Thông Báo

Collapse
No announcement yet.

Chuyện phiếm đầu năm

Collapse
X
 
  • Chọn Lọc
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts

  • Chuyện phiếm đầu năm




    CHUYỆN NHÀ CỤ TỨ



    Bà cụ Tứ ra trước ban thờ, kính cẩn thắp hương, lầm rầm khấn vái. Khói hương bảng lảng quyện với mùi khen khét bốc ra từ ngọn đèn dầu leo lét khiến cho không khí trong căn nhà bà cụ Tứ vừa mang nét tôn nghiêm vừa có chút gì đó rất nặng nề. Anh con trai út đứng ngay phía sau lưng cụ, tay lăm lăm ống tuýp, mặt lạnh lùng...



    Đợi mẹ thắp hương xong, người con trai út mới chầm chậm tiến lên, chắp tay vái 3 vái trước ban thờ, xong quay sang mẹ vái thêm 3 vái nữa, tổng cộng là 6 vái, rồi dõng dạc cất lời như tuyên thệ:
    - Con đi phen này thề sống chết với khách thập phương và bà con thôn xóm. Bao giờ cướp được lộc cầm chắc trong tay, con mới trở về!



    Bà cụ Tứ lau vội vệt nước mắt - chả biết tự lúc nào đã lăn dài trên gò má nhăn nheo - rồi thều thào vừa nói vừa đưa cho con trai cái túi ni-lông đựng đầy bông băng và thuốc sát trùng:
    - Con cầm cái này theo, nhỡ bị thương thì còn kịp thời sơ cứu. Con hãy nhớ: tuy mình đi cướp lộc, nhưng phải cướp bằng cái tâm, cướp có văn hóa! Nhớ chưa con?



    Trống ngoài đền vang rền từng hồi giục giã, báo hiệu giờ cướp đã đến. Anh con út chắp tay từ biệt mẹ rồi hung hãn chạy như ăn cướp về hướng lễ hội, bỏ lại cụ Tứ một mình trong căn nhà tranh nghèo, nghiêng nghiêng, xiêu vẹo. Cụ Tứ muốn đi cướp cùng con lắm, nhưng sức yếu rồi, ra đó, gặp mấy thằng thanh niên trẻ khỏe, chúng nó đạp cho phát là lăn quay, nên lại thôi...
    - Mẹ ơi! Cho con đi đái!



    Nghe tiếng gọi của anh con cả vọng ra từ trong buồng, bà cụ Tứ lật đật chạy vào nâng con dậy, cầm bô, cầm gậy cho con đi đái (gậy ở đây là gậy tre để chống cho dễ ngồi dậy, làm ơn đừng nghĩ bậy). Anh này trước đây to khỏe như Lý Đức, nhưng năm ngoái đi cướp lộc ngoài đền, bị một thằng nó đạp cho gẫy đốt sống lưng, giờ chỉ nằm giường, ngồi dậy cũng khó, chưa nói gì là đi hay đứng.
    Đang cho thằng cả đái, cụ Tứ lại nghe tiếng ú ớ của thằng hai từ gian ngoài vọng vào. Thằng này trước đây to khỏe như Phạm Văn Mách, nhưng năm ngoái đi cướp lộc ngoài đền, bị một đứa nó đập ống tuýp vào đầu, giờ liệt toàn thân, chỉ còn mỗi cái mồm là ú ớ được. Đòi ăn nó kêu ú ớ, đòi ỉa nó cũng kêu ú ớ, thành ra, nghe tiếng con kêu, cụ cũng chẳng biết là nó đang muốn ăn hay muốn ỉa...
    Giờ, tất cả hi vọng và mong chờ, cụ đặt cả vào thằng út. Cầu cho năm nay nó cướp được lộc và lành lặn trở về, để nhà cụ sẽ có một năm thật nhiều may mắn.

  • #2
    TẾT CỦA GÁI CÓ CHỒNG



    Ra Tết, đi làm, gặp lại đứa em mới lấy chồng đợt trước Tết, mình hỏi: "Sao? Thấy Tết khi đã lấy chồng có khác với Tết lúc mới yêu nhau không?". Nó thở dài, bảo: "Vẫn thế thôi! Chả khác gì!", rồi kể:
    "28 Tết năm ngoái, anh ấy đưa em đi mua quần áo. Thấy mắt em sáng lên khi nhìn thấy cái váy đẹp lung linh, anh ấy cười, móc ví mua luôn. Khi biết cái váy ấy có giá hơn ba triệu, em xót tiền, cứ ôm cái váy rưng rưng. 28 Tết năm nay, em đòi anh ấy đưa em đi mua quần áo, anh ấymở tủ, lôi cái váy năm ngoái ra, bảo: "Còn đẹp thế này, việc gì phải mua váy mới". Em khi ấy không xót tiền, nhưng cũng lại ôm cái váy rưng rưng...



    29 Tết năm ngoái, em nói thèm ăn đùi gà KFC, anh ấy đưa em đi, gọi cho em luôn 5 cái. Em chỉ ăn được 4, anh ấy bảo: "Em dạo này ăn uống vớ vẩn quá, thảo nào sút cân". Rồi anh ấy ép em ăn bằng hết cái đùi gà thứ 5. Em no quá, cầm cái đùi gà đưa lên mồm mà cổ cứ nghẹn ứ, không sao xơi nổi. 29 Tết năm nay, em mua KFC về nhà, dọn sẵn ra bàn, đợi anh ấy về cùng ăn. Nhưng em gọi điện, anh ấy nói là bận ăn tất niên với bạn, bảo em cứ ăn một mình. Em khi ấy đang đói, mà sao cầm cái đùi gà đưa lên mồm vẫn cứ nghẹn ứ, không sao xơi nổi...



    Mùng 1 Tết năm ngoái, em nằm dài trên giường cắn hạt hướng dương, bật sẵn TodayTV, chờ xem "Cô dâu 8 tuổi". Đùng phát mất cáp, không xem được, em nhìn cái tivi mà bất lực, ấm ức tột cùng. Mùng 1 Tết năm nay, em chổng mông trong bếp vặt lông gà, làm cơm cúng. Biết đã đến giờ chiếu phim "Cô dâu 8 tuổi" mà không thể nào bỏ việc ra xem được. Em lại nhìn cái tivi mà bất lực, ấm ức tột cùng...



    Mùng 2 Tết năm ngoái, anh ấy chở em đi chơi bằng xe máy. Ôm anh ấy từ phía sau, hai bàn tay em tê đi vì gió lạnh, nhưng mặt em lại nóng bừng vì được kề vào vai, gần sát môi anh ấy, cảm nhận hơi ấm từ anh qua từng làn hơi thở. Mùng 2 Tết năm nay, em ngồi dạng háng dưới bếp rửa bát, hai bàn tay tê đi vì nước lạnh, nhưng mặt em lại nóng bừng vì cái bếp than tổ ong đặt ngay bên, cảm nhận hơi ấm qua từng mớ khói khét lẹt đang nồng nàn thốc thẳng vào mặt...



    Mùng 3 Tết năm ngoái, em và anh ấy ở bên nhau cả ngày trong nhà nghỉ. Đó cũng là hôm em trao cho anh thứ quý giá nhất của đời người con gái. Lúc dậy, thấy một vệt màu hồng vương trên ga trắng, chẳng hiểu sao em lại thấy tủi lòng, ôm mặt khóc rưng rưng.

    Mùng 3 Tết năm nay, em và anh ấy cũng ở bên nhau cả ngày trong phòng ngủ: em thì kiệt sức và mệt mỏi nên đổ bệnh, còn anh ấy thì nhậu nhẹt say mềm nên thở phì phò như con lợn vừa bị chọc tiết đang chờ người ta đun nước nóng cạo lông. Lúc dậy, thấy cái đống anh nôn mửa ra loang lổ trên ga trắng, chẳng hiểu sao em lại thấy tủi lòng, ôm mặt khóc rưng rưng..."



    Ừ, nghe nó kể thì đúng là "vẫn thế thôi, chả khác gì" thật!

    Comment

    Working...
    X