Thông Báo

Collapse
No announcement yet.

Khổ thân con gái, đóa hoa lài cắm phải….

Collapse
This topic is closed.
X
X
 
  • Chọn Lọc
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts

  • Khổ thân con gái, đóa hoa lài cắm phải….

    Chỉ vì đứa bé sinh ra không phải con trai, nên người vợ bị người chồng vũ phu đánh đập, bị bà mẹ chồng độc ác chửi rủa, kết quả hai năm sau……khiến mọi người vỡ lẽ phúc họa đều chính bởi tâm mà ra.

    Cô rất hạnh phúc, vì được gả cho anh;
    Năm đó, cô vừa tròn 23, là người con gái xinh đẹp nhất nhì thị trấn.
    Sau ngày cưới, cha mẹ cô không còn ở thị trấn;
    Cô sống cùng với chồng và bà mẹ của anh.
    Mẹ chồng đối với cô, luôn bắt bẻ điều này điều nọ;
    Chồng cô nói: “Đó là mẹ của anh, một mình bà đã nuôi anh thành người, em cần hiếu kính với bà mới phải”.
    Cô cảm thấy tủi thân;
    Bởi chồng cô rất ít khi ở nhà, anh lại mê bài bạc,
    Mỗi ngày không cờ bạc đến khuya thì không về nhà.

    Cuộc sống của cô thế nào, hãy đọc tiếp dưới đây….






    Mẹ chồng bắt ép cô phải làm hết thảy việc nhà;
    Cô hết sức mệt mỏi, sắc mặt cũng chẳng còn tươi tắn như xưa;
    Đôi khi nhờ chồng phụ một tay, mẹ chồng lại nói bóng:
    Con trai tôi là tôi nuôi lớn, nó đi làm vất vả lắm rồi,
    Cô còn bảo nó làm việc nhà là sao? Cô làm vợ thế nào vậy?”
    Một năm sau, cô đã có mang;
    Mẹ chồng nói nhìn bụng cô nhọn, nói như đinh đóng cột, nó là đứa cháu trai.
    Người chồng vẫn bạc bài;
    Nửa đêm trở về nhà, sờ sờ cái bụng cô;
    Nói gọn lỏn một câu “con trai ngoan của bố”, rồi lăn ra ngủ say.
    Cô ốm nghén liên hồi, cơn mất ngủ dày vò;
    Mới chỉ có nửa năm, mà khắp người sưng tấy;
    Mặt trắng như mất máu;
    Chẳng còn chút dáng mỹ nhân thuở nào.
    Cuối cùng cô vất vả hạ sinh một bé gái;
    Nằm trên giường bệnh, cô ôm con vào lòng;
    Trông đứa bé trắng trẻo hồng hào;
    Thật là vô cùng khả ái đáng yêu, lòng cô tràn trề hạnh phúc.


    Vì đứa bé không phải con trai, cô bị mẹ chồng đuổi ra khỏi cửa…..

    Cái gì? Con gái sao? Không thể như vậy được!
    Dòng dõi nhà chúng tôi, ba đời đều trai cả!
    Cô con dâu của tôi, bụng nhọn thế cơ mà;
    Sao lại sinh con gái?”
    Mẹ chồng vừa hay tin cô sinh ra con gái;
    Ngay trước phòng bệnh viện mà làm ầm cả lên.
    Người chồng chẳng nhìn con, chỉ buông nhẹ một câu:
    “Cái bụng chả ra sao!”, liền ngoảnh mặt bỏ đi.
    Cô ôm chặt đứa bé, lòng nguội lạnh xót xa;
    Hai hàng nước mắt rơi, cứ lăn dài trên má.
    Cũng từ ngày hôm đó, người chồng bài bạc càng dữ dội;
    Số tiền thua mỗi ngày một lớn, có đêm mất cả mấy nghìn đồng.
    Cô khuyên anh đừng nên như vậy nữa;
    Anh tát cô một cái, khiến cô ngã lăn vòng xuống sàn;
    Rồi tung cửa bỏ đi, chẳng cần biết cô đau đớn thế nào.
    Mẹ chồng mắng cô rằng: “Chồng cũng không giữ nổi,
    lại chẳng đẻ được đứa con trai, đúng là đồ sao chổi, chỉ biết mang xui xẻo đến nhà”.
    Cuối cùng một ngày nọ, chồng bỏ đi đánh bài;
    Hai ngày không thấy về;
    Hai ngày sau kéo đến một đám côn đồ vô cùng hung hăng;
    Họ lôi cổ anh về.
    Là bởi anh cờ bạc, số tiền thua quá lớn;
    Nên mọi thứ đáng giá, đều bị chủ nợ lấy đi.
    “Cái thứ đồ khắc chồng, chẳng đẻ được con trai;
    Còn hại ta thua tiền! Lấy phải nhà ngươi, đúng là đời ta xui tận mạng….”
    “Bịch, bịch, bịch,….”, anh vừa mắng vừa đánh, rất chi là thậm tệ.
    Bà mẹ chồng chỉ biết kêu trời kêu đất kêu con;
    Chứ chẳng hề có ý đến can ngăn.


    25 tuổi, cô li hôn;
    Mang tiếng là ly hôn, nhưng sự thật rõ là hai mẹ con bị đuổi ra khỏi nhà.
    Khắp thị trấn bắt đầu rộ tin đồn;
    Số mệnh cô không tốt, không sinh được con trai;
    Lại còn xung khắc chồng, hại nhà chồng tán gia bại sản.
    Cô cũng biết rất rõ, những lời này vốn đến từ đâu;
    Người phụ nữ bạc mệnh;
    Dẫn theo đứa con gái bé bỏng, sau này sẽ thế nào?
    Khi cô đến đường cùng;
    Bỗng đâu một người đàn ông thật thà chất phác;
    Làm nghề bán điểm tâm, anh bảo với cô rằng:
    “Hãy sống cùng với tôi, tiền tôi kiếm chẳng nhiều;
    Nhưng chúng ta hãy cùng nhau buôn bán, tôi xin thề với trời;
    Tuyệt đối sẽ không để cô cùng đứa nhỏ;
    Phải chịu đói ngày nào”.
    Anh vừa nói lắp bắp, vừa mang chén sữa đậu đến tay cô;
    Vào lần kết hôn đầu;
    Điều làm cô cảm động, chính là những đóa hồng;
    Cùng với lời hẹn biển thề non.
    Nhưng lễ cưới lần này;
    Không có chút lãng mạn, cũng chẳng có lời thề;
    Chỉ là chén sữa đậu, với lời hứa sắt son.
    Người đàn ông thật thà,
    Vốn chẳng hề giàu có, cũng không có tướng mạo gì;
    Nhưng câu nói thật thà chất phác;
    “Không để cô cùng đứa bé phải chịu đói ngày nào”;
    Lại thêm chén sữa đậu để cho cô lót dạ;
    Đã rung động trái tim cô.





    Kể từ khi tái hôn;
    Người chồng thật thà này, vất vả suốt ngày đêm;
    cô trông coi tiền bạc nhà cửa.
    Người mẹ chồng rất thương đứa bé, hai bà cháu gắn bó chẳng rời;
    Một gia đình vui vẻ hòa thuận, quầy điểm tâm ngày một lớn hơn.
    Thời gian hai năm chẳng tới, họ mở được cửa tiệm khang trang;
    Cô đã sinh cho anh một bé trai kháu khỉnh.
    Rồi đến một ngày kia, mẹ chồng trước của cô;
    Gặp mẹ chồng nay của cô, dắt theo hai đứa bé, cùng đi dạo công viên…..
    Mẹ chồng trước không khỏi hâm mộ mà nói rằng:
    “Phúc khí nhà bà tốt lắm thay, con trai chăm chỉ giỏi kiếm tiền”.
    Mẹ chông cô đáp lời:
    “Không phải phúc khí nhà tôi tốt, mà là con dâu tôi đảm đang;
    Kể từ khi cô gả đến nhà, một lòng một dạ giúp đỡ con tôi trong việc buôn bán làm ăn;
    Thằng con tôi chỉ biết vùi đầu kiếm tiền;
    Còn con dâu giỏi việc quản lý thu chi”.
    Người mẹ chồng trước thật chẳng dám tin.
    “Cái gì? Con bà làm việc, nó quản tiền?
    Bà nỡ để con mình vất vả cực nhọc là sao?”
    Mẹ cô lại tiếp lời:
    “Một mình tôi nuôi con khôn lớn;
    Lúc nó còn nhỏ tôi thường nghĩ, sau này ai sẽ thay tôi gánh việc này;
    Bây giờ nó đã là một đấng nam nhi, là trụ cột gia đình;
    Giúp vợ có chút việc, ấy có là gì đâu”.






    Người mẹ chồng trước nghe xong không khỏi ngượng ngùng;
    Liền lảng sang chuyện khác, bèn chọc đứa bé trong nôi:
    “Cháu trai của bà thật là ngoan!
    Chao ôi! Con dâu tôi ngày trước chỉ đẻ được thứ rẻ tiền”.
    Nghe bà gọi cháu gái mình là thứ rẻ tiền, bà mẹ chồng bây giờ cảm thấy rất không vui:
    “Cháu gái nhà tôi thật lanh lợi đáng yêu;
    Chính là đứa cháu gái ngoan ngoãn này;
    Mới có thể coi dạy được đứa em trai nghe lời như vậy”.
    “ Mẹ ~”
    “ Mẹ ~”


    Một nam một nữ cùng cất tiếng gọi phía sau lưng.
    Bà mẹ chồng trước ngoảnh đầu lại nhìn;
    Thì ra là cô và người chồng thật thà bây giờ, hai người đang nắm lấy tay nhau;
    Cùng đến đón mẹ chồng và những đứa con yêu.
    Bà mẹ chồng chợt thấy cô xinh đẹp như hoa;
    Dung mạo diễm lệ nhất nhì chẳng khác gì khi xưa.
    Bà mẹ chồng cũ chua xót nghĩ thầm:
    “Làm bà chủ trong nhà giàu có;
    Con người cũng đẹp hẳn lên nhiều”.
    Lời hay ngẫm lại rằng:
    “Này em gái, con trai là đất, con gái là hoa;
    Nếu người con gái gả nhầm đàn ông xấu, thì chẳng khác gì hoa lài cắm bãi phân trâu;
    Cho dù có đẹp cũng không thể đâm chồi;
    Đừng trách mắng con dâu không phúc khí;
    Thần Tài có tốt cũng không ở nhà kẻ ác nhân”.
    Lời còn chưa dứt;
    Mẹ chồng mới đã dắt hai đứa cháu cùng đi;
    Cả nhà cười cười nói nói thật hạnh phúc.
    Bà mẹ chồng trước một mình đứng đó nhìn theo;
    Trong lòng vừa buồn vừa xấu hổ;
    Nước mắt chảy ra tự lúc nào.




    Theo Tiểu Thiện, dịch từ cmoney.tw

  • #2
    Cuộc sống mấy ai nào biết trước định mệnh ......Mẹ chồng con dâu ,,đề tài chiến tranh muôn thuở ......
    sigpic Có lúc cần từ bỏ cô gái này để có 1 cô khác

    Bỗng một ngày em bất chợt nhận ra
    Trái tim em đã trở nên chật chội
    Con đường yêu em không còn mở lối
    Để dành riêng cho duy nhất một người.

    TN

    """This is the miracle that happens every time to those who really love: the more they give, the more they possess."""

    Comment

    Working...
    X