Thông Báo

Collapse
No announcement yet.

DNTS's collections 4

Collapse
This topic is closed.
X
X
 
  • Chọn Lọc
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts

  • Chỉ Càn Ném...

    Năm 1978, nhiều vùng bị lụt lớn. Anh Ba, anh Chinh và anh Đồng đáp máy bay trực thăng đi “thăm thú dân tình”.
    Thấy dân chúng khốn khổ vì lụt lội, anh Ba động lòng thương, vội ném một nắm tiền 50 đồng xuống. Nhiều người tranh nhau nhặt tiền, nhưng ai nấy vẫn buồn thiu. Thấy vậy, anh Chinh bèn nói với anh Ba: “Anh ném tiền lớn quá, ít người nhặt được, nên dân chúng không vui”. Nói đoạn, anh Chinh liền ném một nắm tiền 10 đồng. Quả là số người nhặt được tiền có nhiều hơn, nhưng dân chúng vẫn chẳng vui hơn chút nào. Thấy vậy, anh Đồng bèn nói: “Để tôi ném tiền 1 đồng xem sao”. Dĩ nhiên, số người nhặt được tiền lại nhiều hơn, nhưng quái lạ, dân chúng vẫn buồn rũ.

    Bối rối, anh Ba hỏi viên phi công:

    "Theo cháu, nên ném tiền gì xuống thì dân chúng mới vui?"

    Viên phi công thủng thỉnh đáp:

    "Dạ, thưa bác, chỉ cần ném... Ba Đồng Chinh thôi ạ."

    ST !
    ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

    ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

    ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

    Comment


    • Anh Chàng Lẩn Thẩn

      Ngày xưa có một anh tính khí lẩn thẩn: hễ vợ đi đâu, cũng đi theo đấy; vợ ngồi đâu cũng ngồi ngay bên cạnh, để giữ gìn cái của vợ, kẻo sợ nó đánh rơi mất.
      Người vợ bảo làm sao cũng chẳng nghe, cứ quấn quít, không chịu rời nó ra một bước nào.

      Vợ tức mình quá, một hôm, mới nhặt một cái mảnh sành, giắt sẵn vào lưng, rồi ra đi chợ. Anh chồng lẽo đẽo theo sau.

      Đi đến một cái ao, nó quay lại bảo cu cậu về đi, không về thì nó vất cái ấy xuống ao cho rồi. Cu cậu không về. Nó mới cầm miếng mảnh sành, ném đánh “bõm” một cái xuống ao, mà nói giỗi rằng:

      - Bảo mãi cũng chẳng nghe thì để làm gì mà không vất đi cho rảnh! Nói rồi, ngoay ngoảy đi.

      Anh nọ tưởng vợ ném cái ấy xuống đấy thật, vội vàng chạy về nhà lấy cái gầu lại tát nước. Tát cạn ao rồi, xắn quần, lội xuống tìm. Tôm cá nhảy chung quanh bên mình vô số, cũng chẳng bắt, cứ hì hục mò tìm cái kia; mãi cũng không thấy.

      Có một chị đi đến đấy, thấy thế hỏi rằng:

      - Bác tìm gì vậy? Sao cá nhiều thế kia, mà không bắt?

      - Tôi tìm cái này. Chẳng thiết gì cá!

      - Thế thì bác cho tôi xuống bắt ít cá vậy, chẳng có hoài của.

      - Ừ, cá đấy, tha hồ xuống mà bắt. Nhưng mà hễ có tìm thấy cái gì, thì phải trả tôi.

      Chị nọ cũng chẳng biết là cái gì; chỉ cốt thèm bắt mấy con cá, cho nên cứ ừ liều. Rồi vén váy, lội xuống ao, bắt cá. Ai ngờ chị ta cúi chổng mông, để hở cái gì ra! Anh kia trông thấy, vội vàng chạy lại, nắm lấy cái ấy, mà kêu lên rằng:

      - A! a! a! đây rồi! Của tôi đây rồi! Gớm! Mầy để tao tìm mãi từ sớm đến giờ!

      Nói rồi, lại trách chị kia rằng:

      - Sao chị tệ thế? Chị bắt được, mà chị lại không trả tôi?

      Chị nọ kêu giãy nãy:

      - Buông ra! Ô hay chửa kìa!

      Anh ta không buông, cữ giữ chặt lấy.

      Chị cãi của chị, anh cãi của anh; đương lôi thôi thì người vợ vừa về đến đấy, thấy thế, vội vàng tốc váy lên, bảo chồng rằng:

      - Của nhà ta đây kia mà! Ơ nhầm! Buông bác ấy ra chứ!

      Anh nọ trông lên, thấy rõ của mình đâu vẫn ở đấy, mới buông chị kia ra, mà nhăn nhở nói rằng:

      - Ô hay! của bác ấy cũng như của ta nhỉ.

      ST !
      ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

      ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

      ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

      Comment


      • Chết Vì Thơm

        Bác tui từ Pháp về thăm quê, quà dành riêng cho tui là một cái thùng đựng 15 lít nước hoa. Ngay ngày hôm sau đến lớp, tui quẹt bên tai hai nhát. Đang tiết mùa hè nóng nực, mấy đứa trong lớp tỏ ra bực bội, chúng kêu tui xức gì mà... thúi thế?
        Tui quyết định trả thù vào ngày hôm sau. Đêm ấy, tui đổ hết 15 lít nước hoa vô một cái lu, ngồi ngâm mình tới sáng. Bữa sau, tui dọn bàn ra ngồi ngay đầu gió. Chỉ sau 15 phút, phân nửa nhân sự trong lớp ngồi đơ ra, gương mặt đứa nào đứa đó xanh mét như tàu lá chuối. Đứa ngồi xa nhất cũng hắt xì đến độ... văng luôn hai lá phổi ra bàn học. Cuối cùng, bản thân tui cũng nhức đầu, xỉu ngay tại bàn. Xe cấp cứu được gọi đến, các y bác sĩ ai nấy bịt mũi bằng 6 lớp khẩu trang. Bệnh viện không thể tiếp nhận tui, bởi sẽ gây nguy hiểm cho tất cả bệnh nhân ở đó. Thế là họ quyết định, đem tui ra quẳng xuống hồ ! Chẳng ngờ sau khi tui chạm mặt nước, cá tôm trong hồ bỗng nổi lên hàng loạt vì ô nhiễm... mùi thơm. Các hộ dân nuôi thủy sản xung quanh làm đơn kiện tui ra tòa. Báo hại ba má tui phải xuất tiền đền đến trắng tay. Đó, các bạn thấy không, ở đời thơm vì tiếng tăm không sao, chớ thơm chỉ bằng nước hoa là tai họa khôn lường.

        ST !
        ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

        ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

        ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

        Comment


        • Giận Dỗi...

          Quỷ tha ma bắt cô đi? Cô làm gì từ sáng đến giờ mà cơm nước tanh bành thế này. Tôi đi làm hùng hục cả ngày, về đến nhà được cô cho ăn uống thế này sao? á, à, cô định không cho tôi nói hả? Tôi cứ bắt đầu lên tiếng là cô lại giở cái võ nước mắt ra chứ gì? Thà chết còn hơn lấy phải cô vợ thế này.
          Vừa gầm gừ, người chồng vừa gõ thìa vào đĩa, rồi ném khăn ăn xuống bàn, tức giận bỏ sang phòng khác sau khi đập mạnh cánh cửa. Người vợ bật khóc, lấy khăn tay chấm nước mắt rồi cũng bỏ sang phòng khác. Bữa ăn kết thúc ở đó.

          Người chồng vào phòng đọc, gieo mình xuống đi văng, giúi mặt vào gối.

          "Đúng là điên thì mới lấy vợ - anh ta nghĩ - cuộc sống gia đình mới "ấm áp" làm sao! Thật không còn gì để nói nữa.Vừa mới lấy vợ được mấy tháng đã muốn treo cổ tự vẫn rồi".

          Mười lăm phút sau có tiếng bước chân khe khẽ ở ngoài của phòng đọc...

          "Biết ngay mà. Hành hạ người ta, chửi rủa người ta, bây giờ lại định đến làm lành ấy à? Quên đi nhớ? Thà chết chứ nhất định lần này mình không chịu nhún!"

          Có tiếng kẹt cửa. Ai đó bước vào phòng, nhẹ nhàng đi về phía đi văng.

          "Được rồi, cứ xin lỗi đi! Cứ khóc lóc, vật nài đi! Tôi sẽ cho cô biết thế nào là lễ độ. Tôi thà chết chứ nhất định không thèm đáp lời cô đâu"

          Người chồng giúi sâu mặt vào gối làm bộ như đang ngủ say. Nhưng xem ra đàn ông cũng yếu đuôi như đàn bà, cũng dễ mủi lòng lắm chứ. Khi thấy có một bàn tay ấm nóng đặt lên lưng. Người chồng vờ ngả sang một bên.

          "á à lại sắp giở cái trò ôm ấp, hôn hít ra đây mà. ôi, mình không thể cầm lòng trước sự dịu dàng như thế này được! Nhưng dù sao cũng phải tha lỗi cho cô ấy. Không nên làm cô ấy quá xúc động, lo lắng khi bụng mang dạ chửa thế này. Chỉ dày vò chút xíu thôi, phạt một chút xíu thôi rồi tha cho cô ấy vậy".

          Người chồng nghe thấy tiếng thở dài ngay bên tai mình và cảm nhận được một bàn tay nhỏ bé đang chạm vào vai và cổ.

          "Đây là lần cuối cùng mình tha thứ cho cô ấy. Dày vò cô ấy thế là đủ rồi. Thực ra mình cũng có lỗi trong chuyện này. Chỉ vì một chuyện vớ vẩn mà mình đã làm ầm lên rồi..."

          - Thôi được rồi, anh không giận em nữa đâu, em yêu! - Người chồng quờ tay ra phía sau ôm lấy cái thân thể ấm áp ấy.

          - ối!

          Người chồng quay đầu lại, hóa ra đó là con chó Đanka lông xù.

          ST !
          ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

          ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

          ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

          Comment


          • Điếm Nhục Gia Phong

            Một cô gái một hôm sửa soạn đi chơi với bạn trai thì bà mẹ kêu lại ôn tồn bảo:
            - Con đi chơi với bạn trai thì cũng nên cẩn thận giữ mình, đừng làm điều gì điếm nhục gia phong, nghen con !

            Cô con gái vì bởi tiếng Hán hổng có biết rộng nên tròn xoe con mắt nhìn bà mẹ hỏi:

            - Điếm nhục gia phong là gì vậy má?

            Bà mẹ trả lời:

            - Thí dụ như con đi chơi với nó rồi nó mời con dìa nhà uống nước, rồi hổng lẽ con hổng đi. Vô tới nhà nó nó mới mời con vô phòng ngủ, rồi nó kêu con ngồi lên giường, rồi nó giở giọng tán tỉnh, rồi nó "đè" con ra làm chuyện bậy bạ, cái đó kêu là "điếm nhục gia phong" đó con.

            Cô con gái gật gù ra vẻ hiểu biết, xong rồi cô đứng dậy xách bóp đi ra cửa. Buổi tối trở dìa nhà hớn hở khoe với bà mẹ:

            - Sao mà má đoán hay quá vậy, đi coi xi nê xong ảnh mời con dìa nhà ảnh để uống nước ! Bưng ly nước ra chưa kịp uống thì ảnh vấp té làm cả ly nước đổ lên người con. Xong rồi ảnh kêu con vô buồng ảnh kiếm cái gì thay tạm đợi ảnh sấy khô cái áo của con rồi dìa.

            Con theo ảng vô buồng, ảnh kêu con ngồi trên giường, rồi tự dưng anh ngồi kế bên con...

            Bà mẹ lo sợ:

            - Rồi sao nữa con? Thằng khốn nạn đó có làm gì con không?

            Cô gái vênh mặt lên hảnh diện đáp:

            - Sức mấy mà ảnh làm "điếm nhục gia phong" con được má ! Con thấy ảnh định giở trò con liền quay lại "đè" ảnh xuống ! Con gái của má làm cho ảnh điếm nhục gia

            phong, mai con con còn sẽ làm cho ảnh điếm nhục gia phong hoài !

            Rầm ! Bà mẹ lăn ra bất tỉnh !

            ST !
            ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

            ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

            ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

            Comment


            • Hàng Xuất Khẩu Đặc Biệt

              Ông Chủ tịch Ủy ban Nhân dân xã miền núi nọ nhận được công văn “hoả tốc” từ trên tỉnh gửi xuống. Ác một nỗi là công văn lại đánh bằng máy chữ không dấu nên ông bóp óc mãi, cũng chẳng đoán ra. Công văn có đoạn viết:

              “Thu mua gap 1.000 can long lon rung de xuat khau. Bay ngay nua co xe xuong nhan.”

              Ba chữ “long lon rung” làm Chủ tịch xã nhà ta đau đầu nhất. Những chữ khác thì ông đoán đại khái rằng trên tỉnh cần thu mua gấp 1.000 cân gì gì đó để xuất khẩu và bảy ngày nữa sẽ có xe xuống nhận. Nhưng thứ hàng cần thu mua gấp là cái gì đây?

              Nghĩ cả ngày không ra, đêm ông lại nằm vắt tay lên trán nghĩ tiếp. Ông cứ trằn trọc, khiến cô vợ trẻ nằm bên cũng không ngủ được. Cáu quá, không thèm nghĩ nữa, ông quay ra... nghịch cái thân hình chắc lẳn của cô vợ. Bàn tay ngứa ngáy của ông bắt đầu lục lạo hết bên trên lại bên dưới. Vừa lục lạo tới chỗ đầy “lau lách”, ông Chủ tịch bỗng vỗ đùi vợ đánh “bách”, rồi reo lên như nhà bác học Archimedes thời xưa: “Ồ, có thế mà cũng chẳng nghĩ ra!” Để cô vợ khỏi hỏi han lôi thôi chuyện quốc gia đại sự, ông tiếp tục cùng nàng tận hưởng một trong “tứ khoái” trời cho, rồi sau đó cùng lăn ra... ngáy.

              Mờ sáng hôm sau, chỉ kịp rít vài hơi thuốc cho tỉnh ngủ, Chủ tịch xã đã hớt hải chạy qua nhà Chủ tịch Hội Phụ nữ ở bên kia đồi và chìa cho bà ta xem cái công văn “hoả tốc” oái oăm nọ. Ông vừa cười ha hả, vừa cắt nghĩa từng chữ cho bà nghe. Bà Chủ tịch Hội mới ngoài bốn mươi, mặt đỏ rần, nhìn bức công văn nửa tin nửa ngờ. Đoán được ý bà, Chủ tịch xã nghiêm giọng nói:

              “Chữ ký của đồng chí Chủ tịch tỉnh đây. Con dấu của Ủy ban Nhân dân tỉnh đây. Bà không nhận ra hả? Công tác này đúng là của mấy bà, chẳng chạy vào đâu được!”

              “Nhưng đào đâu ra cả tấn của nợ ấy đây?” - Chủ tịch Hội dấm dẳn hỏi. “Cả xã này chỉ có non ngàn phụ nữ. Mà nhà ông thừa biết cái giống ấy đâu có nhiều nhặn gì...”

              Chủ tịch xã cười ngặt nghẽo:

              “Mặc xác các bà! Tôi chỉ biết cứ chiểu theo công văn mà làm. Bảy ngày nữa mà mấy bà không gom đủ thì cứ liệu thần hồn. Bà không thấy ba chữ để xuất khẩu đó sao? Báo Nhân dân hôm nọ đăng xã luận hô hào toàn dân thi đua sản xuất nhiều mặt hàng xuất khẩu để thu ngoại tệ, đặng làm giàu cho đất nước. Cái thứ mà mấy bà phải gom đích thị là mặt hàng xuất khẩu đặc biệt của nước nhà đấy...”

              “Nhưng mà xuất khẩu cái gì quý giá, chứ ai lại xuất khẩu cái giống khỉ gió ấy?” Mặt bà Chủ tịch Hội lại đỏ như gấc.

              “Này, nhà bà không biết thì đừng có ngứa mồm bàn vào chuyện quốc gia đại sự nhá! Tôi nghe người ta bảo chính cái giống ‘khỉ gió’ ấy của mấy bà lại là thứ thuốc cầm máu hiệu nghiệm như thần đấy! Ông Nhà nước thu mua thứ hàng này là chúa khôn. Chẳng mất công cấy trồng gì cả, cũng chẳng mất vốn liếng gì cả, vậy mà,... ha... ha..., thu được ối ngoại tệ. Thôi, bà liệu mà đi vận động chị em. Công tác đặc biệt chứ chẳng phải bỡn đâu! Bà nào gom được nhiều, xã sẽ tặng giấy khen. Ai chống đối, sẽ bị trừng phạt...”

              Bảy ngày sau. Một chiếc xe tải đỗ xịch trước trụ sở Ủy ban Nhân dân xã. Ông Chủ tịch, mặt tái mét, chạy ra đón anh cán bộ thu mua của tỉnh.

              Thôi chết rồi. Trên tỉnh phái hẳn một xe tải xuống để nhận hàng, vậy mà suốt cả tuần qua, các bà các cô trong Hội Phụ nữ chạy long tóc gáy cũng chỉ mới thu được có... vài lạng. Biết ăn nói làm sao với thượng cấp đây? Chủ tịch xã xun xoe mời cán bộ tỉnh uống trà, hút thuốc, mặt ông ta méo xệch...

              Ngồi chưa nóng đít, anh cán bộ đã giục toáy:

              “Đồng chí cho người chất hàng lên xe để chúng tôi ngược sớm.”

              Chủ tịch xã đờ cả người, gãi đầu gãi tai, miệng lắp bắp:

              “Báo cáo đồng... đồng... chí, thứ hàng trên... tỉnh... ra lệnh... thu... thu... mua... gay cho chúng... chúng... tôi quá! Chúng tôi vận... vận... động toàn thể... chị... chị... em trong toàn xã... mà chỉ thu... được... có... có... ngần... này...”

              Anh cán bộ tỉnh há hốc mồm khi thấy ông Chủ tịch xã rụt rè lôi từ ngăn kéo bàn làm việc một... gói giấy báo. Mở gói giấy ra, cán bộ nọ vội vàng lấy tay bịt mũi.

              Chủ tịch xã cười như mếu và lắp bắp tiếp:

              “Đồng... đồng chí thông... cảm cho chị... chị... em. Thật là... khổ, nhiều... chị... em không chờ được... tới... lúc... rụng..., phải lấy... kéo... kéo... cắt... Vậy mà...”

              Anh cán bộ thu mua vẫn chẳng hiểu ất giáp gì. Sao Chủ tịch xã lại toàn nói đến chị em, đến cái gì đó rụng, đến kéo cắt? Thứ hàng cần thu mua để xuất khẩu đâu có dính dáng nhiều đến chị em như vậy?

              Cảm thấy có chuyện lạ gì đây, anh ta đòi xem lại cái công văn “hoả tốc” mà trên tỉnh vừa gửi xuống tuần trước. Chủ tịch xã vội vàng mở xà cột, lôi ra tờ công văn nhàu nát, nhưng vẫn còn nom rõ ba chữ “long lon rung” được gạch đậm bên dưới bằng bút đỏ.

              Cán bộ tỉnh xem kỹ tờ công văn, rồi hỏi Chủ tịch xã:

              “Vậy đồng chí hiểu ba chữ mà đồng chí gạch dưới này là thứ hàng gì?”

              Giương mục kỉnh, ông Chủ tịch xã bốc một nhúm “hàng xuất khẩu đặc biệt” lên nhòm, rồi hỏi lại:

              “Thế cái hàng ấy chẳng phải là... là... lông... của... chị em... rụng... thì là... cái gì?”

              Anh cán bộ thu mua trợn trừng mắt:

              “Bố giết con rồi, bố ơi là bố! Cái thứ hàng mà con cần thu mua gấp là lông lợn rừng. Lông lợn rừng! 1.000 cân! Để xuất khẩu! Bố hiểu chưa?”

              Chủ tịch xã không kịp nghe hết câu, đã lăn ra... chết giấc.

              ST !
              ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

              ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

              ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

              Comment


              • Thu Hoạch Lưỡi Nai

                Năm ấy, mấy chục công lúa tui đang cấy cặp mé rừng, tới mùa không còn thu hoạch được một hột để nhổ râu. Lúc lúa đứng cái, lũ nai kéo về cả bầy, ăn tới tới. Cất chòi giữ ngày giữ đêm, giật banh mất chục cái thùng thiếc mà chúng vẫn trơ trơ không sợ. Đánh bẫy, giặng giò bắt được một, thì chúng kéo lại hai. Nai chà tràn vô xóm rượt chém bò cổ, nhảy đực bò cái, đẻ ra con nào cũng có nhánh nhóc.
                Ai cũng bảo là chắc phải để xứ này cho nai ở. Tui nhất định không chịu thua, cố tìm hết cách để trị lũ nai này. Đêm đêm tui đi rình xem cách chúng ăn lúa. Nó ăn cũng như trâu bò ăn vậy thôi. Nghĩa là lưỡi cũng le ra, nghoéo gọn bụi lúa rồi giựt mạnh lên.

                Tui về nhà, ngồi suy nghĩ, nhủ thầm: "Như vậy là chết cha chúng mày rồi!". Xách mác ra vườn, tui đốn những cây tre lồ ô mang vô. Tui lần lượt bập nhẹ nhẹ lưỡi mác vào cật cây tre rồi lẩy ra lấy một miếng cật tre dài cỡ chiếc đũa bếp, hai bề cạnh bén như nước. Làm tới chiều, tui đem ra ruộng, mỗi bụi lúa tui cắm vào giữa một miếng tre cho thật chắc. Làm xong về nhà, tui biểu mấy đứa nhỏ cứ việc ngủ cho thẳng giấc đi, đừng lo canh tuần gì nữa.

                Sáng bữa sau, tui chống chiếc xuống be ra ruộng. Tui xăn quần lội xuống, tay nắm be xuồng dắt tới, vừa đi vừa mò theo từng gốc lúc mà lượm lưỡi nai. Thứ tre lồ ô chẻ mỏng, cật bén như nước. Vô phúc cho con nai nào nhè ngoéo cái lưỡi vô đó mà giật lên thì thế nào cũng phải đứt lưỡi ra.

                Mùa đó, ngoài cái chuyện bán thịt lưỡi nai tươi cho bà con lối xóm nhậu chơi, tui còn phơi khô chở lên Sài Gòn bán cho cửa hàng mua để xuất sang Hồng Kông, Singgapo được một tấn hai lưỡi nai khô. Không tin thì hỏi bả thử coi.

                ST !
                ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

                ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

                ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

                Comment


                • Dự Án Nghĩa Địa

                  Nhà hắn ngay đầu làng, trên nền một ngọn núi nhỏ đã bị gọt trụi lấy đá nung vôi. Đất không trồng trọt được gì nên chẳng ai tranh giành nhưng cũng không thuộc quyền sở hữu riêng của hắn. Hắn mặc cho vợ cai quản vài sào ruộng để lên tỉnh làm nghề xe ôm.
                  Ở trên tỉnh có lắm sự lạ. Hắn biết mấy người mới vài tháng trước còn đạp xích lô, bán rau muống vặt vãnh ở chợ, thế mà bây giờ đã thành tỷ phú cả. Có nhà, ông suốt ngày đánh phỏm, bà đi nhảy đầm ở tuổi đang... lại gạo. Lại có nhà con cái nghiện cả lũ mà vẫn sống dư dả. Do đất đai cả đấy. Chả là mấy nhà nọ đang sống trong khu ổ chuột nay bỗng được chọn là dự án khu công nghiệp. Thế là mảnh đất mỗi vụ chỉ cho vài chục gánh rau nay bỗng thành hòn vàng to bằng quả bí ngô. Thế là đổi đời. Hắn thèm lắm.

                  Một hôm, có mấy người tay ôm giá ba càng, vai đeo máy, vai đeo thước thuê xe hắn về đúng ngay làng hắn mà đo, mà ngắm ngay cửa nhà hắn. Hắn biết đây là mấy anh trắc địa. Nghe nói bây giờ người ta chuyển hết các nhà máy trên tỉnh về quê. Thế thì dự án sắp về làng hắn thật. Phải nghĩ ngay đến các phương án đi trước đón đầu để gặt hái tiền đền bù.

                  Đầu tiên, hắn sai vợ hắn vào trong làng xin từng nhà những cây vải điếc, cây nhãn còi... tóm lại là những cây lâu niên người ta thải ra, đem về trồng. Kệ cho vợ thắc mắc, hắn không hé răng. Rồi hắn xây bếp, xây bể nước, bình quân mỗi người trong nhà một cái. Tất cả đều không dùng xi măng, sắt thép gì nên cũng chẳng tốn lắm. Cuối cùng, hắn quyết định chuyển mồ mả của công bà, cụ kỵ về xung quanh nhà. Có cụ được xây hai nấm mồ. Lúc này thì vợ hắn hoảng thực sự. Chị lo hắn điên, định mời thầy cúng. Bấy giờ hắn đánh phải nói thật với vợ và dặn:

                  - Kín mồm kín miệng nhá. Làng xóm biết, làm theo mình rồi họ cũng giàu có như mình thì còn hơn được ai mà nở mày nở mặt...!

                  Vợ hắn cũng muốn giữ kín lắm, nhưng đàn bà giữ bí mật thì khổ tâm khác gì cho quả trứng vừa luộc vào trong áo. Lại nghĩ thương cậu em ruột. Nhà chỉ có hai chị em. Thôi, cứ cho cậu ấy cùng đổi đời với mình một tí.

                  Thế là mô hình "đón lõng dự án để đổi đời" của hắn chẳng mấy chốc được nhân rộng ra khắp làng do ai cũng có em vợ và vợ ai cũng thương em.

                  Dân làng cứ theo hắn mà làm cho chắc ăn. Phần đất quanh nhà hắn vốn coi như vô chủ mà mấy anh đo đạc dạo nào cũng chỉ ngắm kỹ mỗi quãng ấy nên cả làng ai có mồ mả ở đâu cứ chuyển về đấy cho các cụ nhà mình nằm theo các cụ nhà hắn mà chờ nhận tiền đền bù.

                  Vài tháng sau, nhà hắn lọt thỏm trong một khu nghĩa địa rộng mênh mông, toàn mộ xây tạm. Bây giờ hắn, người làng hắn và cả người cõi âm đều vươn cổ chờ dự án về làng.

                  ST !
                  ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

                  ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

                  ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

                  Comment


                  • Dùng Tiền Của Bố Còn Dám " Ní Nuận " Với Bố

                    - Mày gầy quá đấy con trai ạ, phải biết tự chăm lo cho sức khỏe của mình chứ!
                    - Ở trường bọn con vẫn dùng thuốc liên tục đấy chứ ạ!

                    - Thế mày dùng thuốc gì? Sao lại ốm nhách thế? Hay là không hợp thuốc?

                    - Bọn con dùng… thuốc lá!

                    - Ối giời! con ơi là con. Mày bỏ thuốc đấy sớm cho bố nhờ.

                    - Chán thật! Bố lạc hậu và chẳng có kiến thức gì về y học cả. Đã gọi là THUỐC có nghĩa là nó không chữa bệnh này thì chữa bệnh kia chứ bố!

                    ST !
                    ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

                    ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

                    ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

                    Comment


                    • Thi Hoa Hậu

                      Và để đa dạng hóa các cuộc thi hoa hậu, ban tổ chức quyết định tổ chức cuộc thi hoa hậu về ngực.
                      Thể lệ của cuộc thi là cứ hễ ai ngực to nhất bất kể là xấu hay đẹp, cao hay thấp, béo hay gầy…sẽ giành được vương miện. Có 3 thí sinh thứ nhất được lọt vào vòng chung kết. Thí sinh nói:

                      - Ngực của tôi to bằng quả đu đủ, không tin các anh đến mà đo.

                      Thí sinh thứ 2 vênh mặt:

                      - Tưởng gì chứ ngực của tôi to bằng quả bí ngô, không tin các anh đến mà đo.

                      Nghe thấy thế cô thí sinh thứ 3 bĩu môi:

                      - Không cần phải đo, trao ngay vương miện cho tôi đi, của tôi bằng quả cam.

                      Tất cả đều cười ồ lên, riêng cô này thủng thẳng nói tiếp:

                      - Nhưng đó là cái… núm thôi.

                      - !!!???

                      ST !
                      ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

                      ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

                      ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

                      Comment


                      • Bất Công

                        Vào một buổi sáng anh ta nhìn vào gương và thán phục thân hình của mình lắm, nhưng rồi nhận ra toàn bộ cơ thể mình được rám nắng trừ mỗi... cái ấy.
                        Anh ta quyết định ra bãi biển, cởi hết quần áo và chôn mình xuống cát, chỉ thòi mỗi cái kia lên. Ðúng lúc đó hai phụ nữ có tuổi đi xem, một người chống gậy. Nhìn thấy “cái ấy” thòi ra khỏi cát, người chống gậy nói với bà còn lại:

                        - Chẳng có tí công bằng nào trên thế gian này cả. Bà kia hỏi:

                        - Bà nói thế là có ý gì?

                        - Vâng, khi tôi 20, tôi tò mò về nó. Khi tôi 30 tôi được thưởng thức nó. Khi tôi 40 tôi yêu cầu để có được nó. Khi tôi 50 tôi cầu nguyện vì nó. Khi tôi 60 trả tiền vì nó. Khi tôi 70 tôi phải quên nó đi.

                        - Rồi sao nữa?

                        - Bà thấy đấy! Và bây giờ khi tôi 80 cái chết tiệt đó lại mọc hoang và tôi đã quá già để... ngồi xổm!

                        ST !
                        ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

                        ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

                        ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

                        Comment


                        • Nhà Vệ Sinh Nữ Trong Suốt Ngoài Trời

                          Sau khi trở về nước Anh để chuẩn bị, cô chợt nhớ là ngôi nhà của vị mục sư hình như không có phòng vệ sinh. Cô quyết định gửi email cho ông mục sư để hỏi lại. Nội dung bức thư như sau:
                          "Thưa mục sư, tôi là người phụ nữ đã ký hợp đồng thuê nhà của ông. Tôi rất ưng ý về ngôi nhà của ông, tuy nhiên tôi nhớ không nhầm thì ngôi nhà đó bị thiếu W.C (Nhà vệ sinh). Tôi cần ông xác nhận điều này có đúng hay không? Kính chào ông!".

                          Mục sư hồi âm lại cho nữ du khách:

                          "Thưa quý khách, tôi rất hân hạnh báo cho cô biết W.C cô cần tìm ở cách xa ngôi nhà cho thuê xấp xỉ 12 km. Đây là điều bất tiện đối với những ai có nhu cầu đến thường xuyên. Tuy nhiên khi đi đến nơi ấy, cô có thể mang theo món ăn điểm tâm. Cô có thể di chuyển bằng xe đạp, xe hơi, hay đi bộ cũng được nếu đủ sức khỏe và thời gian. Nhưng tốt hơn hết là cô nên đi đúng giờ để có chỗ ngồi và không làm phiền người khác.

                          Nơi đây có máy điều hòa không khí, rất dễ chịu. Trẻ em có thể ngồi cùng cha mẹ chúng, và mọi người có thể hát đồng ca. Khi bước vào cửa, cô sẽ được phát một tờ giấy. Những người đến trễ có thể sử dụng chung giấy của người bên cạnh. Khi ra về, các tờ giấy đó phải được trả lại để phân phát cho những lần sau.

                          Nơi đây có đặt máy khuếch đại âm thanh để người ta có thể nghe rõ những âm thanh bên trong. Thêm nữa, xung quanh còn có cửa kính đặc biệt để có thể nhìn rõ những người bên trong ở mọi tư thế…

                          Tôi hy vọng đã giải thích rõ mọi điều thắc mắc của cô. Kính chào cô và chúc một kỳ nghỉ tốt đẹp!”.

                          Hóa ra khi nhận được bức thư, ông mục sư không hiểu chữ viết tắt "W.C" trong tiếng Anh là gì và nghĩ rằng nữ du khách người Anh muốn hỏi đến một ngôi nhà thờ mang tên Wolls-Chapels gần đó.

                          ST !
                          ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

                          ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

                          ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

                          Comment


                          • Gọi Người Chủ Quán

                            Khi anh phục vụ đến, cô làm cử chỉ cố ý bảo anh ta ghé mặt sát lại gần. Cô ta bắt đầu nhẹ nhàng mơn trớn bộ ria mép dài và rậm rạp của anh.
                            - Anh có phải là chủ quán không?

                            Cô ta hỏi, đồng thời nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt của anh phục vụ bằng cả hai tay.

                            - Thực sự là không - Anh ta đáp.

                            - Anh có thể gọi ông ta cho tôi được không? Tôi có chuyện cần nói với ông ta.

                            Vừa nói cô gái vừa đưa tay lên qua ria mép và lên tóc.

                            - Tôi e rằng không thể - người phục vụ thì thào - Tôi có thể giúp gì cho cô không?

                            - Có đấy! Tôi muốn gửi đến ông ta một lời nhắn.

                            Cô ta tiếp tục, rồi đưa vài ngón tay quệt vào miệng anh phục vụ.

                            - Nói với ông ta rằng, không có một tí giấy vệ sinh hay xà phòng nào trong phòng vệ sinh nữ.

                            ST !
                            ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

                            ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

                            ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

                            Comment


                            • Thủ Tục Đăng Ký

                              Một người Mỹ đi du lịch châu Âu, thuê một người liên lạc. Đến một khách sạn nhỏ ở Italia, ông người Mỹ bảo người hầu của mình đăng ký tên ông cho phù hợp với quy chế cảnh sát nước này.

                              Sau đó ông ta hỏi người hầu là liệu mình đã tuân thủ đúng lệnh chưa.

                              - Dạ thưa ông rồi ạ! - Người hầu trả lời.

                              Ông chủ liền hỏi:

                              - Anh viết tên tôi thế nào?

                              - Thưa ông, tôi không biết đọc tên ông - Người hầu trẻ trả lời - Nhưng tôi đã chép nguyên văn tên của ông ở cái va li hai ngăn.

                              - Sao cơ? Tên tôi đâu có đề ở chiếc va li nào! Mang cuốn sổ đăng ký đến đây cho tôi!

                              Sổ đăng ký được mang đến và thay vì một cái tên bình thường, người ta đọc thấy: "Ông Da cứng đã được đảm bảo"

                              ST !
                              ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

                              ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

                              ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

                              Comment


                              • Đám Tang Kỳ Lạ

                                Tại một ngã tư bỗng dưng bị tắc nghẽn giao thông, nguyên nhân là do một đám tang. Đám tang này có vẻ rất kỳ lạ.

                                Một chiếc xe chở áo quan đi trước, tiếp sau đó khoảng chừng 2 mét là một chiếc nữa tương tự, ngay sau chiếc xe này là một quả phụ mặc đồ tang lễ, tay dắt một con Béc-giê to lớn hung dữ, lưỡi nó thè ra đỏ lòm khoe hàm răng sắc nhọn. Theo ngay sau người phụ nữ và con chó là một hàng dài hơn trăm phụ nữ, nét mặt của họ đầy vẻ sốt ruột. Quá ngạc nhiên và không nén nổi tò mò, một phụ nữ đi ngang đường lại gần quả phụ và hỏi:

                                - Tôi xin được chia buồn với mất mát của bà và gia đình. Tôi biết bây giờ không phải lúc làm phiền nhưng tôi chưa từng thấy đám tang nào như thế này cả. Đây là đám tang của...?

                                Quả phụ trả lời:

                                - Trong chiếc quan tài đầu tiên là chồng tôi.

                                - Chuyện gì xảy ra với ông ấy thế?

                                - Con chó tôi đang dắt đây đã cắn chết ông ấy: Bà góa đáp.

                                Người phụ nữ hỏi tiếp:

                                - Còn trong chiếc quan tài thứ hai?

                                Bà quả phụ trả lời:

                                - Mẹ chồng tôi. Bà tìm cách gỡ con chó khỏi chồng tôi và nó quay sang cắn chết bà ấy luôn.

                                Sau một thoáng yên lặng và trầm tư, người phụ nữ hỏi tiếp:

                                - Bà cho tôi thuê con chó nhé?

                                - Được, bà vào xếp hàng đi!

                                ST !
                                ** Đừng khi nào cười kẻ đau khổ và đôi khi nên đau khổ với kẻ đã cười.

                                ** Khi người ta nói xấu bạn , nếu đúng bạn hãy sửa mình. Nếu sai bạn hãy mỉm cười.

                                ** Khi thất bại nên soi gương để đừng nhăn nhó. Khi thành công càng nên soi gương để thấy bản mặt hợm hĩnh.

                                Comment

                                Working...
                                X