Thông Báo

Collapse
No announcement yet.

Những bài thơ cho ngày Vu lan

Collapse
This topic is closed.
X
X
 
  • Chọn Lọc
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts

  • Những bài thơ cho ngày Vu lan



    Mẹ!

    Tú Yên


    Mẹ là...
    một giấc mơ gần
    Đêm đêm về giữa bâng khuâng - xé lòng.

    Biết bao cuồng nộ bão giông
    Vòng tay Mẹ vẫn ấm nồng chở che.

    À ơi!
    Nhịp võng trưa hè
    Tiếng ai ru để mình nghe nhớ nhiều...

    Nhớ hình bóng Mẹ thân yêu
    Nhớ bàn chân
    Nhớ liêu xiêu dáng gầy

    Mẹ dường lẩn khuất đâu đây
    Ngàn năm tiếng "Mẹ" vẫn đầy buồng tim.


    ***


    Phương Xa Mất Mẹ

    * Mặc Giang * 7 - 2004. Tặng cho những ai ở xa mất Mẹ.



    Ngày xưa tôi đi, Mẹ tôi gọi

    Nhớ trở về thăm mái nhà nho nhỏ

    Tôi ra đi, mẹ tôi còn ở đó

    Chốn trời quê, sương gió, nắng mưa nhiều

    Mắt mẹ mờ, ôm hy vọng nâng niu

    Tôi gìn giữ những gì chiu chắc được

    Lối ngõ đầu thôn

    Nhớ sau nhớ trước

    Ngưỡng cửa chờ mong

    Ngừng bước tâm tư

    Mẹ ngước nhìn trông

    Con đó, phải không chừ !

    Thưa mẹ không đâu

    Ngày về thăm chưa đến !

    Mẹ tôi buồn, tuổi mẹ già như đèn khô, cạn nến

    Bóng chiều hôm, lỡ mây trời vụt tắt thì sao

    Đã mười năm, hai mươi năm, biết đến khi nào

    Tôi quặn thắt, ôm nỗi sầu cô đọng

    Những tưởng, mây kéo bồng bềnh, trăng sao lồng lộng

    Bóng thời gian chưa đến độ bẽ bàng

    Nhưng nào ngờ dòng sinh tử băng ngang

    Tôi lặng nhìn mẹ, qua tang gia buốt giá

    Dòng đời nghiệt ngã

    Mấy nẻo phân ly

    Mẹ giã từ tôi

    Mẹ đã ra đi

    Tôi vĩnh viễn ôm nỗi lòng rêu phủ

    Mẹ đã về với giấc nghìn thu yên ngủ

    Nhưng những đêm nhớ mẹ, tôi không một giấc ngủ yên

    Bóng mẹ hiền vạn thuở cũng không quên

    Đeo tôi mãi, đến cuối đời ân hận

    Mỗi khi buồn nhớ mẹ

    Lòng thổn thức trào dâng

    Vành mi khô ngấn lệ

    Nhỏ hai giọt lăn tròn

    Đêm sâu dù có mỏi mòn

    Có sâu hơn nỗi người con phương trời

    Đưa hồn về chốn chơi vơi

    Tìm hình bóng mẹ, ngỏ lời nỉ non

    Mẹ ơi, trái đất dẫu tròn

    Nhưng con tìm mẹ, có còn gì không

    Lạnh lùng nghe tiếng đêm đông

    Xa xôi nghe tiếng mênh mông vô bờ

    Lung linh nén ngọc hương thờ

    Nhưng hình bóng mẹ mịt mờ ngàn xa

    Giật mình tỉnh mộng đêm qua

    Sờ trên gối mộng gối đà đẫm sương

    Nghe lòng nát cõi tình thương

    Rụng rơi giọt lệ đêm trường ai hay !!!



    ***********

    Tình Mẹ Muôn Đời

    * Mặc Giang * 7 - 2004.

    Tặng cho những ai còn Mẹ và những ai mất Mẹ.



    Biết bao nhiêu bài hát, hát ca về mẹ

    Biết bao nhiêu bài ca, ca về mẹ tuyệt vời

    Và biết bao nhiêu sách vở trong đời

    Nói về mẹ, tình thiêng liêng cao quí

    Sách vở ấy dẫu dẫy đầy như núi

    Lời ca kia dẫu lai láng như sông

    Tình ca kia dẫu rào rạt biển Đông

    Nhưng cũng không diễn tả hết được, tình ca của mẹ !

    Dù có lớn bao nhiêu, đối diện mẹ, con vẫn còn nhỏ bé

    Dù có làm ông gì, đối diện mẹ, con cũng mong hai tiếng thương yêu

    Dù có làm bà gì, đối diện mẹ, con cũng mong được nuông chiều

    Hình ảnh mẹ diệu kỳ hơn trời cao biển rộng

    Tấm lòng mẹ, hơn đất trời lồng lộng

    Che chở cho con trước mọi sóng gió cuộc đời

    Tha thứ cho con trước mọi tơi tả trùng khơi

    Còn có mẹ là con còn tất cả

    Cuộc sống phong trần, dù có ngàn lần vấp ngã

    Biển đục trần gian, dù có vạn lúc nguy nan

    Chỉ cần về bên mẹ, là con được bình an

    Khi nghe mẹ hỏi, con, con của tôi sao đó !!!

    Những đứa con xa, mẹ chờ trông vò võ

    Những đứa con gần, mẹ sớm tối chiều hôm

    Bao cuộc biển dâu, sông cạn đá mòn

    Nhưng tình thương của mẹ vẫn ngàn đời che chở

    Con chưa kịp thưa, mẹ đã vỗ về hỏi con cho rõ

    Con đó hả con, con có sao không

    Nhớ giữ gìn sức khỏe nghe hông

    Nếu con có bề gì, mẹ làm sao sống được !!!

    Mỗi khi vui, con chưa kịp cười, mẹ đã cười trước

    Mỗi khi đau, con chưa dám khóc, nước mắt mẹ đã chảy rồi

    Mẹ là nhất trong đời, không có gì thay bậc đổi ngôi

    Mẹ là cả bầu trời thương yêu dịu ngọt

    Trăng khuất canh tàn, nhìn những vì sao chót vót

    Tôi viết cho ai, còn có mẹ trong đời

    Tôi viết cho ai, không còn mẹ như tôi

    Hãy biết sống trọn vẹn khi trong đời còn mẹ

    Và hãy cùng tôi, nghe từng giọt lệ đơn côi !!!

    ***


    Nhắc Những Em Tôi

    * Mặc Giang * 7 - 2004.

    Tặng cho những ai còn Mẹ và những ai mất Mẹ.



    Mẹ là một con người, nhưng là một con người không ai thay thế

    Mẹ là một con người, nhưng nhờ mẹ mới có em

    Mẹ ấp ủ em giấc ngủ hằng đêm

    Mẹ đã nâng niu, từ ngày em có mặt

    Chín tháng mười ngày, lòng mẹ đau quặn thắt

    Ngày em ra đời, mẹ như đứt ruột đứt gan

    Thân mẹ ra sao, mẹ cũng chẳng màng

    Mẹ quay nhìn em, thử em có bình yên không đã !!!

    Tay bế tay bồng ba năm ròng rã

    Bú, mớm, nuôi em, vất vả trăm phần

    Lo cho em khôn lớn, mẹ cực khổ bội lần

    Vì hy sinh cho em, mẹ đã chất chồng gian khó

    Một sương hai nắng, dầm mưa dãi gió

    Vất vả một đời, tần tảo nuôi em

    Cơm canh dưa muối, đày đọa thân còm

    Miễn sao cho em được no cơm ấm áo

    Em lớn lên một chút, mẹ dày thêm áo não

    Em trưởng thành bao nhiêu, mẹ tàn tạ úa già

    Mắt yếu, lưng còng, mòn thịt, mòn da

    Để cho em thành người, như người ta trong xã hội

    Đức hy sinh của mẹ như trời cao dịu vợi

    Tình thương yêu của mẹ như biển cả thâm sâu

    Vũ trụ mênh mông, bao nhiêu cõi nhiệm mầu

    Có một cõi thiêng liêng, em xin dành cho mẹ

    Tôi xin nhắc em, đôi lời em nhé !

    Mẹ đã gian truân, đau khổ nhiều rồi

    Mẹ đã vì em, tóc bạc da mồi

    Nếu em thương mẹ, thì đừng để một ngày mai, quá chậm !!!

    Em đừng để tóc mẹ bạc thêm trên đầu đã trắng !

    Thân mẹ yếu già, em đừng để mẹ thêm những vết nhăn !

    Mắt mẹ đã khô, đừng để mẹ khóc nữa vì em !

    Em thăm hỏi mẹ, có khỏe không, mỗi khi đâu đó !

    Em ơi ! Em hãy nói một câu, một câu nho nhỏ :

    Mẹ ơi ! Mẹ có biết rằng, con thương mẹ lắm không ?

    Cõi trần gian, diễm phúc cho em, còn đóa hoa hồng !!!

    Và, bất hạnh cho những ai, khi cài bông hoa trắng !!!



    ***************

    Bóng Hình Cha Muôn Thuở


    * Mặc Giang * 7 - 2004. Để nhớ mãi bóng hình Cha.



    Bao nhiêu sách vở, bài ca, nói về tình mẹ

    Sao ít có những lời, nói tới tình cha

    Có công bằng không, và như vậy, sao cà

    Sừng sững như núi Thái Sơn, thì cần chi tô vẽ

    Công cha hằng trụ vũ, nên khác nhiều đức mẹ

    Nhà mà không nóc, dựa cột ai nghe !

    “Còn cha, gót đỏ như son”, là sao vậy hè !

    Những gì con có hôm nay, đều nhờ cha mà có

    Gánh vác, đỡ đần, một đời gian khó

    Chống chỏi, gian truân, năm tháng chẳng sờn

    Tang thương biến hải, sông cạn, đá mòn

    Nhưng tấm thân cha vẫn uy nghiêm, không biểu lộ

    Cha như tùng bách, đan tâm từ độ

    Nào vợ, nào con, nào cửa, nào nhà

    Rồi tiếng gọi hồn thiêng, tiếng réo sơn hà

    Cả một cuộc đời vật lộn, xông pha

    Đập giũa xác xây, và độc đạo đứng lên, nên trầm ngâm, ít nói

    Đôi mắt sâu, chứa đựng một bầu trời, mệt mỏi

    Trắng mái đầu, cho thỏa mộng Nam Kha

    Tay sần sủi, cho tròn nợ nước, tình nhà

    Chân chai đá, để giẫm đi mọi nẻo đường gai góc

    Nước mắt chờ khô, nhưng cha ngậm câm, không khóc

    Bừng nở tâm tư, nhưng cha cũng ít tiếng nói, tiếng cười

    Từ một tới mười, cho đến vạn mười mươi

    Nam nhi không mâu, thuẫn, tang, bồng, đâu phải là nam nhi trái !

    Lấp biển, dời non, gieo ngàn quan ải

    Vượt núi, băng rừng, nhẹ tựa hồng mao

    Tình non nghĩa nước, thắm đượm máu đào

    Cha vẫn đứng thẳng, nhìn ngang, thì sá gì chút tình ca ngợi

    Một tiếng ơn cha, mềm lòng đá sỏi

    Một tiếng phụ thân, rúng động từ nghiêm

    Một tiếng thâm ân, rúng động linh thiêng

    Đạp đổ chông gai và xây đắp lại : những hoang tàn, nghiêng ngửa

    Cha tôi đó, ôi tình cha muôn thuở

    Nhờ bóng hình cha, tôi mới có hôm nay

    Dù cha tôi, không niềm nở từng ngày

    Nhưng vẫn trơ gan cùng phong sương, tuế nguyệt

    Bên bóng bụi mờ

    Đêm dài nuối tiếc

    Bên dòng lịch sử

    Băng giá lên ngôi

    Bên dòng sông xưa

    Nay lở mai bồi

    Còn đó mãi, bóng hình cha muôn thuở !!!



    **************

    Mai Tôi Về

    Mặc Giang * tháng 9 - 2004



    Mai tôi về, Mẹ tôi còn đâu đó

    Bóng thời gian, có thấy đứa con xưa

    Tuổi đã mòn, đan sợi tóc lưa thưa

    Mắt lại lòa, nhìn cội già long gốc



    Mai tôi về, Cha tôi dày khó nhọc

    Trông dáng tôi, cũng độc thọ trơ cành

    Thăm thẳm đôi bờ, đọng giọt khô quanh

    Chấm từng điểm dư đồ, rung lịch sử



    Mai tôi về, Anh tôi nhìn tư lự

    Thuyền phiêu du, xơ mạn sóng giang hồ

    Nợ tang bồng xô đẩy cửa hư vô

    Chí nam nhi vắt lên đèo kim cổ



    Mai tôi về, Chị tôi nhìn ngờ ngợ

    Tấm lòng son, mờ sương khói sơn khê

    Màu trời xanh, tản mạn chốn xa mờ

    Mây đen bạc, phủ bềnh bồng trôi nổi



    Mai tôi về, Em tôi nhìn không nói

    Nẻo đường nào, ê ẩm bước chân đi

    Một cánh chim, dù không nghĩa là gì

    Nhưng tiếng vỗ, vỡ toang trời câm lặng



    Khu vườn xưa, lây lan tràn rau đắng

    Thôn xóm nghèo, ủ dột mái nhà tranh

    Lúa đơm bông, ngậm sữa ướp tinh anh

    Sinh lực cạn, úa tàn cây trái chín



    Mạch lòng đất, vương suối nguồn bịn rịn

    Tẩm làn hơi, nước ẩm ướt lên non

    Non nước ngàn năm, non nước chẳng mòn

    Dù xây xát, qua từng thời biến động



    Mai tôi về, nước in hình đôi bóng

    Một bóng hình, hai mặt, nước dõi soi

    Bóng hình này vương vấn dáng giống nòi

    Bóng hình kia lâng lâng hồn sông núi.
    Last edited by Poupi; 17-08-2010, 11:01 AM.

  • #2
    Cám ơn poupi về những bài thơ Mẹ.

    Comment


    • #3
      Chào anh CKL

      Lâu lắm mới thấy anh vào đăng bài ,
      cảm ơn anh nhiều,

      chúc anh luôn vui, mạnh

      PI



      VU LAN –NHỚ MẸ.

      Bao nhiêu kỉ niệm hao gầy
      Tình mẹ nguyên vẹn tràn đầy trong con
      Mái nhà hơi ấm vẫn còn
      Nồi cơm bếp lửa, chẳng mòn bữa ăn.

      Bao chiều mẹ cõng tấm thân
      Cất trong gầy guộc,nuôi mầm tương lai
      Một ngày sương cóng ban mai
      Đời con bỗng mất hình hài …Thương ôi.

      Hương bay khấn mẹ đầy trời
      Quả hoa, thơm thảo vọng mời mẹ ơi.
      Vu Lan là những chiếc nôi
      Ru hồn trần dứt …Muôn lời kệ kinh.

      Ngàn năm thúng mủng nghĩa tình
      Chờ quang gánh mẹ, quảy mình gần xa
      Đựng bên nào chuối, nào na
      Bên là tấm mía ,bánh đa cuộc đời…

      MINH TUẤN


      ****

      Mạc Phương Ðình

      Chữ Mẹ


      (Nhân Mùa Vu Lan báo hiếu)


      Một chữ Mẹ sao thân thương quá đỗi
      Nhẫm trong tim nghe đầy ắp ngọt ngào
      Ðọc chữ Mẹ chợt thấy lòng rung động
      Lòng Mẹ hiền như những khúc ca dao

      Tiếng gọi Mẹ, bỗng oà trong mừng rỡ
      Chữ đầu tiên bập bẹ lối vào đời
      Từ cuống rốn con hành đau bụng Mẹ
      Tháng năm dài câu hát Mẹ à ơi

      Những đêm lạnh mẹ ủ nồng con ngủ
      Nóng trưa hè Mẹ quạt chẳng ngừng tay
      Con đau ốm, Mẹ nhiều đêm thức trắng
      Lòng thương yêu trời biển đủ đong đầy

      Mẹ lặng khóc theo nỗi đau con trẻ
      Lòng mẹ vui nhìn con bước vững vàng
      Mẹ chịu đói dành cho con no đủ
      Vì thương con Mẹ nặng gánh gian nan

      Ôi chữ Mẹ lớn như trời như biển
      Chỉ một âm mà như tiếng sấm rền
      Con gọi Mẹ nghẹn ngào trong cuộc sống
      Dẫu buồn vui chẳng có lúc nào quên

      Mạc Phương Ðình


      ***




      Mẹ Hỡi, Có Hay Con Nhớ Mẹ?!


      Mẹ là ánh đuốc ngàn đời
      Rọi sáng hồn con đến cuối hơi
      Xác dẫu vùi sâu trong huyệt mộ
      Tình theo con mãi không xa rời

      Ngắm áng mây trời lãng đãng bay
      Hồ thu xác lá phủ rơi đầy
      Sương mờ vây kín không gian rộng
      Mẹ hỡi con buồn, hỏi có hay?!

      Hoa trắng từ nay trên ngực cài
      Màu hồng tươi thắm để cho ai
      Mẹ đi xa lắc đâu còn thấy
      Nhớ Mẹ, nhìn hoa, lệ chảy dài

      Vốn biết vô thường sao cứ buồn
      Ngày Vu Lan đến lệ lòng tuôn
      Tiết thu buốt giá sương thu lạnh
      Tâm động hồn run theo gió luồng

      Cầu xin Mẹ ở trên non ngàn
      Hồn thảnh thơi hơn chốn thế gian
      Đốt nén trầm hương xin gửi Mẹ
      Tấm lòng con thảo nơi dương trần

      Sương Anh

      Comment


      • #4
        Mẹ là tất cả

        Mẹ ...

        Là tất cả trong tôi ngày khôn lớn
        Công sanh thành, dưỡng dục chất bằng non
        Lúc chào đời thân phụ đã chẳng còn
        Mẹ thay thế phụ từ và hiền mẫu

        Sáng tinh mơ gà gáy bên bờ dậu
        Mẹ từ lâu đã thức ở bên màn
        Chăm con thơ khi sương sớm chưa tan
        Công khó nhọc chẳng một lời than vãn

        Mẹ tôi đó trong những khi hoạn nạn
        Dang cánh tay gầy yếu để chở che
        Trưa oi nồng hay nóng bức đêm Hè
        Luôn tay quạt cho con thơ yên giấc

        Mẹ tôi đó giấu buồn qua tiếng nấc
        Sợ tủi lòng con dại lúc bé thơ
        Nhắc đến cha trong một lúc thẫn thờ
        Đời goá bụa mong ngày con thành đạt

        Rồi đất khách cuối đời thân phiêu bạt
        Nắm xương tàn ... thôi hết mộng hồi hương!
        Mẹ của con ơi ... trăm nhớ ngàn thương
        Mơ kiếp khác lại được làm con Mẹ*

        TN

        *Từ tác giả khác (?)

        Comment


        • #5
          Những dòng thơ nhớ Mẹ...

          Mẹ Muôn Đời Còn Mãi

          Càng cố nén lòng càng thêm đau nhói
          Ánh trăng đêm tĩnh mịch và lặng yên
          Soi vào hồn những trăn trở triền miên
          Nỗi nhớ Mẹ càng dâng lên chất ngất

          Lời cầu nguyện hoà theo cùng tiếng nấc
          Khói hương trầm làm đôi mắt cay cay
          Hay giọt nhớ đang dài vắn rơi đầy
          Làm nhoè cả chân dung con yêu kính

          Thời gian trôi...cứ ngỡ lòng yên định
          Tâm an lành bình tĩnh trước phong ba
          Vu Lan về càng thấy nhớ Mẹ già
          Lúc khó khăn lời hiền hoà chia xẻ

          Và nỗi nhớ...sao lạ lùng đến thế?
          Đốt lòng ta nóng bỏng tưạ lưả nung
          Mẹ đã xa nào có thể tương phùng
          Nhưng làm sao bảo lòng thôi đừng nhớ!

          Mẹ hiện diện trong con như hơi thở
          Chỉ khi nào trút bỏ hết nghiệp đời
          Thì lúc ấy con trẻ mới đành thôi
          Hoa trắng cài...Mẹ muôn đời còn mãi...

          Sương Anh

          Comment


          • #6

            THƯƠNG NHỚ MẸ


            Cơn mưa nhỏ lệ vào tim
            Rưng rưng lòng nhớ mẹ hiền xót xa
            Đường đời mẹ dắt con qua
            Áo lem lấm bụi sương nhòa mắt môi
            À ơi tiếng mẹ ru hời
            Ru con an giấc lòng nôi ấm tròn
            À ơi chân bước đá mòn
            Tảo tần năm tháng nuôi con nhọc nhằn
            Mồ hôi lót dưới chiếu chăn
            Dãi dầm mưa nắng tấm thân gầy gò
            Đàn con nặng gánh âu lo
            Cơm ngày ba bữa thân cò cưu mang
            Con đau ốm mẹ võ vàng
            Con ngoan học mẹ hân hoan nụ cười
            Dạy con mẹ chẳng đòn roi
            Nhẹ phân phải trái con ngồi ăn năn
            Con khôn lớn tóc xanh xuân
            Ngùi trông tóc mẹ bạc dần phong sương

            Rồi ngày đau đớn tang thương
            Mẹ ơi xa cách âm dương đôi bờ
            Lòng con đắp cỏ xanh mồ
            Từng cơn gió rít cơ hồ xé tim
            Ơn sâu đâu thể đáp đền
            Từng dòng lệ chảy ứ trên mắt buồn

            Ngày giỗ mẹ ngút khói hương
            Con quì lạy mẹ mâm cơm cúng Người
            Cõi trần năm tháng cút côi
            Mong hồn thiêng mẹ xa vời về đây
            Cho con nắm vạt áo dài
            Trở về cái tuổi thơ ngây dại khờ
            Một ngày không mẹ bơ vơ
            Bước đời chìm nổi biết nhờ cậy ai?

            Trầm Vân

            ****


            *

            Kính dâng Hương Hồn
            Mẹ Thérêsa Phạm Thị Yến rất yêu dấu.


            Từ Nghĩa Trang ! Con đau buồn khóc Mẹ
            Tiễn Mẹ yêu an nghỉ giấc ngàn thu
            Trời mây mờ xám lạnh phủ âm u
            Như thầm nhủ đến phút giờ Vĩnh Biệt !

            Những hàng chữ buồn : "Vô Cùng Thương Tiếc"
            Của bao người trên vòng đóa hoa tươi
            Tỏ tâm tình chan chứa lệ ngậm ngùi
            Bên những đoá hoa lòng chúng con đau đớn !

            Đường thiên thu ! Ôi nghìn trùng sầu muộn
            Không bút mực nào tả xiết Mẹ ơi !
            "Đời mất Mẹ ! như mất cả bầu trời"
            Như vũ trụ không nắng vàng soi chiếu

            Bao năm qua chưa vẹn tròn chữ hiếu
            Tam Tòng Tứ Đức...chưa đủ tu thân
            Bước con đi nay côi cút đường trần
            Hồn đơn lạnh phủ đầy sương mờ xám

            Ba tấc đất vùi Mẹ ôi sầu thảm !
            Dưới mộ sâu Mẹ thấy suối lệ tràn
            Từng giọt thương quyện giọt nhớ ngút ngàn
            Rơi nhỏ thấm tận cùng lòng đất lạnh

            Hồn Mẹ linh thiêng, xin Mẹ kề cạnh
            Đỡ nâng con như thuở Mẹ sinh con
            Con chào đời trong no ấm - vuông tròn
            Trong âu yếm, đầy tình yêu cha mẹ

            Cành hồng nhung mười bốn cành tang lễ
            Là trái tim của mười bốn chúng con *
            Xin dâng lên Mẹ trọn tấm lòng son
            Trọn tất cả tình yêu thương nhớ Mẹ.

            Ngàn Thu Thương Nhớ Mẹ !

            Kính Bái Biệt Mẹ.
            Con thứ 12 của Mẹ,
            Chúc Anh
            Geneve Ngay 09 Thang 7 Nam 2010

            * Cha Mẹ Chúc Anh có 17 người con
            (cùng cha cùng mẹ). Ba người về với Chúa.
            Còn lại 14 người.


            ********


            Comment


            • #7
              Nhớ Mẹ


              Nhớ Mẹ
              Đời lắm ưu phiền giông tố triền miên
              Từ lúc xa cách Mẹ yêu
              Đời con đau thương thật nhiều
              Đắng cay trăm chiều nặng trĩu vai còm.
              Mẹ ơi đâu rồi tiếng nói dịu êm
              Lời ru êm đềm tha thiết từng đêm
              Dù cho gian nan khổ đau
              Mẹ không than van một lời
              Để không một lời Mẹ đã xa rời.
              Last edited by viet11; 28-08-2010, 09:00 PM.
              Hehe ...Bổng nhiên ta thấy thèm tô phở ...
              Xực tạm hủ tiếu..mì... cũng được mà
              ............



              Can't Live Without...hehe...


              Đời tôi cô đơn nên hai tay ẵm hai Em......:gigg:....

              Comment


              • #8
                Mẹ nào????Bác Viet phải nói cho rõ ràng nhen!Tui hay hiểu lầm lắm đó.....hahaha
                sigpic Có lúc cần từ bỏ cô gái này để có 1 cô khác

                Bỗng một ngày em bất chợt nhận ra
                Trái tim em đã trở nên chật chội
                Con đường yêu em không còn mở lối
                Để dành riêng cho duy nhất một người.

                TN

                """This is the miracle that happens every time to those who really love: the more they give, the more they possess."""

                Comment


                • #9
                  Hehe...Mẹ nào cũng nhớ hết...! nhưng nhớ Mẹ lớn nhiều nhất rồi mớ nhớ đến mấy Mẹ Nhỏ hehe....
                  Hehe ...Bổng nhiên ta thấy thèm tô phở ...
                  Xực tạm hủ tiếu..mì... cũng được mà
                  ............



                  Can't Live Without...hehe...


                  Đời tôi cô đơn nên hai tay ẵm hai Em......:gigg:....

                  Comment


                  • #10
                    Nguyên Văn Bài Viết Của viet11 View Post
                    Hehe...Mẹ nào cũng nhớ hết...! nhưng nhớ Mẹ lớn nhiều nhất rồi mớ nhớ đến mấy Mẹ Nhỏ hehe....
                    Mẹ tối cao ta để trên đầu !! Còn Mẹ sắp nhỏ ta để dưới chân !! lâu lâu ta dòm !!


                    Ra Khỏi Nhà Ăn Chơi Cho Thoả
                    Nếm Đắng Cay Lết Bánh Rồi Về

                    Comment

                    Working...
                    X