Thông Báo

Collapse
No announcement yet.

DNTS's collections 4

Collapse
This topic is closed.
X
X
 
  • Chọn Lọc
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts

  • Điểm Không

    Bố hỏi: sao con lại buồn thế Con trai: con bị 0 môn sinh vật - Sao lại bị 0 - cô giáo bảo con tìm 2 ví dụ về động vật có vú mà bay trên trời. - ví dụ 1: con dơi - giỏi lắm - ví dụ 2: cô tiếp viên hàng không!!!
    Tại sao lại cho nó 0 điểm nhỉ? Nói quá đúng còn gì

    **** ****** ****


    ĐỀN BÙ



    Đã nhiều năm trôi qua kể cái ngày kinh khủng đó khi một cô gái trẻ bế một đứa bé trên tay bước vào cửa hàng thịt nói với người chủ cửa hàng rằng đứa bé là con ông ta và xin ý kiến ông ta về việc giải quyết vấn đề này như thế nào?
    Cuối cùng lão chủ cửa hàng đáng ghét đó cũng đồng ý sẽ cung cấp cho hai mẹ con thịt miễn phí cho tới khi cậu bé 16 tuổi. Cô gái trẻ ngây thơ đó còn biết làm gì khác ngoài việc đồng ý cơ chứ? Còn lão ta thì hàng ngày đếm lịch và chờ đợi. Một hôm cậu con trai đó đến lấy thịt như mọi lần và nói: "Ngày mai con sẽ 16 tuổi".

    - Ta biết chứ con trai, ta cũng mong từng ngày như con thôi.Và bây giờ khi mày cầm chỗ thịt này về hãy nói với mẹ của mày rằng đây là số thịt cuối cùng mà mụ ta nhận được, để xem mụ ta sẽ phản ứng thế nào?

    Cậu bé về nhà nói lại nguyên xi những gì đã được dặn.

    Mẹ cậu ta gật gù: "Này con trai, con hãy ra bảo với lão ta là trong 16 năm qua chúng ta còn nhận được sữa, bánh mì, hoa quả miễn phí nữa cơ. Để xem lão ta phản ứng thế nào?

    ST !
    ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

    ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

    ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

    Comment


    • Phải Đúng Cách Xưng Hô

      Trong một quán thịt chó cuối tháng, một ông khách sành ăn phàn nàn với chủ quán:
      - Này ông chủ, con chó này thế nào mà vừa già vừa cứng, ăn gãy cả răng!

      Chủ quán quay ra mắng:

      - Anh kia, ăn nói phải có lễ phép một chút chứ, không được hỗn!

      Ông khách rất bực mình, bèn vặc lại:

      - Ông bảo ai hỗn? Mọi người xem tôi nói có sai không nào?

      Lúc này, chủ quán mới lên tiếng:

      - Anh phải gọi là "cụ chó" chứ!

      ST !
      ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

      ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

      ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

      Comment


      • Nghề Quảng Cáo

        Ông nọ là giám đốc một công ty quảng cáo, chẳng may lâm bệnh mà chết. Lúc xuống âm phủ, ông được một tên quỷ sứ dẫn qua một hành lang tối om, tới trước hai căn phòng. Liếc mắt nhìn, ông giám đốc thấy căn phòng bên trái treo tấm biển: "Câu lạc bộ hưu trí". Bên trong lại thấy bóng mấy cụ bà ngồi khâu vá, mấy cụ ông xem báo, chơi cờ... Liếc sang căn phòng bên phải, ông thấy tấm biển: "Tắm hơi, thể dục thẩm mỹ, đặc sản..." bên trong thấp thoáng bóng người đẹp ăn mặc theo lối "tiết kiệm", đang rúc rích nói cười. Bỗng , ông giật mình khi nghe tên quỷ sứ hỏi:
        - Sao, ông thích ở phòng nào?

        - Dạ, xin ngài cho tôi ở phòng này ố Ông giám đốc khúm núm chỉ sang căn phòng bên phải. Ông mừng khi nghe tên quỷ sứ nói tiếp: "Vậy thì vào đi"

        Ông vừa bước vào bên trong thì bốn năm tên mặt mày hung tợn ùa ra, đè nghiến ông xuống, trói lại, định quẳng ông vào vạc dầu sôi sùng sục... Ông cựu giám đốc kêu thét lên:

        - Trời ơi, sao lại thế này? Tôi thấy ở ngoài các ông ghi là phòng tắm hơi, đặc sản...

        Bọn quỷ sứ nghe thế cười ồ lên mà rằng:

        - Đó chỉ là quảng cáo ở bên ngoài thôi. Ủa, mà lạ thật, hình như ở trên đó ông làm nghề quảng cáo mà?

        ST !
        ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

        ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

        ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

        Comment


        • Tắm Nóng Kiểu Châu Phi

          Cách đây nhiều năm, một tiểu thư người Anh sống ở Châu Phi được một ông chủ lớn ở địa phương mời đến dự buổi khai trương buồng tắm của ông ta, buồng tắm đầu tiên trong vùng. Đang ngâm mình trong dòng nước ấm áp, chợt ngẩng đầu lên cô ta hoàng hồn phát hiện ra một con mắt nhìn cô ta qua lỗ hổng ở tường. Cô vội mặc quần áo và nhảy ra ngoài. Đằng sau buồng tắm là một ông già với một đàn lạc đà chở nước, hai tay ông ta xách hai thùng nước nóng và lạnh, còn trước mặt là hai cái phễu. Tiểu thư tức giận nói:
          - Tại sao ông nhìn tôi tắm?

          - Tôi phải nhìn xem cô mở vòi nước nào, thưa cô. Nếu không tôi chẳng biết rót nước nóng hay nước lạnh vào.

          ST !
          ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

          ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

          ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

          Comment


          • Câu Chuyện Tình Iẹu

            Thật sự anh ko thể hiểu tại sao chúng ta phải chia tay nhau ? Anh luôn muốn em được sống thoải mái , hạnh phúc.Anh dã tìm mọi cách dể em vừa lòng , nhưng tại sao?
            Em nói em thích ăn cái gì cay cay,thơm thơm,anh lập tức bưng về cả bụi ớt chỉ thiên đỏ lựng.

            Em nói em thích những gì lãng mạn, sinh nhật em anh dã tặng dủ 18 đóa hoa hồng.18 ngọn nến mà anh mất bao nhiêu công sức mới xin xỏ được

            Em nói gia đình em không giàu , anh cũng chịu.Em bảo ba mẹ em rất kỹ tính, anh luôn chiều theo.Tới nhà em,anh đâu dám mang theo trân châu ngũ vị vì sợ ba mẹ em chê hoang phí.Anh đã đào cả bụi khoai lang DƯƠNG NGỌC mang đến

            Mỗi lần em hờn giận, anh đã đèo em bằng chiếc xe đạp suốt 8 km để tìm cho bằng được chỗ ăn chè 500 đồng 1 chén

            Mỗi lần em vui anh không quản mưa nắng dẫn em đi bát phố.Thức ăn ngoài đường bụi bặm lắm em, ăn làm chi.Anh mang theo cả nắm xôi anh để dành từ sáng mà em ko chịu

            Em đòi chia tay, anh đã tốn gần 1,5 lit nước mắt và cả 2 lít mồ hôi năn nỉ

            Em còn đòi hỏi gì mà lại bỏ anh???

            ST !
            ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

            ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

            ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

            Comment


            • Bản Án Nặng Nề Nhất

              Hai con bạc ra về rất khuya từ sòng Casino. Một người bị lột sạch không còn mảnh vải che thân, một người chỉ còn quần áo lót. Anh trần như nhộng nói với anh kia:
              - Tớ khâm phục cậu thật sự ! Cậu luôn biết kiềm chế, dừng chơi đúng lúc hơn tớ !!!



              - o O o -

              Vợ hỏi chồng:

              - Anh, nếu em chết anh có ăn nằm với người đàn bà nào khác không?

              Chồng:

              - Về chuyện đấy thì việc gì phải chờ đến lúc em chết !



              - o O o -

              Quan tòa nói với ông chồng trước khi kết thúc vụ li dị:

              - Vợ ông đã tha thứ và muốn làm lành với ông.

              Người chồng thở dài:

              - Tôi chấp nhận bản án nặng nề này !!!



              - o O o -

              Thợ cắt tóc hỏi cô gái đẹp:

              - Chị có muốn giữ lại chỗ tóc xoăn trước trán này không. Trông chúng đáng yêu lắm.

              - Có, có chứ, dĩ nhiên rồi.

              Xoẹt..... Sau khi cắt phăng chỗ tóc xoăn, thợ cắt tóc nói vui vẻ:

              - Vậy thì tôi sẽ gói lại cẩn thận cho chị mang về nhà.

              ST !
              ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

              ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

              ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

              Comment


              • Nguyên Văn Bài Viết Của DNTS View Post
                Thợ cắt tóc hỏi cô gái đẹp:

                - Chị có muốn giữ lại chỗ tóc xoăn trước trán này không. Trông chúng đáng yêu lắm.

                - Có, có chứ, dĩ nhiên rồi.

                Xoẹt..... Sau khi cắt phăng chỗ tóc xoăn, thợ cắt tóc nói vui vẻ:

                - Vậy thì tôi sẽ gói lại cẩn thận cho chị mang về nhà.

                ST !
                Bác TS thiệt là hiểu ý của khách hàng


                Je suis comme je suis
                Je suis faite comme ça
                Que voulez-vous de plus?
                Que voulez-vous de moi?

                Comment


                • Ai Nhẩy Được Nhiều ???

                  Bác Evo nhà ta làm kế toán trưởng cho công ty địa ốc của TBM. Chiều nọ nhằm ngày sinh nhật của mình, bác Evo email về cho vợ:
                  "Bà xã,

                  Hôm nay tui đã đúng 54 tuổi rồi! Khi bà nhận được thư này thì tui đang ở khách sạn Hilton với cô thư ký trẻ đẹp sexy vừa mới 18 tuổi đời của tui!"

                  Khi Evo tới khách sạn thì anh bồi đưa cho Evo một bức thư! Evo mở ra xem thì ra là thư của bà xã mình! Bức thư viết:

                  "Ông xã,

                  Tui cũng 54 tuổi rồi ông ạ! Khi ông đọc thư này thì tui đang ở khách sạn Mariott với tên bồ nhí khoẻ mạnh đẹp trai và cũng mới 18 tuổi đời! Ông làm kế toán chắc ông cũng tính được là trai 18 sẽ nhẩy rất nhiều lần với nữ 54 hơn là trai 54 nhẩy với nữ 18, có phải thế không ông!!!"



                  ST !
                  ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

                  ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

                  ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

                  Comment


                  • Ai Hơn ???

                    John và Mary là hai đứa trẻ sống cùng xóm , học cùng trường. chơi thân với nhau nhưng lại rất hay ghen tị lẫn nhau. Một hôm John khoe Mary:
                    - Bố tao mới mua cho tao một chiếc xe hơi chạy pin đẹp lắm.

                    Mary bĩu môi:

                    - Xì ! ăn thua gì , mẹ tao còn mua cho tao nguyên chiếc xe đạp thật cơ.

                    John thua ra về tức lắm. Vài hôm sau lại nói với Mary:

                    - Mày không có Bố. Mày biết không, Bố tao có "con cu" to lắm, mẹ mày không có đâu.

                    Bị thua, Mary tức tốc chạy về nhà , một lát sau chạy ra nói với John:

                    - Mẹ tao nói, mẹ tao có "con chim" đẹp lắm nên muốn bắt mấy "con cu" như của Bố mày cũng được !!!


                    ST !
                    ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

                    ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

                    ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

                    Comment


                    • Ai Say

                      Mấy anh chàng có chữ rủ nhau vào quán nhâu. Sau một chầu nâng lên đặt xuống thì rượu vào lời ra. Vốn tiếng ta không đủ nên mấy chàng chuyển sang tiếng Tây. Câu chuyện thế này:
                      - Ai say ( I say )- Một chàng đòi được nói.

                      - Ai say ( I say )- Chàng khác tranh lời.

                      Họ đòi được nói và xô đẩy nhau khiến cho cái bàn lật nghiêng , cốc chén vỡ loảng xoảng.

                      Bà chủ quán HA thấy thế tức quá , lẩm bẩm:

                      - Mấy thằng này vào đây lần nào mà chả say, đã vậy lại còn to mồm "ai say , ai say".

                      ST !
                      ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

                      ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

                      ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

                      Comment


                      • Sống Động Hơn

                        Sau tiệc cưới cô dâu về nhà chồng. Đêm đầu tiên cô nửa mừng nửa lo không biết anh chồng sẽ đối xử với mình ra sao. Rồi đêm thần tiên trôi qua, cô gái không thấy có gì đáng lo sợ mà lại có phần đê mê và thoải mái hơn là đằng khác.
                        Một hôm có cô bạn cũ chưa chồng đến thăm và tò mò hỏi:

                        - Mày thấy có gì khác lạ giữa lúc chưa lấy chồng và lúc mày đã có chồng không?

                        Cô dâu tỏ vẻ hơi ái ngại, nhưng vẫn nói thật với bạn:

                        - Tao thấy khác ở chỗ là lúc chưa cưới tao thì cái miệng anh ấy sống động ghê lắm; thế mà khi cưới tao rồi thì ảnh lại ít nói và ít sống động hơn; nhưng để bù lại anh ấy lại dành cho tao cái phần khác sống động hơn nhiều.

                        ST !
                        ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

                        ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

                        ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

                        Comment


                        • Anh Xin Thề

                          Trong xí nghiệp nọ có một anh nổi tiếng là hay nói tục. Nói tục tới mức quen mồm.

                          Anh ta có cô bạn gái, muốn đến nhà cô ta chơi, cô gái thì ngại nỗi nhỡ anh ta quen mồm nói tục thì bố mẹ chê cười. Biết được tâm sự đó, anh ta an ủi:

                          - Em cứ yên tâm đi, đừng nghe bạn mồm thối như cứt ấy đơm đặt. Anh từ bây giờ sẽ không nói tục nữa đâu.

                          - Ðấy anh vừa nói tục là gì?

                          Anh chàng gân cổ lên cãi:

                          - Nói vậy mà là tục à, anh nói thối như cứt là sự thật đấy chứ.

                          - Nói vậy cũng không được! Anh p hải hứa không nói tục nữa thì em mới cho anh về nhà em.

                          - Ðược rồi. - Chàng trai nói ngay - Anh xin thề sẽ không nói tục nữa, mả cha mả mẹ đứa nào mà nói dối em. Nếu anh chót dại thì cứ lấy phân gio, cứt đái tống vào mồm anh. Thôi cho anh về ra mắt với ông bô, bà bô em đi. Anh muốn đến nhà em lắm, tiên sư bố mấy đời nhà đứa nào mà nói dối với em.

                          ST !
                          ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

                          ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

                          ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

                          Comment


                          • Bóng Đá Ra Đời Từ Đâu ???

                            Nhiều tài liệu lưu trữ viết là bóng đá ra đời từ nước Anh. Nhưng thực ra không phải. Nước Anh chỉ là nơi bán vé đầu tiên mà thôi.
                            Một số nhà sử học thì công bố bóng đá ra đời từ Italy, và tháp nghiêng Piza sở dĩ bị nghiêng là bởi ngày xưa nó được dựng làm cột dọc, nhiều lần bị bóng trúng vào đến mức vẹo đi. Nhưng cũng không phải. Theo các số liệu đáng tin cậy, nước Italy chỉ là nơi phát minh ra trọng tài.

                            Vậy thì bóng đá có nguồn gốc Tây Ban Nha chăng? Người ta đoán thế vì Tây Ban Nha chắc chắn phát minh ra đấu bò, mỗi ngày có hàng chục con bò bị chết. Thịt bò tất nhiên là làm beefsteak rồi, còn da bò để làm gì nếu không khâu bóng? Nhưng cuối cùng, sau mấy tháng điều tra, các nhà sử học nhận ra rằng Tây Ban Nha cũng chỉ phát minh ra khung thành thôi.

                            Rõ ràng là bóng đá ra đời từ Pháp. Ai chả biết người Pháp rất thích rượu vang. Khi uống rượu say, tất cả dân Pháp đều đi lảo đảo, còn gọi là "chân vẹo đá chân xiêu", rất gần với bóng đá. Nhưng không phải, hoá ra người Pháp, vốn nổi tiếng là ga lăng, chỉ phát minh ra tục tặng hoa cho cầu thủ trước khi trận đấu bắt đầu.

                            Có nghĩa là bóng đá khai sinh ở Đức rồi. Có thể suy diễn được việc này vì một nơi làm ra Beethoven, ra Goethe và xe hơi Mercedes chả có lý gì mà không làm nốt ra bóng đá. Các nhà nghiên cứu yên tâm như thế, các nhà sử học cũng yên tâm như thế, song cuối cùng họ đều thất vọng vì hoá ra nước Đức chỉ phát minh ra quả phạt đền.

                            Có một số giả thuyết táo bạo, ghi nhận bóng đá là phát minh của Ai Cập. Đất nước này nổi tiếng vì có những sa mạc lớn, nghĩa là việc xây dựng sân bóng đá ở đây rất thuận tiện và rẻ, mà không có sân bãi thì làm gì có đấu bóng? Một số di tích còn chứng tỏ những kim tự tháp không phải là lăng mộ hoàng đế như xưa nay người ta vẫn tưởng bởi hoàng đế nào lại cần một chỗ chôn to đến thế? Đấy nhất định phải là lăng mộ của những kẻ chết vì cá độ bóng đá. Ngay từ thời xưa, việc cá độ cũng giết chết hàng nghìn người khi trận đấu kết thúc. Ý kiến này rất độc đáo và đáng quan tâm, nó chỉ bị bác bỏ vào phút cuối cùng khi người ta tin chắc là thời đó chưa có điện thoại, nghĩa là chưa thể móc ngoặc được. Cá độ không móc ngoặc là một loại cá độ chết từ trong trứng.

                            Phải chăng bóng đá bắt nguồn từ Ấn Độ? Người dân xứ này tính nồng nhiệt, thích cảm giác mạnh và cay (cho nên hay ăn cà ri), là những hương vị gần gũi với bóng đá. Họ lại là nơi duy nhất trên trái đất ăn cơm bốc, mà ai khéo tay thì cũng phải khéo chân. Nhưng rồi giả thuyết này cũng bị loại bỏ, mặc dù quả là dân Ấn Độ có phát minh ra một thứ rất quan trọng, đó là giờ nghỉ giải lao giữa hai hiệp đấu.

                            Cuối cùng, tất cả mọi người đều nhất trí là bóng đá, cũng như mọi sự do con người làm ra, đều được tìm thấy trong quá trình lao động. Nếu như lửa có được khi chúng ta hái củi, chạy tốc độ có được khi chúng ta bị chó sói hoặc sư tử đuổi trong lúc đi săn, nhảy cao có được khi chúng ta trèo lên cây lấy mật ong, bóng bàn có được khi hứng trứng chim... thì bóng đá dứt khoát phải là phát minh khi loài người đang thực hiện một công việc nào đấy. Vậy đó là công việc gì? Sau bao nhiêu tìm tòi, thử nghiệm, ai nấy đều nhất trí đó phải là một công việc có tính chất chuyền qua chuyền lại, nghĩa là khi nhận được việc, ai cũng muốn thật nhanh chóng đưa ngay cho người bên cạnh, chứ mình không giải quyết điều gì. Do đó, bóng đá phải được phát minh ở nơi nào mà việc chuyền qua chuyền lại trở nên nhuần nhuyễn, thường xuyên và đều đặn.

                            Vậy nơi đấy là đâu?

                            ST !
                            ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

                            ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

                            ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

                            Comment


                            • Một Cửa Một Dấu

                              Tôi thực sự ngây ngất trước tấm biển "Ủng hộ cải cách hành chính, thực hiện một cửa, một dấu". Bên cạnh dòng chức là hình vẽ một lá bùa hai mươi cửa, ngoằn ngoèo lộn rồng lộn rắn, bỗng thông thống một con đường đi cái rẹt từ người dân đến vị chức sắc, cả hai mặt mày giống như vừa... trúng số độc đắc. Tôi muốn hô lên "muôn năm" cho đã!
                              Số là tôi có việc đến cửa quan. Chuyện rất ư là... vi mô: Tôi làm đơn xin xây nhà bếp đằng sau ngôi nhà tôi đang ở, trong chu vi đất của tôi, nhà và đất thuộc hương hoả, bằng khoán đầy đủ. Diện tích nhà bếp mười thước vuông.

                              Sơ khởi, tôi đi lấy giấy xác nhận của phường rằng tôi đúng là tôi, tôi còn sống nhăn, nhà tôi cũng là của tôi, tôi ngụ tại đây từ lúc lọt lòng mẹ, tức gần nửa thế kỷ. Tưởng gọn, ai dè phải vòng vo. Tại phường, cô đánh máy lạnh lùng báo rằng, ông chủ phường bận đi họp rút kinh nghiệm về quản lý khu cư dân đô thị, ông phó phường chở con đi học, tôi nên tìm ông thư ký phường. "Ra mấy tiệm cà phê mà kiếm", cô nói mà chẳng thèm ngó mặt tôi. Quanh trụ sở phường khá nhiều quán. Tìm mãi rồi cũng gặp ông thư ký, không phải tại quán cà phê mà quán bia hơi. Ông hẹn tôi chiều đến phường.

                              Khi tôi đến, ông thư ký vắng mặt, nên tôi gặp ông phó phường. Tôi lột mũ, bắt đầu báo bẩm. Ông ngắt ngang: "Này, tôi là phó chủ tịch phường, không được nói tắt thành phó phường...".

                              Tôi cười mím chi cọp, xin lỗi.

                              - Sao không có sổ đăng ký hộ khẩu? - Ông phó chủ tịch hỏi.

                              Tôi vội vã chạy xe về nhà lấy sổ hộ khẩu, trở lại thì... hết giờ làm việc, đành chờ hôm sau.

                              Hôm sau, ông chủ phường - xin lỗi - chủ tịch phường nhận tờ khai của tôi, kèm sổ gia đình. Ông nổi quạu: "Làm như tụi tui quan liêu vậy, ông ngụ trong phường này ai mà không biết, đưa sổ hộ khẩu làm chi?".

                              Tưởng đã xuôi, ai dè ông hỏi: "Đây là nhà riêng của ông, giấy chủ quyền đâu?".

                              Lại về nhà, và khi trở lại, phường vừa nghỉ trưa. Chiều đến, ỷ y lời ông chủ tịch, không mang sổ hộ khẩu, tôi bị ông thư ký cự, lại quay về lấy và lại...

                              Mất hai ngày, cuối cùng tôi cũng xin được cái giấy gồm vẻn vẹn một câu: Chứng nhận ông Nguyễn Văn Mít ngụ tại khóm Y, khu phố X, phường Z, số nhà A trên C, đường B...

                              Lên quận. Cơ ngơi của quận không lấy gì làm "vĩ mô" cho lắm, song Phòng Quản lý Nhà đất lại lắm cửa vào, dù trong phòng bàn nọ kê khít rịt bàn kia.

                              Ông thứ nhất sồn sồn gầy nhom, vừa xem hồ sơ, vừa nghe tôi báo bẩm. Ông gật đầu rồi chỉ bàn kế bên. Ông nói: "Tôi lo tổng quát, vụ sửa nhà thuộc ông kia. Đồng ý về nguyên tắc cho ông xây bếp", rồi ký tên và đóng dấu.

                              Ông kia khá trẻ, dáng vận động viên, vẫn đòi tôi báo bẩm dù đã nghe trình bày rồi. Ông phán: "Tôi lo việc sửa nhà tổng quát, ông kìa giải quyết cho ông". Ông cũng ký cho phép một cách tổng quát, có đóng dấu hẳn hoi. Tôi xê qua bàn kế, lại báo bẩm với ông kìa. Ông kìa - mang kính lão nhưng người cực kỳ phương phi, đặc biệt là cái bụng - bảo: "Tôi lo sửa nhà cấp quận, còn nhà ông thuộc cấp phường, bà đó lo". Bàn này không ký tên đóng dấu. Lại xê qua bàn bà đó, một phụ nữ khó đoán tuổi, mặt mũi khó đăm đăm. Bà đọc các giấy tờ của tôi khá lâu, đòi xem luôn chứng minh nhân dân. Rồi bà nói với giọng... tủ lạnh: "Hồ sơ ông còn thiếu một cái quan trọng: không có bản vẽ căn bếp!".

                              Hụt hơi, tôi thều thào: "Một căn bếp trệt, mười thước vuông đâu cần bản vẽ".

                              Bà trừng mắt: "Không có bản vẽ thiết kế, phòng không ký giấy phép".

                              Tức mình, đêm đó tôi ngồi vẽ. Hôm sau tôi mang bản vẽ lại phòng. Liếc bản vẽ "tự tạo" của tôi, bà đó lắc đầu: "Phải có chữ ký và dấu của tổ thiết kế...".

                              Tổ thiết kế ngồi cách bàn của bà đó chưa tới ba bước. Ông tổ vừa nhổ râu cằm, vừa bảo: "Lấy giấy phép đi, rồi tôi vẽ cho; tôi vẽ chứ không phải ông, ông vẽ chẳng theo quy cách nào cả...".

                              Tôi quay lại bà đó.

                              - Có bản vẽ, tôi mới cho phép - Bà vừa đọc một hồ sơ khác, vừa trả lời.

                              - Có giấy phép, tôi mới vẽ - Ông tổ tiếp tục nhổ râu.

                              Chợt trí thông minh của tôi loé lên. Tôi bèn mời ông tổ ra ngoài làm một cữ cà phê, tặng một bao ba số 5. Trở vào, ông tổ tuy chê bản vẽ của tôi sai quy cách, kỹ thuật, vẫn ký tên, đóng dấu liền. Tất nhiên, tôi phải nộp tiền bản vẽ.

                              Và, thật là một buổi sáng hạnh phúc - tất cả, sau cữ cà phê - được giải quyết không quá năm phút.

                              Hai năm sau, tôi định bán căn nhà lấy tiền ra ngoại ô sản xuất. Được tấm biển "một cửa một dấu" khích lệ, tôi hăm hở trở lại phòng với đủ giấy má. Vào "một cửa", tôi thấy có sự thay đổi - các bàn lẻ dồn lại một bàn to. Nhưng vẫn những gương mặt ngày nào: ông sồn sồn, ông dáng vận động viên, ông đeo kính lão, bà đó và ông tổ. Bây giờ, ông dáng vận động viên ngồi sau tấm bảng trưởng phòng.

                              Mọi việc diễn ra trôi chảy, nghĩa là từng người trong phòng tiếp tôi, nghe tôi, không ai ký tên đóng dấu vào đơn xin bán nhà của tôi. Đi lên đi xuống cả tháng trời, tôi đâm nản. Vào một cửa, song vẫn phải rẽ qua nhiều người, còn cái dấu thì vẫn chưa chịu đóng.

                              Một lần, tôi thắc mắc hỏi ông sồn sồn tại sao vẫn như xưa, ông ta tủm tỉm: "Thế sắm chúng tôi, phát cho cái ghế mà chỉ thu lại cái dấu thì không như xưa làm sao được!".

                              Ông tổ rỉ tai tôi: "Năm trước, ông cất một cái bếp, một cữ cà phê là đủ, bây giờ ông bán ngôi nhà cả trăm cây... Hì, hì...".

                              Tôi đâu có tối dạ, nên nhờ ông mách nước... Chuyện nhanh chóng giống như vụ bản vẽ căn bếp của tôi.

                              Xong việc tôi than: "Vậy mà cũng gọi là một cửa, một dấu...".

                              Ông tổ cười: "Chẳng một cửa, một dấu là gì? Một cửa - cửa hậu. Một dấu - dấu của phu nhân trưởng phòng..."


                              ST !
                              ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

                              ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

                              ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

                              Comment


                              • Phụ Nữ Và Bóng...

                                Ở tuổi thanh xuân, phụ nữ giống như quả bóng bầu dục, các vận động viên tranh nhau ôm quả bóng đó.

                                Trước khi cưới, phụ nữ giống như bóng đá, luôn chứa đựng sự bất ngờ vì không ai dám chắc chắn về tỉ số.

                                Sau khi cưới, phụ nữ giống quả bóng bi-a, mọi người cạnh tranh đều theo thứ tự và im lặng.

                                Khi bước vào tuổi trung niên, phụ nữ giống như trái golf, luôn luôn chỉ có một người quan sát và chăm sóc từng li từng tí.

                                Cuối cùng họ giống như quả bóng chày, người ta ai cũng tìm cách đánh đi càng xa càng tốt.

                                ST !
                                ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

                                ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

                                ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

                                Comment

                                Working...
                                X