Thông Báo

Collapse
No announcement yet.

Một quyết định nông nổi

Collapse
This topic is closed.
X
X
 
  • Chọn Lọc
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts

  • Một quyết định nông nổi

    Một quyết định nông nổi




    Lấy chồng đã được hơn một năm mà tôi vẫn chưa có thai





    Lấy chồng đã được hơn một năm, không ngày nào xa nhau, mà tôi vẫn chưa có thai. Đến bệnh viện khám, người ta kết luận cả hai chúng tôi đều bình thường, không có vấn đề gì.

    Nhớ lại hôm đi khám, đến lúc ra về, khi chồng tôi đã ra khỏi phòng, người bác sĩ chừng 50 tuổi nói nhỏ rất nhanh với tôi: “Trường hợp của vợ chồng cô không khó chữa, nếu biết cách. Chủ yếu là ở phía cô. Điều này tế nhị nên vừa rồi có mặt chồng cô, tôi không tiện nói. Cô cứ để lại số điện thoại, lúc nào sắp xếp được thời gian, chúng tôi sẽ mời cô đến khám lại. Nhớ lần khám tới chỉ một mình cô đến mới được việc”.

    Tôi ghi số điện thoại của mình trao cho người bác sĩ. Anh ta cũng đưa tấm các và dặn tôi nếu thấy lâu, cứ chủ động gọi.

    Tôi ra về với tâm trạng rất vui và tràn ngập hy vọng. Người bác sĩ còn nói thêm là theo kinh nghiệm quan sát bên ngoài thì tôi thuộc dạng phụ nữ “mắn” tức dễ thụ thai, dễ sinh nở. Nếu không giữ gìn cẩn thận, rất dễ “sòn sòn, năm một”, trong khi chồng tôi cũng khỏe mạnh, không thể hơn một năm lại không có bầu. Anh ta nói có chuyện “tế nhị”, chắc chắn phải như thế nào đây.


    Tôi rất tò mò về chi tiết này, nóng lòng mong sớm trở lại để người bác sĩ phán xét.


    Qua đi một tuần, rồi vài tuần kế tiếp, tôi vẫn không thấy người bác sĩ- tên Long gọi điện thoại. Nhớ lời anh dặn, tôi đã chủ động bấm máy gọi. Anh đã nhanh chóng nhận ra và hẹn ngày, giờ cụ thể, mời tôi đến phòng mạch của anh ở nhà riêng.

    Đúng hẹn, tôi đến. Long hỏi tôi rất kỹ sinh hoạt vợ chồng và yêu cầu tôi không ngần ngại, vì đây là vấn đề khoa học, phải kể rõ mới mong chữa khỏi. Và tôi đã không giấu gì, kể trung thực tất cả những lần “sinh hoạt” của vợ chồng tôi. Tuy lấy nhau tự nguyện, nhưng thực lòng tôi không có tình yêu với Hiển - chồng tôi vì khi ấy, tôi vừa bước ra khỏi cuộc tình với Huy.

    Huy là người yêu đầu đời, đã chiếm trọn trái tim tôi. Sau 3 năm yêu nhau say đắm, cực kỳ hạnh phúc, đang chuẩn bị đám cưới thì Huy bị tai nạn giao thông qua đời. Đúng lúc tôi bị ốm do đau khổ tột cùng, tưởng không sao gượng dậy được thì Hiển xuất hiện. Anh biết rõ mối tình trước đó của tôi, đã động viên, an ủi và chăm sóc tôi rất chu đáo.





    Long thẳng thừng gợi ý tôi làm người tình của anh ta, sẽ có thai (Ảnh minh họa)


    Do anh quá tốt, lại ngỏ lời cầu hôn nên trong lúc hẫng hụt, lại được cả nhà “vun”, tôi đã quyết định lấy Hiển mà chưa kịp yêu. Về sống với nhau, tôi chỉ thấy thương anh. Nếu trước đây, mỗi lần “gần gũi” Huy, tôi thấy như được lên thiên đường thì với Hiển, tôi chẳng có cảm giác gì ngoài thấy đau, rát. Những lần như thế, tôi đã cố hình dung ra Huy để tạo cảm hứng, nhưng vẫn không có tác dụng...

    Sau khi nghe tôi kể, bác sĩ Long cho biết: Do tôi không có tình yêu với chồng, anh ấy lại không biết cách “yêu”, nên tôi đã không có hứng thú, ngược lại còn sợ, ngại “gần gũi”. Vì vậy mà trứng đã không rụng. Vậy là đã rõ.
    Bác sĩ Long còn nói thêm, chừng nào tôi không có được cảm hứng với chồng thì mãi mãi tình hình sẽ vẫn như thế và thẳng thừng gợi ý tôi làm người tình của anh ta, sẽ có thai. Long cũng kể rõ hoàn cảnh là có vợ nhưng sống không hạnh phúc, gần như ly thân.

    Anh còn bàn rõ với tôi là chuyện này chỉ 2 người biết. Phải khéo léo để chồng tôi hoàn toàn tin là đã có con. Người bác sĩ này còn nói thêm: Sẽ có trách nhiệm với đứa trẻ chừng nào anh ta còn sống, tất nhiên là thông qua tôi.
    Long đặt vấn đề rất nghiêm túc, khiến tôi quá bất ngờ. Trong khi tôi chưa ngã ngũ quyết định thì bên gia đình chồng luôn hối thúc chuyện chúng tôi phải sinh con vì họ chỉ có Hiển là con trai duy nhất, mà bố mẹ anh lại đã ngoài 70 tuổi.

    Một lần Hiển nói với tôi- cũng rất nghiêm túc: Hay là ly hôn để hai người lấy người khác. Tôi thực sự buồn, nói với chồng cứ kiên trì thêm một thời gian nữa vì đang tích cực chữa chạy. Sau nhiều đêm suy nghĩ, tôi quyết định trở lại gặp Long, chấp nhận phương án anh đưa ra.

    Rồi ngay tuần sau đó, đúng ngày “không an toàn” của tôi, chúng tôi đã gặp nhau. Long đề nghị thực hiện việc này trong 3 ngày liền. Cuối cùng đã có kết quả như ý. Hơn 9 tháng sau, tôi sinh một bé trai thật kháu khỉnh, giống Long như đúc.


    Suốt thời gian tôi mang thai, Hiển do quá hạnh phúc mà bỏ bê cả công việc để chăm sóc tôi. Anh càng vui sướng, tôi càng dằn vặt. Đến khi nhìn thấy đứa con, tôi linh cảm thấy hình như anh nghi ngờ vì không biểu lộ sự vui sướng. Tuy vậy, anh không nói ra, cũng không tỏ bất cứ một thái độ gì.


    Cháu bé lớn dần. Anh vẫn quan tâm đến nó. Rồi đến một ngày kia, khi cháu lẫm chẫm, biết đi, sau bữa cơm tối, anh gọi tôi vào phòng, đóng kín cửa nói là muốn bàn với tôi một việc quan trọng. Tôi chuẩn bị đón nhận việc anh đã biết được sự thật.

    Đúng như vậy, anh đưa cho tôi kết quả xét nghiệm ADN và với một thái độ cực kỳ bình thản, không một chút căm giận, nóng bực, anh đề nghị tôi ly hôn. Anh hứa sẽ giữ kín chuyện này và tôn trọng tôi. Tôi phân trần là làm vậy cũng chỉ vì muốn tồn tại cuộc sống gia đình, vẫn còn hơn kiếm con nuôi. Nhưng anh không muốn nghe thêm bất cứ lời nào của tôi với thái độ rất rứt khoát.

    Sau đó, chúng tôi ly hôn. Tôi bế con ra khỏi nhà với hai bàn tay trắng. Tôi thuê một căn phòng ở tạm, chờ sự ngẫu nhiên của số phận. Giữa những ngày này, Long tìm đến tôi, nói sẵn sàng bỏ vợ để lấy tôi. Lòng tôi đang rối bời, không biết nên xử sự thế nào? Tôi có nên sống với Long? Liệu vợ anh có để tôi yên?


    (Vũ Kim Thoa- Quận Lê Chân, Hải Phòng)


  • #2
    Câu chuyện chẳng có logic, cô nằng giấu bớt những tình tiết quan trọng, để cho người đọc cảm thấy cô ta vô tội, thật sự thương chồng . Well, có uẩn khúc, cô nàng bắt cá 2 tay . Câu hỏi đặt ra là tại sao anh chàng bác sỹ đó muốn "giúp" cô nàng ? và tại sao cô nàng "chịu" cho anh chàng bác sỹ đó "giúp". Phải chăng trong quá trình đi khám, họ đã có một tín hiệu "cảm nhận" với nhau, nên mới có thể đi đến thoả thuận nhanh chóng như vậy ?

    tôi phân trần là làm vậy cũng chỉ vì muốn tồn tại cuộc sống gia đình, vẫn còn hơn kiếm con nuôi. Nhưng anh không muốn nghe thêm bất cứ lời nào của tôi với thái độ rất rứt khoát.
    => Không có đàn ông nào chịu nổi cảm giác bị cấm sừng, phản ứng khác nhau tuỳ loại . Người đàng hoàng chỉ nói tiếng li dị, loại côn đồ thì ... khó lường

    Giữa những ngày này, Long tìm đến tôi, nói sẵn sàng bỏ vợ để lấy tôi. Lòng tôi đang rối bời, không biết nên xử sự thế nào? Tôi có nên sống với Long? Liệu vợ anh có để tôi yên?
    => Câu trả lòi đã có sẵn, anh chàng bác sỹ chịu li dị vợ để sống chung, giải quyết hậu quả !!! Đã có gan làm mà còn sợ bà vợ chính sao ?
    "Life is like a river, let it flow.
    Cuộc đời giống như một dòng sông. Cứ để nó trôi."

    Comment


    • #3
      Thằng nào viết ra bài nầy kỹ xảo còn non quá ! chỉ lừa được mấy bà bán rau ngoài chợ . Coi ba cái báo lá cải hay xe cán chó riết rồi viết bậy . Coi cái conclusions là thấy lòi cái rẻ tiền ra : giờ nầy bị nó đuổi ra khỏi nhà rồi còn thời giờ lên đây viết báo ...xin chia sẻ ! potay mấy cái báo chích ...vô đùi

      Comment


      • #4
        Mấy bác này sao mừ nóng tánh quá, truyện đọc cho vui mừ đâu phải là chuyện thật đâu nè. Không logic gì hết, nằm với chồng mừ không có con rùi đi nằm với thằng bác sĩ lại sanh con


        Je suis comme je suis
        Je suis faite comme ça
        Que voulez-vous de plus?
        Que voulez-vous de moi?

        Comment


        • #5
          Mình cũng cảm thấy câu chuyện này không logic cho lắm. Nếu không có tình cảm với anh chàng bác sĩ kia thì làm sao có thể ngủ với anh ta một cách dễ dàng thế được. Nếu thương chồng thì cô ta càng không nên làm thế

          Comment

          Working...
          X