tới hai chục cổ động viên, toàn là nữ, túm lấy trang phục. Mặc dù phần lớn đàn ông trên trái đất đều mơ ước ở địa vị của anh, Ba Mươi vẫn thét to như tiếng sấm:

          - Không được, xin các cô đừng đụng tới may ô, quần đùi của tôi!

          Các thiếu nữ khóc ầm lên:

          - Phải được, anh ơi! Bọn em đã chờ đợi giây phút này 18 năm nay rồi. Anh tiếc gì tụi em một mảnh vải cơ chứ!

          Ba Mươi vốn là một cầu thủ chuyên nghiệp. Bao nhiêu năm qua, dù ở vị trí nào trên sân, dù khoác áo màu gì, anh cũng thực hiện đúng phương châm "30% trên giá trị hợp đồng" nên rất được báo chí và đồng nghiệp vì nể. Ngoài ra, anh còn là một cầu thủ nổi tiếng chơi đẹp, ngại va chạm, nên 18 năm qua chưa một lần lĩnh thẻ đỏ cũng như thẻ vàng. Nhưng lần này, anh tỏ ra cương quyết:

          - Không được lấy quần áo của tôi, chẳng phải vì tôi tiếc các bạn, mà chỉ vì bộ may ô, quần đùi này tôi đâu có đứng tên!

          Các thiếu nữ ngớ ra, sau đó họ đồng thanh gào khóc:

          - Thế cái gì anh đứng tên, đưa gấp cho bọn em làm kỷ niệm...

          Ba Mươi thổn thức:

          - Không còn gì hết! Căn nhà thì vợ tôi đứng tên, xe hơi thì con trai, xe máy thì con gái, tủ lạnh thì con sen, tivi là đứa cháu.

          Một cổ động viên trung thành la lớn:

          - Thế còn mười hécta đất, cái biệt thự ở ngoại thành và cái nhà nghỉ ở vùng biển thì ai đứng?

          Ba Mươi rút giấy tờ giắt dưới đế giày thi đấu ra:

          - Mười hécta là tên thằng em vợ, nó mua bằng tiền học bổng sinh viên. Biệt thự ở ngoại thành là tài sản của bà cô, bà ấy sắm bằng đồng tiền bán xôi đầu hẻm. Còn nhà nghỉ ở vùng biển là của ông chú họ xa, ông ấy chạy xe ôm, trúng năm, bảy chuyến liên tiếp.

          Các cổ động viên nằm lăn ra đất vì thất vọng. Trên sân lúc này là một cảnh tượng sẽ còn được lịch sử nhắc đến mấy chục năm sau. Các danh thủ vừa chạy vừa giữ áo quần, ai cũng nói là mình không tiếc gì nhưng ai cũng bảo là mình không đứng tên thì làm sao tịch thu được! Đội trưởng Ký Đi bị rượt chạy vòng vòng trên sân. Thủ thành (anh của Thủ kho) phải leo tuốt lên xà ngang và lấy lưới quấn vào người. Mấy ngàn cổ động viên đâu có chịu ra về tay không. Họ đã chờ đợi biết bao lâu, đã leo tường, đã mua vé chợ đen và đã hò hét khan cả cổ. Họ đồng thanh kêu:

          - Vậy chúng tôi phải lấy thân thể các anh, cái đấy thì các anh đứng tên chứ!

          Toàn đội Giám Đốc vừa chạy vừa đáp:

          - Cũng không nốt. Thân thể của tụi tôi là tùy thuộc quyết định của trọng tài!

          ST !
          ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

          ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

          ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

          Comment


          • Râu , Tóc , Lông...

            Một ông già bị thiểu năng trí tuệ, thế nên ông ta rất khó để diễn đạt một cái gì đó. Ví dụ: để nói về cái bát, ông ta cứ nói là cái bô… ô… ô, rồi lại cái xô… ô… ô... phải rất nhiều câu sau mới nói đúng cái bát. Có hôm nhìn thấy một cô gái có mái tóc rất đẹp, ông ta liền thốt lên:
            - Chà! Cô này có bộ lông… ông… ông đầu đẹp ghê!

            Hôm khác nhìn thấy một ông già có bộ râu trắng như cước đi qua, ông ta cũng trầm trồ:

            - Chà! Ông này có bộ lông… cằm… trắng quá!

            Thấy thế một người hàng xóm dạy ông ta cách nhớ tên các loại lông trên cơ thể:

            - Ông nhớ đây này: Lông ở trên đầu thì gọi là tóc, lông ở cằm thì gọi là râu, còn lông ở đâu thì cứ thế mà gọi. Ví dụ như: Lông mọc ở tay thì gọi là lông tay, lông mọc ở nách thì gọi là lông nách…

            Người hàng xóm dặn tiếp:

            - Tóc mọc trước, các lông khác mọc sau. Ông nhớ nhé.

            Sau khi được người hàng xóm chỉ dạy, ông ta rất tự tin. Một hôm, đang… bậy thì có người phụ nữ đi qua. Bà ta liền hỏi:

            - Ủa! Sao tóc ông bạc thế kia mà lông… của ông lại đen vậy?

            Nhớ lại lời của người hàng xóm dặn, ông ta liền trả lời:

            - Vì lông ở trên đầu của tôi thì gọi là tóc, mà tóc của tôi mọc trước lông ở… của tôi những 20 năm cơ đấy.

            -?????

            ST !
            ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

            ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

            ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

            Comment


            • Bất Công

              Vào một buổi sáng anh ta nhìn vào gương và thán phục thân hình của mình lắm, nhưng rồi nhận ra toàn bộ cơ thể mình được rám nắng trừ mỗi... cái ấy.
              Anh ta quyết định ra bãi biển, cởi hết quần áo và chôn mình xuống cát, chỉ thòi mỗi cái kia lên. Ðúng lúc đó hai phụ nữ có tuổi đi xem, một người chống gậy. Nhìn thấy “cái ấy” thòi ra khỏi cát, người chống gậy nói với bà còn lại:

              - Chẳng có tí công bằng nào trên thế gian này cả. Bà kia hỏi:

              - Bà nói thế là có ý gì?

              - Vâng, khi tôi 20, tôi tò mò về nó. Khi tôi 30 tôi được thưởng thức nó. Khi tôi 40 tôi yêu cầu để có được nó. Khi tôi 50 tôi cầu nguyện vì nó. Khi tôi 60 trả tiền vì nó. Khi tôi 70 tôi phải quên nó đi.

              - Rồi sao nữa?

              - Bà thấy đấy! Và bây giờ khi tôi 80 cái chết tiệt đó lại mọc hoang và tôi đã quá già để... ngồi xổm!

              ST !
              ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

              ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

              ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

              Comment


              • Con Cò

                Một anh đầy tớ khi quay con cò cho chủ, nể lời người yêu bèn cắt lại một chân cho cô ta.
                Khi con cò được bưng lên bàn, người chủ hỏi một chân nữa đâu; anh đầy tớ trả lời cò chỉ có một chân. Quyết làm cho đầy tớ cứng họng trước khi phạt anh ta; hôm sau ông chủ chở anh ta ra cánh đồng, họ nhìn những con cò chỉ đứng bằng một chân theo cách của loài cò.

                Đầy tớ đắc thắng quay sang chủ nhưng ông chủ kêu to lên và đàn cò đặt chân thứ hai xuống rồi bay đi mất...

                A, thưa ngài.

                Anh đầy tớ nói.

                Trong bữa ăn tối qua ngài không kêu to lên với con cò như thế! Nếu ngài kêu to, nó cũng đã thò chân kia ra!

                ST !
                ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

                ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

                ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

                Comment


                • Không Thể Tin Được

                  Một người Đức đứng im bên bên bờ hồ, mắt cứ nhìn chằm chằm xuống mặt nước. 20 phút sau, ông ta thốt lên "Không thể tin được !"
                  5 phút sau nữa "Không thể tin được !!"

                  Vẫn 5 phút sau nữa "Không thể tin được !!!"

                  Đến lúc này, người ta mới hỏi tại sao ông lại đứng đó mà cứ nói không thể tin được. Người Đức này giải thích:

                  -Thật không thể tin được, vợ tôi lặn xuống dưới hồ đã 30 phút mà vẫn chưa thấy lên

                  ST !
                  ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

                  ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

                  ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

                  Comment


                  • Một Bữa Thịnh Soạn

                    Một thầy giáo lạ hoắc bước vào lớp và ngay lập tức ra đề để kiểm tra. Thầy giáo ra đề như sau: - Biết rằng máy bay nhanh đi nhanh hơn ô tô, ô tô lại đi nhanh hơn xe máy, xe máy lại đi nhanh hơn xe đạp, xe đạp lại đi nhanh hơn người đi bộ. Vậy câu hỏi đặt ra ở đây là: Năm nay tôi bao nhiêu tuổi?
                    Cả lớp im phăng phắc, cắn bút… Trong đầu mỗi đứa thì không thể nào tìm ra mối liên hệ nào giữa những hiện tượng mà thầy đưa ra và tuổi của thầy. Thầy giáo lắc đầu:

                    - Các anh, các chị không chịu động não suy nghĩ gì cả. Bây giờ, trong đầu các anh chị nghĩ gì cứ nói ra cho tôi biết, tôi hứa là sẽ không phạt các bạn.

                    Lúc đó ở cuối lớp có một cánh tay rụt rè giơ lên.

                    - Thưa thầy, em đoán thầy 38 tuổi.

                    Thầy giáo nở nụ cười mãn nguyện:

                    - Sao anh biết? Giải thích tôi nghe.

                    Anh sinh viên đáp:

                    - Dạ, thưa thầy! Em có một thằng em năm nay 19 tuổi, nó bị tâm thần phân liệt từ nhỏ. Hôm trước đi khám, bác sĩ bảo nó bị 50% rồi, nên em đoán người ra đề này chắc chắn phải gấp đôi tuổi nó.

                    -!!!!!!

                    ST !
                    ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

                    ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

                    ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

                    Comment


                    • Tiến Bộ Của Khoa Học

                      Nhờ có những sự tiến bộ về khoa học kỹ thuật mà ngày nay, người ta có thể làm được nhiều điều bất ngờ như trong một giấc mơ thần kỳ nhưng đôi khi cũng gặp phải những trục trặc thú vị. Chuyện kể rằng:

                      Có một tay bác sĩ ngoại khoa rất nổi tiếng, ông có khả năng kỳ diệu là có thể phẫu thuật thay thế những bộ phận của con người.

                      Một hôm có một khách hàng đến đòi phẫu thuật đôi mắt mù lòa của mình.

                      Ông ta bèn lấy mắt chó để thay thế cho anh ta. Cuộc phẫu thuật khá thành công, khi khám lại bệnh nhân thì ông ta nhận được những lời như sau:

                      - Dạ thưa bác sĩ đôi mắt của tôi thật là tuyệt vời, có thể nhìn trong bóng đêm như ban ngày nhưng chỉ mỗi tội mỗi khi nhìn thấy phân thì lại... thèm!!!!

                      Một hôm có một anh chàng cụt... “thằng em” đến nhờ bác sĩ phẫu thuật cho có thể trở lại những chức năng của đàn ông. Sau một thời gian ông quyết định lấy "thằng em" của ngựa để thay cho anh ta. Nhờ có tay nghề cao mà ca phẫu thuật thành công một cách mỹ mãn.

                      Một thời gian sau, có một cô gái còn rất trẻ đến gặp bác sĩ phàn nàn:

                      - Dạ thưa anh, từ ngày chồng em phẫu thuật, "mưa gió" thật là mặn nồng nhưng anh nhà khỏe quá, em không chịu được...

                      Một thời gian sau, có một anh chàng cụt tay đến gặp bác sĩ đòi thay cánh tay mới. Bác sĩ suy nghĩ, những lần trước mình dùng những bộ phận của súc vật đều gặp phải những rủi ro thôi thì lần này mình lấy bộ phận của người vậy. Ông ta bèn lấy cánh tay của một phụ nữ lắp cho anh ta. Sau một thời gian gặp, bệnh nhân hồ hởi đến thông báo tình hình:

                      - Thật là tuyệt vời thưa bác sĩ, sau khi phẫu thuật em đã có được đôi tay tuyệt vời, rất mềm mại, em có thể nấu nướng, thêu thùa. Nhưng chỉ mỗi tội là mỗi khi “đi tiểu” em... nắm hơi chặt!!!

                      Sau vụ đó nghe đâu ông bác sĩ đó đã giải nghệ!

                      ST !
                      ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

                      ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

                      ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

                      Comment


                      • Trai Tò Mò

                        Hai Lúa là trai mới lớn, tò mò hỏi tía:
                        Tía à, trên đời này có mấy loại vú vậy tía?

                        Tía của Hai Lúa trầm ngâm giây lát rồi trả lời:

                        Theo tía thấy thì vú có 3 loại. Loại thứ nhất, vào lứa tuổi hai mươi thì nó như là quả dưa hấu, vừa tròn, vừa căng và vừa chắc. Loại thứ nhì, vào lứa tuổi ba bốn mươi, loại này như trái lê trái thị vậy, hơi chảy, hơi thòng nhưng vẫn còn đẹp. Và loại thứ ba ở lứa tuổi năm mươi đổ lên, loại này như củ hành vậy!

                        Hai Lúa tròn mắt kinh ngạc hỏi lại:

                        Bộ nó nhìn giống như củ hành hả tiá?

                        Tía Hai Lúa:

                        Ừ! Đúng vậy con! Nhìn thấy nó là con chảy nước mắt liền!

                        ST !
                        ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

                        ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

                        ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

                        Comment


                        • Tư Vấn Hôn Nhân

                          Chỉ vài năm sau khi cưới, cặp vợ chồng trẻ nọ liên tục cãi lộn. Tình trạng căng thẳng đến mức hai người muốn ra tòa li dị. Tuy vậy, trước khi ra quyết định cuối cùng, họ cũng dành ra một cơ hội cứu vãn cuộc hôn nhân bằng cách tới văn phòng tư vấn.
                          Chuyên viên tư vấn hỏi:

                          Vấn đề thực sự của hai người là gì...

                          Ông ta chưa kịp dứt lời, cô vợ đã bắt đầu tràng giang đại hải kể lể với tốc độ 100 km/giờ về những trục trặc trong đời sống vợ chồng.

                          Sau 5, 10 rồi 15 phút lắng nghe, chuyên gia tư vấn ghé sát cô vợ, nâng cằm lên và hôn say đắm lên môi cô ta trong vài phút. Cô vợ sững sờ nói không nên lời.

                          Ông chuyên gia quay sang anh chồng đang đứng tròn xoe mắt ngạc nhiên:

                          Thế đấy! Vợ anh cần được như thế này ít nhất là 2 lần mỗi tuần.

                          Anh chồng gãi trán lẩm nhẩm rồi quả quyết:

                          Được! Tôi có thể đưa cô ta đến đây vào thứ ba và thứ năm hàng tuần.

                          ST !
                          ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

                          ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

                          ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

                          Comment


                          • Sự Bất Tiện Khi Lấy Chồng Ngoại Quốc

                            Ba cô gái trẻ lấy chồng nước ngoài tâm sự với nhau, một cô nói:
                            - Mình tên Lan, lấy chồng người Ý, tên là Fabio Franco, khi viết tên trên phông cưới là Lan - Franco, đọc và nghe đều rất sang trọng.

                            Cô thứ hai tiếp lời:

                            - Còn mình là Cúc, lấy chồng Hồng Kông, tên anh ấy là Lưu Đức Hoa, ghép tên hai đứa lại là Cúc - Hoa nghe rất cổ tích và lãng mạn.

                            Cô thứ ba thở dài:

                            - Còn mình thì khác, mình tên là Cầm, chồng mình người Hà Lan, tên anh ấy là Cocu, khi ghép tên lại như các cậu thì rất… bất tiện.

                            ST !
                            ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

                            ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

                            ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

                            Comment


                            • Em tên Thuỷ La có chồng người Pháp,tên Bidoue,vì chữ thuỷ tây đọc không được nên tên em ghép La Bidoue.

                              Comment


                              • Con vợ già mà nghe được, chắc ông ta còn chảy nước mắt nhiều hơn.

                                Comment

                                Working...
                                X